Chương 2

Những ngày tiếp theo là một trong những ngày thú vị nhất mà Kim Shin từng trải qua trong hơn chín trăm năm cuộc đời hắn. Trong khi Kim Sun được chơi đùa cùng các cô bé ở Myoyeongak của Ryu Hong Joo, học cách làm các món ăn truyền thống của Cao Ly, thêu thùa, ca hát, chơi đàn, và nhảy múa, Kim Shin trở thành cái đuôi của Lee Yeon. Cửu vỹ hồ xinh đẹp dẫn anh theo khắp nơi, từ đi đến sông Tam đồ nhận nhiệm vụ, đi đánh nhau cùng các cựu sơn thần để bắt yêu quái, cho đến đi đến những buổi tụ họp của những ông lớn của Gyeongseong để lấy thông tin. Lee Yeon cũng không ngần ngại giới thiệu yêu tinh cho mọi người xung quanh hắn, bảo rằng Kim Shin là hộ vệ mới của mình. Điều này khiến cho mọi người đều nhìn Kim Shin với ánh mắt ngờ vực, và yêu tinh ngay lập tức nhận ra rằng Lee Yeon vốn chưa bao giờ cần tới hộ vệ. Cơ bản mà nói, dù chưa bao giờ đánh nhau với cửu vỹ hồ, hắn không nghĩ rằng Lee Yeon yếu hơn hắn, thậm chí có thể mạnh hơn, nếu lấy thực tế rằng anh ta chưa từng là con người và Kim Shin vốn ban đầu là con người. Kim Shin không rõ tại sao Lee Yeon lại để hắn biết nhiều đến thế, nhưng anh nghĩ có lẽ sau khi khế ước hoàn thành, cửu vỹ hồ sẽ xóa ký ức của anh và rồi họ sẽ lại là hai đường thẳng song song. 

Cửa tiệm của Lee Yeon là điều khiến Kim Shin thích thú nhất. Nó thật ra vốn không giống nhau cho mọi khách hàng. Mỗi khách hàng sẽ nhìn thấy cửa tiệm dưới một dạng khác nhau, có khi là quán mì lạnh, có khi là tiệm cầm đồ, có khi là cửa hàng âu phục, cũng có lúc là lầu xanh, tùy theo nơi ghi dấu ấn sâu nhất trong tiềm thức của kẻ đó. Khi nghe Kim Shin miêu tả nơi này, Lee Yeon cho hắn biết rằng Kim Shin là người đầu tiên và duy nhất nhìn thấy dáng vẻ thật sự của nó trừ các cựu sơn thần. Kể cả các sứ giả địa ngục hay yêu quái như Ko Shin Joo và bán yêu như Lee Rang đều nhìn thấy những nơi khác nhau. Và cửa tiệm cũng không thực sự chỉ bán điều ước, nó còn hoạt động như một trụ sở tạm thời của sở xuất nhập thế tại nhân gian, dụ dỗ các yêu quái và linh hồn vượt ngục đến để Lee Yeon bắt về. Đó là lý do vì sao đêm Kim Shin đến nơi này đông đến thế. Mỗi đêm trăng tròn, khi âm khí trở nên mạnh mẽ hơn bất kì thời điểm nào trong tháng, số lượng yêu ma quỷ quái oan hồn nơi dương thế cũng đông gấp bội. Thế nên thay vì Lee Yeon, Ryu Hong Joo và Cheon Moo Yeong cũng như các tùy tùng của họ phải dẫn độ từng tên về sông tam đồ, đem về nơi này sẽ tiện lợi hơn. Cửa tiệm cũng sẽ không xuất hiện cho khách hàng vào hôm ấy, vì vậy mà Kim Shin và Kim Sun là những khách hàng duy nhất của Lee Yeon vào đêm đó. Dẫu vậy, vào những ngày khác, nơi này thật sự giúp hoàn thành điều ước. Nếu như kẻ muốn được thực hiện điều ước khát khao đủ mạnh mẽ, họ sẽ nhìn thấy nơi này. Hầu hết bọn họ đều không thể tự mình đưa ra giá đúng, và Lee Yeon sẽ đưa ra yêu cầu của anh. Nếu họ đồng ý, trong vòng một tháng, Lee Yeon sẽ tự mình thực hiện điều ước, hoặc nếu nó quá đơn giản thì sẽ để Kim Shin hoặc Koo Shin Joo đi làm. Nếu họ không đồng ý, anh sẽ xóa ký ức của họ và cho người dẫn họ về nhà. Kim Shin vốn nghĩ không có nhiều nhiệm vụ, nhưng chỉ sau vài ngày theo Lee Yeon học việc, cửu vỹ hồ quăng cho hắn một đống khế ước cần thưc hiện, bản thân mình thì tập trung đi bắt những kẻ truy nã cho tam giới. Bởi vì Gyeseong bị kiểm soát bởi Nhật Bản, không chỉ dân chúng bị đàn áp, mà các yêu quái nhỏ bé yếu ớt của Cao Ly cũng bị các yêu quái của Nhật Bản đánh đuổi, xâm lấn địa bàn, thậm chí là bắt làm người hầu hoặc giết hại. Đến các thổ địa, thần tài, thần giếng bản địa cũng đều bị đàn áp, khiến Lee Yeon và các cựu sơn thần bận đến mức có nhiều ngày liền không về nhà, lúc về thì lăn ra ngủ như chết, tỉnh dậy thì ăn như hổ đói rồi lại rời đi. Riêng Lee Yeon còn có các khế ước phải hoàn thành nên lại càng bận hơn, đôi khi Kim Shin còn không thấy hắn ăn gì. 

Kim Shin rất yêu đất nước này, kể từ còn là con người, hắn đã thề sẽ chết cho con dân Cao Ly được bình an. Thế rồi khi trở thành yêu tinh, hắn cũng đi khắp nơi giúp đỡ những ngôi làng nghèo đói mà hoàng gia không chạm tới hoặc không màng tới. Hắn cũng thỉnh thoảng ra tay cứu giúp các tiểu yêu. Nhìn thấy Lee Yeon gần như dùng hết sức lực vì Triều Tiên và con dân của anh, cho dù có là con người hay không, Kim Shin dần dần cảm thấy rất yêu thích anh. Tất nhiên là cả bởi vì vẻ ngoài đẹp đến kinh diễm của anh nữa. Để cho Lee Yeon đỡ mệt, Kim Shin cố gắng hoàn thành nhiều khế ước nhất có thể, chỉ để lại cho anh những vụ thật sự phải cần đến anh, ví dụ như một nàng hồ ly muốn trở thành con người để được ở bên cạnh gia đình con người của cô đến cuối đời. Cái giá cô phải trả là chỉ sống với một nửa hồn phách của mình, nửa còn lại sẽ vĩnh viễn ở lại địa ngục. Cô mãi mãi không được tiến vào luân hồi một lần nào nữa. Lee Yeon thường nhìn những yêu quái như thế với ánh mắt buồn bã, có chút cảm thông, nhưng cũng chút ngưỡng một. Kim Shin không hiểu hắn nghĩ gì, nhưng cũng là một người bất tử, hắn đoán có lẽ anh cũng rất cô độc. Dẫu cho có bạn bè và gia đình bên cạnh, có lẽ Lee Yeon cũng khát khao một tình yêu có thể khiến anh từ bỏ tất cả như thế. 

Lee Yeon thì không thong thả như Kim Shin. Ngoài trừ bận đến suýt không nhớ tên mình, thỉnh thoảng còn phải phân thân, Lee Yeon càng lo lắng hơn là trong các khôn trạch hắn tìm, dù là ở địa ngục, dương thế, hay thiên giới, dù ở Gyeseong hay Nhật Bản, Trung Quốc, đều không có người nào giống như người Kim Shin cần tìm. Họ đều không phản ứng lại với tin tức tốc của Kim Shin hay Kim Sun, và cũng không ai trong số họ có tóc đỏ hay có mùi như Kim Shin miêu tả. Lee Yeon không thể tự cảm nhận tin tức tố của chính mình, và những người xung quanh hắn cũng không thể ngửi được vì Lee Yeon vẫn luôn uống một loại thảo dược đặt biệt làm từ hoa chỉ mọc ở phía bắc của băng sơn địa ngục, cứ đều đặn hàng tháng đoạt y ông sẽ gửi cho hắn. Là một cựu sơn thần, cửu vỹ hồ ngàn năm có một và là một nút thắt quan trọng của cả yêu giới lẫn nhân giới, Lee Yeon vẫn luôn bị săn đuổi, và việc để lộ rằng anh là khôn trạch chỉ khiến cho anh càng gặp nhiều nguy hiểm hơn, nên anh vẫn luôn che giấu và khiến mình trông như trung dung như thế. Miêu tả của Kim Shin khiến anh bất giác nghĩ có thể khôn trạch hắn tìm không phải là người bình thường hay yêu quái cấp thấp, mà có thể là tinh linh rừng hoặc một sơn thần nào đó. Cứ rảnh ra là anh sẽ chạy đến những nơi có tin tức gửi cho anh là có thể có khôn trạch như thế, đi đến sắp mòn gót giày, sắp đến thời hạn giao kèo rồi nhưng Lee Yeon vẫn chưa tìm được. Đã thế anh còn bị một tên Daitaegu, một sơn thần thượng cổ của Nhật Bản, ngang hàng với tứ điện sơn thần của Triều Tiên, không ngừng theo đuôi. Tên này dùng đủ mọi cách trên đời hại Lee Yeon, hết bắt cóc Lee Rang và Ko Shin Joo làm con tin, dùng Satani làm mù mắt anh, cho các yêu quái lính đánh thuê truy sát anh hay tự mình đến các bữa tiệc Lee Yeon xuất hiện để lùng bắt cửu vỹ hồ. Lee Yeon thật lòng muốn gặp hắn một lần để đánh một trận cho xong, nhưng anh cũng biết rằng tên này sẽ không đánh công bằng, nên trước khi nắm được thóp hắn, anh sẽ tiếp tục lẩn trốn không để hắn bắt được. 

Có Kim Shin bên cạnh khiến Lee Yeon rất đỡ. Yêu tinh đã sống rất lâu, vậy nên có nhiều việc Lee Yeon không cần chỉ hắn cũng có thể tự mình giải quyết, thậm chí còn có thể giúp Lee Yeon bảo vệ những người quanh anh. Thỉnh thoảng khi đi đánh yêu quái Nhật Bản cùng các cựu sơn thần, Lee Yeon cũng nhờ anh hỗ trợ, kiếm thuật và năng lực chiến đấu của Kim Shin thật sự gần như ngang với Hong Joo, chỉ cần hai người đó ra sức đánh, Lee Yeon và Moo Yeoung luôn đủ thời gian bày mưu để dụ kẻ địch vào bẫy bắt gọn cả mẻ. Đến Hong Joo và Moo Yeoung cũng bắt đầu yêu thích việc có Kim Shin bên cạnh, không chỉ vì sự hiệu quả rõ rệt của mỗi trận đánh, mà còn vì Kim Shin nói chuyện rất hợp cạ, còn con gái hắn thì đáng yêu đến mức đã trở thành công chúa của Myoyeongak. Họ thậm chí còn vài lần dụ Lee Yeon bàn với Kim Shin giải trừ khế ước, họ sẽ giúp sức tìm cô dâu của hắn, đổi lại Kim Shin sẽ hỗ trợ các sơn thần. 

Lee Yeon thật sự muốn thử nói chuyện với Kim Shin về vấn đề này. Nhưng hắn còn chưa kịp nói chuyện thì đã gặp một chuyện lớn đến mức thay đổi hoàn toàn cục diện của vấn đề. 

Kato Ryuhei nguyên lai là một kẻ chuyên săn các yêu quái vốn là khôn trạch. Không biết vì sao hắn nhận ra được, nhưng lý do hắn đeo đuổi Lee Yeon, ngoài trừ các lý do chính trị và lợi ích chung của quốc gia hắn, chính là vì hắn muốn có được khôn trạch này. Các khôn trạch từng qua tay hắn, dù là con người hay không, bao gồm cả chị gái của Seonwoo Eunho, đều đã bị hắn giết hại sau khi cưỡng bức dã man. Hắn ép bọn họ vào kỳ, rồi cưỡng đoạt họ, sau đó giết chết và uống máu họ, một số khác còn bị hắn ăn thịt. Cuối cùng, Kato dùng tuyến thể và linh hồn của các khôn trạch đáng thương ấy tạo thành một chiếc sáo man rợ mà hắn vẫn luôn đem theo bên mình, giấu bên trong thanh đoản kiếm mà hắn ít khi dùng tới. Các cựu sơn thần đã bắt và tra tấn một yêu quái Nhật Bản đang cố tấn công vào cửa tiệm của Lee Yeon, và hắn đã nhanh chóng khai ra bí mật của thủ lĩnh. Bọn họ nhanh chóng hiểu rằng, với tính cách quật cường của những kẻ này, lý do duy nhất mà hắn nhanh chóng khai ra chính là vì Kato Ryuhei đã yêu cầu hắn nói cho các cựu sơn thần Joseon. 

Nếu hắn tự tin như thế, tức là hắn đã tìm được cách bắt Lee Yeon.

Phía của Lee Yeon ngay lập tức thay đổi kế hoạch. Lee Yeon không ra ngoài nữa, cũng không ở cửa tiệm đã bị bại lộ. Anh trù ẩn ở Myoyeongak của Hong Joo, nơi đã được gia cố bởi nhiều lớp kết giới của cả các sơn thần, yêu quái, thần bản địa, và cả yêu tinh cũng như các sứ giả địa ngục. Bởi vì Lee Yeon nắm nhiều thông tin chủ chốt và là nhân vật quant trọng trong tình hình lúc bấy giờ, không kể đến sức mạnh của anh, thì việc Lee Yeon bị phía Nhật bắt được có thể thay đổi hoàn toàn cục diện chính trị ở GyeongSeong, nhất là khi anh đang hỗ trợ cho rất nhiều chiến dịch cách mạng của người dân Triều Tiên. Những người có thể là yếu điểm của Lee Yeon như Lee Rang, và bạn đời người cá của cậu, cũng như Koo Shin Joo và nàng tiên ốc sên đều được đưa về Myoyeongak. Nhưng để kéo Lee Yeon ra ngoài, Kato cũng thả ngày càng nhiều các yêu quái Nhật Bản ra tàn sát các ngôi làng của con người và yêu quái Triều Tiên, và các yêu quái Nhật cũng ngày càng mạnh hơn, khiến Hong Joo và Moo Yeon cũng như các thượng cổ thần thú khác phải liên tục ra ngoài thay vì bảo vệ cho Myoyeongak.

Và rồi điều gì đến cũng phải đến, một gisaeng đã vô tình đem về một yêu quái trốn trong túi đựng thức ăn khi cô ra ngoài mua thực phẩm. Lee Yeon, người đang cố gắng nghiên cứu danh sách các khôn trạch mà hắn chưa hỏi thăm bên cạnh Kim Shin, nhanh chóng nhận ra sự hiện diện khác thường. Anh ngay lập tức gọi mây để phát tín hiệu cho Hong Joo và Moo Yeong trở về, yêu cầu viện trợ từ phía Đoạt y bà, và dồn các cô gái cùng những đứa trẻ về phía đường hầm nhỏ phía sau gian nhà chính. Anh ra lệnh cho cách thần bản địa đang trú ẩn và Kim Shin bảo vệ họ, trao cho Kim Shin hồ ly châu tử của mình để tạo thành kết giới trong tường hợp tệ nhất, và một mình quay lại để ngênh đón kẻ thù. Kato Ryuhei đang đến tìm anh. 

Chỉ trong phút chốc, cả Myoyeongak xinh đẹp bị bao phủ bởi màu đen chết chóc và mùi tanh tưởi đến từ Kato Ryuhei và những yêu quái mà hắn giết suốt một đường đến đây. Hắn liếm đôi môi đỏ rực màu máu, và nhanh chóng lao vào tấn công Lee Yeon, người đang rất khó chịu vì mùi hôi thối trong không gian. Trong những khôn trạch nam hắn từng gặp, cửu vĩ hồ Triều Tiên này chính là kẻ đẹp nhất, cũng khó bắt nhất. Điều này càng khiến ham muốn chiếm hữu và hành hạ Lee Yeon của Ryuhei càng tăng cao đến mức hắn hít thở đều nhìn thấy người này. 

Họ giao đấu rất lâu, đã hơn ba tiếng.

Kato Ryuhei chưa từng nghĩ Lee Yeon mạnh đến thế, bởi vì hắn chỉ mới chạm mặt anh một lần, và những lần còn lại anh đều lẩn trốn rất nhanh. Mỗi nhát chém từ thanh kiếm đen đều khiến Kato gần như bật khỏi mặt đất, nhưng mỗi cú đánh của hắn cũng khiến Lee Yeon phải lùi lại. Hai người đánh rất ngang tài ngang sức. Ryuhei thậm chí còn thử dùng tin tức tố càn nguyên của hắn để đàn áp Lee Yeon, nhưng anh hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Hắn thậm chí bắt đầu nghi ngờ liệu anh có thực sự là khôn trạch như lời kẻ đưa tin đã nói cho hắn. Kato Ryuhei bắt đầu đuối sức sau khi bị sét đánh đến lần thứ ba. Dù Lee Yeon cũng đã không còn trông tự tin như lúc đầu và có vẻ đã thấm mệt, Kato Ryuhei đã nhận ra nếu hắn đánh đến cùng, hắn chắc chắn sẽ thua cửu vỹ hồ trước mắt, đặc biệt là khi Lee Yeon đã giết hết người của hắn, và hai sơn thần còn lại cũng đang trên đường về. Hắn quyết định nắm lấy cơ hội cuối cùng khi thanh gươm trên tay bị Lee Yeon chém thành hai mảnh.  Hắn rút đoản kiếm từ dưới cổ chân, đâm mạnh về phía Lee Yeon đang còn đứng trước mắt sau khi dễ dàng chiếm kém của kẻ thù. Lee Yeon đã nhận ra vấn đề ngay khi Kato để hắn chém gãy kiếm, nhưng anh không thể rút người lại kịp, và để tránh thanh đoản đao đang lao đến không lao vào giữa mặt anh, Lee Yeon phải đưa tay lên chộp lấy cán dao. Mùi máu tươi của anh ngay lập tức tràn ngập trong không khí, khiến cho tên yêu quái biến thái thước mặt phải liếm láp thèm thuồng. Lạ lùng thay, máu không rơi xuống đất mà chảy ngược vào chuôi kiếm, dường như bị hấp thu bởi thứ gì khác. Ryuhei không thương tiếc rút mạnh đoản đao khỏi tay Lee Yeon, khiến lòng bàn tay anh gần như bị cắt lìa. Lee Yeon còn chưa kịp hoàn hồn, hắn đã xoay chuôi đoản đao, rút ra một ống sáo ngọc đỏ thẫm màu máu tươi, mùi hương thơm ngát quỷ dị.

Lee Yeon cảnh giác lùi lại ngay khi nhìn thấy ống sáo kì lạ. Kato Ryhei nhếch mém cười, bắt đầu thổi sáo. Chiếc sao thật chất là một phi tiêu hơi, mỗi mũi tên bắn ra đều chứa kịch độc. Nhưng dù né được các mũi tên, Lee Yeon cảm giác được cơ thể anh đang phản ứng với mùi hương và tiếng sáo. Anh càng lúc càng cảm thấy nóng hơn, một cảm giác đau đớn truyền ra từ tuyến thể sau gáy và dưới thân bắt đầu ẩm ướt.

Thứ vũ khí này đang cưỡng ép cơ thể Lee Yeon tiến vào kì nhiệt. Đã hàng trăm năm, kể từ khi sự dụng thảo mộc của địa ngục, Lee Yeon chưa từng trải qua kì nhiệt nào nữa. Anh cố gắng chống dỡ, thậm chí tự giáng sét vào mình, nhưng mắt anh càng lúc càng mờ đi vì cơn sốt bất thường. Tay anh cũng bắt đầu run lên. Lee Yeon xoay người muốn chạy vào rừng, nhưng chưa kịp rời đi, Kato Ryuhei đã kéo chân đè anh xuống nền đá thô ráp. Lee Yeon cảm nhận được mùi tin tức tố của hắn bao bọc lấy anh, khiến anh kinh hoàng dãy dụa, thậm chí dùng móng vuốt để cào cấu người sau lưng. Hắn đang muốn đánh dấu Lee Yeon. 

Tuyệt vọng nhận ra mình không thể làm gì, thay vì cào cấu tên yêu quái đang đè trên người anh, Lee Yeon dùng móng vuốt rạch mạnh vào tuyến thể sau gáy. Cơn đau như chết đi sống lại khiến ánh sáng gần như biến mất hoàn toàn khỏi tầm mắt Lee Yeon, mọi đau đớn từ những vết thương và kì nhiệt cưỡng ép đều nhường chỗ cho cơn đau này. Không còn cảm giác hay suy nghĩ, Lee Yeon chỉ dùng bản năng quật cường của mình, tiếp tục cào cấu mạnh mẽ vào vị trí tuyến thể, mặc kệ máu chảy đầm đìa đến mức mùi máu tanh dần dần át đi mùi tin tức tố của anh. 

Kato Ryuhei bất ngờ đến độ gần như đông cứng. Hắn đã từng gặp rất nhiều khôn trạch kiên cường và mạnh mẽ, đó cũng là kiểu mà hắn thích nhất, nhưng trong số học chưa từng có ai có thể dưới sự khống chế của hắn mà vẫn có thể phản kháng đến mức này. Nhìn Lee Yeon phá hủy tuyến thể của mình dù biết rằng có thể sẽ chết, Ryuhei bỗng dưng không biết làm gì. Ngăn lại cũng đã quá muộn, chảy nhiều máu và mùi tin tức tố mất dần cũng đồng nghĩa với việc tuyến thể đã gần như bị phá hủy hoàn toàn và Lee Yeon đang đi đến bờ vực cái chết. 

Hắn còn chưa biết phản ứng thế nào, thì từ phía sau, một tiếng gió nhẹ vang lên. 

Kim Shin dùng thủy kiếm, gọn gàng chém lìa đầu tên yêu quái Nhật Bản. Cơn tức giận khiến cả người hắn bốc lên lửa xanh. Quỳ xuống bên cạnh Lee Yeon đã hoàn toàn không còn ý thức, hắn đỡ lấy nửa người trên của Lee Yeon, để anh tựa vào lòng hắn, một tay cố gắng cầm máu sau gáy cho Lee Yeon, tay còn lại vén nhẹ tóc mái rũ xuống trên khuôn mặt tái mét của cữu vỹ hồ:

- Ta đã tìm được em rồi, cô dâu của ta.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro