Six of Wands
Năm ấy, vương quốc Eldebran suýt sụp đổ dưới gót giày quân xâm lược phương bắc. Nhà vua Leontius IV — già nua, bệnh tật — bất lực nhìn quân thù vây hãm kinh thành suốt nhiều tháng liền. Dân chúng chết đói. Nội gián nổi dậy. Hy vọng mỏng như chỉ tơ máu.
Trong tuyệt vọng, từ bóng tối hoàng cung, bước ra một vị tướng trẻ đầy tham vọng: Victor Darian.
Chẳng ai biết hắn từ đâu đến.
Chỉ biết, hắn không sợ chết, không sợ máu, cũng chẳng sợ cả những lời nguyền cổ xưa.
Victor lập lời thề:
"Ta sẽ đánh lui quân thù. Nhưng khi chiến thắng đến, linh hồn này sẽ thuộc về bất cứ thế lực nào ban cho ta sức mạnh."
Và thế lực đó nghe thấy.
Đêm ấy, khi Victor bước vào ngôi đền bị phong ấn trong rừng cấm, cánh cổng đá mở ra như thở.
Thực thể bên trong — The Whispering Crown — ngự trên ngai lửa đen, đội chiếc vương miện kết từ những gai xương cắm sâu vào da thịt.
"Ta nhận linh hồn ngươi, Victor Darian," nó cất giọng như tiếng hàng ngàn cổ họng xé toạc, "Đổi lại, ta ban cho ngươi chiến thắng tuyệt đối. Nhưng mỗi chiến công, mỗi tiếng vỗ tay, sẽ ăn mòn linh hồn ngươi thành cát bụi."
Victor quỳ xuống, mỉm cười: "Ta chấp nhận."
Và rồi chiến dịch phản công bắt đầu như một cơn ác mộng giáng xuống kẻ thù.
Victor dẫn quân như mãnh thú rực lửa giữa đêm bão tuyết.
Mỗi trận đánh đều kết thúc trong biển máu: quân thù tự đâm nhau, ngựa chiến lồng lên như bị ma nhập, cung thủ bắn lạc tên vào đồng đội.
Quân xâm lược khiếp đảm gọi hắn là Tướng Bóng Đen.
Không ai chống nổi. Không ai sống sót khi đối mặt.
Chỉ trong ba tuần, Victor đánh bật toàn bộ đạo quân phương bắc ra khỏi Eldebran.
Kinh thành mở hội khải hoàn.
Dưới cổng chào kết từ sáu ngọn cờ máu, Victor tiến vào trên lưng bạch mã, dân chúng ném hoa, tung đồng tiền vàng dưới vó ngựa hắn.
Tiếng kèn chiến thắng vang lên như ca tụng thần thánh.
Nhưng khi ngươi nhìn kỹ hơn —
Trong mắt Victor, đã không còn ánh sáng con người.
Chỉ còn đôi hốc sâu như vực thẳm, những vệt máu đen nhỏ rỉ từ khóe miệng, như cát chảy không ngừng.
Mỗi tiếng hò reo như lưỡi dao lột thêm từng mảng linh hồn hắn, dâng lên ngai lửa đen trong rừng cấm.
Đêm cuối cùng của lễ hội, Victor về phòng.
Bên trong, trên bàn tiệc, là chiếc vương miện gai xương của The Whispering Crown — thực thể đã giữ lời hứa.
Chiếc vương miện rung lên thì thầm:
"Ngươi thắng rồi. Giờ đến lượt ta lấy phần còn lại."
Victor bật cười, nhưng giọng cười vỡ vụn, như tiếng chuông rạn vỡ.
Hắn ngã xuống, thân thể nứt ra như sành vỡ, máu chảy thành cát, xương hóa bụi.
Sáng hôm sau, ngai vàng Eldebran trống rỗng.
Không ai tìm thấy xác Victor.
Chỉ còn lại lá bài cổ Six of Wands, cắm giữa ngai đá lạnh ngắt, máu khô thấm quanh rìa như đường viền ám nguyệt.
Ngươi có còn gan để bước tiếp vào bóng tối không?
Nếu có, hãy theo ta đến Seven of Wands — Thành Lũy Cuối Cùng Trên Đỉnh Xác Người.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro