Chương 23: "Giúp Omega xử lý dục vọng cũng là nghĩa vụ của Alpha" (H)

Chương 23: "Giúp Omega xử lý dục vọng cũng là nghĩa vụ của Alpha" (H)

Nghe nói, sau khi Omega bị Alpha đánh dấu, dưới ảnh hưởng của pheromone sẽ sinh ra khả năng không thể rời xa đối với Alpha đánh dấu cô, cũng bởi không muốn xa rời nên mới thần phục.

Làn váy bị Nhậm Tình vén lên.

Tà váy xẻ cao như vậy, bắp đùi cô cùng với quần lót màu trắng bao vây lấy hoa huyệt, lập tức không hề phòng bị mà bại lộ trước mắt anh.

Ngón tay anh hai móc vào mép quần lót của cô, nhẹ nhàng kéo xuống, động tác thong thả, giống như đang tra tấn.

Đây vẫn là lần đầu tiên cô bị anh trai làm chuyện xấu hổ như vậy khi đầu óc tỉnh táo, nhưng cuối cùng cô không phản kháng mà chỉ vịn vai Nhậm Tình.

Thậm chí còn phối hợp nâng chân khi Nhậm Tình nhắc nhở.

Lúc quần lót tách ra khỏi hoa huyệt, có chút hơi nước dính lại, thế cho nên lúc quần lót bị anh hai cởi ra, cô còn cảm thấy dưới thân có chút lạnh lẽo.

Anh ôm lấy eo cô, đẩy về phía trước nói: “Diên Diên, tách chân ra một chút, anh mặc giúp em."

Thật ra anh hoàn toàn không cần nói những lời này, bởi vì anh kéo cô đi về phía trước, vì muốn không té ngã trên người anh, cô chỉ có thể tách chân ra, hai chân để bên hai sườn đùi của anh.

“Cái này... Mặc thế nào?”

Nhậm Tình lấy ra một tấm vải màu đen.

Hình dáng kỳ lạ, hai đầu rộng và giữa hẹp, trong đó một đầu là hình tam giác lớn, mà đầu còn lại được làm thành hình một bông hoa.

Cô thật sự không nhìn ra đây là thứ có thể mặc.

“Đừng sợ, vén váy lên, anh hai giúp em."

..........Quá xấu hổ.

Dưới làn váy trống rỗng, muốn cô tự mình vén váy lên trước mặt anh hai, thật giống như bản thân đang câu dẫn anh.

Cô túm làn váy, ngón tay hơi run rẩy, vừa nhấc một chút cổ đã ửng hồng vì xấu hổ.

Nhậm Tình thấy vậy thì mỉm cười, một bàn tay to xoa xoa bóp bóp đùi cô, thúc giục: “Diên Diên, trên người của em có nơi nào là anh hai chưa từng thấy qua đâu?"

Đúng, đúng là đã thấy...... Trong kỳ động dục mấy ngày trước, tắm cũng là anh giúp cô tắm, cũng tách hai chân giống như bây giờ, nhưng là để ngón tay anh cắm vào bên trong, giúp cô moi * dịch từ trong cơ thể ra.

Vừa nhớ tới những ký ức này là lại như xe không phanh được, cô còn đang che miệng mở to mắt, đột nhiên cảm nhận được hạ thân có mảnh vải dán lên, kề sát làn da, từ khu tam giác bao trùm đến xương sống, lúc tiếp xúc với bộ phận đằng sau, xương sống bị anh xoa, một cơn tê dại truyền đến xương sống trong nháy mắt, như là có con kiến bò dọc theo xương sống của cô.

Phần vải dệt nhỏ hẹp dính ở rãnh mông, khó khăn lắm mới bao bọc lấy hoa huyệt, cảm giác không tốt lắm, sau khi Nhậm Tình dán xong còn cố tình đi lên phía trước dọc theo đuôi đóa hoa ấn một chút, hình như là xác nhận cô mặc có được không.

Tim cô đập như sấm, chỉ muốn anh kiểm tra nhanh lên rồi thả cô ra.

Sau khi cảm nhận được ngón tay anh đi xuống một đường ở rãnh mông, lúc ấn vào vị trí hoa huyệt, anh dừng một chút.

Ngón tay trượt một cái, dễ dàng tiến vào từ mép vải vốn đã hẹp vừa miễn cưỡng che chắn, đầu ngón tay dọc theo hoa huyệt phác họa một vòng, sau đó lại ấn vào trong.

"Anh, anh hai!” Nhậm Diên sợ hãi kêu một tiếng, sau đó chợt nhớ ra còn có người trong cửa hàng, lại vội vàng bịt miệng.

“Chỗ này của Diên Diên ướt rồi.”

Anh ngón tay rút ra, vuốt ve một chút, Nhậm Diên chỉ liếc mắt một cái đã thấy vết nước trong suốt, trong nháy mắt xấu hổ và giận dữ muốn chết.

“Bé cưng muốn rồi sao?”

Nhậm Diên che miệng, điên cuồng lắc đầu, dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn anh.

Nhưng hình như anh không thấy, cười rồi hôn lên ngực cô qua lớp quần áo, cuối cùng chân Nhậm Diên mềm nhũn, vẫn anh bị cắm vào.

Miếng vải kia cho tới bây giờ cô vẫn cảm thấy không phải quần lót, mới vừa được anh mặc cho, nửa bộ phận trước lại bị anh cởi ra.

"Giúp Omega xử lý dục vọng cũng là nghĩa vụ của Alpha, Diên Diên, ỷ lại vào anh hai nhiều một chút.” Anh nói.

Là...... Là thế này sao?

Cô ngồi trên người Nhậm Tình, hai chân bị tay vị hai bên nâng lên cao, căn bản không với tới mặt đất, trọng lực toàn cơ thể đều hội tụ ở “Điểm tựa” nơi anh hai cắm, cô không cách nào phản kháng, vừa hạ xuống một cái đã bị cắm vào tận cùng bên trong, vừa đau vừa tê dại.

Cổ họng cô phát ra tiếng nức nở, cơ thể thoáng cái đã mềm nhũn, cô vô lực bám vào trên người Nhậm Tình.

“Bên ngoài, bên ngoài có người......” Cô có chút khóc không ra nước mắt.

“Vậy lúc Diên Diên muốn rên thì vất vả nhịn một chút."

........ Lời cô nói là ý này này sao? Nhưng thứ cắm trong cơ thể cô căn bản không cho cô thời gian suy nghĩ, hai bàn tay anh hai bóp mông cô, từng chút lại từng chút đẩy cô hướng lên trên, sau đó bởi vì tác dụng của trọng lực mà chính cô sẽ nặng nề rơi xuống, làm phần đầu nóng bỏng hung hăng đụng phải cửa huyệt yếu ớt.

Chỉ vài cái đã mở ra cho anh.

Cô liều mạng che miệng mình lại, lúc này mới không thét chói tai khi bị anh khai phá.

Cô cứ cảm thấy có thể nghe được tiếng mọi người đi lại ở bên ngoài, cũng không biết có phải cô ảo giác hay không. Cô khẩn trương đến mức trán đổ mồ hôi, các giác quan trên cơ thể tập trung nhiều ở nơi kết nối với anh hai, cô luôn cảm thấy * vật của anh hai hôm nay hình như to và cứng hơn bình thường rất nhiều, rõ ràng còn chưa xuất * mà cô đã thấy căng không chịu được.

Có thể vì khẩn trương, * thịt trong lỗ bị cắn chặt hơn bình thường, tận cùng bên trong hoa huyệt bị anh thao đến nóng bỏng, giống như bị bắt nạt đến hỏng, không ngừng co rút và phun nước ra bên ngoài.

Có thể thấy cô đã nhẫn nhịn rất vất vả, gương mặt với cổ đều trở nên đỏ bừng, nhưng vẫn có tiếng r*n rỉ dồn dập phát ra từ khe hở ngón tay cô che miệng.

Phía sau cô, nửa sau của quần lót vẫn dán trên xương sống, tấm vải màu đen rơi trên mông cô như cái đuôi, theo động tác bị anh húc không ngừng đong đưa ở phía sau.

Thật ra anh đã sớm đuổi nhân viên cửa hàng đi rồi, cửa hàng cũng đã đóng cửa, chỉ là anh không nói cho em gái, bởi vì muốn nghe âm thanh nhẫn nhịn của cô.

Nhậm Tình có chút ngứa, liếm liếm môi, một bàn tay vươn lên phía trước bắt lấy tay cô: “Bé cưng, anh muốn hôn em.”

Cô gái nhỏ nghe vậy không dám tin mà mở to hai mắt nhìn, vừa bị thúc đến lắc lư vừa che miệng lắc đầu, quả thực giống đóa hoa đang bị mưa gió tàn phá.

Càng ngứa thêm.

Yết hầu anh giật giật, hàm răng nghiến nghiến gần như không thể phát hiện.

Dường như Nhậm Tình không chấp nhất chuyện này, cô vừa mới thở nhẹ ra thì nút bọc trước ngực đã bị cởi.

Cổ áo vẫn cài kỹ, từ bên hông đến đùi vẫn còn giữ chặt, chỉ có ngực bị cởi bỏ, bật ra hai bầu ngực, lại còn bị anh nâng lên hạ xuống, không hiểu sao cô thấy xấu hổ hơn so với lúc bị anh hai lột sạch ở nhà.

Cô nghiên cứu nửa ngày mới dán được miếng dán ngực, vậy mà dễ dàng bị anh bóc ra. núm * còn chưa kịp cảm nhận được cái lạnh, đã cảm thấy được nhiệt độ nóng ẩm ướt trước một bước.

núm * bị anh ăn trong chốc lát, cô gái nhỏ liền cong eo run run, dường như cô nhịn không được, thở phì phò khóc nức nở cầu xin anh.

"Anh...... Anh hai, hôn hôn......"

Chính cô tự cúi đầu, dâng miệng lên trước mặt anh.

Anh cười cuốn lấy đầu lưỡi cô, rõ ràng cô còn chút thẹn thùng, nhưng lại nơm nớp lo sợ không dám trốn, giống như rất sợ anh không vui lại đi giày vò núm vú.

Sau không biết bao lần cô bị anh chơi đùa, cuối cùng cũng được Nhậm Tình bằn vào khoang sinh sản của cô.

Có thể là bị làm hỏng rồi, anh bắn xong, trong lúc chờ cao trào đi xuống, cô gái nhỏ vẫn run run không ngừng.

Trong gương, cặp lông mi dài còn vương hai giọt nước mắt, vẻ mặt vừa tủi thân vừa tức giận nhưng lại không dám nói gì.

Sau khi cao trào qua đi, anh vừa thong thả vừa cẩn thận rút phần đầu từ khoang sinh sản ra. Cảm nhận được cái miệng bên trong khẩn trương khép lại như ban đầu ngay sau khi anh rút ra, giống như tham lam mưu tính khóa tất cả * dịch lại không cho rơi một giọt nào, anh vừa lòng cười cười.

Cô trướng không chịu được, tùy ý động thân đã cảm thấy chất lỏng trong cơ thể đong đưa.

Nhưng hình như Nhậm Tình đã quên, anh chỉ tìm khăn giấy cẩn thận giúp cô lau đi vệt nước giữa hai chân, sau đó một bàn tay xuyên qua giữa đùi cô, từ phía sau cô móc lấy cái đuôi bỏ mặc nửa ngày, rồi mặc lại giúp cô như ban đầu. Cuối cùng còn săn sóc giúp cô dán lại miếng dán ngực, rồi cài cúc.

"Anh, anh ơi...... Bên trong còn có......” Cô bám lấy vai anh hai, khó khăn mà mở miệng.

“Hả? A......” Dường như Nhậm Tình sửng sốt một lúc mới phản ứng được, cau mày bất đắc dĩ cười với cô: “Diên Diên kiên trì thêm một chút được không? Nếu lúc này giúp em lấy ra, anh hai sẽ lại không nhịn được.”

“......” Nhậm Diên tiêu hóa những lời này một lúc, sau đó mới đột nhiên ý thức được anh hai đúng là nói thật.

Vào kỳ động dục trước đây, lúc cô trướng không chịu được nên xin anh hai giúp cô moi ra, lúc anh hai giúp cô không kiềm được lại cứng...... Cuối cùng đừng nói là moi ra từ bên trong, ngược lại cô còn bị rót nhiều hơn.

“Hơn nữa,” anh cười xoa bụng nhỏ của cô, “Hình như nó vẫn còn rất thèm, để nó ăn nhiều thêm một lúc nữa đi, về nhà anh lại giúp em, được không?"

Đồng tử Nhậm Diên chấn động.

......Về nhà lại......

.........Cô nhớ không lầm, hình như một lúc nữa cô còn phải đi dự tiệc với anh cơ mà?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro