Chương 48 : Chồng quỷ và mỹ nhân mặc đồng phục

Biên dịch + Chỉnh sửa : Yên Hy

Một tuần không gặp, Lục Bỉnh Văn lo lắng Hạ Diễm vẽ nhiều ngày vậy sẽ mệt. Cho dù muốn nhiều hơn, nhưng vào thời khắc này cũng nhịn xuống dục vọng chạm vào cậu.

Hắn bày Hạ Diễm tại vị trí quý giá nhất, nhưng hắn cũng không biết, Hạ Diễm cũng tương tự nhớ nhung hắn, cho nên Hạ Diễm nguyện ý bị hắn đòi hỏi.

Hạ Diễm mổ nhẹ lên môi Lục Bỉnh Văn, nghiêng đầu nhìn hắn: "Vậy anh có nhớ em không?"

Lục Bỉnh Văn trầm giọng nói: "Rất nhớ."

Hạ Diễm nghe hắn nói như vậy, tim đập nhanh hơn mấy nhịp.

Cậu bám người dùng hàm răng kéo xuống khóa kéo quần Lục Bỉnh Văn, nâng mắt nói: "Xem ra nơi này của anh cũng rất nhớ em nhỉ, lão lưu manh."

Vào giờ phút này, Hạ Diễm nằm nhoài nửa dưới thân Lục Bỉnh Văn, cổ áo trong hơi mở, ánh mắt thanh thuần lại trêu người, xương quai xanh gầy, gò mà trắng nõn, nhìn xuống chút nữa, còn có càng nhiều phong cảnh kiều diễm.

Nhưng nhìn hắn tưởng chừng không nhiễm khói bụi trần gian, miệng lại nói ra những lời này, làm những chuyện này, sẽ đặc biệt có tính xung kích.

Một giây sau, cậu bị Lục Bỉnh Văn mặt đối mặt bế lên, toàn thân đều lơ lửng trên không.

"Ạch —— anh chờ một chút..."

Hạ Diễm mất đi chống đỡ, buộc phải hai tay ôm lấy cổ Lục Bỉnh Văn, hai chân thon dài cũng kẹp eo Lục Bỉnh Văn.

Cậu có chút mê mang nhìn Lục Bỉnh Văn, ánh mắt lại như cũ dịu dàng đáng yêu, tựa như dù Lục Bỉnh Văn làm gì cậu cũng không giận.

Lục Bỉnh Văn lạnh nhạt nói: "Phu nhân nói cho tôi biết, khi chồng không ở nhà thì nên nghĩ cái gì?"

Hạ Diễm bị Lục Bỉnh Văn ép trên tường, cậu đang hoảng hốt nghĩ về lực tay tuyệt lời của Lục Bỉnh Văn, nên gần như không còn tinh lực nghĩ quá nhiều, chỉ có thể say đắm trong thiên địa cực lạc Lục Bỉnh Văn chế tạo cho mình.

Cậu yếu ớt ngẩng cổ, làm Lục Bỉnh Văn tiếp tục hôn môi mình, đứt quãng khẽ nói: "Sẽ nghĩ... Chuyện anh và em đang làm hiện tại."

Lục Bỉnh Văn chỉ cảm thấy bạn nhỏ trong ngực thật giống như càng ngày càng biết chọc quỷ , hắn duy trì tư thế này đi tới cửa sổ phía trước: "Ừ, Diễm Diễm thật là không ngoan."

Ngoài cửa sổ không nhìn thấy cảnh sắc bên trong, nhưng Hạ Diễm lại có thể thấy được người lẫn xe cộ đi trên đường, cảm giác kích thích giác quan này làm cậu hưng phấn hơn, cửa sổ kính còn mơ hồ phản chiếu khuôn mặt mang theo tình dục của Lục Bỉnh Văn cùng mình, cũng làm cậu vừa xấu hổ vừa kích thích.

Thế là cậu chỉ có thể chuyên tâm nhìn về phía Lục Bỉnh Văn, toàn tâm toàn ý ỷ lại hắn.

Buổi chiều hôm sau, Hạ Diễm bị tiếng điện thoại giật mình tỉnh dậy.

Lục Bỉnh Văn nghiêng mặt sang bên nhìn về phía điện thoại, thấy Hạ Diễm tỉnh rồi, hắn lại bắt đầu hôn Hạ Diễm, tay cũng rất không thành thật vuốt ve làn da nhẵn nhụi bóng loáng của Hạ Diễm.

Hạ Diễm không mặc quần áo, bị hắn làm hô hấp không đều: ". . .Anh ơi, nghe điện thoại."

Lục Bỉnh Văn dừng lại, nhấn điện thoại, đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng Tư Kiến Không có chút lo lắng.

"Diễm Diễm, tớ nghe Trần Đồng nói, cậu với bạn trai cậu gần đây mở một Tiệm huyền học, gần đây tớ gặp chút chuyện kỳ lạ, không biết cậu có thể giúp tớ không."

Hạ Diễm ngồi dậy khoác áo ngủ, tay Lục Bỉnh Văn rốt cuộc buông tha Hạ Diễm, còn săn sóc giúp Hạ Diễm cài nút áo ngủ màu lam nhạt.

Hạ Diễm bình phục lại hô hấp mới nhận lấy điện thoại, chỉ cảm thấy cả người từ trên xuống dưới đều bị lão lưu manh đụng đến đau nhức, cậu âm thầm thề không dám chủ động trêu chọc Lục Bỉnh Văn.

"Cậu gặp chuyện gì lạ?" Cổ họng Hạ Diễm có chút khàn, "Có thể nói cụ thể một chút không?"

"Gần đây tớ có chơi một trò chơi kinh dị nước ngoài tên là《Giết Chết Búp Bê》. Trò chơi này khá kén người chơi, hẳn cậu vẫn chưa biết." Tư Kiến Không nói, " Đây là trò chơi kinh dị phiêu lưu, bối cảnh làm rất chân thực, nhiệm vụ trò chơi này là tìm ra búp bê chứa ác linh sau đó giết chết nó. Tớ, Hàn Tranh, còn có vài người bạn cao trung đồng thời vào chơi, rồi bàn với nhau qua cửa thế nào."

"Nhưng mà tối ngày hôm qua... Tớ có một dân mạng tên lão Hắc mở video trên đường đi một chuyến đến phòng rửa tay, cậu ta vừa đi, màn ảnh chỗ ngồi liền trống trải."

"Vừa bắt đầu không có gì, tớ đột nhiên tại màn hình video thấy một con búp bê ngồi tại chỗ cậu ta, sau đó con búp bê đó mở miệng . . . Giống như đột nhiên hơi nhúc nhích như đang cười, trong tai nghe cũng thật sự truyền đến tiếng cười kinh dị lắm."

"Sau đó hình ảnh bên chỗ cậu ta liền đen lại, mấy người chúng tớ dùng cách nào cũng không thể liên hệ với cậu ta."

"Chúng tớ không liên lạc được, liền cho rằng cậu ta có chuyện, hoặc đang dọa chúng tớ thôi. Mấy người chúng tớ lại lần nữa trở về trò chơi, lúc này mới phát hiện trong trò chơi nhiều hơn một cái NPC, mà NPC kia chính là lão Hắc! Lão Hắc hình như bị hút vào trong trò chơi này, cậu ta đứng bên cạnh tủ quần áo không nhúc nhích, vẫn duy trì dáng vẻ mở to mồm, như biến thành một con rối hình người không thể động đậy, toàn thân còn bị cột dây thừng."

"Trò chơi kia vốn chính là một trò thực tế ảo, hết thảy đều làm đặc biệt chân thật, nhìn qua giống như lão Hắc bị con rối bắt được. Chúng tớ nhìn thấy lão Hắc biến thành như vậy, cũng không dám chơi nữa, trước hết thoát khỏi trò chơi. Kết quả cũng không thấy Hàn Tranh, cho tới bây giờ chúng tớ đều không thể liên lạc được với lão Hắc hay Hàn Tranh."

"Tớ hiện tại hoàn toàn không dám ở phòng trọ, lại chạy về ký túc xá ở, bằng không tớ luôn cảm thấy sau lưng có đồ vật đang ngó tớ. Diễm Diễm, cậu nói xem, đây có phải chuyện tâm linh không?"

Tư Kiến Không bị dọa quá mức, giọng không còn sức sống bắn ra bốn phía như ngày xưa, chỉ nghe thấy có chút uể oải.

Hạ Diễm an ủi cậu chàng vài câu: "Như vậy, buổi chiều cậu đến số 365 đường Huyền học, tiệm của tớ và bạn trai ở đó. Tớ dùng ID của cậu vào nhìn thử trò chơi được không."

Tư Kiến Không: "Được được được, vậy lần này thật sự đã làm phiền cậu, cậu ăn gì chưa? Buổi trưa tớ mời cậu và bạn trai cậu ăn một bữa."

Hạ Diễm cười cười đáp: "Không cần, buổi trưa bạn trai tớ đã làm món ngon cho tớ rồi, lát nữa gặp."

Ngủ thẳng đến giờ này, bạn trai còn bên cạnh, tên ngốc cũng biết tối qua đã làm những gì.

Tư Kiến Không tuy rằng đáy lòng chúc phúc Hạ Diễm, nhưng lúc này khó tránh khỏi có chút chua xót: "Vậy lát nữa chúng ta gặp."

Lục Bỉnh Văn ở cạnh nghe vừa thấy Hạ Diễm cúp điện thoại đã nói: "Người chơi bị hút vào trong game? Nếu thế không chỉ có một người bị hại, dù sao sẽ có rất nhiều người chơi."

"Kỳ thực cậu ấy nói chuyện này, ngày hôm qua hình như em từng thấy trên diễn đàn." Hạ Diễm đưa bài viết trên diễn đàn được mình thu gom cho Lục Bỉnh Văn xem, "Lúc đó em chỉ cảm thấy vụ này rất lạ, không ngờ bạn học em cũng sẽ trúng chiêu."

Lục Bỉnh Văn nhìn cất chứa Hạ Diễm một đống lớn bài viết về kinh nghiệm bắt quỷ, kinh ngạc phát hiện vợ học bá đến lên diễn đàn cũng sẽ ghi chép.

Hắn nghĩ lại, có lẽ người như Hạ Diễm vừa thông minh vừa chăm chỉ không thể đơn giản gọi là học bá, mà là học thần.

Bài viết cầu giúp đỡ tại diễn đàn Thiên Sư】: Tôi có con trai một khách hàng bị hút vào trong trò chơi, người nhà cậu ta tìm tới tôi, tôi thật sự hết đường xoay sở rồi, không biết chư vị đại sư có phương pháp đuổi quỷ nào không, có thể đề xuất với tôi?

quỷ trong trò chơi? Cái này khó khăn làm lắm, nếu không thì tắt nguồn trò chơi trước?

nhưng con trai khách hàng đã bị hút vào trò chơi, nếu tôi tắt nguồn đi, thế thì con trai khách hàng chẳng phải bị kẹt trong game à T^T ác linh sẽ giết con tin

Emmm, vậy nếu không thì anh cũng vào chơi thử đi, anh tiến vào trò chơi thử cuối cậu ta

tài năng tại hạ kém cỏi, tiến vào trò chơi này sợ là cũng không ra được = = vậy các anh phải tới cứu tại hạ

là trò chơi《Giết Chết Búp Bê》này sao? Gần đây trò chơi này gieo vạ bao nhiêu người rồi? Bạn khách hàng của tôi cũng bị hút vào trò chơi này, trò chơi này phỏng chừng gieo vạ vô số người, khách hàng tôi mua game lậu, tôi cảm thấy khả năng trò chơi gốc bị ác linh cắm vào, sau đó lưu thông trên thị trường, mỗi lần có người tải xuống thì đều bị ác linh bắt lấy

mẹ nó, virus ác linh, đáng sợ quá, hiện tại vấn đề khó khăn này tôi @ mèo ác ma mua mặt nạ, cậu ấy tuyệt đối có biện pháp

a, Diễm môn! @ mèo ác ma mua mặt nạ, ông chủ Hạ nhìn xem, tôi tuần trước gửi CV còn chưa thấy hồi âm đâu!

đúng nha, cảm giác một năm sau nếu muốn gia nhập Diễm môn độ khó sẽ rất dữ, mọi người thừa dịp hiện tại nhanh xông lên đi!

Trong diễn đàn cũng có chỗ ném CV, Hạ Diễm lật qua lật lại mấy cái Thiên Sư CV được quăng vào chỗ mình, nhìn thấy được một CV rất đặc biệt.

Người rải CV tên Hách Đa Tình, năm nay 20 tuổi, bức ảnh nhìn qua rất giống một anh chàng khoa học và kỹ thuật.

Mặc dù không có tham gia bất luận cuộc thi Thiên Sư gì, nhưng lý lịch của cậu ấy ghi bản thân đã mua đi bán lại rất nhiều thần khí tránh ma quỷ, hơn nữa cậu ấy thông qua được cuộc thi nhà bào chế thuốc huyền học, nói tổ tiên ba đời nhà mình đều buôn bán thuốc huyền học, am hiểu điều phối các thuốc loại bắt quỷ, yêu thích sau giờ làm ghi: Đọc tiểu thuyết.

Trong cửa hàng Hạ Diễm bây giờ còn chưa có bất kỳ nhà bào chế thuốc, cậu liền thông qua CV này, để Hách Đa Tình ngày mai đến tiệm thử.

Cậu để điện thoại di động xuống, chậm rãi xoay người hoạt động chút gân cốt, lại kéo ra tủ quần áo chọn đồ mặc buổi chiều.

Một cái tủ quần áo to, đã sắp bị quần áo chất đầy.

Lục Bỉnh Văn chẳng biết lúc nào lại đi mua quần áo cho cậ , hơn nữa đều mua những thương hiệu cậu thường mặc, màu sắc cũng là những màu sắc mát mẻ Hạ Diễn thích.

Hạ Diễm ngẩng đầu lên chọn một lát, có chút khó lựa chọn, liền ngoái đầu nhìn lại nhìn về phía Lục Bỉnh Văn: "Anh ơi, giúp em chọn một bộ mặc buổi chiều được không?"

Lục Bỉnh Văn lấy ra hai cái áo khoác cao bồi màu lam đậm gần như giống như đúc: "Làm sao?"

Hạ Diễm không quá chắc chắn cái này có tính trang phục tình nhân không, cậu trước tiên tròng áo thun trắng vào trước, lại từ trong gương lớn lén lút đánh giá lão quỷ thay quần áo.

Lục Bỉnh Văn nghiêng người, có thể thấy rõ ràng cơ bụng sáu múi, hắn tròng lên một chiếc áo khoác mũ trùm đen, nếu không phải Hạ Diễm biết hắn là Đại đế Phong Đô, sẽ thật sự cho rằng Lục Bỉnh Văn là học trưởng lạnh lùng ngầu lòi từ học viện nào đó.

Nhận ra được Hạ Diễm đang nhìn lén mình, Lục Bỉnh Văn ngước mắt nhìn lại Hạ Diễm.

Nhưng Hạ Diễm đã dời tầm mắt, giả vờ không có nhìn lén ông chồng quỷ, trong não lại không đúng lúc xuất hiện hình ảnh bị ôm tối hôm qua.

Cậu vội vã kéo ra ngăn kéo, muốn chọn một đôi tất, lại phát hiện trong ngăn kéo chứa vài món đồ ngủ. . . ghê gớm, không còn thấy dáng vẻ tất đâu.

Hạ Diễm xách lên một trang phục có tai mèo màu trắng, ngoái đầu nhìn lại nhìn về phía Lục Bỉnh Văn: "Anh..."

Lục Bỉnh Văn nhếch miệng: "Quà tặng."

Hạ Diễm: ...

Cậu yên lặng kéo ra một ngăn kéo lớn khác tiếp tục tìm tất, lại nhìn thấy hoa đào màu hồng nhạt, vừa kéo ra cánh hoa đã bay khắp phòng, xoay tròn rơi xuống cạnh Hạ Diễm.

Lục Bỉnh Văn đi tới bên cạnh Hạ Diễm, kéo ngăn kéo thứ ba ra: "Tất ở trong này."

Hạ Diễm còn đang ngây người vì hoa đào, cậu hơi cúi đầu đi lấy tất, nháy mắt lúc cúi người lấy đồ lại bị Lục Bỉnh Văn hôn lên môi.

Gần đây, dắt tay rất nhiều, ôm ấp rất nhiều, hôn môi cũng rất nhiều.

Hạ Diễm đạp trên cánh hoa đào màu hồng phấn, chỉ cảm giác mình dẫm lên một đám mây hồng nhạt, trên đám mây kia, đáp án cậu đang hiếu kỳ đã vô cùng sống động.

Phương thức Lục Bỉnh Văn tặng hoa quá đặc biệt, hơn nữa tặng xong cũng không nói gì, liền đi vào bếp.

Hạ Diễm đi theo, cẩn thận từng li từng tí ôm Lục Bỉnh Văn từ sau lưng: "Anh ơi."

"Ừm."

"Vì sao lại tặng hoa cho em?"

Lục Bỉnh Văn nhẹ nhàng nhếch miệng đáp: "Tôi tặng hoa cho vợ, còn cần lý do sao?"

Tâm hắn còn nghĩ lần sau còn phải tặng Hạ Diễm bao nhiêu bông hoa xinh đẹp, bởi vì dáng vẻ Hạ Diễm nhận hoa thật sự rất đáng yêu.

Hạ Diễm tỉnh tỉnh mê mê nhìn hắn, ngược lại khẽ cười: "Cảm ơn anh."

Buổi chiều, khi Hạ Diễm cùng Lục Bỉnh Văn mặc đồ tình nhân xuất hiện tại cửa hàng, Thần Bốn Mùa mặc trang phục hàng hiệu thời thượng đang tìm lão Lưu đoán mệnh,

Tính mệnh của y thật đúng là làm khó lão Lưu.

Lão Lưu cau mày trầm mặc rất lâu, mới cẩn thận từng li từng tí nói: "Cậu..."

Hạ Diễm gặp Thần Bốn Mùa một lần, còn giúp người ta nhặt túi, nhưng cũng không biết đây là một tiểu thần tiên, cậu còn tưởng Thần Bốn Mùa là học sinh cấp ba học gần đó, lập tức nở nụ cười thân thiện với y.

Một giây sau, cậu nghe được lão Lưu hạ thấp giọng nói: "Cậu... Cậu phải người à?"

Hạ Diễm ngây ngốc nhìn về phía Thần Bốn Mùa, lão Lưu nói rằng vị thiếu niên trước mặt này là vấn đề khó nhất cuộc đời ông từng gặp, ông nhấp một ngụm nước trà, "Cậu. . . Thật giống như người nửa chức quan, nhưng cũng không phải quan lớn, xem như một chức quan nhàn tản."

Thần Bốn Mùa cười ra tiếng, quay đầu nhìn về phía Lục Bỉnh Văn: "Lục huynh, Thiên Sư trong tiệm huynh không tệ đấy."

Thay đổi mùa toàn quốc xong xuôi, nơi nên mưa cũng đã mưa, nơi nên nổi gió cũng đã nổi gió, Thần Bốn Mùa đi bộ một vòng lại trở về quê nhà thành phố B vui vẻ.

Hạ Diễm nhìn tay Thần Bốn Mùa cầm một ly trà sữa bốn mùa ba phần đường thêm trân châu, đột nhiên ý thức được có lẽ đây là người bạn thần tiên thích uống trà sữa của Lục Bỉnh Văn, cậu dùng ánh mắt hỏi dò Lục Bỉnh Văn, Lục Bỉnh Văn nhẹ nhàng nói với cậu: "Đây là bạn tôi Phó Trân Thanh, y thật sự không phải người, mà là thần chưởng quản thay đổi bốn mùa trên Nhân Gian."

Lục Bỉnh Văn liếc nhìn Thần Bốn Mùa, ánh mắt kia phảng phất tại nói, ngươi xác thực không phải người, ngươi là cẩu .

Thần Bốn Mùa cười hì hì chào hỏi Hạ Diễm: "Diễm Diễm ~ yo!"

Hạ Diễm không nghĩ đến thiếu niên thích ăn ăn vặt này là thần tiên, hơi kinh ngạc nói: "Xin chào."

Thần Bốn Mùa lấy ra một tờ báo tin tức Tam giới cho Hạ Diễm nhìn, đồng thời tựa đề là Minh Vương điện hạ bắt đầu sự nghiệp huyền học tại Nhân Gian, vì vợ yêu phấn đấu quên mình, có thể nói là nam quỷ đệ nhất Tam giới

Hạ Diễm cong mắt: "Tiêu đề này do ai viết thế? Tôi cảm thấy hẳn nên tăng lương cho họ."

Thần Bốn Mùa cười vài tiếng: "Thật hợp với Lục huynh a."

Hôm nay y cũng không đến tay không, còn mang theo chút quà cho Hạ Diễm.

"Gần đây ta du vân tứ hải, tại một con đường, lật được một cuốn sách cổ về chìa khóa triệu hồi linh hồn. Cũng không biết hai người có cần nó không, nên ta mang nó đến đây để hai người xem."

Y đưa một quyển sách nhỏ đã ố vàng cho Hạ Diễm: "Ta nghe nói cậu đã triệu hoán được Môn Linh, nhưng không có chìa khóa mở cổng Minh Giới. Quyển sách này có đề cập đến cách làm sao để triệu hoán chìa khóa cổng Minh Giới, đến lúc có chìa khóa rồi, cậu muốn gặp mặt chồng cũng có thể thuận tiện rất nhiều."

Hạ Diễm vội vã cám ơn Thần Bốn Mùa, Thần Bốn Mùa lại cười híp mắt nói với cậu: "Diễm Diễm cậu phải cố gắng tích công đức nha."

Gò má Hạ Diễm hơi ửng hồng khẽ nói: "Được, tôi sẽ cố gắng."

Thần Bốn Mùa chậm rãi xoay người: "Số phận, thật là một thứ tuyệt không diễn tả nổi! Đi đây đi đây, ta muốn về Thần Giới tiếp tục cày phim phim truyền hình ~ mọi người làm việc đi!"

Y vừa bước ra cổng văn phòng, khóe mắt nhìn thấy Lục Bỉnh Văn kéo tay Hạ Diễm, dáng dấp hai người nghiễm nhiên là tiểu tình lữ cuồng nhiệt trong tình yêu.

Không nghĩ tới, không nghĩ tới, nam thần lạnh lùng có tiếng tại Tam giới kết hôn cùng đại mỹ nhân cũng có dáng vẻ này.

Thần Bốn Mùa nhíu mày, ở ngoài cửa vừa nhìn về phía Hạ Diễm rất đáng yêu được Lục Bỉnh Văn ôm, nhẹ giọng nói: "Đã lâu không có đồng nghiệp mới, đại mỹ nhân cố lên nhé."

Hạ Diễm học cách pha chế latte art từ Đại Kim Tiểu Kim xong, cậu đứng trước máy pha cà phê đánh một tách cappuccino hình trái tim tặng cho Lục Bỉnh Văn.

Lục Bỉnh Văn vừa bưng chén lên, đang muốn khen vợ vài câu, liền thấy Tư Kiến Không mặt mày xám xịt từ ngoài cửa đi tới.

"Diễm Diễm, tớ đến rồi." Vừa nhìn đã biết Tư Kiến Không không ngủ một đêm, đã biến thành gấu mèo, "Chiếc laptop chơi game này khó mang theo, cần phải dùng máy để bàn, cậu thấy có được không? Nếu không tiện, phòng trọ của tớ cũng ở gần đây, dùng cái nhà tớ cũng được."

"Thuận tiện." Lục Bỉnh Văn nhếch miệng, "Không đến nhà cậu."

Tư Kiến Không: ...

Hạ Diễm dẫn bạn học cũ tiến vào phòng trong, bên trong phòng nghỉ vừa vặn có một bộ máy bàn, "Cậu. . . Không thì cậu ngủ trước một lát đi?"

Tư Kiến Không đại khái đã cứng rắn chống đỡ cả đêm, lúc này thấy tới Thiên Sư rồi, căng thẳng dây cung trên người rốt cuộc thả lỏng, liền không chút khách khí nằm gục trên giường ngủ thiếp đi.

Hạ Diễm thành thạo lắp đặt trò chơi, nói cùng Lục Bỉnh Văn: "Hay là chúng ta tiến vào trò chơi này, mới có thể cứu người. Ừm. . . Gọi Môn Linh ra là có thể mở cửa đi vào trong thế giới trò chơi này, em muốn tìm ra virus mẹ, cũng chính là búp bê ác linh nắm giữ trò chơi, sau đó giết chết nó, là có thể giải thoát những người bị búp bê bắt cóc."

Lục Bỉnh Văn gật đầu: "Ý nghĩ của em không sai, nhưng mà đây là thế giới được tạo thành từ những con số, sau khi virus mẹ chết, số hiệu có thể sẽ đều bị virus xóa bỏ, chúng ta phải tranh thủ trở về trước khi thế giới đổ nát."

Hạ Diễm im đọc chú ngữ, triệu hoán ra Môn Linh.

Lần này Môn Linh mọc chân ưu nhã nhảnh một nhánh điệu Walt, sau đó đứng trước mặt Hạ Diễm, nhỏ giọng hô: "Chủ ngân, ngươi gọi ta?"

Đây là lần thứ ba Hạ Diễm triệu hoán Môn Linh, hai lần trước Môn Linh này đều không nói gì, Hạ Diễm trầm mặc hồi lâu mới lên tiếng: "Thì ra mày biết nói."

Giọng của Môn Linh rất khẽ: "Ta là một Infp-t, I trị giá 94 sợ xã hội."

Hạ Diễm: "... Vậy thì thật là khổ cực mày ra đây."

Môn Linh đánh văng cổng dị thế, Hạ Diễm và Lục Bỉnh Văn cùng nhảy vào.

Bởi vì bối cảnh giả thiết thời không trò chơi là ở thế giới tương lai, ngay khi Hạ Diễm nhảy vào nơi này, trên người cậu và Lục Bỉnh Văn đã được đổi thành đồng phục màu lam đậm của thế giới tương lai.

Bộ đồng phục này hoàn mỹ ôm lấy thắt lưng Hạ Diễm, càng tôn lên vòng eo nhỏ chân dài của cậu, ngũ quan thanh lãnh đặc biệt mắt sáng. Mà Lục Bỉnh Văn vốn đã anh tuấn, mặc đồng phục vào khí chất càng lộ vẻ lạnh lùng cấm dục.

Lúc này cậu không hề biết, lúc này Úc Chi hồi lâu không gặp cũng bởi vì ủy thác khách hàng mà tiến vào trò chơi này, hơn nữa đang phát trực tiếp quá trình bắt quỷ của mình trên diễn đàn Thiên Sư.

"Hạ Diễm, cậu cũng tới à."

Hạ Diễm ngoái đầu nhìn lại, nhìn thấy được Úc Chi mang theo Ti Ti.

Úc Chi lại một lần nữa bị sắc đẹp mê hoặc mắt, mà Ti Ti đã nhanh chóng trượt đến bên cạnh Hạ Diễm: "A a a, đại mỹ nhân, sờ sờ ta đi!"

Hạ Diễm trước tiên sờ sờ Ti Ti, lại ngước mắt nhìn về phía Úc Chi: "Đã lâu không gặp, Thiên Sư Úc, hôm nay cậu cũng tới cứu người sao."

Úc Chi gật đầu, vừa nhìn về phía tay Hạ Diễm đang nắm lấy tay Lục Bỉnh Văn.

Lục Bỉnh Văn vốn đã lạnh lùng, với Úc Chi càng là xem thường, hắn chỉ dịu dàng với Hạ Diễm.

đòe mòe, Thiên Sư Hạ mặc quần áo này vừa xứng trăm phần trăm! Tôi tự tin chào vợ nhé!

thắt lưng vợ thiệt là tuyệt cú mèo. . . A a a a a mỹ nhân giẫm chết êim đi, bên cạnh là bạn trai ảnh sao? ! Bạn trai cũng đẹp quá đi mất!

sao tui lại cảm thấy ánh mắt Úc Chi có chút chua, đừng nói là yêu thầm Hạ Diễm đó? ! Chà chà, tui khuyên cậu từ bỏ đi

Hạ Diễm với bạn trai cậu ấy cũng tuyệt phối á, đang nắm tay kìa, ngọt quá đi mất!

Ánh mắt Úc Chi nhìn bạn trai Hạ Diễm thật sự rất có thâm ý...Dáng vẻ yêu mà không có được á, há há

nhiều cao thủ ghê! Nay có trò hay để xem rồi

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro