Chương 439: ...Tôi lấy hết được không? (2)

Cỗ xe chở Cale hướng về phía thành cổ.

Lộc cộc Lộc cộc.

Ánh mắt Cale chậm rãi nhìn xung quanh, ghi lại hình ảnh cánh rừng ở hai bên đường.

- Con người, ta cảm thấy có ánh mắt bí ẩn ở đằng xa! Hướng 3 giờ, 7 giờ!

Raon nói trong khi ẩn mình trên xe ngựa.
Ánh mắt Cale hướng sang bên cạnh.

- Ồ.

Super Rock vô cùng kinh ngạc.

- Tên kia cũng nhận ra rồi.

Cale không ngồi trong xe ngựa.
Lộc cộc Lộc cộc.
Anh cố tình ngồi trên ghế lái phụ.
Lý do rất đơn giản.

- Khịt khịt.

Âm Thanh Của Gió ngửi thấy mùi của Thần Vật.
Theo hướng mà cô chỉ, có một hiệp sĩ tóc vàng với nụ cười ngốc nghếch trên môi, tự nhận là tân binh.
Khi hiệp sĩ ấy bước lên ghế lái ngựa, Cale đã ngồi xuống cạnh hắn và nói không muốn ngồi trong xe vì thấy ngột ngạt.

'3 giờ. 7 giờ.'

Và hiện tại.
Hiệp sĩ tân binh đó, đang thong thả lắc lư đầu.

- Con người, hướng 9 giờ nữa!

Và hướng 9 giờ.
Mỗi lần Raon nói về ánh mắt bí ẩn đang theo dõi, ánh mắt của hiệp sĩ tân binh cũng hướng về phía đó.
Một cách thoải mái, rất tự nhiên.
Với biểu cảm của một tân binh.

'Được đấy.'

Tên hiệp sĩ bên cạnh anh khá giỏi.

'Ồ.'

Và một cách tự nhiên, cuối cùng hắn nhìn Cale.

"Sao ngài lại nhìn chằm chằm tôi thế ạ?"

Hắn đặt câu hỏi với khuôn mặt rất tử tế.
Cale cũng trả lời với vẻ mặt tương tự.

"Chỉ là thấy kỳ kỳ thôi ạ."
"Dạ?"

Chàng hiệp sĩ nói tên mình là Lom. Nhưng thực ra, thủ lĩnh Quân đoàn 3 đồng thời là thuộc hạ của Ma Vương - Mol nhìn Cale với vẻ mặt bối rối. Và nghĩ.

'Cái tên trông ngu ngơ này-'

Người em thứ hai. Cậu trai với vẻ ngoài ngây thơ này mỉm cười nói muốn ngồi ghế phụ, nên hắn đã nhanh chóng kéo cậu ngồi xuống cạnh mình.

'Kase. Gã đó không phải loại dễ bắt nạt.'

Therosa đã cảnh báo rằng Kase - hậu duệ của Bá tước Lupe, là kẻ rất khó đối phó.
Vì vậy, hắn đã cố cư xử thân thiện với cậu em hai này - người thoạt nhìn rất ngầu nhưng lại ngây ngô.

'Thấy kỳ kỳ ư?'

Ai cơ? Ta á?
Cái tên này, nhận ra diễn xuất của ta rồi à?
Khoảnh khắc đó, một luồng khí kỳ lạ dâng lên từ sâu trong mắt Lom.

"Ngài hiệp sĩ không thấy lạ sao ạ?"

Bậc thầy đánh sau đầu người khác - 'Ném Đá Lộ Tay' khựng lại ngay khi nghe thấy lời của cậu em hai ngốc nghếch.

'Thì ra không phải nói mình kỳ lạ.'

Cậu trai với khuôn mặt sắc sảo, tuyệt đẹp, nhưng có phần ngốc nghếch ấy đang nói rằng có gì đó kì lạ.

"Cái gì lạ vậy?"

Mol hỏi lại, giả vờ là một hiệp sĩ tốt bụng.
Cậu em hai ngơ ngác nhìn xung quanh và trả lời.

"Khu rừng yên tĩnh quá."

Nghe thấy lời đó, Mol khựng lại.

'Tên ngốc này-'

Coi vậy mà.

'Nhạy bén phết nhỉ?'

Khu rừng thật yên tĩnh dù đang là một buổi chiều đầy nắng.
Mol biết chính xác lý do tại sao.

'Có ánh mắt đang theo dõi cỗ xe này.'

Ban đầu, Mol nghĩ rằng ánh mắt này là từ phía 'Thiếu gia Jimon'.
Bởi cái gã tên Kase ngồi trên xe ngựa, đang trên đường đi mua mỏ của Thiếu gia Jimon mà.

'Nhưng nếu đúng như vậy, thì thật kỳ lạ.'

Có lý do khiến Mol phản ứng sắc bén như thế với lời nói của cậu em hai.

'Trình độ của kẻ theo dõi khá cao.'

Vì là quân lính do gia tộc Bá tước Lupe chỉ huy, nên trình độ của họ hẳn phải rất cao.
Trong số đó ắt sẽ có nhiều hiệp sĩ tinh nhuệ.
Tuy nhiên, những ánh mắt kia lại quá xuất sắc, đến mức nếu không cùng đẳng cấp với lính chính quy của Quân đoàn 3 thì khó mà phát hiện bằng quan sát thường được.

'Có bao nhiêu quân lính dưới quyền chỉ huy của Thiếu gia Jimon?'

Và trên hết, Thiếu gia Jimon chỉ sử dụng từng đó người để giám sát thôi sao?

'Khả nghi thật.'

Hắn không thể thoát khỏi cảm giác rằng có gì đó không ổn.

'Và-'

Cái tên đang ngồi cạnh hắn đây.

'Phải cẩn thận mới được.'

Hắn đã mất cảnh giác vì nghĩ cậu ta trông ngu ngốc.
Đúng vậy, không nên đánh giá một cuốn sách chỉ bằng trang bìa.
Ném Đá Lộ Tay. Đúng như cái tên, Mol nhanh chóng sắp xếp lại suy nghĩ.
Vào lúc đó.

"Thưa, ngài biết đấy."

Cậu chàng đẹp trai nhưng ngây ngô nhún vai nói.

"Dạo gần đây, có một câu chuyện ma được lan truyền. Tôi nhớ ra rồi."
"Dạ?"

Lần này, Mol thực sự bối rối.

'Chuyện ma?'

Có thứ như thế hả?

"Thưa, ngài không biết sao ạ?"
"Vâng. Tôi không biết."

Mol thấy chàng ngốc đẹp trai đang nhìn mình với vẻ thương hại.
Chàng ngốc nói khẽ như thể thực sự, thực sự xin lỗi.

"À. Ngài chỉ luyện kiếm nên chắc không biết mấy về thế giới này nhỉ. Cũng chẳng biết tiếp nhận thông tin nữa."

Gì cơ?
Sao hắn lại cảm thấy tệ thế này?
Dù Mol có thể tỏ ra ngu ngốc và yếu đuối để đạt được 'mục tiêu', nhưng lạ thay, hắn lại thấy không thoải mái với cách nói chuyện của cậu em hai này.
Tuy nhiên, khi nghe thấy lời tiếp theo, Mol liền khựng lại.

"Có một câu chuyện ma về căn Bệnh Xám."
- Con người, có chuyện ma nào như thế hả?

Cale phớt lờ Raon và tung 'mồi nhử' với kẻ thù chưa rõ danh tính kia.

"Khi khu rừng trở nên yên tĩnh, Bệnh Xám sẽ lan đến ngôi làng trong rừng."

Một câu chuyện kinh dị ngẫu nhiên phát ra từ miệng Cale.

"Những người nhiễm Bệnh Xám sẽ bị biến dạng và trở nên ghê tởm, cả cơ thể sẽ chuyển màu xám và cuối cùng là chết."

Xào xạcccc-
Gió từ khu rừng bao lấy Cale và Mol.
Trong lúc đó, con ngựa tiếp tục tiến về phía thành cổ.
Giọng Cale được gió mang đi và truyền đến tai Mol.

"Không loại thuốc nào có thể chữa khỏi Bệnh Xám, và kết cục chỉ có cái chết mà thôi."

Ực.
Cale nuốt nước bọt và tiếp tục nói, co rúm lại như thể sợ hãi.

"Bây giờ ở phía Nam đang có tin đồn như vậy. Chuyện ma ấy."
"...Có loại bệnh như thế sao.......?"

Nhưng hắn chưa từng nhận được báo cáo như vậy mà?
Biểu cảm của Mol trở nên cứng đờ.

"Vâng. Tôi nghe được câu chuyện này từ một ngôi làng tôi từng đi ngang qua. Người dân ở đó nói, ngôi làng cạnh họ đã chết hết sau khi nhiễm Bệnh Xám, khiến cả làng bị bỏ hoang."

Một ngôi làng bị bỏ hoang sau khi tất cả cư dân đều chết.
Mol thoáng giật mình khi nghe thấy điều đó.

'Đây có phải là tác phẩm của quân đội Ma Vương không?'

Chẳng phải lực lượng Ma Vương khác, bao gồm cả Tử tước Deshuran mất tích của Quân đoàn 6, đã phá hủy vài ngôi làng trong khi tìm kiếm vật hiến tế cho các thí nghiệm sao?
Nhưng chưa hề có tin đồn nào về việc này được lan truyền.
An ninh đã được thắt chặt mà.

'Bệnh Xám?'

Tuy nhiên, căn Bệnh Xám này có vẻ khác với 'hành động của quân đội Ma Vương'.

'Nó có thật ư?'

Câu chuyện ma đó là thật sao?

'Trước hết, chẳng có lý do gì để tên ngốc này nói dối cả.'

Ít nhất, thì việc cậu ta nghe được câu chuyện ma có vẻ là sự thật.

"Thế nên dạo này tôi rất sợ khi khu rừng yên tĩnh như vậy. Tôi sợ mình sẽ mắc Bệnh Xám mất."

Cậu em hai vừa nói vừa rùng mình, thế rồi thốt lên một tiếng 'À' như thể vừa nhớ ra gì đó.

"Nghe nói, dân làng đã thấy vài tên đáng ngờ tiến vào ngôi làng bị bỏ hoang vì Bệnh Xám kia đấy."
"...Thật vậy sao?"
"Vâng!"
"Là ai thế ạ?"

Mol lắng nghe lời nói của cậu em hai, người có vẻ rất phấn khích trước sự hứng thú của hắn.

"Thợ săn trong làng bảo đã tình cờ nhìn thấy họ trong rừng. Nghe nói họ là những hiệp sĩ mặc áo choàng xám."

Mol suy nghĩ.

'Có vài nội dung khá cụ thể để gọi là truyện ma.'

Xuất hiện hiệp sĩ mặc áo choàng màu xám, tên căn bệnh cũng mang một màu cụ thể là xám.

'...Cơ thể chuyển xám và gớm ghiếc ư?'

Và rồi có những hiệp sĩ mặc áo choàng xám đi khắp nơi, không giết chóc bằng kiếm mà lại gieo rắc bệnh tật khắp làng sao?
Thực sự là một câu chuyện ma kỳ lạ.
Nhưng tại sao.

'Ta lại cảm thấy bất an chứ.'

Cảm giác bất an ngày càng lớn mạnh hơn.

'Ta đang bỏ lỡ điều gì?'

Hắn lục lại những ký ức trong đầu.

"Dù sao thì, vì truyện ma đó mà mấy ngày nay chỉ cần thấy khói xám là tôi đã sợ rồi, không phải sao? Tất nhiên, Mana chung của chúng ta mang màu xám, nhưng nếu cơ thể cũng chuyển xám thì trông thật kinh khủng......."

Những lời nghẹn ngào của cậu em hai lọt vào tai hắn.

"Đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy như vậy về màu xám. Ngài hiệp sĩ cũng vậy chứ? Xám vốn được coi là biểu tượng của Ma Giới, giờ đây lại bị sử dụng như vậy-"
"A!"

Và cuối cùng, Mol đã nhớ ra.

Xám.

Một màu xám khác, không phải Mana của Ma Giới.
Và đây là điều mà hắn biết với tư cách chỉ huy Quân đoàn 3.

'Tử tước Deshuran!'

Chỉ huy Quân đoàn 6 - Tử tước Deshuran đã mất tích.
Tên lính còn sống sót khi trở về đã nhắc đến thế lực mang tên 'Arm'.
Đây được coi là lực lượng bí mật của Thần Hỗn Loạn.

'Và Thần Hỗn Loạn-'

Có màu xám.

'Bệnh Xám.'

Nếu căn bệnh đó đúng với suy nghĩ hiện tại của hắn-

'Đây là hành động của Giáo hội Thần Hỗn Loạn!'

Thần Hỗn Loạn, Gia tộc Thợ Săn, Ma Vương.
Chỉ huy Mol đương nhiên biết rằng ba thế lực này đang bắt tay nhau.

'...Thực sự-'

Vậy nên, một ngọn lửa bùng cháy trong mắt Mol.

'Thực sự, lũ Giáo hội Thần Hỗn Loạn dám làm ô uế Ma Giới sao?'

Ngay khi cơn phẫn nộ trỗi dậy.

"Ừm, ờm- ngài hiệp sĩ!"

Cậu em hai ngồi bên cạnh đặt tay lên vai hắn.
Khoảnh khắc đó, Mol nhíu mày.

"Xe, xe ngựa!"

Nhưng lời tiếp theo của cậu em hai khiến hắn tỉnh táo lại.
Trong giây lát, hắn đã tức giận đến mức nắm chặt dây cương.

"A, thành thật xin lỗi!"

Mol nhanh chóng trở lại với vai diễn của mình.
Hắn mở cửa sổ sau ghế lái và xin lỗi những người bên trong, thế rồi xin lỗi Cale.

"Tôi trở thành hiệp sĩ là để bảo vệ Ma Giới, nên chuyện như thế này khiến tôi vô cùng tức giận."
"À, vâng vâng. Tôi hiểu mà."

Cậu em hai mạnh mẽ gật đầu với vẻ mặt sợ hãi.
Chỉ đến lúc đó Mol mới bình tĩnh lại. Và nghĩ.

'Nhìn khuôn mặt tuyệt đẹp này, khiến trong lòng ta thoải mái hơn hẳn.'

Hắn nói nhỏ với cậu em hai.

"Thì ra còn có mấy câu chuyện ma kỳ lạ quá nhỉ."
"Vâng. Dù sao thì, phải đi qua khu rừng yên tĩnh giống như trong câu chuyện ma đó, khiến tôi sợ quá trời à. Haha."

Nhìn cậu em hai mỉm cười ngượng ngùng và dò xét ánh mắt của hắn, Mol cảm thấy bất an kỳ lạ trước lời nói của cậu ta.

"...Khu rừng yên tĩnh giống như trong câu chuyện ma đó?'

Phải rồi.
Khu rừng này cũng rất yên tĩnh.
Và ở đây có những kẻ giám sát mạnh đến mức không thể coi là lực lượng của Thiếu gia Jimon được.
Dù Mol vờ như không để ý đến những ánh mắt dai dẳng ấy, nhưng hắn vẫn có tâm trạng không tốt.

'Chuyện này-'

Tuy nhiên, tâm trí hắn đang chứa đầy những âm mưu phức tạp, đến mức những cảm xúc tiêu cực không còn quan trọng nữa.

'Nếu như,'

Những suy nghĩ không thể diễn tả bằng lời.

'Giáo hội Thần Hỗn Loạn ở cùng phe với Thiếu gia Jimon thì sao?'

Nghĩ lại thì cách đây không lâu, hắn đã nghe tin về việc lũ Thợ Săn đụng độ với Giáo hội Thần Hỗn Loạn ở New World.

'Nghe nói là Giáo hội Thần Hỗn Loạn đã phản bội-'

Chuyên gia đánh sau đầu, Mol.
Hắn đã ghi nhớ thông tin đó trong đầu vì từ 'phản bội'.

'Nếu như lũ khốn này thực sự chạm tay vào Ma Giới thì sao?'

Dám đánh sau đầu chúng ta ư?
Ánh mắt Mol lạnh lùng cụp xuống.

Lộc cộc.
Lộc cộc.

Cỗ xe ngựa tiến dần đến thành cổ.
Mol nhìn chằm chằm vào thành cổ và suy nghĩ.

'Không ai biết khuôn mặt này của ta cả.'

Khuôn mặt của hắn hiện đang được 'ngụy trang'.
Ném Đá Lộ Tay. Kỹ năng ngụy trang đã giúp ích rất nhiều cho việc đạt được danh hiệu đó.

'Ta phải bí mật đi tìm thông tin.'

Vì vụ két sắt bí mật của Bá tước Lupe nên hắn đã rất hứng thú và giả vờ làm hiệp sĩ tân binh.
Tuy nhiên, sự việc thậm chí còn lớn hơn điều đó đang hiện ra trước mắt hắn.

'Nếu phát hiện Giáo hội Thần Hỗn Loạn trong thành cổ kia, chúng ta có thể dùng nó để đánh sau đầu chúng.'

Cả người Mol đều tràn ngập sự phấn khích và căng thẳng.
Hắn mỉm cười và vô thức dùng lưỡi liếm môi.

"......."

Và Cale theo dõi cảnh tượng đó.
Dù Mol vẫn đang vờ là hiệp sĩ tân binh, nhưng không hiểu sao anh lại cảm nhận được luồng khí nguy hiểm từ hắn.

- Cale.

Super Rock nhẹ nhàng nói.

- Trận chiến hay nhất là khi kẻ thù giao đấu với nhau.

Lộc cộc.
Xe ngựa đã tới thành cổ.
Có người đang ở ngoài chờ họ sẵn.

"Tôi là Quản gia Hitellys ạ."

Một người phụ nữ cúi đầu chào họ.

- Khịt khịt!

Âm Thanh Của Gió có phản ứng.

- Có mùi Thần Vật! Đây là mùi Thần Vật của Giáo hội Thần Hỗn Loạn!

Đôi mắt Cale lóe lên.

- Con người, quản gia này trông có vẻ mạnh lắm! Mạnh cỡ hiệp sĩ tân binh kia!

Khi Raon cho Cale biết thang đo sức mạnh, anh phải cố lắm mới không nhếch khóe miệng lên.

"Hân hạnh được gặp! Tôi là Hiệp sĩ Lom đến từ lâu đài!"

Và ngay khi thấy Quản gia Hitellys, Ném Đá Lộ Tay - Thủ lĩnh quân đoàn 3 Mol đã nhận ra.

'Mạnh thật.'

Rất mạnh mẽ.
Không thấy khe hở nào.

'Tên khốn Jimon này, thật sự đang bắt tay ai đó.'

Bây giờ, phải kiểm tra xem liệu đó có phải là Giáo hội Thần Hỗn Loạn không.
Ánh mắt Mol trở nên điềm tĩnh.

"Xin chào mừng. Tôi sẽ là người hướng dẫn cho các vị từ giờ trở đi."

Và Quản gia Hitellys.
Ngay khi thấy Mol, cô ta đã nhận ra.

'Ma Vương đã phái kẻ mạnh đến đây.'

Kẻ trước mặt, rất mạnh mẽ.
Có thể cảm nhận được điều đó từ tư thế hoàn hảo ấy.
Cô thoáng nhắm mắt rồi lại mở mắt ra.
Cô nhớ lại mệnh lệnh của Giáo Hoàng trong đầu mình.
Sau khi Thiếu gia Jimon trở về và làm loạn lên rằng Therosa đã cử ai đó đến.
Giáo Hoàng đã ra lệnh cho cô.

'Hitellys.'

Giáo Hoàng nói với cô gái, người vừa bước xuống từ trần nhà và cúi đầu trước hắn.

'Ma Vương sẽ do thám nơi này với danh nghĩa khai thác mỏ, vậy nên hãy xử lý thoả đáng. Và-'

Cái bóng của Giáo Hoàng, Hitellys luôn che giấu vẻ ngoài bằng cách quấn băng xám.
Mục đích là vì thời điểm như thế này.
Khi phải để lộ ngoại hình của mình.

'Nếu thấy phiền thì cứ giết đi.'

Khi phải giết chết kẻ thù.

"......."
"......."

Mol và Hitellys.
Thủ lĩnh quân đoàn 3 của Ma Vương vs. Giáo hội Thần Hỗn Loạn.
Ném Đá Lộ Tay - kẻ đã làm đủ mọi việc vs. Cái bóng của Giáo Hoàng.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, họ đã đánh giá lẫn nhau.

- Con người, không ai nhìn ngươi hết!

Cale ngơ ngác đứng đó và tận hưởng cảnh tượng này.

'A.'

Dù tôi không bị chú ý thì tình hình vẫn tự động được giải quyết!
Đây chẳng phải chính là thất nghiệp sao?

- ...Đây thực sự là thất nghiệp hả?

Lời nói của Super Rock nhẹ nhàng bị phớt lờ.
Bởi anh đang có tâm trạng rất tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #ngoaituyen