Chương 18: Quan hệ với Minh phủ
Biên dịch + Chỉnh sửa : Yên Hy
Hôm sau trời vừa sáng, Hạ Diễm bị chuông điện thoại di động đánh thức, chính là điện thoại của đạo sĩ Lưu.
Hạ Diễm nhận, mặc dù không có bên ngoài, âm thanh kích động của đạo sĩ Lưu vẫn phi thường rõ to trong phòng ——
"Công tử Hạ, tiền lương cơ sở một trăm vạn này của cậu, có đúng là đóng góp của quỹ dự phòng song phương là 24% không? Trời ơi, chưa có ai đóng quỹ dự phòng cho tôi cả." Đạo sĩ Lưu nói, "Tiểu thiếu gia, cậu không nói đùa chứ?"
"Tôi nói nghiêm túc."
Đại não Hạ Diễm chậm rãi thức tỉnh, cậu ngồi dậy, liếc nhìn Lục Bỉnh Văn nhắm hai mắt nằm bên cạnh mình, lại giảm giọng mình xuống thấp một chút, rồi nói: "Chờ chút."
Cậu phát hiện mình không mặc gì, áo ngủ cũng không biết đi đâu rồi, liền vội vã tròng lên bộ quần áo treo trên ghế đi tới phòng khách.
"Ừ, đãi ngộ tôi đều có thể cho ông, chỉ cần ông nguyện ý gia nhập với chúng tôi, lúc đầu khách quen của ông tìm đến đặt đơn, chỉ cần theo trình tự đặt ở văn phòng, tôi sẽ không lấy bất kỳ khoản nào. Nếu là khách hàng mới đặt hàng, văn phòng chúng ta chỉ lấy 30% hoa hồng. Nếu đồ đệ của ông đồng thời lại đây, tôi sẽ cho họ đãi ngộ như mong muốn, ông thấy thế nào?"
Không bàn đến những cái khác, đạo sĩ Lưu coi bói vô cùng chuẩn.
Hạ Diễm từ nhỏ đến lớn tìm ông tính qua mấy lần, mỗi lần đều cực kỳ chuẩn. Phương diện bắt quỷ, tuy rằng lớn tuổi nên thể lực không tốt bằng thiên sư trẻ tuổi, nhưng lại có kinh nghiệm phong phú, hơn nữa bình thường lão Lưu sẽ gọi đồ đệ đến giúp đỡ.
Hạ Diễm nghe nói, đồ đệ lão Lưu chuyên có về mảng phong thủy, có chuyên tấn công bắt quỷ, có chuyên tấn công nắm bắt yêu ma, nói chung, nếu ông nguyện ý mang mấy đồ đệ lại đây, thế thì văn phòng lại thêm được vài con đường.
Lão Lưu đáp: "Cứ quyết định thế đi, có điều, chờ chuyện vui của con gái tôi xong xuôi, tôi sẽ đi làm."
Hạ Diễm cười cười: "Chúc mừng ông."
"Hỏi nhiều một câu, công tử Hạ, chỗ cậu hiện tại có mấy nhân viên rồi?"
Hạ Diễm ngồi trước trò chuyện bàn ăn, không hề biết Lục Bỉnh Văn đã ngồi ghế salon sau lưng.
"Có một vị... Nhân viên cực kỳ lợi hại." Hạ Diễm không nói thẳng ra, "Nếu có đơn không thể giải quyết được, cứ việc để người này làm. Anh ấy không giới hạn khu vực, không giới hạn loại quỷ, bất luận nguy hiểm gì đều có thể ứng phó được."
"A? Người này là thần thánh từ phương nào? Làm sao lại lợi hại như vậy!"
Hạ Diễm nhỏ giọng nói: "Anh ấy à... Anh ấy ở bên kia cũng có chút quan hệ, có người phía dưới."
"Tôi hiểu rồi, có quan hệ với Minh phủ!" Lão Lưu nói, "Công tử Tiểu Hạ, nghiêm chỉnh mà nói, cậu cũng coi như có quan hệ với Minh phủ, tôi bấm ngón tay tính toán, chồng quỷ của cậu ở địa phủ cũng là quan lớn."
Chờ Hạ Diễm thương thảo đại khái với lão Lưu xong, Lục Bỉnh Văn đã làm bữa sáng, rán cho Hạ Diễm hai cái trứng ốp la.
Hạ Diễm đã hết cảm mạo, khí sắc hôm nay cũng tốt hơn một chút, nước da trắng hồng hào, càng lộ vẻ đáng yêu.
Cậu nhìn về phía Lục Bỉnh Văn nói: "Anh ơi, chào buổi sáng."
Lục Bỉnh Văn bưng một ly cà phê đáp: "Gần đây nếu em không đủ người, tôi có thể cho em mượn thần sứ của tôi."
Hạ Diễm mê man nhìn hắn nói: "Thần sứ cũng có thể cho người khác mượn sao?"
Một giây sau, một con mèo xuất hiện trên sàn nhà phòng khách Hạ Diễm.
Đây là người hầu Lục Bỉnh Văn thường dùng nhất, nó liếm liếm móng vuốt của mình, bộ lông đen bóng loáng, trên cổ còn đeo một cái lục lạc tròn trịa.
Lục Bỉnh Văn nói: "Giữa hai bên song tu, có thể dùng thần sứ của nhau."
Hạ Diễm gật gật đầu, thấy con mèo đen đáng yêu này, lại ngồi chồm hỗm xuống muốn sờ sờ đầu của nó.
Con mèo đen này lại nháy mắt biến thành một thiếu niên có tai mèo, liên tiếp lui về phía sau nói: "Phu nhân, không được, không được."
Mao Tiểu Hắc đi theo Lục Bỉnh Văn vô số năm, tự nhiên rõ ràng ham muốn chiếm hữu bá đạo nọ của Lục Bỉnh Văn.
Lục Bỉnh Văn thấy tay Hạ Diễm dừng giữa không trung, lại cau mày nhìn về phía Mao Tiểu Hắc, nói: "Sờ sờ mày thì làm sao?"
Mao Tiểu Hắc: ...
Nó lại biến trở về hình dạng mèo, ngồi xổm bên ống quần Hạ Diễm nhẹ nhàng cọ cọ cậu, Hạ Diễm lại không tiện sờ nữa .
"Mèo này tên là Mao Tiểu Hắc, là thần sứ động vật tốt điều động nhất." Lục Bỉnh Văn nói, "Nếu em không đủ người dùng, dùng bùa triệu hoán tên nó là được, Mao Tiểu Hắc là thần sứ công kích, cũng có thể giúp em khống chế quỷ."
Hạ Diễm khom lưng với con mèo đen nhỏ: "Làm phiền thầy Mao rồi."
Mèo đen nhỏ lại hóa thành hình người, khom lưng với Hạ Diễm một cái: "Phu nhân không cần khách khí."
Mao Tiểu Hắc đứng bên cạnh Hạ Diễm, Lục Bỉnh Văn mới nhận ra vóc dáng Hạ Diễm còn cao hơn Mao Tiểu Hắc một ít.
Hạ Diễm tuy gầy, nhưng xương cốt lại cân xứng, gầy cực đẹp, khung xương cũng có thể cân phần lớn kiểu dáng quần áo.
Vừa nãy cậu đi vội vàng, mặc áo của Lục Bỉnh Văn, áo Lục Bỉnh Văn so với cậu mà nói thì có chút rộng, vừa vặn có thể che được bắp đùi trắng nõn bóng loáng.
Hạ Diễm lật qua lật lại hộp ăn vặt của mình, lại như thần lôi ra được một túi bánh tuyết cá tặng Mao Tiểu Hắc.
Mao Tiểu Hắc hiển nhiên phi thường thích món quà này, cám ơn Hạ Diễm liền chậm rãi biến mất ở hư không.
Hạ Diễm đứng lên, rốt cuộc phát hiện tầm mắt Lục Bỉnh Văn một mực đi theo mình.
Cậu cũng nhìn về phía Lục Bỉnh Văn, ánh mắt lờ mờ xinh đẹp, dù là lão lưu manh như Lục Bỉnh Văn, cũng cảm thấy đặc biệt câu nhân.
Lục Bỉnh Văn tới gần cậu hỏi: "Đói không?"
Hạ Diễm lắc đầu trả lời: "Vẫn ổn."
Ánh mắt Lục Bỉnh Văn càng thâm trầm, hắn nói: "Tôi đói ."
Hạ Diễm không rõ ràng có ý gì, tầm mắt đột nhiên trời đất quay cuồng, cậu bị tên quỷ Lục Bỉnh Văn này khiêng về phòng ngủ.
Lục Bỉnh Văn dùng linh lực đóng cửa phòng ngủ, ném Hạ Diễm tới giường lớn mềm mại.
Hạ Diễm ngồi giữa giường lớn, quậy lớn như vậy, quần áo trên người càng rối loạn. Nút áo bất tri bất giác bị cởi hai nút, lộ ra phần vai gầy gò trắng nõn của cậu cùng một đoạn xương quai xanh xinh đẹp.
Rõ ràng tình cảnh kiều diễm như thế, Hạ Diễm lại như cũ ngoan ngoãn nhìn Lục Bỉnh Văn, phảng phất Lục Bỉnh Văn làm gì cậu, cậu cũng sẽ không phản kháng.
Lục Bỉnh Văn không chịu được nhất chính là dáng vẻ thanh thuần lại câu nhân này của Hạ Diễm.
Mắt hắn trầm xuống, cúi người muốn hôn đôi môi mềm mại của Hạ Diễm, lại bị Hạ Diễm dùng đầu gối tách ra.
Hạ Diễm nhìn vào mắt Lục Bỉnh Văn nhẹ nói: "Một lần thôi nhé."
Lục Bỉnh Văn bắt được mắt cá chân nhỏ gầy của Hạ Diễm, mang lên cho cậu một vòng chân lục lạc màu bạc, trầm giọng nói: "Được."
Hạ Diễm nhẹ nhàng động đậy chân, lục lạc cổ chân liền va chạm vào nhau, vang lên keng keng keng, lỗ tai cậu đều đỏ, nhỏ giọng mắng: "... Lão lưu manh."
Lục Bỉnh Văn buồn cười, cho Hạ Diễm một nụ hôn dịu dàng.
Chờ hai người dằn vặt xong, đã là xế chiều.
Hạ Diễm và Lục Bỉnh Văn cùng tắm nước nóng, nhưng trong bồn tắm lại bị trừ công đức, cậu rốt cuộc không nhịn được né tránh, nói: "Anh ơi, chớ quá mức!"
Lục Bỉnh Văn lưu luyến buông tay, nhưng cũng ăn uống no đủ, tâm tình thật tốt đi nấu cơm trưa.
Chờ hắn gọi Hạ Diễm ăn cơm, Hạ Diễm đang rút gacha.
Lục Bỉnh Văn hỏi: "Đây là cái gì?"
Hạ Diễm trả lời: "Game gacha, cần phải bỏ tiền đi rút. Em có chút đam mê sưu tập, muốn bộ màu xanh lá này, nhưng mà mỗi lần đều rút không trúng."
Không biết có phải khéo quá hay không, đúng lúc Lục Bỉnh Văn nhìn về phía màn hình này mấy giây, giao diện cửa sổ Hàn Tranh nhảy ra cho cậu một bộ màu xanh biếc, lại hỏi gần đây cậu thế nào, có muốn cùng chơi một ván không.
Lục Bỉnh Văn nhíu mày nói: "Xem ra em không cần giật, bạn em đã tặng cho em."
Hạ Diễm gật gật đầu, đáp lễ Hàn Tranh một bộ màu khác, sau đó nói mình bây giờ đang bận, không thể chơi được, hôm nay chỉ vào rút thẻ.
Lục Bỉnh Văn múc canh cho Hạ Diễm, như ông chồng con người dịu dàng chăm sóc cho người yêu bệnh tật yếu đuối.
Chờ Hạ Diễm cơm nước xong, mới phát hiện khung chat của cậu và Lục Bỉnh Văn có thêm mấy cái 'Bạn tốt đã tặng cho bạn một thẻ bình trà xuân', 'Bạn tốt đã tặng bạn một thẻ ếch kêu', 'Bạn tốt của bạn đã tặng một thẻ hoa viên màu xanh'. . .
Tin nhắn nhảy ra tầm mười cái.
Tất cả thẻ đều màu xanh lá.
Hạ Diễm nhìn về phía Lục Bỉnh Văn, Lục Bỉnh Văn dường như đang làm việc,bộ dạng hắn như cũ, biểu tình thập phần lãnh đạm, tay vẫn cầm một ly cà phê.
Hạ Diễm mệt mỏi ngã xuống trên giường, cậu vừa rồi như muốn tan vỡ, hiện tại cần phải lập tức ngủ.
"Anh ơi, anh không mệt sao?"
Lục Bỉnh Văn nói tiếp: "Ừ, tôi song tu liên tục mười ngày cũng không có vấn đề gì."
Hạ Diễm dùng chăn che kín lỗ tai, thầm nghĩ thật sự là thể lực đáng sợ.
Hoàn thành kế hoạch sáp nhập xong, Hạ Diễm quả thực nhận được điện thoại từ đạo sĩ Lưu.
Đạo sĩ Lưu nói có khách hàng lớn ngay ở thành phố B gặp được chuyện quỷ cực kỳ khủng bố, mời năm đạo sĩ đều không thể bắt được con quỷ kia, lại nhiều lần trằn trọc tìm tới lão Lưu, ông nói vừa tìm được Hạ Diễm.
Lão Lưu nói trong thoại: "Tôi nghe nói là con quỷ dữ, cậu tìm nhân viên có quen người bên dưới kia thử xem? Đây là khách hàng đơn lớn, nếu như làm thành công, đối phương cho thể cho hai trăm vạn, nhưng nhất định phải bảo mật với bên ngoài."
Hạ Diễm đang muốn xem là ai giàu nứt đố đổ vách như thế, buổi chiều đã nhận được đơn đặt hàng của nam minh tinh đỉnh lưu từ giới giải trí Hạ Thần.
Áp phích Hạ Thần được dán khắp phòng thuê các nữ sinh đại học thành phố B, anh ấy đang lúc nổi, nhận một bộ tác phẩm kinh dị mới của đạo diễn Diệp Trạch 《 tiểu thuyết gia kinh dị 》, hiện nay đang quay tại thành phố B, nhưng sau khi mở máy không bao lâu đã gặp vấn đề thần quái.
Bộ phim《 tiểu thuyết gia kinh dị 》này chủ yếu nói về một tác giả tiểu thuyết kinh dị ở nhà gõ chữ thì phải quỷ, những loại quỷ anh ta từng sáng tác trong truyện đều bò ra từ ngăn bàn lấy mạng anh ta.
Mà Hạ Thần đóng vai tác giả tiểu thuyết kinh dị tên 'Hạ Thần' này, hai người trùng tên trùng họ, trong lúc quay bộ phim, cũng gặp không ít chuyện kỳ lạ.
Hạ Diễm nhận đơn sau đó trước tiên gặp mặt vị minh tinh lớn này, Hạ Thần ngồi cùng một chỗ với người đại diện, sắc mặt phi thường uể oải, như vài tối đều không ngủ được ngon giấc.
"Vừa bắt đầu, tôi cho rằng chỉ là tôi nhập diễn quá sâu, trong lòng có ảo giác." Hạ Thần nói, "Dù sao tôi có cùng tên với nhân vật chính, quay phim lại thường xoay chuyển thời gian làm việc và nghỉ ngơi, nên không nghỉ được tốt, tôi cho rằng đó là ảo giác và tôi nghe nhầm."
Anh nói đến đây, lại thở dài, người đại diện bên cạnh cũng mang dáng vẻ ủ rũ.
Hạ Thần nói tiếp: "Đêm hôm trước, diễn tập tới đoạn nhân vật chính ở nhà dùng máy vi tính gõ chữ, sau đó xoay người đi uống nước, 'tôi' máy móc bắt đầu đánh chữ trên bàn phím, viết xuống số điện thoại di động, địa chỉ gia đình, sau đó là một câu 'Ba ngày sau tao sẽ tìm tới lấy mạng mày'.
Hạ Diễm gật đầu, biểu thị chính mình đang nghe.
"Từ phim trường trở về đến khách sạn, đã hơn ba giờ sáng, người đại diện giúp tôi mua ăn khuya đưa vào khách sạn, tôi lại nhìn đến laptop ở khách sạn tự động bật lên." Hầu kết Hạ Thần động đậy, càng nghĩ càng hoảng sợ, "Đã lâu tôi không đụng vào cái laptop đó, đặt chỗ đó cũng không có điện, hai người chúng tôi thấy nó như bị thứ gì đó thao túng, đầu tiên mở ứng dụng văn bản, sau đó lại truyền đến tiếng đánh chữ lộc cộc. Cuối cùng, viết tên, số điện thoại và địa chỉ khách sạn của tôi lên ứng dụng."
Hạ Thần mở văn bản ra cho Hạ Diễm nhìn, tiếp tục nói: "Câu nói sau cùng là, ba ngày sau, tao sẽ tới lấy mạng mày, Hạ Thần."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro