Nine of Pentacles
Ở ngoại ô thành Velmoré, giữa những ngọn đồi tím thẫm, có một dinh thự lộng lẫy mang tên Villa Aurianne.
Người chủ của nó là nữ quý tộc kiều diễm bậc nhất lục địa:
Seraphine d'Aurianne.
Seraphine nổi tiếng với sắc đẹp vượt thời gian, sự giàu sang không đáy, và khu vườn huyền thoại — nơi trồng những loài hoa quý hiếm mà chẳng ai tìm thấy ở đâu trên thế gian.
Mỗi cánh hoa trong vườn Aurianne như được đúc từ máu, ánh trăng và những giấc mơ ngọt ngào nhất.
Hoa tử đằng đen nở rộ quanh năm; những bụi hồng ngọc rung rinh như hít thở; lan tím rủ xuống như dải tóc thiếu nữ uốn cong trong cơn mê.
Khách quý đến dự tiệc tại Villa Aurianne luôn được thiết đãi yến tiệc thịnh soạn:
— Rượu vang ủ trăm năm,
— Trứng cá đen từ vực sâu lạnh giá,
— Thịt thú săn từ rừng bóng tối phía bắc.
Và mỗi đêm tiệc, Seraphine đều ngâm thơ, múa hát như nữ thần giữa khu vườn vĩnh cửu.
Ai nấy đều đắm say, mê muội trong ảo mộng hoan lạc không lối thoát.
Nhưng chẳng ai thực sự biết: Seraphine đã chết từ lâu.
Năm nàng mười bảy tuổi, một phù thủy lang thang đã ban cho nàng điều ước:
"Ta sẽ cho ngươi vẻ đẹp vĩnh hằng và giàu sang vô tận. Nhưng ngươi phải nuôi dưỡng nó."
Và phương thức nuôi dưỡng chính là:
Linh hồn của khách mời.
Mỗi vị khách đặt chân vào khu vườn Aurianne đều vô thức hít phải phấn hoa ếm bùa.
Nó len lỏi vào máu, rút dần ký ức, cảm xúc, khát vọng — thứ nuôi sống cội nguồn sự bất tử cho Seraphine.
Linh hồn của họ bị trói buộc vào gốc rễ khu vườn.
Mỗi bông hoa đẫm sắc ấy chính là ký ức hóa hình của một kẻ xấu số:
— Cánh hồng đỏ ngầu: tham vọng của vị tướng.
— Cụm lan tím sẫm: khát vọng yêu thương của thiếu nữ.
— Hoa tử đằng đen như bóng tối: nỗi sợ hãi cuối đời của thi sĩ.
Seraphine dạo bước qua khu vườn như đi giữa những linh hồn bị giam cầm.
Nàng thì thầm vào cánh hoa:
"Cám ơn các ngươi đã ban cho ta sự hoàn hảo."
Rồi một ngày, có một vị khách mới đến.
Lord Edric Ravelle — một pháp sư lữ hành có đôi mắt xám nhạt như tro cốt.
Khác với những kẻ trước, Edric không uống rượu, không ăn tiệc, không hít phấn hoa.
Hắn lặng lẽ quan sát từng cánh hoa run rẩy trong gió đêm, nhận ra những tiếng rên rỉ rất khẽ vọng từ lòng đất:
"Cứu ta...Cứu ta..."
Trong đêm trăng máu, khi Seraphine mời hắn khiêu vũ giữa khu vườn rực đỏ, Edric giăng kết giới, niệm chú phá vỡ phong ấn ngàn năm.
Từ dưới lòng đất, những cội rễ thối rữa trồi lên như xác chết trỗi dậy.
Mỗi bông hoa bật tung như máu vỡ, giải thoát linh hồn từng kẻ bị giam giữ.
Seraphine gào thét, sắc đẹp bắt đầu mục nát từng mảng:
Da nàng rách toạc như lụa mủn, mắt rỉ máu, hàm răng vỡ vụn.
Bầy hồn phách thù hận cuốn lấy nàng, xé nát cơ thể bất tử như đàn sói đói mồi.
Villa Aurianne giờ chỉ còn lại đống phế tích phủ đầy gai nhọn.
Khu vườn hóa thành bãi tha ma những đoá hoa khô héo vặn vẹo dưới ánh trăng lạnh lẽo.
Nhưng trong những đêm gió mạnh, khi ngươi đi lạc ngang qua đó, vẫn sẽ nghe vọng lên những tiếng thì thầm:
"Ở lại... hãy ở lại... ta sẽ chăm sóc ngươi mãi mãi..."
Nine of Pentacles — Xa hoa là cái bẫy ngọt ngào, nơi linh hồn bị nhốt trong vườn địa ngục vĩnh cửu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro