Chương 21 :Cô ấy rốt cuộc có biết mình hay "hút đào hoa" thế nào không...
Tôi tên là Edogawa Conan, năm nay 7 tuổi.
Hiện đang là học sinh lớp 1B, trường tiểu học Teitan, khu Beika.
Tôi bị bạn cùng lớp lôi kéo gia nhập một nhóm nhi đồng gọi là "Đội thám tử nhí", hiện tại đang hoạt động như một thám tử nhí...
Mới lạ thật đấy!
Kỳ thật, tên thật của tôi là Kudo Shinichi, năm nay 17 tuổi, học sinh trung học kiêm thám tử. Vì lén quan sát một vụ giao dịch của bọn áo đen trong công viên giải trí, tôi bị phát hiện, ép uống độc dược nên mới biến thành bộ dáng trẻ con này!
Để điều tra hai kẻ đã biến tôi thành đứa trẻ, tôi sống nhờ ở nhà thanh mai trúc mã Mori Ran, hy vọng có thể lợi dụng thân phận thám tử của bố cô ấy – Mori Kogoro – để tìm thêm manh mối...
Kết quả đến giờ, mới chỉ biết được ba kẻ có danh hiệu, trong đó một tên còn bị nổ c·h·ết...!
"Rốt cuộc phải chờ đến bao giờ mình mới có thể biến trở lại đây, đáng ghét thật......"
"Biến trở lại cái gì cơ?"
"!!"
Edogawa Conan giật mình quay phắt đầu lại, thấy Mori Ran ngồi xổm cạnh bên, mỉm cười nhìn mình.
"Ra... chị Ran!" Toàn thân Conan cứng ngắc.
Ran đi đến lúc nào mà không hề có tiếng động vậy chứ!
"À, là Kamen Siêu nhân đó! Anh hùng Kamen! Em đang nói sao anh ta còn chưa biến trở lại đây thôi mà!" Conan gượng cười, khô khốc đáp.
"Thì ra vậy." Mori Ran gật đầu, cũng không nói là tin hay không tin.
Conan trong lòng thấp thỏm không yên.
Cô gái đứng dậy, đi qua ghế sô-pha, gọi với vào bàn ăn: "Ba ơi! Conan! Lại đây ăn cơm nào!"
Cậu bé lén nhìn nét mặt Mori Ran, xác định cô ấy không nhận ra gì mới thở phào nhẹ nhõm.
Đúng là đáng sợ thật, Ran à......
Mới từ học sinh trung học biến trở lại thành học sinh tiểu học chưa bao lâu, Conan thật ra vẫn chưa thích ứng với thân thể nhỏ bé này, càng chưa quen phải luôn che giấu thân phận mọi lúc mọi nơi.
Chỉ có thể nói là may mắn còn có thể lừa được, bởi không ai lại nghĩ một người lớn như vậy có thể thu nhỏ đi.
Trên bàn cơm, Mori Kogoro vừa ăn vừa xem TV, thỉnh thoảng nghe Ran kể vài chuyện xảy ra ở trường.
"À, ba, Sonoko nói tối mai nhà cô ấy có tiệc, cô ấy sẽ sai quản gia đến đón chúng ta." Trong bữa tối, Mori Ran lên tiếng.
Mori Kogoro ngừng nhai, chau mày:
"Con bé đó lại có trò gì thế?"
"Là chị Ayako đính hôn mà." Ran nhắc. "Hôm trước còn gửi thiệp mời cho ba rồi mà."
Đại tiểu thư nhà họ Suzuki – Suzuki Ayako – và Tam công tử nhà họ Tomizawa – Tomizawa Yuzo – đã hẹn hò được một thời gian, giờ quyết định đính hôn.
Hai nhà vốn có quan hệ tốt, thậm chí biệt thự nghỉ mát bên bờ biển cũng mua liền kề nhau. Ran từng gặp chị Ayako vài lần, thấy cô là người dịu dàng, chín chắn, nên cũng thật lòng muốn đến chúc mừng.
"À à... quên mất." Mori Kogoro gãi đầu, cười gượng cho qua chuyện.
"Ba ơi!" Ran hơi thất vọng.
Ba cô lúc nào cũng vậy, chuyện quan trọng thì toàn quên, luôn phải nhờ cô nhắc.
Tiệc đính hôn của Suzuki Ayako sao...
Conan chậm lại nhịp nuốt. " chị Ran, em cũng có thể đi cùng không?"
"Đương nhiên là phải đi cùng rồi." Ran gắp thức ăn cho Conan. "Nếu chị và ba đều ra ngoài mà để em ở nhà, chẳng ai nấu cơm cho em, thôi cứ đi cùng thì hơn. Hơn nữa Sonoko cũng rất thích em nữa."
Conan khẽ nhếch mép.
Suzuki Sonoko thích mình á? Đừng đùa chứ.
Thấy cậu im lặng, Ran nhấn mạnh thêm: "Thật đó! Sonoko không phải đối ai cũng có sắc mặt tốt đâu."
Conan chỉ biết nghi ngờ điều này.
Từ nhỏ cậu đã cùng Ran và Sonoko lớn lên, con bé kia chẳng giống tiểu thư nhà giàu gì cả. Từ bé đã thích săn đồ giảm giá, cái gì cũng chịu khó tiếp thu, hoàn toàn không thấy cô ta lạnh nhạt với ai bao giờ.
Chỉ trừ việc đôi khi không có khái niệm về tiền bạc, chứ không ai nhìn ra Sonoko là tiểu thư nhà giàu.
"Nhưng mà Conan này, nhớ nhé, trong tiệc thì đừng có chạy nhảy lung tung. Toàn là người lớn thôi." Ran dặn.
Quả thực, Ayako và Yuzo đều là môn đăng hộ đối.
Tuy họ yêu nhau tự do, nhưng cũng cùng giai tầng, nên nhìn sao cũng giống một cuộc liên hôn.
Chưa kịp để Conan đáp, Mori Kogoro đã chen vào: "Sợ nó gây chuyện thì chi bằng gửi nó qua nhà khác cho qua đêm."
"Thế thì phiền người ta quá." Ran lập tức từ chối.
Conan cũng vội vàng lên tiếng: "Vâng vâng! Em sẽ ngoan mà!"
Cậu đâu có muốn bị gửi sang nhà tiến sĩ Agasa đâu!
Mori Kogoro thôi không nói nữa.
Ran lại dặn thêm: "Còn nữa ba, trong tiệc đừng có uống nhiều quá nhé......"
"Biết rồi, biết rồi, sao con nói nhiều thế." Mori Kogoro ban đầu còn nghe, sau thì mất kiên nhẫn, cắt ngang lời con gái để tiếp tục ăn cơm.
Ran thở dài.
Thấy vậy, Conan nhanh tay gắp thức ăn cho cô:
" Chị Ran, ăn cái này đi!"
"Cảm ơn Conan." Cô mỉm cười, nhận lấy. "À mà, Sonoko còn bảo ngày mai sẽ giới thiệu cho chị một người......"
Ran nói có phần do dự, rõ ràng cô đã hiểu Sonoko có ý gì.
Conan thì không kiêng dè, hỏi thẳng: " chị Sonoko thích ai sao?"
"Hẳn là không đâu." Ran, với tư cách bạn thân, đương nhiên sẽ là người đầu tiên biết nếu Sonoko thật sự yêu ai. Nhưng từ trước tới nay Sonoko toàn la hét chuyện tìm bạn trai tốt, Ran nghe mãi cũng quen.
Conan liền hiểu ra.
Hẳn Sonoko lại thích vẻ ngoài của người ta thôi.
Cô ấy rốt cuộc có biết mình hay "hút đào hoa" thế nào không...
Conan bưng chén, nhớ lại bao nhiêu sự cố Sonoko từng gặp phải.
Cậu càng chắc chắn, ngày mai trong bữa tiệc chắc chắn sẽ chẳng có chuyện gì tốt lành cả.
*
Morofushi Hiromitsu bước vào một quán bar.
Cậu mới từ nước ngoài trở về không lâu, kết thúc hơn một năm sống lưu lạc ở bên ngoài.
Ban đầu, cậu nhờ Pisco và Vermouth tiến cử mà được đưa vào tổ chức, vốn định theo hướng của Pisco. Nói cách khác, cậu muốn ở lại bên Pisco, từ từ chen chân vào mảng tài chính của tổ chức.
Nhưng không biết là vì Pisco quá ham quyền hay cảnh giác quá nặng, lại trực tiếp ném cậu vào tổ hành động của Gin.
Nghe thì hay ho rằng: trước tiên cứ lấy được "danh hiệu" rồi nói.
Thế là cậu bắt đầu cuộc sống lẫn lộn trong tổ hành động.
Nói là "lẫn lộn", thực ra chỉ là cậu không chủ động nhận nhiệm vụ mà thôi. Trên danh nghĩa, Yuikawa Mitsuki vẫn là một sinh viên chưa tốt nghiệp, ban ngày đương nhiên phải đến trường đi học.
Cho dù như thế, tốc độ leo lên của cậu vẫn nhanh hơn phần lớn những kẻ khác.
Bởi vì tuy cậu không chủ động nhận nhiệm vụ, nhưng tỷ lệ hoàn thành lại rất cao. Hơn nữa, cậu có cơ hội tận mắt nhìn thấy nhiều "danh hiệu" thành viên cùng các thành viên cấp dưới hiếm khi được tiếp xúc.
Rất nhanh sau đó, cậu được thượng tầng thông qua khảo hạch, trao cho "danh hiệu".
Có lẽ vận mệnh vốn có quán tính.
Dù cách thức vào tổ chức đã thay đổi, thời điểm trở thành thành viên "danh hiệu" cũng khác đi, nhưng cái cậu nhận được vẫn là danh hiệu từng có: 【Scotch Whiskey】.
Vì thế, cậu bắt đầu lo lắng liệu có bước vào lại vết xe đổ.
Đặc biệt là khi tổ chức một lần nữa để cậu cộng tác với Rye.
Theo truyện tranh, cậu biết Rye không hề nói dối — anh ta đúng là đặc vụ FBI nằm vùng. Nhưng ở thời điểm đó, cậu không thể hoàn toàn tin tưởng Rye mà dám chống lại mệnh lệnh.
Nếu là giả, cái c·h·ế·t của cậu chính là để bảo vệ Zero; nếu là thật, cái c·h·ế·t của cậu cũng sẽ bảo vệ được Rye.
Nhưng nói một cách bình tĩnh, Rye quả thực là một cộng sự tốt: ít nói, không tò mò chuyện riêng của đồng đội; năng lực mạnh, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ, trên đường đi cũng không gây rắc rối.
Chỉ là thỉnh thoảng cần đề phòng cái ý định nhỏ của Rye muốn kéo cậu vào cục cảnh sát...
Còn việc Chianti luôn mỉa mai Rye ngạo mạn, khó gần, nhìn như một Gin thứ hai, thì Scotch lại thấy vẫn chấp nhận được.
Vốn tính cách cậu giống như nước, mềm dẻo và ôn hòa, đa phần sẽ không chủ động xung đột với người khác. Ngược lại, quan hệ của cậu với Rye khá tốt.
Thế nên, cứ như vậy, cậu trở thành "cộng sự cố định" của Rye.
Trong kiếp trước, vào những ngày ngay trước khi t·ử v·ong, Morofushi Hiromitsu gần như hoàn toàn giữ im lặng, không liên lạc với bất kỳ ai, còn tìm cách điều tra lại đầu mối từ phía Cảnh sát Đô thị.
Bởi vì trong kiếp này cậu được trưởng quan Kuroda trực tiếp chọn đi, chưa từng tiếp xúc trực diện với người phía Cảnh sát Đô thị, nên kẻ từng bán đứng cậu cho Gin hiện giờ vẫn chỉ là một viên chức bình thường trong Bộ Công an.
Chỉ có điều, người này vốn tính cách không mấy an phận. Ban đầu, cậu chọn người đó làm liên lạc viên vì kinh nghiệm phong phú, lại khôn khéo, ngay cả khi bị người khác bắt gặp cũng biết cách che giấu, chắc chắn có thể tìm ra phương án lừa qua được.
Kết quả lại vì quá khôn khéo, mà toàn dùng vào việc tư lợi cho người nhà mình.
Morofushi Hiromitsu không làm gì hắn cả. Lúc chưa phạm lỗi thì hắn cũng không có ý định trả thù. Nhưng cảnh giác thì vẫn phải có.
Sau khi nối lại liên hệ với Zero, cậu lập tức nói cho bạn mình biết khả năng trong công an có người bị tổ chức cài cắm, đồng thời báo cho kế hoạch bảo vệ "osananajimi". Furuya Rei lập tức biến sắc, quay đầu trở về báo cáo và mở một cuộc điều tra nội bộ.
Cậu không hỏi Zero nhiệm vụ chính là gì, Zero cũng không hỏi cậu. Hai người thuộc hai bộ phận khác nhau, nhiệm vụ và trọng tâm cũng khác. Biết quá nhiều chẳng những trái quy định, mà cũng vô ích.
Có thể nâng đỡ nhau trong vực sâu này, thế đã là điều vô cùng quý giá.
Nhân tiện, bọn họ lại một lần nữa chạm trán Plamya. Lần này cậu đã chuẩn bị trước, vậy mà vẫn không thể giữ lại. Thậm chí, một phát súng bắn xuyên chân kẻ đó mà y vẫn thoát được.
Plamya rốt cuộc là siêu nhân sao?!
Còn về Hagiwara, bảy năm trước sau khi xuống lầu chung cư, hai tên đặt bom đã b·ị b·ắ·t giữ và khởi tố. Matsuda không bị điều đi tham gia điều tra, nên vẫn an toàn ở đơn vị chống nổ.
Ngược lại, Hagiwara thường xuyên đi hỗ trợ điều tra phá án.
Cũng nhờ gần như trở thành "nửa nhân viên điều tra ngoài biên chế", mà anh ta vô tình kéo dài được mạng sống cho Date Wataru.
Morofushi Hiromitsu có hỏi ứng dụng "khách phục", nhận được câu trả lời thần bí: đây là "vận mệnh tự điều chỉnh".
Ngay sau khi vượt qua thời khắc vốn dĩ t·ử v·ong, Scotch cùng Rye bị giải tán đội. Pisco cuối cùng cũng nhớ tới hậu bối này bị bỏ mặc, liền điều cậu về công ty Masuyama làm giám đốc.
Rye thì bị Gin trực tiếp đem theo bên cạnh.
Một năm sau, Rye bị bại lộ, Gin không thể giữ lại. Còn cậu, vì đã giải tán đội từ trước nên không bị điều tra khắc nghiệt. Dù vậy, cậu nhận ra Pisco vốn dĩ đầy tham vọng, chủ động tiếp quản cục diện rối rắm ở phân bộ Ý, đứng ra chủ trì việc rửa sạch và tái kiến thiết, mưu đồ thăng tiến.
Quả nhiên, chỉ cần không tranh giành quyền lực ở tổng bộ Nhật, Pisco vẫn sẵn lòng nâng đỡ cậu.
Mọi chuyện vẫn ổn, cho đến khi cậu nhìn thấy truyện tranh 《Thám Tử Lừng Danh Conan》 bắt đầu đăng tải.
Cậu nghĩ, tổ chức chắc chắn sẽ không để mặc cậu mãi, ở Ý lâu ngày rồi cũng sẽ thành "người hai mang", tổ chức không yên tâm.
Đúng lúc Pisco tuổi cao muốn lui, Vermouth gọi điện thoại ám chỉ thái độ tổ chức, cậu liền đôi co với ả nửa ngày, cuối cùng đồng ý nghe lệnh triệu hồi về tổng bộ để đổi lấy chút lợi ích.
Tổ chức giao cho cậu quản lý một bộ phận sổ sách vốn thuộc Pisco.
Như thế là đủ rồi. Cậu không cần nhiều, từ từ rồi cũng sẽ tìm ra được những bí mật được che giấu kia.
Bước tiếp theo, trọng tâm là kéo đủ nhiều "nguyện lực", để cố định lại hoàn toàn số mệnh đã thay đổi cho Hagiwara và những người khác.
"Này! Scotch!"
Quán bar mang tên "Hoa Hồng Viên" hôm nay đóng cửa sớm. Đối ngoại thì công bố là có khách quen đặt kín, nhưng ai cũng biết, đây là buổi tụ tập nội bộ của tổ chức.
Chianti thấy cậu bước vào, liền vẫy tay gọi.
Scotch mỉm cười, cất bước đi tới.
*
Diễn đàn Thám Tử Lừng Danh Conan > Trang đầu
【 Tokyo đang tuyển người 】 Truyện tranh trinh thám 《Thám Tử Lừng Danh Conan》 đã bắt đầu đăng tiếp!
1L.
Nam sinh trung học thám tử Kudo Shinichi, khi cùng thanh mai trúc mã Mori Ran hẹn đi công viên giải trí vào buổi tối, đã bắt gặp hai kẻ mặc đồ đen nghiêm túc. Âm thầm đi theo và nhìn thấy bọn chúng giao dịch ngầm, lại bị phát hiện, bị rót cho một loại độc dược... Lúc tỉnh lại, thế nhưng lại biến thành một đứa trẻ!
Xin mời cùng xem thám tử tiểu học Edogawa Conan sẽ hóa giải nguy cơ thế nào, lần lượt lật mở màn đen tối!
[Ảnh: một cậu bé mặc trang phục Holmes, tay cầm tẩu thuốc, đang nhìn màn hình.jpg]
......
221L.
Nói thật, mỗi lần nhìn thấy cái bìa này tui đều muốn cười.
222L.
Trang phục Holmes thì đúng là dễ thương, nhưng cái màu bìa này thì quá kỳ quái, trông u ám, mà Conan hẳn là không đen tối như vậy.
223L.
Chắc chắn không đen tối thế đâu. Dù có bắt chước Holmes thì cũng không thể thành ra u ám thế này.
224L.
Nói tới Holmes, vai chính đương nhiên là tương ứng với Holmes, vậy thì Watson sẽ là ai?
225L.
Ran chăng? Hiện tại người bên cạnh Conan có sức chiến đấu ngang được với Watson, chắc chỉ có Ran thôi.
226L.
Hoặc là cảnh sát Date. Ta thấy Date Wataru cũng rất lợi hại, vóc dáng lại mang đến cảm giác cực kỳ an toàn.
227L.
Date Wataru thì giống Lestrade hơn ấy.
228L.
Cảnh sát Megure mới giống Lestrade chứ, bên cạnh còn có hai thuộc hạ nam nữ — Sato và Takagi 2333.
229L.
Thế còn Irene? Irene Adler ấy.
230L.
Không có. Cảm giác là bên cạnh Conan không có kiểu nhân vật nữ như vậy.
231L.
Chủ yếu là bên cạnh Conan cũng chẳng có mấy nữ nhân vật cố định, Ran và Sonoko thì đều không giống.
232L.
!! Vậy nên chắc chắn sau này sẽ xuất hiện một nhân vật nữ kiểu đó! Tác giả đã thích Holmes đến mức cả mấy cái tiểu tiết ở Beika cũng làm theo rồi, thì Irene chắc chắn sẽ không vắng mặt!
233L.
Còn cả Moriarty và thuộc hạ Moran nữa.
Tui cảm thấy Gin với Vodka không hề có khí chất của kẻ chủ mưu đứng sau màn như Moriarty, tên chủ mưu nào lại đi cầm gậy gõ người sau lưng chứ.
234L.
Vậy thì Gin chính là Moran à...? Được rồi, được rồi, mau cho Moriarty xuất hiện đi, để tui xem rốt cuộc ai mới là đối thủ số mệnh của Conan!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro