Chương 23-1: Tu La tràng thứ nhất -1
Biên dịch + Chỉnh sửa : Yên Hy
Đây là lần đầu Hạ Diễm nhìn thấy Lục Bỉnh Văn hiện thân trước mặt một đám người, cậu hoàn toàn không nghĩ tới ông chồng quỷ xuất quỷ nhập thần này của mình sẽ bước vào tiệm, bước chân vào vòng tròn cuộc sống của cậu.
Lục Bỉnh Văn ngồi chỗ đó, phảng phất thật sự chỉ là anh trai lớn hơn Hạ Diễm mấy tuổi mà thôi, nhìn qua không khác gì con người.
Toàn bộ những người có mặt trong phòng đều không nhận ra đã có quỷ trà trộn vào, bọn họ thấy các soái ca tụ tập lại cùng nhau, có mấy người con mắt đều nhìn thẳng, thêm Hạ Thần ở đây, một phòng toàn giai đẹp thế này khiến mọi người không biết tên nhìn ai.
Giữa cảnh tượng hỗn loạn này, có nữ sinh muốn quay video, lại bị người đại diện của Hạ Thần ngăn lại.
Trong góc Hạ Triều nhìn tình huống bàn Hạ Diễm, hiếu kỳ nói: "... Người tặng hoa chính là diễn viên chính bộ phim chúng ta tài trợ nhỉ? Còn người kia là ai?"
Cố Liên mặc quần dài nhẹ giọng nói: "Khả năng cũng là minh tinh? Từ khi Hạ Diễm có thể bị nam quỷ coi trọng, thằng bé bị ai coi trọng em cũng không ngạc nhiên."
Hạ Triều nói: "Con trai chúng ta hiện tại coi như người kết hôn sớm, cũng không biết nam quỷ kia nếu nhìn thấy được cảnh tượng này, có ghen không."
Cố Liên nhớ tới việc Minh Hôn này cũng có chút ưu sầu, trong lòng bà dù coi Lục Bỉnh Văn là ân nhân của Hạ Diễm, lại lo lắng Lục Bỉnh Văn đối xử với Hạ Diễm không tốt.
Bà thở một hơi thật dài, mới nói tiếp: "Diễm Diễm nói ngài Lục ngẫu nhiên cũng đến căn hộ của con, còn nấu đồ ăn ngon cho nó ăn."
Hạ Triều trầm mặc vài giây, rồi đáp: "... Quỷ còn có thể nấu cơm? Thật không phải bị quỷ che mắt chứ?"
Đã là giờ trưa, ánh mắt trời trút xuống từ ngoài cửa sổ, đây là thời điểm dương khí thịnh vượng nhất ngày, đám quỷ phổ thông không dám tùy tiện hiện thân.
Có điều, đối với lão quỷ ngàn năm sắp thành thần như Lục Bỉnh Văn mà nói, cõi đời này gần như không có bất kỳ thứ gì khiến hắn sợ hãi.
Theo sự xuất hiện của hắn, bầu không khí đột nhiên liền trở nên hơi vi diệu.
Tiểu Kiều bỗng chốc cảm thấy nhiệt độ quanh người thậm chí thấp vài lần, có lẽ do tiệm này mở máy lạnh quá thấp, cậu nổi hết da gà rồi.
Hạ Diễm cùng Lục Bỉnh Văn nhìn nhau vài giây, rốt cuộc lấy lại tinh thần khẽ nói: "... Anh, sao anh lại tới đây?"
Lục Bỉnh Văn trầm giọng nói: "Đi ngang qua, ghé thăm em một chút."
Tiểu Kiều thấy mặt Hạ Thần cũng mê man, liền vội vàng giới thiệu thay: "Anh Hạ, vị này chính là anh họ Diễm Diễm, ngài Lục."
Hạ Thần bỗng nhiên tỉnh ngộ, thập phần nhiệt tình nói: "Ngài Lục ăn cơm chưa? Anh đến rất đúng lúc, chúng tôi cũng đang ăn cơm trưa, bữa này tôi mời!"
Lục Bỉnh Văn nhíu mày: "Cậu đặc biệt đến đây tỏ tình với Diễm Diễm?"
"Là thế này, Diễm Diễm và tôi duyên kết bạn, tính là ân nhân cứu mạng của tôi. Tôi cậu ấy từ cái nhìn đầu tiên; khó kìm lòng nổi nên đành đến thổ lộ ."
Hạ Thần rót cho Lục Bỉnh Văn chén trà, tiếp tục nói: "Kỳ thực tôi rất giỏi việc chăm sóc người khác, nếu Diễm Diễm đi cùng với tôi, dù công việc có bận rộn cũng không đến đón Diễm Diễm. Hơn nữa tôi cũng đã có công việc, Diễm Diễm muốn cái gì tôi đều có thể mua được cho cậu ấy, muốn đi đâu chơi, tôi cũng đều có thể dẫn cậu ấy đi."
Lời này của anh nhìn như đang nói với Lục Bỉnh Văn, thật ra cũng đang tỏ rõ sự quyết tâm với Hạ Diễm.
Hạ Thần lớn hơi Hạ Diễm hai tuổi, cho rằng thiếu niên mười mấy tuổi sẽ động lòng với lời tỏ tường này, lại không biết tại chỗ Hạ Diễm, tiền bạc là tiêu chuẩn cuối cùng trong việc chọn chồng kén vợ.
Lục Bỉnh Văn cong một bên khóe miệng lên, nói: "Cảm ơn ý của cậu Hạ, nhưng bình thường Diễm Diễm có nhận hoa hồng từ cổ phiếu, em ấy muốn cái gì, có thể tự bản thân mua."
Tay Hạ Thần cầm ly nước khẽ dừng lại, nụ cười ngưng đọng trên mặt: "A?"
Miệng Tiểu Kiều rất dài, cậu kinh ngạc nhìn về phía Hạ Diễm, lại phát hiện cả tai Hạ Diễm đã đỏ rực, nói cách khác... Chuyện có nhận hoa hồng từ cổ phiếu khả năng là thật à? ! Vậy chuyện ân nhân cứu mạng là gì?
Nội tâm Hạ Thần đột nhiên bị khơi dậy dục vọng thắng thua mãnh liệt: ". . . Anh họ, tôi thật lòng với Diễm Diễm, tôi không giống mấy tay chơi trong vòng kia, tôi yêu đương cũng sẽ công khai, cũng sẽ không ngoại tình, có thể cho Diễm Diễm một bến bờ ấm áp, tôi sẽ cố gắng đối xử tốt với cậu ấy."
Lục Bỉnh Văn chậm rãi rót cho Hạ Diễm chén trà nóng, thậm chí ngay cả mắt cũng chưa cho Hạ Thần, lạnh nhạt nói: "Những lời cậu vừa nói, chẳng phải việc người yêu đương bình thường phải làm sao?"
Bầu không khí giương cung bạt kiếm, ánh mắt hai bên chém lung tung.
Tốc độ nói của Hạ Thần nhanh thêm mấy phần: "Anh họ, người tôi muốn yêu đương là Diễm Diễm, điều anh anh nhắc đến cũng không quan trọng, quan trọng là Diễm Diễm nghĩ như thế nào, anh thấy đúng không ?"
Lục Bỉnh Văn nhếch khóe miệng, trầm giọng đáp: "Đương nhiên cũng không phải kiểu anh trai cổ hủ, chỉ có điều, phương thức cậu Hạ đây thể hiện quyết tâm nghe có chút không ưu việt, còn không nổi bật bằng người cách đây không lâu theo đuổi em trai tôi."
Hạ Thần cau mày: "A? Tôi không ưu việt? Người trước đây nói thế nào? !"
"Người đó nói muốn làm chó của Hạ Diễm." Lục Bỉnh Văn cười như không, "Nghe đã thấy cực kỳ có quyết tâm."
Mặt Hạ Diễm đỏ tới mang tai, cậu nghĩ trong lòng lão lưu manh quả nhiên đã đến tiệc sinh nhật của cậu.
Tiệc sinh nhật đó, Tư Kiến Không uống nhiều rồi, một mực kêu "muốn cho một cơ hội làm cho của Diễm Diễm", tình cảnh một lần mất khống chế.
Tiểu Kiều nghe câu này thật sự là không kềm được, cậu cúi thấp đầu, khóe miệng giật giật.
Chẳng qua. . . Ngài Lục không phải anh họ Hạ Diễm sao? Tự nhiên cậu nghe được như vị chua?
Cùng lúc đó, quần thể hóng dưa tại đại học T xuất hiện nóng bỏng tay ——
【các chị em, tin chấn động, tui dường như đang chứng kiến Hạ Thần tỏ tình với một đàn em trường tui!】
【 ảnh đế Hạ Thần? ! Thiệt hay giả thế? 】
【là thật đó, mua cả hoa hồng rồi, tôi nói sao tự nhiên lại có lịch diễn, chẳng phải là đặc biệt tới gặp người trong lòng à 】
【Hạ Thần tỏ tình với ai vậy? ? ? Anh phải thích cỡ nào, mới đi rêu rao vậy chứ? !】
【 là giáo thảo lớp của chúng tôi, tên Hạ Diễm! Tôi có ảnh của cậu ấy nè ~[ hình ảnh ] đẹp trai xỉu còn thông minh nữa, học rất giỏi tính cách lại mềm mềm, tôi là fan mẹ của cậu ấy đó hu hu hu!】
【oa, trường của chúng ta có đại mỹ nhân thanh lãnh như thế? ! Nếu bức ảnh này không bị P quá mức, thì cậu ấy đã đẹp hơn so với rất nhiều minh tình rồi】
【 tui nhìn ra đây là Tu La tràng, vừa nãy đột nhiên lại có một anh giai siêu đẹp đến giết giết, hiện tại hai người đang đối đầu, đáng tiếc hiện trường không cho chụp ảnh, có người duy trì trật tự, bằng không tui đã đăng lên cho mọi người xem ~】
【bạn học tại hiện trường có biết soái ca đó là ai không? Trước đây tui chưa từng thấy người này, tôi rất thích kiểu A vầy nè, dạng chó sói mỹ nhân á, tui muốn vote cho người này thắng】
【 đây chính là đỉnh lưu phải hem! Hạ Thần vừa đẹp vừa nhiều tiền, chạy ngàn dặm từ Điều Điều đến tỏ tình, tôi cho Hạ Thần một phiếu 】
【Hạ Thần +1 】
【tôi ném chó sói một phiếu 】
Chính vào lúc này, Hạ Diễm im lặng thật lâu cuối cùng mở miệng.
"Ngài Hạ." Hạ Diễm nhìn về phía Hạ Thần, "Cảm ơn anh đã thích tôi, nhưng tôi đã có bạn trai ."
Giọng Hạ Diễm rất nhẹ, âm điệu cũng rất lễ phép, trừ người bàn này ra đều không nghe không được cậu đang nói gì.
Mặc dù đối với cậu mà nói, Lục Bỉnh Văn vừa như tình nhân, vừa như người thầy, như một vị thần bảo vệ của cậu, chỉ riêng không giống bạn trai cậu. Nhưng dù nói thế nào thì mình cũng đã bái đường thành thân cùng nam quỷ, có bạn trai là một cái cớ rất tốt.
Miệng Tiểu Kiều dài sắp không khép được, trời mới biết Hạ Diễm có bạn trai lúc nào? !
Vẻ mặt Lục Bỉnh Văn cứng lại, con ngươi đen nhánh nhìn về phía Hạ Diễm, trái tim lạnh lẽo lại hơi rung động.
Hạ Diễm nhận ra được ánh mắt Lục Bỉnh Văn, cũng không có nhìn Lục Bỉnh Văn, mà tiếp tục nói với Hạ Thần: "Xin lỗi, đã khiến anh thất vọng rồi."
Hạ Thần tại ngắn ngủi kinh ngạc khôi phục lý trí: "Diễm Diễm, không sao đâu."
Hạ Diễm cười khẽ, trả hoa hồng lại cho Hạ Thần rồi nói: "Hoa hồng này tôi sẽ không nhận, cũng chúc anh gặp được người tốt hơn."
Ánh mặt trời giữa trưa chiếu trên người Hạ Diễm, làm tóc cậu hơi vàng.
Da dẻ cậu trắng như vệt tuyết đông giữa ngày hè, khí chất có cảm giác yếu đuối kỳ dị, làm người ta nhìn thấy đã muốn bảo vệ cậu, che chở cậu, thậm chí muốn hôn lấy cậu, muốn phát sinh với hắn càng nhiều câu chuyện dịu dàng lưu luyến hơn.
Tuy rằng Hạ Thần bị từ chối, nhưng căn bản không ghét được Hạ Diễm.
"Vậy chúc cậu hạnh phúc, nếu như sau này có việc gì cần tới tôi, cứ việc nhớ tới người bạn như tôi, cậu cứ nói với tôi một tiếng là được."
Hạ Thần cười với Hạ Diễm, lại nghiêng đầu qua chỗ khác cười hỏi Lục Bỉnh Văn: "Anh họ này, anh đối xử với Hạ Diễm hẳn sẽ không hung dữ giống như tôi chứ?"
Lục Bỉnh Văn cong khóe miệng, hiện tại hắn tâm tình rất tốt, cũng cũng không để ý đến nụ cười chứa dao của Hạ Thần.
"Tính tôi nói thẳng, nếu không cẩn thận khiến cậu Hạ phiền lòng, thì nó cũng không phải ý của tôi."
Hạ Thần hừ một tiếng, mềm giọng nói với Hạ Diễm: "Diễm Diễm cậu còn nhỏ, lựa chọn phải cẩn thận, nếu nhất thời bị kích động che mờ mắt, cậu vẫn có thể lựa chọn lại."
Lục Bỉnh Văn xem thường anh.
Hạ Thần lại cười nói: "Hiện tại kết hôn còn có thể ly hôn mà, huống hồ là bạn trai?"
Lục Bỉnh Văn nhíu mày, đang muốn nói chuyện, Hạ Diễm lại kinh hô một tiếng nho nhỏ.
Hạ Diễm nhìn thấy cha mẹ ngồi trong góc, Hạ Thần nhìn theo Hạ Diễm tầm mắt, đúng lúc thấy nhà tài trợ lớn nhất của bộ phim 《 tiểu thuyết gia kinh dị 》, người giàu nhất thành phố Tân Hải - Hạ Triều và phu nhân.
Anh đang nghi hoặc nhà tài trợ tại sao lại xuất hiện ở đây, Hạ Diễm đã đứng lên nói: "Bố, mẹ."
Hạ Thần: ... ?
Hạ Triều và Cố Liên đồng thời đi tới hướng bàn Hạ Diễm , lần này Hạ Thần thật sự ngây người như phỗng, trong lúc còn hốt hoảng, người đại diện của anh đã phản ứng lại trước, mỉm cười đứng dậy chào hỏi Hạ Triều.
Hạ Thần lúc này mới hoàn hồn, đi lên trước siết chặt tay Hạ Triều: "... Hạ tổng, thật khéo quá."
Hạ Triều nhẹ nhàng nắm trở về nói: "Tôi và bà xã cùng đến thăm đứa nhỏ, không nghĩ tới có thể gặp cậu ở đây. Hôm nay đoàn phim không bận à?"
"Buổi chiều sẽ trở về, quay chụp rất thuận lợi, xin ngài yên tâm."
Hạ Triều gật đầu, lại cùng vợ đi tìm Hạ Diễm, chỉ để lại một mình Hạ Thần tại chỗ ngổn ngang ——
Hạ Thần thật lòng không nghĩ tới, Hạ Diễm không chỉ là thiên sư, là học bá Đại học T, còn là con trai độc nhất của người giàu nhất thành phố Tân Hải.
Chị Candy cảm thấy hôm nay người này xem như bị hớ quá độ, liếc mắt ra hiệu cho Hạ Thần: Mau bỏ đi, đừng tiếp tục mất mặt ở chỗ này.
Các nhóm diễn đàn lớn tán gẫu của Đại học T triệt để vỡ tổ——
【trời đ*, nếu như tôi không nhìn nhầm, hình như Hạ Diễm từ chối Hạ Thần rồi? ! Hạ Thần thật sự mất hết mặt mũi 】
【Đó là bố Hạ Diễm sao? Cho nên... Hạ Thần một mực cung kính gọi bố Hạ Diễm là Hạ tổng? ! 】
【hiện trường tình hình tương đối kịch liệt, tuy rằng không nghe rõ hai người bọn họ đang nói cái gì, nhưng vừa rồi sắc mặt Hạ Thần không quá dễ nhìn đâu. Giọng của Diễm Diễm nhẹ nhàng quá, có thể lớn tiếng chút cho chúng nương nương cũng nghe một chút được hong?】
【cho nên cuối cùng là người nào thắng? Một ai khác à? 】
【không nhìn ra ai thua ai thắng, chỉ nhìn hiểu được Hạ Diễm chính là con trai người điều khiển?! 】
【cách đây không lâu, chuyện Lưu Huy tìm người theo dõi cậu ấy mn có biết không? Cho dù Lưu Huy là hội trưởng đội tình nguyện, anh ta thích Hạ Diễm, yêu mà không được đáp lại, thì muốn hỷ đi. Anh ta thấy Hạ Diễm ngày ngày chạy ra ngoài trường, còn tưởng có người bao nuôi Hạ Diễm , tìm người theo dõi Hạ Diễm chụp hình, sau đó lại bị cảnh sát bắt do chơi thuốc dưới phố】
【 chuyện cậu định nói tôi cũng biết, bởi vì tôi đã đến quán bar trước khi Lưu Huy vào, chủ căn hộ chính là Hạ Diễm, anh ta chẳng phải tưởng ông già nào tặng cho Hạ Diễm à, giờ nghĩ lại một chút thì anh ta đúng là thứ ngu như bò . . . 】
【nhân sinh của đàn em sao mà đặc sắc quá TAT quả nhiên tui chỉ đến Nhân Gian lam lũ thôi 】
【# đỉnh lưu Hạ Thần bị đàn em năm nhất từ chối # mọi người cảm thấy tiêu đề hot search này như thế nào (doge )】
【vị chó sói đẹp giai kia còn ở đó á, anh ta có liên quan gì với Hạ Diễm thế? Chẳng lẽ anh ta là bạn trai chính quy(doge ) 】
Diễn đàn náo nhiệt không bao lâu, chuyện này đã bị phía truyền thông Hạ Thần ép xuống, sự tình chỉ truyền bá phạm vi nhỏ trong Đại học T, nhưng đã không còn tin tức gì trên internet.
Lục Bỉnh Văn vừa rồi mang một khuôn mặt lạnh lùng với Hạ Thần lúc đến vợ chồng Hạ Triều chậm rãi thay đổi.
Hắn rót trà vào hai cái ly sạch cho cha mẹ vợ, sau đó đứng lên nhường chỗ cho cha mẹ Hạ Diễm, bản thân thì đứng bàn ngoài, lại khôi phục dáng dấp lãnh đạm cấm dục.
Tuy rằng nhìn thấy cha mẹ rất cao hứng, nhưng vào giờ phút này, nội tâm Hạ Diễm mang nhiều căng thẳng lớn vui vẻ, dù sao bây giờ có một vị không phải là người.
Mẹ thấy Lục Bỉnh Văn cùng Tiểu Kiều còn chưa đi, ôn hòa nói: "Hạ Diễm, đây là bạn con sao sao?"
Hạ Diễm gật đầu, giới thiệu Tiểu Kiều với mẹ trước: "Dạ mẹ, đây là bạn cùng phòng của con, Tô Cảnh Kiều."
Tiểu Kiều cười ha ha chào lại: "Chào dì, chào chú."
Cố Liên cười híp mắt cầm tay Tiểu Kiều: "Thì ra cháu chính là Tiểu Kiều á, đứa nhỏ này lớn lên thật đáng yêu, dì thường nghe Diễm Diễm nhắc đến con."
Cố Liên vừa nhìn về phía thanh niên dáng vẻ ung dung, thân thể như ngọc bên cạnh bàn, hiếu kỳ hỏi: "Vị này chính là?"
Đại não CPU Tiểu Kiều sắp cháy đến, cảm thấy lượng tin tức hơi lớn ——
Anh họ Hạ Diễm, thế mà cha mẹ Hạ Diễm lại không quen biết.
Nhưng Tiểu Kiều là một người thông minh, cậu cũng không nói nhiều, trên mặt như trước mang theo nụ cười vô hại như rái cá.
Hạ Diễm có chút lúng túng nhìn Lục Bỉnh Văn một cái, lại nhìn sang cha mẹ, tâm hắn tưởng nếu giờ phút này nói cho cha mẹ đây chính là ông chồng quỷ của cậu, chỉ sợ mẹ cậu sẽ ngất xỉu ngay tại đây.
Thế là cậu hạ thấp giọng nói nhỏ: "Bố, mẹ, đây chính là nhân viên văn phòng con tốn giá cao mướn về, Thiên sư Chước Hoa, hôm nay anh ấy trùng hợp ở gần đây, cho nên tụi con định cùng nhau ăn trưa.
Hạ Diễm thuận miệng cho Lục Bỉnh Văn cái tên mới, Lục Bỉnh Văn nhẹ nhàng nhếch miệng, cảm thấy rất thú vị.
Cố Liên bỗng nhiên tỉnh ngộ, nói: "Vậy nhất định cũng là một vị cao nhân ."
Hạ Triều nắm lấy bàn tay lạnh như băng của Lục Bỉnh Văn, chỉ cảm thấy có chút lạnh. Nhưng trong tiệm này mở rất lạnh, nên ông cũng không suy nghĩ nhiều.
" Thiên sư Chước Hoa." Hạ Triều đưa cho Lục Bỉnh Văn một tấm danh thiếp, "Hạ Diễm lần đầu tiên làm ăn, nếu để cho cậu đãi ngộ không chu đáo chỗ nào, cậu có thể tìm đến tôi."
Cố Liên thì lại ôn nhu cười nói: "Ừ, thanh niên này lễ phép quá, còn rót trà cho mình! Chỉ là sao ngày hè cậu lại mặc âu phục a? Diễm Diễm, chẳng lẽ là con bắt người ta mặc à?"
Hạ Diễm trả lời: "... Lát nữa anh ấy có chút chuyện khẩn cấp, cho nên hơi chính thức, Thiên sư Chước Hoa, có phải đến giờ anh đi rồi không?"
Cậu dùng ánh mắt ra hiệu Lục Bỉnh Văn đi mau, Lục Bỉnh Văn chuẩn xác hiểu ý tứ vợ, gật đầu một cái rồi nói: "Chào hai bác, tôi đi trước một bước."
Hắn vừa đẩy cửa rời đi, trò khôi hài này cuối cùng cũng kết thúc.
Hạ Diễm thở phào nhẹ nhõm, lại hỏi: "Bố, mẹ, hai người tới đây sao lại không nói cho con biết? Con còn định đi đón hai người."
"Bố mẹ định tùy tiện đi dạo trong Đại học T, ăn một bữa cơm mới đi tìm con." Cố Liên kéo tay Hạ Diễm, thân mật nói, "Khí sắc bảo bối của mẹ không tệ, xem ra thật sự có ăn cơm đàng hoàng."
Hạ Diễm cũng rất nhớ cha mẹ: "Dạ, gần đây cũng không bị bệnh, khí hậu thành phố B bên này rất tốt ạ, khá mát mẻ. Lát nữa còn còn có lớp, chờ tan lớp con lại liên lạc với bố mẹ, hai người đến căn hộ ngồi trước nhé?"
Cố Liên cười cười nói: "Buổi chiều mẹ và bố con dự định đi gặp bạn cũ, chút nữa sẽ đến căn hộ."
Cố Liên và Hạ Triều mời Tiểu Kiều lẫn Hạ Diễm ăn xong bữa trưa, sau khi ăn xong, Hạ Diễm và Tiểu Kiều tạm biệt bọn họ, đi về tòa nhà tinh thể.
Vừa ra phòng ăn, Hạ Diễm cũng cảm giác trên đường này dường như có người đang nhìn cậu, còn có người đang chụp trộm cậu.
Cậu khe khẽ thở dài, nghĩ thầm sau hôm nay đại khái sẽ có rất nhiều người truyền ra đủ loại phiên bản lời đồn liên quan tới việc cậu từ chối Hạ Thần. Bắt đầu từ sơ trung, cậu giống như rất dễ rơi vào tin đồn kiểu này.
Tiểu Kiều vẫn còn đang suy tư quan hệ Hạ Diễm cùng Lục Bỉnh Văn, vừa rồi Hạ Diễm giới thiệu Lục Bỉnh Văn có quá nhiều chỗ bị không khớp, cậu suy nghĩ rất lâu, đột nhiên hiểu ra.
Logic không trọng yếu, quan trọng là quan hệ của hai người!
Tiểu Kiều lóe mắt nhìn hướng Hạ Diễm: "Bữa cơm này ăn thiệt là kích thích nha, Diễm Diễm."
Hạ Diễm gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Khổ cực cho cậu, còn giúp tôi giảng hòa."
"Chậc, vậy cũng là chuyện nhỏ." Tiểu Kiều tằng hắng một cái, "Diễm Diễm, cho nên, bố mẹ ngươi không quen biết anh họ cậu à!"
Chỉ nháy mắt mặt Hạ Diễm mặt đỏ tới cổ, cậu nhìn mặt Tiểu Kiều mấy giây, cảm giác không giả bộ được , liền nói: "Cái này, kỳ thực..."
"Ngài Lục có phải là bạn trai cậu không?" Nụ cười Tiểu Kiều trên mặt sắp không khống chế nổi, "Có đúng không nào?"
Hạ Diễm ngơ ngẩn, sau đó nói: "Làm sao cậu nhìn ra được?"
"A, quả nhiên. Ánh mắt ngài Lục vừa rồi dõi theo cậu chặt lắm, không khí còn luôn mang vị chua, ha ha ha!" Tiểu Kiều cười hì hì nói, "Kỳ thực lần trước gặp hai người tôi đã nhìn ra chút manh mối, nếu không phải cậu nói đây là anh họ cậu, tôi đã gặm ngay chỗ, quả nhiên là không khí giữa hai người yêu không giống bình thường mà!"
Hạ Diễm ngược lại không nghĩ tới, có một ngày người ngoài cũng có thể chứng kiến cậu có quan hệ với Lục Bỉnh Văn.
Hạ Diễm chớp chớp mi, nhẹ giọng nói: "Cậu cảm thấy. . . Anh ấy đang ghen phải không?"
"Ừm." Tiểu Kiều cười ra tiếng, "Thật sự rất rõ ràng, hơn nữa ánh mắt kia quả thực dính trên người cậu, tớ đều cảm giác bị ụp cơm chó dô mặt! Hơn nữa. . . Dấu hôn trên người cậu cũng là anh ta đang tuyên bố quyền chiếm hữu đó! Không ngờ ngài Lục nhìn thì thân sĩ, lại bá đạo như vậy. . . Anh ta nhất định rất thích cậu!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro