7
Đến khi hết tiết và cũng là giờ tan học, tôi nhanh chóng dọn dẹp sách vở, nhân lúc lớp đang hỗn loạn thì ra khỏi lớp.
Juhyun cũng chạy nhanh đến bên cạnh tôi, thấy tôi có vẻ lạ nên cũng không hỏi han gì. Đến một lúc sau mới thận trọng nói.
"Cô giáo mới dạy toán lớp mình thay thầy 2 tuần, nhìn có vẻ khá trẻ và ưa nhìn, đối với tớ, Yuna thấy sao?"
"Mình không biết nữa."
Tôi chưa sẵn sàng. Tôi khó xử. Tôi vẫn nhớ về những ngày tháng đó, nó chưa bao giờ thoát ra khỏi tâm trí tôi, để rồi hôm nay một lần nữa lại dậy lên.
Bây giờ tôi cảm giác như, nếu như chỉ nói ra một từ đó, tôi sẽ bị đánh gục đến vỡ mất.
"Cô ấy tên là..." Juhyun nói tiếp.
Xin đừng nói ra.
"Shin Ryujin."
Tôi cũng thích chị nhiều lắm.
Ngốc, đã nói là đừng thích chị cơ mà?
Nó chỉ lợi dụng con mà thôi.
Đến khi chia tay Juhyun về đến nhà rồi vào phòng, đầu tôi cứ quanh quẩn những kí ức ngày xưa, như những bộ quần áo tôi trân quý không thể quên, đến lúc lớn những không nỡ vứt, ám ảnh đến giấu chặt vào tận sâu trong góc tủ, nay vô tình có ai bung hết ra.
Shin Ryujin. Thật sự rất có ảnh hưởng, tôi nói mà cứ run rẩy suốt thôi.
Nằm trên giường một lúc, tôi cũng nhận ra rằng bây giờ cả hai cũng đã có cuộc sống riêng của mình, vốn là không hề liên quan gì đến nhau nữa. Một sự trùng hợp quái đản, nhưng cũng chẳng giúp được gì.
Nếu như là vài năm trước, tôi sẽ không ngại ngần cứu chữa lại nó. Nhưng hiện tại, tôi đã mệt mỏi, tôi để mọi chuyện tự nhiên.
Tôi cũng xem qua nhóm chat của lớp, đa số mọi người đều khen cô giáo dạy toán mới, còn nói vẫn còn trẻ, cách họ có 4 tuổi, và lại còn rất xinh, mấy đứa con trai lớp tôi còn tìm được SNS, gửi ảnh lên nữa.
Bấm vào xem ảnh, tôi nhìn lại khuôn mặt tôi vẫn luôn cẩn trọng khắc ghi từ lâu, và nhận ra không hề thay đổi, chị vẫn xinh đẹp như vậy.
Tôi nghe những câu hùng hồn của mấy đứa bạn mà nhếch mép cười. Nếu như mấy người định tán, mà thành công thì còn khuya. Ngày xưa tôi còn bạo hơn bây giờ rất nhiều, tôi nói thẳng ra là tôi thích chị nhiều vãi chưởng, hôn hít ôm ấp không thiếu gì rồi. Mà vẫn thất bại đấy thôi, tôi thở dài rầu rầu.
Mấy người còn lâu mới được.
Tôi lặng lẽ lưu tấm ảnh về, nhìn rất không nhịn được mà muốn hôn lên màn hình một cái. Cảm giác ngày xưa như ùa về vậy, làm tôi ngạc nhiên quá đỗi.
Tiết toán hôm sau, lúc Ryujin vừa vào lớp, mọi người đã bắt đầu hô to chào mừng, chị không hiểu, ánh mắt nhìn mọi người như muốn hỏi, mỉm cười nhẹ.
Tôi ở cuối lớp, lòng hân hoan lạ kì, tự nhiên có suy nghĩ phải nhanh chóng đưa người trên bục giảng kia về.
"Bài học của chúng ta hôm nay kết thúc, các em có câu hỏi hay thắc mắc gì không?"
Lớp học nãy giờ ổn định bỗng chốc lại xôn xao, nhìn mấy bọn nhao nhao, mà tôi cũng chống cằm cười, nhìn chị suốt buổi.
Ánh mắt của Ryujin cũng có lướt qua tôi một vài lần nhưng không lâu, chị mời mấy đứa đang giơ tay, nhưng nhìn cái mặt kia thì chắc chắn không phải về bài vở rồi.
"Cô Shin, tuần sau cô có tham gia prom của trường không ạ?"
"Ủa, tuần sau hả?" Cái mặt ngơ ngác nhìn hiền khô à.
"Vâng ạ, cô đi với em đi!!" Vài đứa nhao nhao nói.
Lớp bỗng chốc ồn ào, vui vẻ hẳn lên, Juhyun còn nhìn tôi nhấc mày lên, ý tỏ rất thú vị.
"Lớp em có Yuna xinh nhất mà cũng không được, cô đừng từ chối được không ạ~~"
Tôi giật mình, tự nhiên nói thế làm gì. Khẽ liếc người kia, tôi nuốt nước bọt,nhìn xuống xem sách.
Juhyun và mấy đứa con gái kia không hài lòng câu nói, quay ra đốp chát lại.
"Mấy ông làm như nữ lớp này chết hết ngoài trừ Yuna hay sao, với cả gu của bạn ấy còn lâu mấy con người này này." Juhyun lấy tay quét tay vô tình qua tất cả bọn trai trong lớp. "Đủ trình thông qua."
"Được rồi, các em, trật tự nào." Ryujin vỗ tay, nhìn quanh cả lớp một lượt, đương nhiên là vẫn thấy được cả đứa nhóc đang cúi xuống đọc sách kia.
"Cuối tuần sau cô không thể nói trước được gì, nhưng nếu được cô vẫn sẽ ghé qua một chút."
Mọi người ồ à một câu, nhiều đứa vẫn chưa bỏ cuộc, dự định nhiều điều. Tôi cầm bút viết vào giấy, toàn những chữ khó hiểu.
Tôi với Juhyun lại vào căng tin sau giờ nghỉ, mỗi đứa cầm một cốc nước chanh, đứng ở hành lang nhìn ngắm khung cảnh sân trường, không khí mát mẻ, còn có mấy bạn nam chơi bóng.
"Lớp mình bạo nhỉ? Định lái máy bay hay gì?" Người bên cạnh bắt đầu trước.
"Mệt, tôi không quan tâm."
"Không nói ngoại hình, nhưng mà công nhận cô dạy cũng tốt, Yuna thấy sao?"
Người ta dạy tôi trước đó một thời gian rồi, không hiểu sao được cô nương.
"Ừm" tôi uống một ngụm "được mà"
Đang nói chuyện thì đột nhiên quả bóng di chuyển nhanh về phía chúng tôi, bật vào tay Juhyun đang cầm cốc nước bị văng ra, không may đổ một chút vào người tôi.
Mấy đứa con trai mặt trắng bệnh, tới lại gần rối rít xin lỗi, bọn tôi là không tránh kịp nhưng cũng nói ổn, áo sơ mi trắng đồng phục của tôi bị ướt một mảng lớn, buồn cười còn có mấy hạt chanh cũng dính vào luôn.
"Chết rồi, ướt nhiều quá" Juhyun xem, nhăn mặt nói. "Đợi tớ đi xem có ai có áo không"
Nhìn bạn chạy đi hối hả, tôi lắc đầu cười, không sao thật mà. Nhưng mà áo ướt như này cũng không ổn ở đây nữa, tôi định vào nhà vệ sinh, nhắn tin cho Juhyun biết.
Vừa mới vào thì tôi dừng lại trước cửa khi nhìn thấy Ryujin đang rửa tay, đắn đo một hồi không biết có nên hay không, cuối cùng tôi vẫn cứ vào.
"Em chào cô ạ" tôi tiến tới ngay bên cạnh Ryujin, nhìn vào gương xem lại cái áo, thành công thu hút sự chú ý của người nãy giờ không để ý.
Ryujin ngẩng lên nhìn, hơi ngạc nhiên vì gặp được tôi.
"Áo em làm sao vậy?" Chị nghiêng đầu, thấy được cái áo. "Ướt hết rồi này, thay ra đi chứ."
Tôi cố nén cảm giác hạnh phúc hân hoan đang ngập tràn khắp cơ thể, tựa người vào tường, khoác tay nói.
"Cô giáo, em đang chờ bạn lấy áo. Nhưng mà" tôi cong môi. "nếu cô muốn, cô có thể giúp em."
Người đối diện không biết nói gì, đứng im một chỗ.
Tôi lắc cái đầu sang một bên, nhanh chóng nắm tay chị rồi chui vào một buồng vệ sinh đang mở gần đó, không kịp để cho người kia có phản ứng.
Ryujin lúng túng, không dám nhìn mặt tôi.
"Em làm vì vậy..."
"Cô giáo, chị không chạy được nữa đâu."
Tôi từ từ cởi từng cúc áo, chậm rãi không vội, từ trên xuống dưới, nhìn người kia chằm chằm.
Chị không nhìn, nhắm chặt mặt lại. Cái áo sơ mi bị ướt từ từ được bung ra, hở được cả phần eo nhỏ nhắn và bộ ngực. Tôi liếm môi, nhẹ nhàng gọi.
"Chị xinh đẹp."
Không có tiếng trả lời, tôi càng tiến gần, ép sát cái người đang nhắm mắt không để ý này vào tường. Tôi và chị bây giờ đang đụng chạm vào nhau. Chắc chị cảm nhận được cơ thể của tôi gần sát kề như này, nên có hơi run nhẹ.
Vẫn ở tư thế đó, tôi cầm nhẹ cằm di chuyển đối diện tôi, vì tôi cao hơn nên tôi hơi cúi xuống hôn chuẩn xác lên môi Ryujin.
Chị mở to mắt nhìn, tôi vòng tay ra sau không cho người kia có đường phản kháng, tận hưởng đôi môi kia, đầu khẽ di chuyển theo từng nhịp chạm, tôi bắt đầu điên cuồng hôn chị.
Tôi đã nói rồi, người sau này được chạm đến đôi môi này, chỉ có thể là Shin Yuna mà thôi.
Tiếng kêu của nụ hôn bắt đầu bật ra, Ryujin hơi rên nhẹ. Cầm lấy bàn tay đang để thõng xuống kia, tôi đặt tay chị lên ngực mình, tách môi ra thở, nói khẽ cho người kia nghe.
"Cô giáo"
Tôi vẫn cầm tay chị, di chuyển xung quanh khoản ngực, muốn chị chăm sóc nó. Người tôi bây giờ rất nóng, còn cảm giác khó chịu ngứa ngáy nữa. Không chịu được mà hôn lên môi Ryujin một lần nữa, rúc vào trong cổ mà để lại dấu yêu loạn xạ.
Đang định để lại dấu hickey lên cổ chị mà ở bên ngoài nghe thấy tiếng gọi.
"Yuna ơi!! Cậu có ở đây không?"
Chị nhanh chóng đẩy tôi ra, thở hổn hển, mặt đỏ lên hết cả. Tôi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nói.
"Tớ đây!!"
"Xin lỗi, tớ tìm mãi mới được, cậu ở buồng này hả?"
Giọng nói vang lên rõ ràng ngay bên cạnh, Juhyun bây giờ cách tôi có một cánh cửa.
"Cần tớ vào không?"
"Không sao, cảm ơn cậu, tớ tự làm được." Tôi nháy mắt với người bên cạnh, hôn chụt lên môi một cái, rồi mới nói vọng ra.
"Ném qua đây"
"Có gì cần nữa không là tớ về lớp, nhanh nhé."
"Ưm, thank you~"
Ryujin nhanh chóng chủ động thay rồi mặc đồ vào cho tôi. Im lặng nhận sự chăm sóc nhẹ nhàng từ chị, tôi không kìm được mà nở nụ cười, nhìn với ánh mắt của kẻ say tình. Tôi gọi.
"Cô ơi"
"Ừm"
Không thấy động tĩnh gì, Ryujin đang cài cúc áo, ngẩng đầu lên xem, thấy người kia đang cười vui vẻ, tâm trạng cũng tốt lên.
"Cô giáo ơi"
"Ừ chị đây."
"Đi prom với em, nhé?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro