clueless
Tất cả mười một cô gái cuối cùng đã trở lại ký túc xá của họ. Đó là một chuyến đi dài với nhiều lịch trình từ đợt quảng bá gần đây nhất của họ, và hầu hết mọi người đã sẵn sàng đi ngủ, đặc biệt là Jungeun, đã quá giờ đi ngủ của chị ấy, tuy bây giờ mới 10:05 PM, nhưng đã quá năm phút so với lịch ngủ thông thường của bà chị này.
Hầu hết mọi người cũng đều như vậy, tất cả đều đi đến từng phòng của họ, rồi cãi nhau xem ai là người sẽ tắm trước hoặc than vãn về cơ thể đau nhức của họ, nhưng Heejin và Hyunjin đều có chung một thú vui khác. Không phải lúc nào phòng khách cũng trống trải và chỉ dành cho hai người họ. Không phải họ không muốn dành thời gian cho các thành viên khác của mình, nhưng sự riêng tư là một điều hiếm có khi có mười hai cô gái sống cùng với nhau gần như cả năm. Vì vậy, việc tìm kiếm thời gian ở một mình với người mà bạn crush thật sự rất khó.
Chờ đã, CRUSH ư? Đúng vậy, Heejin đã chấp nhận sự thật này, phải mất một khoảng thời gian cô mới nhận ra điều đó. Heejin đã ghim Hyunjin được nhiều năm rồi. Hầu hết thời gian đó, cậu ấy thậm chí không hề nhận ra điều này. Cô dạo gần đây đã dần chấp nhận sự thật rằng cô đã phải lòng Hyunjin lúc nào không hay, đặc biệt là sau lần trở lại mới nhất của họ: So What. Cũng giống như lời bài hát mà cả nhóm hát, một cô gái trẻ muốn thoát ra khỏi chuẩn mực và hiện trạng của xã hội, không quan tâm người khác nghĩ gì về cô ấy - đặc biệt là cách giáo dục và quan điểm bảo thủ của Hàn Quốc về tình dục và các mối quan hệ đồng tính. Chắc chắn rồi, Heejin vẫn thấy các chàng trai hấp dẫn, ý tôi là nhóm nhạc yêu thích của cô ấy là BTS. Nhưng cô chưa bao giờ cảm nhận được thứ tình cảm và sự hấp dẫn nào như khi đối mặt với Kim Hyunjin. Nói rõ hơn, đó là người bạn thân nhất của cô, là một thành viên bên cạnh cô lâu nhất, và cũng là một cô gái.
Cả hai đã biết nhau hơn 5 năm, NĂM năm của một tình bạn đẹp đẽ và không thể phá vỡ mà cả hai người đều không thể ngờ tới. Heejin không rõ từ lúc nào cô bắt đầu thích Hyunjin như một điều gì đó hơn cả tình bạn. Hoặc có thể cô đã thích cậu ấy theo cách đó ngay từ lần đầu họ gặp nhau, khi mà Hyunjin đã đặt cho Heejin biệt danh đầu tiên của cô, và gọi cô là một chú cún con dễ thương chỉ vài ngày sau khi Heejin được giới thiệu làm thực tập sinh.
Sau khi nhận ra những cảm xúc mới mẻ của mình đối với người bạn thân nhất, Heejin cần phải hỏi thăm một ai đó, một người cũng từng ở trong hoàn cảnh giống như cô. Đó không thể là ai khác ngoài Jiwoo. Heejin tôn trọng cô gái lớn tuổi hơn và mối quan hệ bí mật của chị ấy với Yves, vì công ty của họ không cho phép hẹn hò. Jiwoo nhanh chóng say nắng, nhưng cũng nhanh như say nắng, chị ấy cũng nhanh chóng vướng vào tình yêu.
Đúng, đây giống như nhân vật Jiwoo đóng trong web drama của chị ấy, một khóa học hẹn hò vô lý nào đó. Rõ ràng, những lớp học đó là có thật. Mãi cho đến khi Jiwoo quay video ca nhạc solo và gặp Sooyoung, chị ấy mới thấy mình bị cuốn hút bởi cô gái lớn tuổi hơn. Phải mất một thời gian để Jiwoo chắc chắn rằng tình cảm của chị ấy sẽ không thay đổi, rồi sau vài năm với tình cảm không ngừng phát triển, cuối cùng chị ấy đã thú nhận với Sooyoung.
Cặp đôi chính thức duy nhất trong nhóm của họ đã bí mật hẹn hò kể từ khi comeback cùng Butterfly, và điều đó không gây sốc cho bất kỳ thành viên nào. Chết tiệt, bạn có thể nói rằng tất cả các thành viên dường như đều có crush riêng và đều kết đôi với người đó.
Jinsoul và Jungeun thực sự rất ngốc, và thật khó chịu khi nhìn họ vờn nhau. Jungeun đã hơi ngạo kiều, và chị ấy cũng là một tsundere chính hiệu, tất nhiên người như vậy thực sự sẽ không bao giờ tỏ tình trước. Việc Jinsoul hoàn toàn không biết gì về tất cả những ẩn ý mà Jungeun để lại cũng chẳng quá ngạc nhiên gì, nhưng bằng cách nào đó chị gei này vẫn nhìn ra mọi chi tiết về những người đang yêu nhau trong nhóm. Có lẽ tất cả những năm tháng tẩy tóc của Jinsoul, đã ảnh hưởng đến não của người chị này.
Vivi và Haseul tỏ ra ngại ngùng với nhau, nhưng thực tế họ đã yêu đương với nhau từ lúc nào rồi. Họ luôn quan tâm đến nhau, và mối quan hệ của họ dường như là tự nhiên nhất trong số các thành viên. Thật tệ, Haseul đã bị gián đoạn một thời gian. Thật khó để giữ tinh thần cho thành viên Trung Quốc duy nhất của nhóm.
Không nói về cặp đôi chính thức, hay chưa chính thức nữa, giờ sẽ đến lượt cặp đôi bạn tâm giao. Chaewon và Hyejoo đã tự hào tuyên bố rằng họ là bạn tâm giao, thậm chí còn công bố điều đó trong các chương trình phát sóng trực tiếp mà không hề xấu hổ! Tuy nhiên, cả hai đều phủ nhận rằng họ đang hẹn hò, bất kể những người khác cố gắng thuyết phục họ bao nhiêu lần. Và nếu ai đó dám làm Hyejoo rời sự chú ý khỏi Chaewon, hãy nhớ mở mắt ngủ vào đêm đó vì bạn không biết điều gì sẽ sảy ra với bạn sau khi chợp mắt đâu. Đúng vậy, Chaewon, cô công chúa tưởng như vô hại của nhóm, lại là một cô gái rất hay ghen.
Tiếp theo là Yerim và Yeojin, những đứa trẻ đáng yêu của nhóm. Sự hài hước và năng lượng của họ rất hợp nhau. Họ luôn muốn chơi đùa, vì vậy họ thường dành nhiều thời gian cho nhau, giải trí cùng nhau vì không ai có thể phù hợp với mức năng lượng của họ sau những buổi luyện tập và biểu diễn mệt mỏi. Có lẽ chỉ là vấn đề thời gian để họ thể hiện tình cảm với nhau nhiều hơn.
Và cuối cùng, Heejin và Hyunjin, như người hâm mộ khẳng định, là chiến hạm ban đầu trong nhóm. Hai thành viên đầu tiên ra mắt và hai thành viên đã quen biết nhau lâu nhất. Họ đã cùng nhau trải qua rất nhiều điều trong những ngày còn là thực tập sinh. Họ đang hỗ trợ lẫn nhau, cho nhau mượn bờ vai để khóc cứ mỗi khi căng thẳng và bất lực. Kiểu edit mất nết của nhà đài dành cho họ trong MixNine, khiến YG bị chỉ trích. Khi họ debut cùng nhau, mọi gánh nặng đều đặt lên vai của họ. Họ đã thân thiết hơn rất nhiều, và ai biết được, có thể trở thành một thứ gì đó hơn thế nữa, hoặc ít nhất đó là điều mà Heejin hy vọng và muốn thay đổi.
Cả hai cuối cùng cũng đã có không gian riêng tư trong phòng khách. Chắc chắn rằng họ đã rất mệt mỏi và kiệt sức, nhưng có thể dành thời gian quý giá của mình cùng nhau là một điều tuyệt vời, và tất nhiên họ đã tận dụng mọi cơ hội mà cả hai có được. Với cái lệnh cấm bước vào nhà bếp được ban ra cho Heejin sau khi làm cháy lò khi cố nướng bánh mì cho một người nào đó, Hyunjin đi thẳng đến chỗ tủ lạnh của nhóm và chuẩn bị một số đồ ăn nhẹ vào đêm khuya. Heejin bật TV lên và hào hứng nhét đĩa DVD vào đầu đĩa để họ có thể xem cùng nhau, không ngạc nhiên cho lắm khi thứ mà 2jin cùng xem chính là Naruto.
Ngay khi bài hát chủ đề của bộ anime bắt đầu vang lên từ TV, cô gái tóc đỏ đã càu nhàu. "Thật sao, Heekki? Chúng ta lại xem Naruto một lần nữa ư? "
"Đó là lựa chọn của mình, và lần trước chúng ta mới xem đến đoạn này rồi dừng lại! Bọn mình PHẢI tiếp tục xem Hyun. " Cô gái lớn hơn 1 tháng tuổi tỏ ra thích thú và vui vẻ.
Đảo mắt, Hyunjin thở dài khi cô phải miễn cưỡng ngồi cùng người bạn thân nhất của mình xuống ghế. Cô lắc đầu ngán ngẩm với bản thân khi Heejin liên tục hát theo phần mở đầu. Làm thế nào mà cô lại phải lòng một chú cún con ngốc nghếch này được nhỉ? Và đúng vậy, Hyunjin đã phải lòng Heejin, nhưng cái nỗi sợ sẽ hủy hoại toàn bộ tình bạn của họ gần như làm tê liệt đầu óc của cô ấy. Ý cô là cô hoàn toàn hài lòng với cách mọi thứ đang diễn ra, có đáng để đánh đổi tất cả không?
Sau khi ngẩn người suốt bao nhiêu tập phim, cả hai đã tựa vào nhau ở vị trí quen thuộc. Hyunjin ngả lưng xuống ghế trong khi Heejin nép mình thoải mái vào ngực cô gái tóc đỏ. Hyunjin không chỉ thích làm gối của Heejin mà còn thường xuyên sử dụng đầu của cô gái lùn hơn làm nơi để tay để chơi điện thoại của mình. Heejin dường như sẽ chẳng bao giờ phát hiện ra điều này, khi cậu ấy luôn luôn giải thích một cách sinh động từng chi tiết nhỏ xảy ra trong mỗi tập phim, đôi mắt của cậu ấy dán chặt vào màn hình trước mặt họ.
"Này Hyun" Heejin gọi bằng giọng nhẹ nhàng, giảm bớt sự phấn khích của cậu ấy thành một giọng điệu nghiêm túc và lo lắng hơn.
Hyunjin ậm ừ, đáp lại, vẫn bị phân tâm với những thông ti hay ho trong Twitter , cô không hề nhận ra sự thay đổi bầu không khí xung quanh cả hai . Cô quá tập trung vào điện thoại mà không nghe được những lời nhẹ nhàng và chân thành đến từ Heejin.
Đột nhiên, Hyunjin bật cười và phá vỡ không khí xung quanh họ. Cô gái cao hơn không thể kìm được tiếng cười khúc khích trước đoạn video giải trí mà cô tình cờ xem được. Đó là một đoạn ghi lại cảnh cô ấy trêu chọc Heejin bằng nắm đấm nhỏ xíu và đáng yêu của mình. Chắc chắn cô đã nhìn thấy nó nhiều lần rồi, nhưng nó luôn mang lại nụ cười trên khuôn mặt của cô cho dù có xem nó bao nhiêu lần đi chăng nữa.
"Cậu có nghe thấy mình nói không, Hyun ?!" Heejin vừa nói vừa nghiến răng.
Hyunjin tự động trả lời, "Uhuh."
Cô gái lớn hơn hỏi lại lần nữa. "Cậu đã thực sự nghe sao?"
"Vâng vâng." Một sự trả lời tự động khác để làm hài lòng bạn thân của cô ấy.
Ngay lúc này Heejin đã tức giận hơn bao giờ hết, "Và cậu chỉ cười thôi sao?" Bỏ qua bộ anime yêu thích của mình, cô quay đầu lại đối mặt với Hyunjin.
"Thôi nào, nó không nghiêm trọng như vậy đâu, Heekki." Làm sao Heejin có thể tiếp tục nói không ngừng về bộ anime này nhỉ? Cậu ấy đã xem nó vô số lần rồi.
Heejin bật dậy khỏi người Hyunjin, nhíu mày vào nhau tạo thành một ánh mắt ngấn nước. "Cậu đang đùa mình à, Hyunjin ?! Cậu không nghĩ mình đang nghiêm túc sao ?!" Cô không thể tin được những gì mình đang nghe và chưa bao giờ trong đời cô cảm thấy bị sỉ nhục và xúc phạm như vậy.
Cô nàng tóc đỏ cảm thấy bối rối trước sự căm hận đột ngột từ người bạn thân nhất của mình, hiếm khi Heejin lên tiếng chửi bới nhưng Hyunjin vẫn cứng đầu và giữ vững lập trường về ý kiến của mình. "Nó không phải là một việc lớn-"
Ngay lúc đó, Heejin đã vỡ òa, không thể ngăn được những giọt nước mắt chảy dài trên má, ánh mắt của cô ấy chuyển thành một cái nhìn đau khổ. Cô không thể chịu đựng được khi ở cùng phòng với Hyunjin nữa. Không nói một lời, cô bật dậy khỏi ghế sa lông và bắt đầu rời đi.
Hyunjin không chắc đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô ấy đã giẫm phải một quả mìn, và cô ấy cảm thấy đau đớn khi nhìn thấy Heejin đang rơi nước mắt, đặc biệt là khi không có ai để đổ lỗi . Cô gái trẻ hơn hoảng sợ vươn tay nắm lấy cổ tay của cô gái đang khóc lóc khi cô ấy đang rời đi. "Thôi nào, Heekki-"
"Không! Đừng nói chuyện với mình! " Cô hét lên, quay lưng về phía cô gái tóc đỏ. Cô giật tay khỏi cái nắm tay của người sau và quay mặt về phía cô gái trẻ hơn với giọng run run. "Mẹ kiếp, Hyunjin." Để lại một Hyunjin chết lặng và đau đớn.
Người con gái có mái tóc đỏ dường như đã chết lặng, gần như hóa đá trong phòng khách. Trái tim cô cần hồi phục sau cơn đau thắt lại một cách lo lắng trong lồng ngực sau những gì vừa xảy ra. Có lẽ sẽ tốt hơn nếu để Heejin ngủ trước rồi sửa sang lại mọi thứ bằng cách lẻn vào giường của HeeJin và ôm ấp cả đêm. Điều đó thường khắc phục được những cuộc tranh cãi thường xuyên của họ, và đó luôn là lỗi của Hyunjin khi cô ấy đã trêu chọc quá đà, vì vậy việc an ủi cô gái lớn hơn là điều đương nhiên. Nó cũng giúp cô gái trẻ hơn được ngủ trên giường của Heejin, vì bất cứ lý do gì, chăn của cậu ấy mềm hơn, bằng cách nào đó ấm hơn rất nhiều, mùi của nó cũng rất ngọt ngào. Ồ, chờ đã. Đó là bởi vì ở đó có Heejin, không phải giường hay khăn trải giường, nhưng Hyunjin giả vờ thuyết phục bản thân bằng cách khác bởi vì điều đó sẽ khiến cô ấy có vẻ như đang yêu người bạn thân nhất của mình, nhưng họ chỉ là bạn bè.
Nhưng đêm đó, Heejin không ở trong phòng của họ. Thấy giường của Heejin trống không, HyunJin tự hỏi cậu ấy đã đi đâu. Cậu ấy sẽ không rời ký túc xá, và cô cũng không nghe thấy và nhìn thấy Heejin bước ra khỏi ký túc xá. Vậy có nghĩa là cậu ấy đã ngủ ở một trong những phòng khác qua đêm. Vâng, Hyunjin đã phải ngủ một mình vào đêm hôm đó, cảm thấy khó chịu khi nghĩ rằng cô không thể ở cùng Heejin và sự thật rằng cuộc cãi nhau của họ chưa bao giờ kết thúc khiến một trong số họ rơi nước mắt.
~ ~ ~
Hyunjin thức dậy sớm hơn bình thường rất nhiều. Không thể ngủ được vẫn là một cách nói nhẹ nhàng trong trường hợp này. Cô nhớ cơ thể ấm áp của cậu ấy; đáng lẽ cô phải ôm cậu ấy ngủ mới đúng. Thay vào đó, cô chỉ cảm thấy mình đang nằm một mình trên giường và đắp cái chăn có mùi hương của Heejin. Nói cô u mê người ta cũng được, cô gái nhỏ tuổi nhớ bạn thân của mình và thực sự nhìn thấy Heejin khóc khiến Hyunjin rất khó chịu và đau lòng.
Cô gái mệt mỏi quyết định đợi trong phòng khách, cuộn mình trên chiếc ghế dài, nơi mọi chuyện đã xảy ra. Cô chỉ có thể lặp đi lặp lại các sự kiện trong đầu, phân tích xem nguyên nhân nào đã khiến người hâm mộ Naruto bị tổn thương. Hyunjin không thể nào loại bỏ được cảm giác khó chịu và đau đớn trong lòng. Ngay cả bánh mì của cô cũng không thể khiến bản thân vui lên. Chuyển động đến từ một trong những căn phòng khác phá vỡ sự im lặng đơn độc, Hyunjin hy vọng đó là bạn thân nhất của mình, nhưng cô đã sớm trở nên chán nản khi nhìn thấy Jungeun. Cô gái tóc nâu lo lắng bước vào phòng khách, mái tóc rối tung như tổ chim và vẻ mặt ngạc nhiên, vì cô ấy không phải là người đầu tiên thức dậy.
"Em dậy dậy sớm thế." Jungeun uể oải, lê chân đi về phía bếp.
"Em thực sự không thể chợp mắt một giây nào cả." Cô gái trẻ hơn đáp.
Jungeun xoay người để có cái nhìn rõ hơn về người bạn ít tuổi hơn của mình, nghiên cứu những quầng thâm quanh mắt cô gái, chiếc bánh mì đang ăn dở trên tay, và ánh mắt của cô ấy không hề tập trung. Nó như thể cô ấy đang chờ đợi, theo dõi một người cụ thể nào đó xuất hiện.
"Ồ không, đừng nói với chị là..." Cô gái tóc nâu bắt đầu lắc đầu. "Em lại cãi nhau với Heejin đúng không."
Cô gái tóc đỏ không phủ nhận lời nói của unnie, nghiêm nghị gật đầu. Đột nhiên thấy miếng bánh mì nhạt nhẽo trở nên thật hấp dẫn, khi cô bắt đầu nghịch ngợm nó giữa các ngón tay, véo nhẹ và kéo lớp vỏ. "Em ấy không ngủ trong phòng của hai người à?"
Cô gái lớn hơn lắc đầu một lần nữa, nhưng lần này là với vẻ thắc mắc. "Heejin, không ngủ trong phòng của cả hai thật á?" Đây là lần đầu tiên. Tất cả các cô gái đều biết rằng Heejin và Hyunjin thường tranh cãi hoặc giận dỗi với nhau. Nhưng họ thường nhanh chóng giải quyết mọi việc trong một sớm một chiều, và mọi thứ sẽ được hàn gắn giữa hai người như thể không có chuyện gì xảy ra và trở lại như một cặp đôi bị mất trí nhớ.
"Nghe giống như một cuộc cãi nhau khá lớn. Chị hy vọng nó không tệ như việc hai em đã có trong chương trình sống còn đó. " Jungeun cầu nguyện rằng sự bất đồng giữa những người bạn của cô không tệ như cô tưởng tượng, nhưng suy nghĩ của cô bị gián đoạn trước mớ hỗn độn mà Hyunjin đang tạo ra. "Yah! Hoặc là ăn hoặc là vứt bánh mì ngay cái bánh mì đi con bé này , em đang làm cho các mẩu vụn rơi khắp sofa đấy. "
Nghe lời chị mình, Hyunjin ép mình ăn những miếng bánh nhạt nhẽo. Có phải lúc nào hương vị của bánh mì cũng kinh khủng như thế này không? Cô biết đây là nhãn hiệu và loại bánh yêu thích của mình. Cô luôn mong chờ được ăn nó vào mỗi buổi sáng, nhưng sao bây giờ nó lại có mùi vị không ngon như trước nhỉ?
Jungeun đã cố gắng hết sức để đánh lạc hướng Hyunjin khỏi những suy nghĩ của em ấy, lo lắng về buổi biểu diễn live tiếp theo của họ. Em ấy đang lan man về tất cả các lựa chọn mà nhóm muốn ăn cho bữa tối muộn. Cô gái trẻ đánh giá cao những gì mà unnie của cô ấy đang cố gắng làm, và nó đã giúp ích một chút.
Cuối cùng, các cô gái khác xuất hiện từ các phòng, chủ yếu là các cô nàng yyxy. Hyunjin liếc nhìn họ, và họ có vẻ mệt mỏi hơn bình thường rất nhiều. Điều khiến người tóc đỏ mất tập trung là cái nhìn hình viên đạn của Jiwoo với cô. Hyunjin phải chắc chắn rằng không có ai ngồi bên cạnh mình, đảm bảo Jiwoo không nhìn chằm chằm vào người khác khi chị ấy bước thẳng vào bếp để lấy một cốc nước và trở về phòng của mình.
Jungeun rời khỏi chiếc ghế dài để giúp Sooyoung làm bữa sáng cho các thành viên của nhóm trong khi Hyejoo và Chaewon thế chỗ khi họ thả mình vào chiếc ghế dài.
"C-Heejin có ở cùng em đêm qua không?" Hyunjin ngượng ngùng hỏi.
Hyejoo rên rỉ, nhấn mạnh sự kiệt sức của mình, "Ughh vâng, chị ấy đã khóc suốt đêm. Jiwoo đã cố gắng hết sức để an ủi chị ấy trong suốt thời gian qua ". Cô lười biếng quay đầu đối mặt với Hyunjin. "Unnie, chị cần phải tinh tế hơn. Chị biết Heejin-unnie là người dễ xúc động mà. "
Chaewon buồn ngủ cũng phải gật đầu trong khi tựa đầu vào vai Hyejoo.
Người tóc đỏ cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng cậu ấy không mất tích và không bằng cách nào đó đã rời ký túc xá mà không bị ai phát hiện. Nhưng cảm giác nhẹ nhõm đó thật ngắn ngủi khi cô cảm thấy một cơn đau kéo dài bao trùm trái tim mình, khi nghe tin người bạn thân nhất của cô đang tuyệt vọng.
"C-cậu ấy bây giờ ở đâu?" Hyunjin hỏi như thể cô ấy không được phép nhìn thấy hoặc biết nơi ở của người bạn thân nhất của mình.
Chaewon đã trả lời cho Hyejoo. "Chị ấy vẫn ở trong phòng của bọn em. Jiwoo-unnie đi lấy nước cho chị ấy. "
Hyunjin gật đầu. Cô ấy đã biết câu trả lời, nhưng cô chỉ muốn chắc chắn hơn.
"Em không nghĩ Jiwoo-unnie hài lòng về những gì chị đã làm, Hyunjin." Cô gái tóc bạch kim nghĩ thầm.
"Chị nghĩ rằng chị đã nhận được ám hiệu rồi," Hyunjin trả lời.
Một lúc sau, tất cả mọi người trong ký túc xá đã thức giấc, xúm quanh bếp để lấp đầy cái bụng đói.
Buổi sáng của nhóm vẫn hỗn loạn như thường lệ. Jungeun mắng Yeojin vì đã ăn vụng. Jinsoul nghịch đồ ăn của cô ấy và làm những khuôn mặt kỳ quái, khiến Yerim bật cười khi chụp ảnh. Hyejoo và Chaewon đút cho nhau ăn trong khi một người vẫn đang chơi game trên Nintendo Switch của họ. Nhưng có một cái gì đó thiếu thiếu, nói đúng hơn là đang thiếu một ai đó. Heejin vắng bóng trong cuộc sống hỗn loạn thường ngày của nhóm. Hyunjin không thể không tự hỏi người bạn thân nhất của mình đang ở đâu.
Như thể có người khác đọc được suy nghĩ của cô. Yeojin hét lên, "Heejin-unnie đâu rồi ạ?"
"À, dạ dày của em ấy đang khó chịu, nên em ấy vẫn đang nghỉ ngơi," Jiwoo trả lời maknae của họ, thoáng chốc liếc nhìn Hyunjin.
Vào lúc đó, Sooyoung nhẹ nhàng kéo Hyunjin ra khỏi nhóm để nói chuyện một chút với cô ấy. "Thôi nào, chị biết em thích chế nhạo và trêu chọc Heejin, nhưng em nên biết rằng mọi thứ đã đi quá xa."
Lúc này, Hyunjin hơi khó chịu vì bị mọi người mắng. Có sai lầm khi nói ra ý kiến của cô ấy về một số anime ngu ngốc không? "Unnie, em thề là em không thấy bất cứ điều gì em nói tối qua là sai hoặc có thể làm tổn thương Heejin." Cô gái trẻ cố thuyết phục rằng mình vô tội.
"Thật vậy sao? Bởi vì, nếu Heejin đang nói sự thật. Thì những lời đó thật là gay gắt Hyunjin, ngay cả khi em có ý nói nó như một trò đùa. " Sooyoung nói với một giọng chắc nịch. "Chị nghĩ em cần phải suy ngẫm nhiều hơn về những từ em đã sử dụng. Em thật may mắn khi em ấy không tát em vì chị chắc chắn sẽ làm vậy nếu có ai đó phản ứng với chị theo cách đó. "
Nó có phải là một vấn đề lớn như vậy không? Hyunjin cảm thấy như mọi thứ đang bị thổi phồng quá mức. Cái gì mà trêu đùa một chút rồi cả bị tát nữa? Thật sự Hyunjin đã nhiều lần suy ngẫm và phân tích mỗi phút họ đã trải qua đêm đó. Nếu có bất cứ điều gì xảy ra, cô đã nhận ra rồi. Chắc chắn rằng cô đã phớt lờ Heejin một chút vào đêm hôm đó, nhưng đó là điều bình thường giữa họ. Ngay cả Heejin đôi khi cũng bỏ qua cô gái tóc đỏ, nhưng đó chủ yếu là vì cô gái lớn tuổi hơn có một thời gian khó ở.
Sooyoung tiếp tục, "Chị không muốn nhóm bị chia rẽ vì điều này, vì vậy chúng ta phải cố gắng hết sức để không chọn phe và cố gắng giữ điều này giữa hai người. Tại một số thời điểm, em cần phải xin lỗi em ấy, nhưng hiện tại ... Chị không nghĩ em ấy muốn nói chuyện với em trong một thời gian. Vì vậy, em có thể cần phải cho em ấy một chút không gian ".
Tất cả những gì mà cô có thể làm là gật đầu và đồng ý một cách bất lực với quyết định giữ khoảng cách cùng Heejin. Nếu điều đó là cần thiết để sửa chữa mọi thứ, thì Hyunjin sẵn sàng làm bất cứ điều gì cần thiết để khôi phục mối quan hệ của họ.
"Ngoài ra, chị sẽ tạm thời chuyển giường với em ấy." Cô gái lớn hơn nói thêm trước khi lên đường.
Một cơn đau âm ỉ tác động đến trái tim Hyunjin. Cô cảm thấy như thể mọi thứ bắt đầu vỡ vụn ngay trước mắt. Điều cô sợ nhất, sợ mất đi người quan trọng nhất đã trở thành hiện thực. Cô cảm thấy như thể tình bạn của họ đang bị cắt đứt bởi một cây kéo, và tất cả những gì cô có thể làm là cầu nguyện và hy vọng họ sẽ vượt qua cuộc cãi nhau này và xây dựng lại những gì đã bị phá hủy.
~ ~ ~
Đã một vài tuần kể từ khi Heejin bắt đầu tránh mặt Hyunjin. Heejin không muốn ở gần Hyunjin trừ khi cần thiết, chủ yếu là trước mặt quản lý của họ hoặc bất cứ khi nào họ tham gia các chương trình tạp kỹ trực tiếp hoặc các buổi ký tặng của người hâm mộ. Nó gần như không tốn nhiều công sức, nhưng rất khó để họ hành động và giả vờ như không có rắc rối. Có lẽ, Hyunjin là người khó chịu hơn khi điều này xé nát cô ra từ bên trong. Mỗi ngày như thể dài ra khi căng thẳng giữa họ tiếp tục tăng lên. Ngay cả một số thành viên khác không nhận thức được tình hình cũng bắt đầu nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.
Bây giờ đã bao nhiêu ngày rồi? Hyunjin trở nên mất phương hướng khi Heejin ngừng nói chuyện với cô ấy. Cô gái trẻ thường dành thời gian rảnh rỗi để giải trí, xem đi xem lại tập phim đã xem trong cái đêm bị nguyền rủa.
"Hyunjin, Hyunjin." Vivi vẫy tay và bắt đầu búng tay trước mặt cô gái trẻ.
Cô nàng tóc đỏ cuối cùng đã bị phá vỡ khỏi trạng thái xuất thần và thừa nhận sự hiện diện của các chị mình.
"Mọi người sẽ lên trước để kết thúc sự kiện ngày hôm nay." Cô gái lớn hơn nói.
À, đúng rồi, cô hiện đang tham gia một fansign. Một ngày vừa buồn vừa vui, và cô không nhớ bất cứ điều gì xảy ra hôm nay ngoài việc Heejin tiếp xúc với cô ấy. Chà, nó giống như những tương tác giả tạo chỉ để giữ thể diện trước người hâm mộ của họ. Nhưng có còn hơn không. Bất cứ điều gì Heejin làm còn hơn là không có gì cả. Ngay cả những ánh mắt mà Heejin nhìn Hyunjin cũng cho cô ấy một chút hy vọng. Có nghĩa là Heejin vẫn biết cô tồn tại, rằng cô vẫn đang đợi được tha thứ, chờ Heejin nói chuyện với cô ấy.
"Thôi nào, hôm nay em chậm chạp quá đấy." Vivi nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay Hyunjin, hướng dẫn cô ấy về phía trước.
Rõ ràng là Vivi nhận thấy sự căng thẳng giữa họ, cô gái lớn hơn nhẹ nhàng đẩy cô vào giữa Hyejoo và Heejin. Cô sẽ làm gì nếu không có bạn bè của mình nhỉ? Hyunjin thầm cảm ơn chị của mình khi nhìn lại chị lần cuối và nhận được hai ngón tay cái chúc may mắn từ Vivi.
Cô nàng tóc đỏ quay sang phải và giao tiếp bằng mắt với Heejin. Cô gái thấp hơn nở một nụ cười nhẹ, nhưng đôi mắt của cậu ấy hoàn toàn trái ngược với nét mặt. Đôi mắt cậu ấy lạnh lùng và không lộ vẻ thân thiện nào. Hyunjin nhanh chóng nhận được tin nhắn và phá vỡ ánh nhìn của họ, nhận thấy sàn nhà hấp dẫn hơn. Cô không thể chịu đựng được cái nhìn đó, cũng không thể chịu được việc Heejin nhìn cô như thể cô ghét sự tồn tại của cô, cô ước rằng mình đã không nhìn vào mắt cậu ấy.
Ngay sau khi hai người bạn thân bị buộc phải đứng cùng nhau, Heejin đã lên tiếng gọi cô gái cao hơn. "Hyunjin."
Tai của cô nàng tóc đỏ vểnh lên khi nghe thấy giọng nói trầm ấm quen thuộc gọi tên cô. Trong hy vọng, cuối cùng họ đã nói chuyện.
Heejin bước đến trước mặt Hyunjin và đẩy cô ấy sang một bên để đổi chỗ cho nhau. Bây giờ Hyunjin ở bên cạnh Jiwoo và Heejin bên cạnh Hyejoo. "Người hâm mộ muốn có những bức ảnh của Hyejoo và mình cùng nhau."
Một cái bĩu môi nhỏ xuất hiện trên miệng Hyunjin. Cô đang mong đợi điều gì chứ? Rằng mọi thứ đã được sửa chữa sao?, hay chỉ để nhận lại cái cách Heejin gạt Hyunjin ra và nhìn cô với một cái nhìn khiêu khích khi cậu ấy khoác tay Hyejoo, sau đó kéo cô gái trẻ hơn về phía mình. Heejin liếc nhìn Hyunjin, và cô gái tóc đỏ không thể tin được Heejin.
Cái quái gì vậy? Tại sao Heejin lại bám lấy Hyejoo?
Heejin nhanh chóng quay đi, chỉ để quay lại và nhìn Hyunjin một lần nữa. Bây giờ cô gái tóc đỏ đang phát cáu với 'bạn thân' của mình. Cô ấy nên là người có cái khoác tay với Heejin, không phải Hyejoo. Cô thậm chí còn thất vọng hơn rằng Heejin dường như đang thể hiện sự đeo bám của mình với một thành viên khác. Heejin có bao giờ đáng ghét thế này không?
Hyunjin giao tiếp bằng mắt với Heejin, người chỉ nhếch mép với cô ấy. Cô gái tóc đỏ không thể chịu đựng được và nói bằng giọng lạnh nhạt. "Đừng nhìn nữa"
Heejin nhún vai và một lần nữa, quay đi chỗ khác, hướng sự chú ý của mình đến Hyejoo.
Thông thường, loại tương tác này với Hyejoo sẽ nhanh chóng kết thúc. Hyunjin đã phạm nhắc nhở Chaewon để có thể chia cắt cái khoác tay của họ. Lúc này Chaewon đã nhận ra rằng, cô ấy đang đứng ở phía bên kia của Hyejoo, và cô ấy ghét các thành viên khác đeo bám người bạn tâm giao của mình. Nhưng cô ấy đã đặt Heejin vào vị trí của mình, nên tất nhiên khoảnh khắc chia cắt đó không bao giờ đến, và điều khiến Hyunjin ngạc nhiên hơn nữa, Chaewon có vẻ ổn với sự sắp xếp này. Những cái nhìn sắc lẹn như con dao găm thông thường mà cô gái tóc bạch kim sẽ bắn ra đã tan biến.
Trong phần còn lại của fansign, Heejin không để ý đến Hyunjin một chút nào nữa.
~ ~ ~
Các thành viên cuối cùng đã trở về ký túc xá của họ. Cả ngày mệt mỏi, biểu diễn, và sau đó đi thẳng đến buổi ký tặng fan cả ngày. Điều đó thậm chí còn mệt mỏi hơn đối với Hyunjin, vì lịch trình bận rộn của họ, tình hình giữa cô ấy và Heejin chắc chắn không giúp được gì. Cô đã quá mệt mỏi khi chơi trò giả vờ này. Giả vờ như họ vẫn ổn. Giả dối trước mặt các thành viên rằng mọi thứ vẫn bình thường. Chà, ít nhất là đối với những thành viên không biết chuyện gì đang xảy ra.
Hyunjin không thể chịu đựng được việc không có thời gian dành cho người bạn thân nhất của mình. Cô ấy nhớ tiếng cười của cậu ấy, nhớ những lần đảo mắt trước những trò đùa khập khiễng của Heejin, nhớ những lời trêu chọc qua lại, nhớ cái ôm trên giường cùng nhau. Cô muốn tất cả trở lại, và cô ấy sẵn sàng cầu xin Heejin tha thứ, nhưng thế giới này thậm chí không cho cô ấy thời gian rảnh trong ngày.
Hyunjin thấy mình cô đơn trong phòng. Những người khác tập trung trong phòng khách hoặc các phòng khác, giao lưu. Cô gái tóc đỏ rất biết ơn vì sự cô độc của 'một thời trăng xanh'. Cô không biết phải làm gì nữa, và cô không chắc liệu mình có nên tiếp tục chờ đợi hay không, liệu cô có nên là người tiến về phía trước hay không.
• 'một thời trăng xanh' câu gốc là 'one in a blue moon' có thể giải thích như sau : Mặt Trăng xanh (blue moon) hoàn toàn có thật trong đời sống. Đây là hiện tượng xảy ra khi trăng tròn vào thời điểm khác thường của tháng và rất hiếm. Chính vì vậy, tiếng Anh sử dụng thành ngữ once in a blue moon để chỉ những việc hiếm khi xảy ra.(thank bác gu gồ nhiều)
Cô vẫn đang nằm trên giường, trốn tránh thế giới bằng vỏ bọc của mình. Cô thích ở trong chăn của Heejin hơn vì cô ấy nhớ sự hiện diện của người bạn thân nhất của mình, Heejin của cô. Heejin người mà cô rất yêu và luôn yêu trong suốt những năm họ bên nhau. Heejin của cô sẽ luôn ở bên cạnh cô và chia sẻ những tiếng cười và những câu chuyện cười. Heejin của cô, người luôn dành cho cô ấy sự chú ý bất cứ khi nào Hyunjin yêu cầu.
Nhưng cũng giống như bản thân Heejin, đồ đạc của cậu ấy đã được hoán đổi với Sooyoung. Họ vẫn tiếp tục cuộc sống vô lý này. Hyunjin nhớ cậu ấy rất nhiều, và cậu ấy không nghĩ rằng cảm giác nhớ ai đó sẽ đau đớn đến mức này. Cuối cùng, một vũng nước ẩm ướt đọng lại dưới má cô, khiến cô nhận ra những giọt nước mắt đang lăn dài trên má mình.
Cô ghét điều này, ghét cảm giác một trong những điều tốt đẹp nhất trong cuộc đời cô giờ đã không còn nữa. Không biết phải làm gì nữa, cô nhìn chằm chằm vào danh bạ trên điện thoại của mình. Cô cần lời khuyên và người chị mà cô ấy thường tâm sự không có mặt ở đây để giúp cô ấy. Không chần chừ gì nữa, cô nhấn mạnh vào biểu tượng gọi điện trên màn hình, điện thoại của cô bắt đầu đổ chuông.
Chỉ sau vài giây, đã có người nghe máy. "Hyunjin?"
Cô gái trẻ nhớ giọng nói của cô gái lớn hơn rất nhiều, cô ấy gần như cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe lại và không thể che giấu tiếng nghẹn ngào nhỏ cùng với sự run rẩy trong phản ứng của cô ấy. "Haseul, unnie."
Haseul ngay lập tức thay đổi giọng điệu để xoa dịu cô gái trẻ hơn. "Này, này, không sao đâu." Cô biết bạn mình đang tuyệt vọng, và hơn bất cứ điều gì cô ước gì có thể ở bên để an ủi cô em gái này. Đó là khoảnh khắc hiếm hoi Hyunjin khóc, và lần duy nhất Haseul có thể nhớ lại lần cuối cùng Hyunjin khóc là khi cô gái trẻ tự trách mình vì đã khiến Heejin rơi nước mắt trên TV. Haseul đã luôn nguyền rủa YG vì không chỉ khiến Hyunjin trông như một con rắn độc trong chương trình sống còn mà còn từ chối việc Haseul ở cùng để an ủi bạn mình khi em ấy gặp khó khăn.
"Heejin giận em rồi. Cậu ấy thậm chí còn không nói chuyện với em nữa. " Giọng Hyunjin như vỡ ra ở giữa câu nói của em ấy.
Haseul biết rằng hai đứa em của cô có tình cảm sâu đậm với nhau; trên thực tế, hầu như tất cả mọi người trong ký túc xá của họ đều biết. Ngạc nhiên hơn, ngay cả Jinsoul cũng có thể nhìn thấy mối liên hệ đặc biệt giữa Hyunjin và Heejin mặc dù cậu ấy không hề biết gì về tình cảm của mình đối với Jungeun. Nhưng Haseul và những người khác không bao giờ xô đẩy hay can thiệp vào các mối quan hệ trừ khi điều đó là cần thiết. Tốt nhất là để mối quan hệ của họ tự nhiên nảy nở và tự làm sáng tỏ, và họ không nên hẹn hò với nhau, vì càng ít bí mật với người quản lý thì càng tốt.
Hyunjin tiếp tục. "Em thậm chí không biết mình đã làm gì sai. Cậu ấy ghét em. Nó giống như em thậm chí không tồn tại trong mắt cậu ấy. " Nước mắt của cô gái trẻ tiếp tục chảy xuống, thấm đẫm vào gối.
"Hyun, điều đó không bao giờ có thể xảy ra. Em phải biết rằng hai đứa là người thân nhất trong nhóm. Cả hai đã biết nhau rất lâu và đã cùng nhau trải qua rất nhiều điều. Chị biết em ấy sẽ không kết thúc mối quan hệ của cả hai như vậy. " Haseul trấn an cô em ở đầu dây bên kia. "Chị biết hai người luôn tranh cãi và giận dỗi-"
"Lần này không giống như những trận chiến khác của bọn em. Đây là điều tồi tệ nhất mà bọn em đã gặp phải, và đã nhiều tuần rồi chị ạ. " cô gái trẻ cắt ngang.
Giờ đây, mối quan tâm của Haseul đã lớn hơn một chút. Điều này chưa từng xảy ra đối với cặp đôi này, thời gian lâu nhất họ giữ được bức tường ngăn cách có lẽ là một tuần, và đó là từ lần cãi nhau tồi tệ nhất trước đó của họ nhiều năm trước. Nhưng tất cả những gì Haseul có thể làm là giữ một cái nhìn tích cực cho người em của mình. "Em biết Heejin có thể như thế nào mà. Em ấy rất đam mê và luôn mang theo một trái tim nhiệt huyết, nhưng đồng thời, em ấy có thể rất cứng đầu như em vậy. Chị biết nó có thể khó khăn ngay bây giờ, nhưng hãy cho em nó một thời gian. Chị biết Heejin sẽ bình thường sớm thôi . "
Hyunjin gật đầu như thể Haseul có thể thấy rằng cô ấy đang thừa nhận lời khuyên của Haseul. Đột nhiên cô nghe thấy tiếng động ở cửa. Việc muốn che giấu trạng thái chán nản của mình trước các thành viên khác đã là ưu tiên hàng đầu của cô ấy từ trước đến nay. "Em phải đi rồi unnie. Em thương chị nhiều."
"Chị cũng thương em nhiều, Hyun. Đừng quên những gì chị đã nói; hãy gọi bất cứ khi nào em cần chị. "
Ngay khi Hyunjin kết thúc cuộc gọi, cánh cửa bật mở. Sooyoung gọi cô gái cô độc trong phòng, đang trốn dưới tấm chăn. "Hyunjin, chúng ta sẽ ăn tối sớm nhé em."
Không phải Hyunjin không thích Sooyoung. Thực ra, cô đã gần gũi hơn với chị ấy rất nhiều và phát hiện ra khiếu hài hước của họ rất giống nhau. Cô không rõ tại sao hai người lại mất nhiều thời gian để xây dựng tình bạn của họ. Nhưng cô vẫn chưa cảm thấy đủ thân để bộc lộ sự tuyệt vọng của mình với người ta.
Cố gắng hết sức để lấy lại giọng bình thường, hy vọng có thể loại bỏ sự run rẩy khỏi giọng nói. "Em sẽ ra ngoài trong một phút nữa, unnie."
Cô gái lớn hơn mím môi, biết rằng bạn cùng phòng của mình đang khóc, vì cô ấy vô tình nghe trộm cuộc gọi của Hyunjin. Sooyoung hơi đau lòng khi Hyunjin cảm thấy cần phải che giấu nỗi buồn của mình với cô ấy, nhưng cô ấy biết rằng em ấy và Haseul thân thiết hơn nhiều, và rằng trưởng nhóm của họ luôn ủng hộ và quan tâm đến từng thành viên.
~ ~ ~
Lại là một sự kiện fansite khác, một ngày dài để giả vờ rằng mối quan hệ của Hyunjin và Heejin vẫn hoàn hảo trong mắt người hâm mộ của họ. Có lẽ Hyunjin đã bắt đầu quen với việc bị phớt lờ, hoặc có lẽ nỗi đau trong tim cô đang làm tê liệt mọi thứ để tự bảo vệ mình. Ngay cả Hyunjin cũng bắt đầu phớt lờ Heejin, phớt lờ cái nhìn khó chịu mà cô gái tóc nâu sẽ dành cho cô nàng tóc đỏ. Điều đó khiến mọi thứ trở nên dễ dàng hơn với Hyunjin rằng cô ấy không cần phải chú ý đến cô gái luôn xa lánh mình. Bất chấp những lời nói của Haseul, thật khó để Hyunjin giữ được thái độ tích cực và việc cố gắng tiếp tục vờ như mọi chuyên vẫn ổn.
Nhưng điều đó là không thể. Tình cảm của cô dành cho người bạn thân nhất của mình vẫn lớn dần trong suốt nhiều năm. Hyunjin liếc nhìn cô gái mình thương thầm, và ngay lập tức đôi mắt của cô ấy mở to, nhãn cầu của cô ấy như thể sắp rơi ra. Yerim đang hỗ trợ Heejin, bịt mắt cậu ấy lại. Hyunjin không biết làm thế nào vì hiện tại Heejin trông hấp dẫn hơn bình thường. Cô vẫn tiếp tục chìm trong suy nghĩ đen tối trong đầu của mình và cũng tự mắng bản thân mình thiếu liêm sỉ, và rằng cô ấy không nên có những suy nghĩ như vậy về người bạn thân nhất của mình nếu cô ấy không muốn làm rạn nứt tình bạn của họ thêm nữa.
Ok, có lẽ cô nên nhìn thêm lần nữa, một cái liếc nhỏ thôi ... đó là một sai lầm. Khi Heejin tạo dáng chớp nhoáng với một bông hồng trên môi, trí tưởng tượng của Hyunjin có chút hoang đường khi nhìn thấy cảnh tượng đó, tai cô ấy đỏ rực lên và căn phòng trở nên nóng nực một cách khó chịu. Ánh mắt của cô ngay lập tức nhận thấy con chim hồng hạc đang nhảy múa trên tay cô vui nhộn hơn, tập trung vào cách đồ chơi di chuyển trên cổ vì nó là thứ để đánh lạc hướng suy nghĩ của cô.
Có hơi muộn, nhưng cô đã nhận ra tất cả các thành viên đang xếp hàng trước người hâm mộ của họ, chuẩn bị cho một cái ôm của cả nhóm. Nếu Hyunjin chú ý sớm hơn, cô sẽ đứng cạnh Heejin chỉ để cô ấy có thể cảm nhận được vòng tay của người bạn thân nhất của mình, vì đã rất lâu rồi kể từ lần cuối cùng của họ. Dù chỉ là một buổi biểu diễn, Hyunjin cũng chỉ muốn cảm nhận hơi ấm từ vòng tay nhỏ bé ấy đang ôm lấy mình.
Miễn cưỡng, Hyunjin xếp hàng càng gần Heejin càng tốt, có một vài thành viên ở giữa hai người. Cô gái tóc đỏ nhìn sang Heejin và bĩu môi khi tay Yerim đang quấn quanh eo của cô gái tóc nâu. Heejin chú ý đến ánh mắt mà người bạn thân nhất của cô dành cho cô. Cô gái lớn tuổi nhìn lại rồi khẽ nhếch môi. Heejin sau đó hôn nhẹ lên thái dương của Yerim, đảm bảo rằng cậu ấy vẫn tiếp xúc bằng mắt với Hyunjin.
• Dịch đến đây tự dưng thấy thương cô Hyunjin quá.
Hyunjin cắt đứt cái nhìn của cả hai và quay đi khỏi những gì cô vừa chứng kiến. Cô đã có thể cảm thấy mắt mình bắt đầu cay cay. Cô ấy không thể khóc, không phải trước mặt người hâm mộ của họ, không phải trước mặt các thành viên khác, và đặc biệt là không phải nơi Heejin có thể nhìn thấy cô. Heejin có thể hôn bất cứ ai cậu ấy muốn. Không phải họ đang hẹn hò hay gì cả, vậy tại sao nó lại quan trọng đến vậy. Họ chỉ là bạn ... nếu đó là điều mà Hyunjin vẫn được phép gọi là tình bạn không thành với cô gái lớn tuổi hơn. Vì vậy, cô ấy đã cố gắng hết sức để đánh lạc hướng bản thân một lần nữa. Siết chặt tay của con chim hồng hạc đồ chơi khi nó nhảy múa trong vòng tay cô.
Nhưng đầu óc cô không yên, lẽ ra nụ hôn đó chỉ dành cho riêng cô. Hyunjin thuộc về vị trí đó, không phải Yerim. Đây là một cơ hội hiếm hoi để được Heejin hôn vì cô gái tóc nâu hiếm khi thể hiện tình cảm của mình như vậy với cô nàng tóc đỏ. Giống như cả hai đều biết nếu họ thể hiện với nhau như vậy thì họ sẽ có nguy cơ bị phát hiện cảm xúc thật của mình, điều mà cả hai đều cho là đơn phương. Cả hai đều không biết gì và sợ hãi khi mạo hiểm đánh đổi mối ràng buộc giờ đã tan vỡ của họ. Nhưng bây giờ cô phải làm gì với những hành động của Heejin? Hyunjin cảm thấy bị hắt hủi, và sự tức giận bùng lên trong cô.
Sau khi tất cả người hâm mộ của họ rời đi và các thành viên đi ra phía sau để thay đồ. Sooyoung nắm lấy cổ tay Heejin và kéo cậu ấy sang một bên, khuất tầm nhìn của mọi người. Điều xảy ra trong buổi ký tặng người hâm mộ của hai người không thoát khỏi con mắt của các cô gái lớn tuổi. Cô ấy nhận ra rất rõ trạng thái trầm cảm của Hyunjin và cảm thấy thật khó chịu khi cả hai vẫn chưa làm lành với nhau, mọi thứ đang trở nên tồi tệ hơn. Sooyoung cũng không thích việc Heejin lôi kéo các thành viên khác vào bất cứ việc gì.
"Em nghĩ em đang làm cái gì vậy?" cô gái cao hơn cố gắng kiềm chế tông giọng của mình.
Heejin chế giễu, làm như thể cậu ấy vô tội. "Ý chị là gì?"
Sooyoung tặc lưỡi, cố gắng hết sức để duy trì tông giọng trầm nhưng chắc chắn. "Đừng giả vờ rằng em không biết về hành động của mình. Chị biết chúng ta đã đồng ý để hai người tự xử lý mọi việc, nhưng bây giờ em chỉ đang cư xử như một con khốn nạn vậy. "
"Cậu ấy đã làm tan nát trái tim em. Cậu ấy cần nhận được những gì cậu ấy xứng đáng ". Cô gái thấp hơn vặn lại.
"Nghe này, chị càng quan sát hai đứa em, đặc biệt là Hyunjin. Chị càng nghĩ rằng đã có sự hiểu lầm giữa cả hai ". Sooyoung cố gắng lý luận với Heejin.
Cô gái trẻ nhìn unnie của mình một cách khó hiểu. "Điều này là sao? Em đã nghĩ rằng chị đứng về phía em".
"Chị đã nói vơi em rồi; Chị không đứng về phía nào cả. Chúng ta là một gia đình, và em biết điều này. Chị biết em vẫn chưa nói chuyện với Hyunjin về đêm đó, nhưng hai người cần phải giao tiếp! Chị biết sẽ rất khó cho em và có thể sẽ đau đớn, nhưng những gì em đang làm bây giờ không có lợi cho cả hai người. Điều này không tốt đâu Heejin. Hãy cố gắng làm lành và đừng kéo bất cứ ai khác vào giữa các cuộc chiến hai người nữa. " Sooyoung hít một hơi thật sâu sau khi kết thúc lời khuyên. Cô ấy không thích đưa ra những lời mắng mỏ gay gắt cho các thành viên của mình, nhưng đôi khi điều đó phải được thực hiện.
Heejin muốn bác bỏ, nhưng cô biết tốt hơn là nên nói chuyện với cô gái tóc đỏ kia như Sooyoung unnie nói. Và thực sự chị ấy đã đúng. Heejin nhớ Hyunjin, cô ghét khoảng thời gian này, ghét những gì đã xảy ra với họ. Sẽ mất thời gian để hồi phục, nhưng cô thà mang người bạn thân nhất của mình trở lại còn hơn không có cậu ấy ở bên. Cô cảm thấy mình thật nhỏ bé giống như một đứa trẻ nhận ra hành động của nó là sai khi Sooyoung nhìn chằm chằm vào cô một cách nghiêm khắc. Sau khi phân loại suy nghĩ của mình, cô ấy gật đầu, vừa đủ để Sooyoung nhìn thấy.
Cô gái lớn hơn kêu lên một tiếng, cảm thấy lo lắng và tiếc nuối khi phải đối xử thô bạo. Cô ấy khoác lấy tay Heejin và nở một nụ cười trấn an. "Chị rất vui vì em sẽ bắt đầu thử làm điều đó ngay bây giờ. Nào, những người khác đang đợi đấy. "
~ ~ ~
Lại là một tuần dài đối với những người bạn thân nhất, thực ra là những người bạn thân trước đây. Heejin đã cố gắng hết sức để nói chuyện nhiều hơn với Hyunjin, nhưng vẫn chưa thật sự sẵn sàng cho cuộc nói chuyện. Nhưng giờ thì thế trận đã xoay chuyển. Cô gái tóc nâu đang phải nếm thử những gì đa làm lúc trước bây giờ Hyunjin đang tránh mặt cô ấy như thể Heejin mắc bệnh Corona vậy.
Sự kiện Fansign của họ sắp kết thúc, và Heejin đã chủ động đứng bên Hyunjin. Nhưng cô gái trẻ hơn dường như không cho cô một chút cơ hội nào trong ngày. Thay vào đó, Hyunjin đang dành thời gian của cô ấy với Yerim. Cậu ấy đã có một khoảng thời gian vui vẻ với em ấy. Họ gắn bó với nhau hơn một chút kể từ khi CEO của họ quyết định làm cho họ trông giống như chị em sinh đôi cho lần trở lại mới nhất của họ. Heejin ngây ngốc đứng bên người tóc đỏ, chỉ có thể lắng nghe giọng nói ngọt ngào quen thuộc thường được cất lên lúc an ủi cô. Được nghe thấy tiếng cười sảng khoái và thoáng đãng khiến trái tim cô ngất ngây.
Ngay khi Hyunjin bắt đầu nắm tay và khoác tay với Yerim chính là lúc Heejin cảm thấy trái tim mình như bị bóp chặt. Việc bỏ qua cơn đau trong lồng ngực là điều khó có thể làm được khi nguồn gốc của nó đang ở ngay trước mắt cô, nhưng cô không có quyền yêu cầu Hyunjin dừng lại. Vì vậy, cô đã để nó xảy ra và quay đầu khỏi họ.
Trong suốt phần cuối của buổi ký tặng, Hyunjin và Yerim vẫn bám lấy nhau. Heejin đã hứa với Sooyoung rằng cô ấy sẽ làm tốt hơn nữa. Cô cố gắng tham gia cùng hai người, nhưng không được đáp lại, đành kéo Yeojin theo. Heejin đặt lòng bàn tay của mình lên vai Hyunjin, cũng chính là thứ mà dường như đã cho cô biết cảm giác lạnh lẽo từ hành động của cô ấy. Cuối cùng, cô gái tóc đỏ nhìn sang Heejin, chỉ mím môi như thể cô ấy đang từ chối nói chuyện với cô gái tóc nâu.
Yeojin và Yerim gạt bỏ căng thẳng giữa các cô gái lớn tuổi khi họ hào hứng nói chuyện với nhau, nhưng cuộc thảo luận của họ bị cắt ngắn khi ai đó gọi cho Yeojin. Yerim ngay lập tức chú ý trở lại với Hyunjin, cùng nhau tạo dáng khi người hâm mộ cổ vũ. Heejin không nhớ lần cuối cùng cô ấy cảm thấy ghen tị như thế vào nhưng cô ấy không thể làm gì với điều đó khi người hâm mộ vui mừng khi nhìn thấy 'cặp song sinh' cùng nhau.
Rất may, một số người hâm mộ chắc hẳn đã nhận ra Heejin cảm thấy cô đơn hoặc đứng một mình một cách kỳ lạ khi họ yêu cầu Heejin và Hyunjin tạo dáng với nhau. Cô gái tóc nâu thích thú thích thú nhưng chỉ nhận được một cái nhìn lạnh lùng từ cô gái trẻ đang nở một nụ cười. Họ đã trải qua một vài tư thế kỳ quặc, một vài tư thế có vẻ hơi sở hữu, đặc biệt là khi Heejin ôm Hyunjin trên sàn trong khi đặt tay lên mái tóc đỏ rực mềm mại và duyên dáng.
Chuyển vị trí của cả hai một lần nữa, họ thấy mình gần như đang ở trong một tư thế lãng mạn. Hyunjin quỳ một chân trên đất, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Heejin. Cô gái tóc nâu cầu nguyện Hyunjin đừng cảm nhận được tim mình đập loạn xạ, mạch máu chảy nhanh hơn bình thường qua cánh tay vì lồng ngực đang đập mạnh như thế nào. Nó giống như những giấc mơ của cô, cùng một giấc mơ mà cô luôn có mỗi khi họ ngủ cùng nhau. Hình ảnh hạnh phúc khi Hyunjin cầu hôn Heejin, cô ước khoảnh khắc này có thể kéo dài mãi mãi, in sâu vào tâm trí cô. Thật không may, khoảnh khắc đó chỉ thoáng qua, chỉ kéo dài vài giây trước khi Hyunjin đứng dậy và ngay lập tức chuyển sự chú ý của cô ấy trở lại với Yerim.
Hyunjin quyết định tỏ ra táo bạo một chút trước mặt người hâm mộ của họ, cô giật cà vạt của Yerim và kéo em ấy về phía mình. Cũng giống như những gì Heejin đã làm trong sự kiện ký tặng fan trước đó của nhóm, cô chắc chắn sẽ khiến Heejin phải nếm mùi đau khổ mà chính cô phải chịu đựng, tán tỉnh Yerim ngay trước mặt cậu ấy. Heejin không muốn tiếp tục nhìn người bạn thân của mình nữa. Đôi mắt cô đã trở nên hơi ướt át, tầm nhìn của cô trở bên mờ mịt. Cô biết mình không nên quay lại, nhưng cô nhìn lại Hyunjin và ngay lập tức hối hận. Cô đang chứng kiến Hyunjin ôm eo Yerim, bàn tay của cô gái tóc đỏ tiếp xúc với vùng da nhỏ lộ ra trên cơ bụng của Yerim. Heejin đã thấy tất cả, và dường như đầu cô ấy đang bốc khói. Sao cậu ta dám?
~ ~ ~
Sooyoung thất vọng thở dài; hai thành viên đều có tậm sự riêng nếu tiếp tục như vậy sẽ không có được bất kỳ sự hòa giải nào. Bằng cách nào đó cả hai thậm chí đã làm cho mọi thứ còn tồi tệ hơn. Cuối cùng đã đến lúc can thiệp và buộc họ phải nói chuyện, nhưng cô gái lớn hơn sẽ cần sự giúp đỡ của các thành viên còn lại.
Jungeun đã thay xong bộ quần áo thoải mái của mình, thì đột nhiên bị kéo vào phòng ngay khi cô vừa mở cửa. Hành động kéo đẩy này khiến cô suýt nữa cắm mặt xuống sàn và hét một tiếng đầy uy lực, "Yah!"
"Suỵt! Chị cần em giúp." Sooyoung nhanh chóng khiến cô gái im lặng và lấp liếm tình hình.
"Chị nghĩ rằng mọi thứ đang trở nên mất kiểm soát với chúng ta" Jungeun nói sau khi nghe Sooyoung giải thích xong.
"Và tại sao em lại không làm bất cứ điều gì hay ít nhất là cố gắng giúp chị?!" Cô gái lớn hơn xen vào.
Jungeun nhún vai. "Chà, chính chị đã nói rằng chị đang cố gắng để họ tự giải quyết nó. Và em cũng có vấn đề của riêng mình! " Cô ấy lặng lẽ nguyền rủa cô gái tóc vàng, và giờ là cả cô gái tóc đen về việc người con gái tóc vàng đã trở nên ngu ngốc như thế nào. Chị ấy không nhìn thấy tất cả các ẩn ý mà Jungeun đưa ra sao ?! Có lẽ nếu cô gái tóc nâu thẳng thắn hơn, thì Jinsoul sẽ nhìn mọi thứ theo một góc nhìn mới.
Sooyoung bật cười trước giọng điệu thách thức của Jungeun. "Đó là lỗi của chính em thôi. Dù sao, em sẽ giúp chị ngay bây giờ, phải không? "
"Vâng, vâng," Jungeun đồng ý.
Heejin và Hyunjin nhận ra cả hai đang ở một mình trong ký túc xá. Vì một lý do kỳ quặc nào đó, có một chuyến đi mua sắm 'khẩn cấp' ở cửa hàng tạp hóa yêu cầu tất cả mọi người phải rời đi ngoại trừ họ. Nhưng cả hai người họ không hề ngốc, và rõ ràng đây là cơ hội được tạo ra để họ có thể nói chuyện. Heejin có chút miễn cưỡng, nhưng cô ấy đã hứa với Sooyoung ứng xử tốt hơn, và bây giờ cô ấy đã được trao cơ hội.
Nhưng Heejin vẫn rất bực mình từ sự kiện ký tặng người hâm mộ của họ. Không có đủ thời gian để cô ấy hạ hỏa nên cô ấy vẫn đang cảm thấy khó chịu nhưng lại mềm lòng trước Hyunjin. Cho dù đó là ý kiến tốt hay xấu khi đối mặt với cô gái tóc đỏ, cô cũng không quan tâm, và thực sự cô ấy đã khiến Hyunjin tổn thương đủ nhiều. Thật dễ dàng để tìm thấy Hyunjin. Cậu ấy đang ở trong căn phòng chung trước đây của họ,cô gái giật mình khi Heejin suýt phá cửa xông vào.
"Thỏa thuận của cậu là gì?" Chắc chắn là Heejin có một chút giả dối. Cô ấy đã cố gắng để Hyunjin ghen, nhưng bây giờ cô ấy lại là người đang cố gắng làm hết sức mình để hàn gắn tình bạn tan vỡ của họ, nhưng sau khi chứng kiến Hyunjin tán tỉnh những người xung quanh, Heejin không thể chịu đựng được nữa.
Hyunjin đứng phắt dậy, cùng một sự phẫn nộ, cô sẽ không bị dồn vào chân tường đâu. "Cậu đã bắt đầu điều này!"
"Mình đã bắt đầu điều này á ?!" Cô ghì Hyunjin vào tường, khiến cô gái cao hơn bị sốc trước những va chạm mạnh mẽ.
"Chính cậu là người đã từ chối mình một cách phũ phàng! Và bây giờ cậu lại bảo mình là người bắt đầu trước ư! " Heejin liên tục ấn những ngón tay của mình vào ngực Hyunjin khi cô ấy nhấn mạnh từng từ.
Cô gái trẻ hơn khó hiểu. Điều đó xảy ra khi nào nhỉ?
"Mình đã tỏ tình với cậu!" Nước mắt của Heejin bắt đầu lăn dài trên má.
CHỜ ĐÃ. Heejin tỏ tình???? Với mình?????
Cô gái thấp hơn nắm đôi bàn tay nhỏ bé của mình thành một nắm đấm nhỏ và đập từng cái yếu ớt vào ngực của cô gái cao hơn. "Mình đã trút hết những tâm tư, tình cảm của mình mà cậu chỉ biết cười nhạo, chế giễu mình. Sao cậu dám làm như vậy!"
Heejin có tình cảm với mình ư? Kiểu trên mức bạn bè á?
"Vậy mà cậu dám bỡn cợt như thể mình không nghiêm túc! Tình yêu của mình dành cho cậu chẳng là gì cả! " Heejin hét lên, giọng nói của cô ấy bị bóp nghẹt bởi lớp áo của Hyunjin khi cô ấy vùi mặt vào cổ của cô gái cao hơn. Cô không chắc khi nào cô thu hẹp khoảng cách giữa họ, nhưng điều đó không quan trọng. Cô ấy lại được dựa gần hơi ấm của Hyunjin. Nó giống như cuối cùng cô ấy đã trở về nhà, nơi cô ấy thuộc về.
Nhưng điều đó xảy ra khi nào chứ- Đột nhiên, kí ức như ùa về với Hyunjin. Cái đêm cả hai xem Naruto cùng nhau. Heejin đã...
Hyunjin thích cảm giác được Heejin tựa vào mình bao nhiêu, cô ấy nhẹ nhàng đẩy cô gái thấp bé hơn ra một chút và ôm lấy mặt Heejin, buộc cô ấy phải nhìn vào mắt mình.
Heejin giật mình trước sự thay đổi đột ngột trong mắt Hyunjin. " Cậu đang làm gì-"
Sau đó, cô thấy môi mình bị đôi môi của Hyunjin khóa chặt. Đây là khoảnh khắc mà cô đã mơ ước và khao khát bấy lâu nay. Đó là tất cả và hơn cả những gì cô mong đợi. Môi Hyunjin mềm mại, nhẹ nhàng áp vào môi cô. Cô ấy chưa bao giờ đọc một quyển sách dạy hôn môi nào để có thể hiểu được việc hôn người mình yêu có thể kỳ diệu và ngọt ngào như thế này, nhưng đây chính xác là cách Heejin cần để xử lý mọi mâu thuẫn hơn là phải sử dụng lời nói. Nó giống như tất cả những căng thẳng, tức giận và đau đớn mà họ đã làm trước đây chưa từng tồn tại. Nụ hôn của cả hai gần như không thể diễn tả được, và cô chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc hơn trong đời. Không hề trả đũa hay do dự, cô chìm sâu hơn vào vòng tay của người kia, nụ hôn đầu tiên của cả hai.
Nhưng Heejin đột nhiên phá vỡ nó, mở mắt ra một cách bối rối. Cô đã có quá nhiều câu hỏi cho người bạn thân nhất của mình, có thể là bạn gái của cô ngay bây giờ. Nhưng tại sao cậu ấy lại từ chối ngay lần đầu tiên? Tại sao ngay từ đầu cô đã phải trải qua tất cả những đau khổ? Trước khi cô có thể trả lời bất kỳ câu hỏi nào, suy nghĩ của cô đã bị gián đoạn, không chắc chắn về những gì đang vừa nghe.
"Mình yêu cậu, Heejin" Hyunjin cố gắng thở ra trước khi đôi môi của họ lại dính vào nhau.
Bị sốc lần thứ hai, Heejin tiếp tục rơi vào nụ hôn cuồng nhiệt. Giống như nụ hôn đầu tiên, nụ hôn thứ hai của họ cũng kỳ diệu không kém, nếu không muốn nói là tuyệt vời hơn. Nhưng Heejin vẫn đang muốn tìm câu trả lời nên cô gián đoạn nụ hôn của họ một lần nữa.
"Cái-"
Cũng như lần trước, Heejin không thể nói được khi Hyunjin áp môi mình vào môi HeeJin một lần nữa. Họ hôn nhau lâu hơn nữa, hoàn toàn đắm chìm vào tình yêu vừa mới nhận ra. Cả hai không chắc thời gian đã trôi qua bao lâu, nhưng họ không quan tâm. Những tình cảm và cảm xúc dành cho nhau bao năm cuối cùng cũng được giải tỏa. Giống như một con bướm chui ra khỏi kén, tình yêu của họ có thể bắt đầu bay lên trời cao. Cả hai đều cảm thấy như trút được gánh nặng từ trái tim mình, và họ cho phép mình thả lỏng, không hạn chế, không sợ hãi. Đó là một khoảnh khắc đẹp, một khoảnh khắc mà họ biết rằng họ sẽ trân trọng miễn là họ còn bên nhau. Nụ hôn của họ càng nồng nàn hơn khi từng phút trôi qua, họ muốn ghi khoảnh khắc này vào ký ức của mình, nhưng phổi của họ đang cần không khí. Heejin từ từ tách ra, đánh nhẹ vào cô gái cao hơn. "Để mình-"
* hôn *
"nói chuyện-"
* hôn *
"Đã-"
* hôn *
"-đồ ngốc." Heejin bật ra một tiếng bối rối sau những nụ hôn vội vàng mà Hyunjin để lại trên môi cô giữa những lời cô nói. Má và tai cô đỏ bừng vì sự chú ý đột ngột mà cô gái tóc đỏ dành cho cô.
Cô gái tóc nâu nhìn chằm chằm vào mắt Hyunjin, khi cô gái tóc đỏ duyên dáng vuốt ve má cô. Heejin muốn chắc chắn rằng cô ấy không ảo tưởng như trước đó rằng Hyunjin cũng đáp lại tình cảm của cô ấy. "Cậu nói cậu yêu mình?"
Hyunjin ngượng ngùng gật đầu.
Heejin nhíu mày, bối rối không biết chuyện gì đã xảy ra vào đêm định mệnh đó. "Nhưng mình không hiểu. Cậu đã bật cười trước lời thú nhận của mình. Mình đã nghĩ-"
Hyunjin cười thầm trong lòng, cười vì sự ngốc nghếch của mình. Chính sự thiếu hiểu biết của cô đã đưa họ vào địa ngục mà không có lý do. "Sự thật là. Mình đã không chú ý, và mình đã lơ đãng một chút. Mình tưởng rằng cậu đang nói về bộ anime ngu ngốc của cậu thôi. "
Cô gái thấp hơn buông một lời chế giễu. "Ok, trước hết, Naruto không hề ngốc." Rồi cô ấy lắc đầu. " Cậu không cần xin lỗi vì điều đó, đợi đã, nhưng tại sao cậu lại cười sau đó?"
Toàn bộ tình huống thật trớ trêu. Hyunjin phớt lờ Heejin chỉ để cô ấy có thể lướt qua video trên Twitter fansite của HeeJin. "Mình đã xem video dễ thương này của cậu trên Twitter, nhưng điều đó không quan trọng. Heekki, mình rất tiếc vì đã không chú ý." Hyunjin nghịch tóc Heejin, không biết bạn thân của cô ấy sẽ cảm thấy thế nào, nhưng điều tồi tệ nhất có thể xảy ra là gì? Cô ấy muốn nghe lại lời thú nhận của Heejin. "Cậu có thể tỏ tình với mình một lần nữa không?"
Heejin tinh nghịch suy nghĩ về nó. "Hmmm, mình không nghĩ vậy. Cậu đã làm tan nát trái tim mình. Đầu tiên, Hyun phải đưa ra một lời tỏ tình trước, và có thể mình sẽ tỏ tình một lần nữa. " Cô trao một nụ hôn thoáng qua cho người kia, sau đó để lộ nụ cười toe toét nhất mà khuôn mặt cô có thể có được. "Và Hyun cũng phải bắt được mình nữa!" Cũng nhanh chóng như nụ hôn của cô ấy, cô ấy bắt đầu chạy ra xa.
"Heekki!"
Heejin lao ra khỏi cửa trước, gần như đập vào mặt Jungeun, sau chuyến đi tạp hóa của họ hoàn thành. Hàng tạp hóa bay lên không trung, thật không may mọi thứ đồng loạt rơi xuống người Sooyoung , bao gồm cả một hộp sữa chua bị bung ra khi va chạm. "Yah!" Jungeun đột nhiên hét lên khi cô ấy suýt bị va phải khi Hyunjin bận đuổi theo Heejin.
" Hai đứa đi đâu vậy ?!"
Hyunjin rạng rỡ, để lộ chiếc răng nanh nổi bật của mình, mỉm cười khi cô ấy hét lên. "Em phải đi bắt bạn gái của em về!"
~End~
14h01' Ngày 11/8/2020.
.......................................
Nếu thấy fic hay mọi người hãy vote và follow mình đề mình có động lực trans tiếp các fic khác nhé.
Còn đây là video được đề cập trong fic.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro