Chương 26: Nếu mà cái miệng nhỏ ở trên mà thành thật như cái miệng nhỏ ở phía dư

Chương 26: Nếu mà cái miệng nhỏ ở trên mà thành thật như cái miệng nhỏ ở phía dưới thì tốt rồi

Di chúc viết tay trên bức thư kia được giám định đúng thật là công tước đại nhân tự tay viết.

Bởi vậy, nó trở thành chứng cứ định tội công tước đại nhân.

Mưu sát quốc vương, đây là tội ác trong số các tội ác, ngay cả công tước đã tự sát, thi thể của hắn cũng phải nhận hình phạt tàn khốc nhất. Trừ cái này ra, tước vị bị đoạt, họ hàng gần đều bị xử cực hình, toàn gia tộc thậm chí đều bị đưa đến nơi khổ hàn.

Vụ án quốc vương bị giết đã được giải quyết.

Vương triều còn phải tiến lên phía trước, tựa như một con quái thú lạnh băng, nó sẽ không vì một quốc vương đã chết mà vấp tay vấp chân.

Thái Tử điện hạ tuổi còn trẻ, quốc vương lại chết đột ngột, trong triều đình đương nhiên sẽ có người ngo ngoe rục rịch.

Thái Tử điện hạ đối nhân xử thế luôn ôn hòa lễ phép, tính tình tốt dễ nói chuyện, tuy rằng thể hiện được lý tưởng quân sự to lớn, nhưng căn cơ không vững, thực quyền khó nắm, không bằng nói hắn làm con rối sẽ tốt hơn.

Khi đó bọn họ nghĩ như thế.

Nhưng thẳng đến một ngày lên triều, mọi người sợ hãi phát hiện, dưới ngai vàng, quan triều đình đều quỳ gối dưới vị tân vương cao cao tại thượng kia. Mà những người “sĩ tử có tâm” kia, có người ngay cả tư cách quỳ dưới triều cũng bị mất đi.

Khi đó, bọn họ mới ý thức được, vị quốc vương trên đó, vị trước kia là Thái Tử, nay là bệ hạ, dưới nụ cười ôn hòa ngụy trang là một vị vua trời sinh.

*

“Hôm nay tôi gặp cô gái trong ảnh chụp kia."

"....."

“Cô gái rất đáng yêu, chỉ là cô bé đáng thương, hóa ra là Omega của ông chủ.”

".......Đánh dấu rồi?"

“Đúng vậy, thì ra cậu không biết? Cậu nói xem cậu không tốt chỗ nào, sao cứ một hai phải đi nhổ lông đuôi hổ làm gì?”

“Chuyện này không liên quan đến cậu.”

“Ấy, đừng cúp đừng cúp, nói cho tôi biết cậu muốn làm gì đi, không chừng tôi còn có thể giúp cậu.”

"......."

“Tốt xấu chúng ta cũng quen biết lâu rồi, nếu không thì thế nào, cậu muốn một mình chống lại tên biến thái kia ư? Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, tôi cảm thấy cậu không trị được anh ta.”

“Tôi không muốn đối nghịch với anh ta.”

“Tôi chỉ là......"

Người ở hai bên đầu điện thoại bỗng nhiên trầm mặc, trong điện thoại chỉ còn âm thanh dòng điện an tĩnh, chỉ qua vài giây, lại như qua mấy chục phút, trong tiếng dòng điện bỗng vang lên một tiếng cười khẽ, âm thanh hơi khàn như một cục đá ném vào trong hồ, xuyên thấu qua tín hiệu vô tuyến, một vòng rồi một vòng khuếch tán mở ra.

"Hôm nay tôi còn thấy người kia, Sở Sở.”

"......"

"...... Tút...... tút...... tút......"

"......."

“Ai, nhiều năm như vậy, sao tính tình vẫn gấp như vậy.”

Điện thoại bị cắt đứt, sau một tiếng lẩm bẩm, không có tín hiệu, cuối cùng đành phải dần dần tiêu tán trong bóng đêm.

*

Nhậm Diên “Tỉnh” dậy trong mùi thủy tiên bao quanh nồng đậm như sắp nhấn chìm cô.

Vì sao nói là “Tỉnh”, là bởi vì trong nháy mắt mơ hồ tỉnh lại cô liền xác định mình đang nằm mơ.

Nếu không, vì sao lại ngửi thấy, hương vị pheromone của anh hai lại giàu tính công kích và xâm lược như vậy?

Hóa ra dù đã làm trước khi ngủ thì khi ngủ vẫn sẽ nằm mơ.

Buổi tối lúc tắm rửa, cô đã bị anh hai dỗ dành làm một lần.

Vốn dĩ cô đã rất mệt, vì tránh xảy ra tình huống này, cô muốn tự mình tắm rửa xửlý, nhưng tay cô không dài như anh hai, không lấy được tận cùng bên trong, cũng không có cách nào rửa sạch sẽ, nên trướng thì vẫn trướng, sau đó cô bắt đầu tự hoài nghi bản thân liệu câu “Nó hình như còn rất thèm” của Nhậm Tình liệu có phải đúng hay không, rối rắm nửa ngày, cuối cùng cô vẫn vô cùng xấu hổ đi nhờ vả anh hai.

Trong phòng tắm có đồ hỗ trợ, Nhậm Tình rất quen thuộc, nhẹ nhàng ngồi xuống ở bồn tắm.

Anh để cô đứng tách hai chân ra đối diện mặt mình, nhưng bởi vì ngồi và đứng chênh lệnh độ cao, nên nơi riêng tư trần như nhộng của cô tựa như đối diện trước mắt anh hai, cô xấu hổ không chịu được, chỉ là đứng lên chân mềm nhũn, cọ xát nửa ngày, cuối cùng vẫn bị anh vỗ mông thúc giục mới ngoan ngoãn đứng lên như anh nói.

Bởi vì hai chân tách ra, cánh hoa cũng bị tách ra theo, ngón tay anh hai dễ dàng vào hoa huyệt của cô, sờ sờ, cô liền nghe được tiếng cười khẽ của anh hai.

“Diên Diên, lại thèm rồi?”

“Không có......"

Cô nhỏ giọng phản bác, nhưng chính bản thân cũng cảm thấy không có sức thuyết phục, bởi vì lúc bàn tay anh hai mới đánh nhẹ lên mông cô, cô liền cảm giác được nơi đó của mình hình như lại tiết ra chất lỏng.

Anh khịt mũi hừ nhẹ một tiếng, “Nếu cái miệng nhỏ phía trên của Diên Diên mà có thể thành thật như cái miệng nhỏ phía dưới thì tốt rồi.” Nói xong, ngón giữa và ngón áp út đột nhiên cắm vào hoa huyệt nóng ướt.

Trong lòng Nhậm Diên nhảy dựng, “Anh, anh hai!"

“Ngoan, thả lỏng một chút, nếu không không làm sạch sẽ được.”

"......A......"

Không biết có phải do từng tiến vào ở những đêm mộng trong quá khứ hay không, cô cảm thấy hoa huyệt bên dưới của mình giống như đã thích ứng hoàn toàn với ngón tay của Nhậm Tình, giống như không chút phòng bị mà rộng mở với anh, dáng vẻ ngoan ngoãn mặc anh chà đạp, dễ dàng bị anh cắm vào tận cùng bên trong.

Tuy rằng ngón tay cắm vào không dài bằng * vật anh hai, nhưng ngón tay lại linh hoạt hơn * vật nhiều, đặc biệt còn cố ý kích thích cổ tử * của cô, muốn làm nó hé miệng nhả * dịch vẫn luôn hàm chứa bên trong ra. Nhậm Diên bị anh hai sờ đến tận cùng bên trong khiến chân liền mềm đến không đứng được, hai chân run run xém ngã phải vịn vào tường mới có thể đứng vững.

Hai bức tường của bồn tắm đều là gương, cô dù tránh cũng không thể tránh mà nhìn bộ dáng cả cơ thể mình phiếm hồng, hai mắt chứa đầy nước xuân.

Còn có thể thấy rõ ngón tay anh hai cắm vào trong cơ thể của cô, chỉ có bàn tay còn lộ ở bên ngoài, nhưng cũng bị nướcC xối đến ướt đẫm, nước sốt trong suốt trộn với vài vết trắng đục, cô có chút không phân biệt được rốt cuộc đó là thứ được anh lấy ra lúc nãy hay là thứ mà cơ thể cô vừa tiết ra.

“Chỉ thế này hình như có chút khó khăn, có lẽ Diên Diên phải nỗ lực một chút rồi.”

“...... Nỗ lực một chút?”

Nhậm Tình ngẩng đầu cười lộ răng với cô, “Ừ” một tiếng, một cái tay khác cũng leo lên bắp đùi cô, đẩy cánh hoa đằng trước ra, dưới cánh hoa che giấu viên thịt nhỏ, giống như khi đang ngồi trong lớp lạc vào cõi thần tiên du ngoại thì đột nhiên bị giáo sư gọi lên trả lời vấn đề, ở trước mắt anh run rẩy đứng lên.

Cô nhìn thấy yết hầu anh hai giật giật, trực giác đoán được anh muốn làm gì, nhưng dường như đại não bị treo máy, có chút không tiêu hóa được.

Sau đó, nhìn qua gương, cô nhìn thấy đầu anh trai đột nhiên tiến về phía trước, tiếp theo trọng tâm của giác quan trong nháy mắt chuyển từ thị giác thành xúc giác, hay nói cách khác, hai loại cảm giác quấn quanh nhau, khiến đại não của cô bị quấy nhiễu đến long trời lở đất.

Âm đế bị anh ngậm lấy.

Cảm giác ấm áp trong khoang miệng, bao bọc kho*i c*m bén nhọn đến mức làm suy sụp lý trí con người, thiếu chút nữa làm chân cô mềm đến mức quỳ xuống.

Cô cuối cùng cũng hiểu được “Nỗ lực một chút” trong lời của anh hai là có ý gì.

Không tới vài giây cô đã bị môi lưỡi cùng ngón tay của anh hai làm tới cao trào, chất lỏng bí mật mang theo * dịch như đại hồng thủy mất khống chế trào ra, cô cắn ngón tay của mình mới nhịn không thét chói tai, nhưng Nhậm Tình hoàn toàn không có ý định dừng lại, trong dư vị, thời điểm mẫn cảm nhất, anh mút âm đế của cô, trong nháy mắt cô tựa như lại cao trào tiếp.

Cô như phát điên lên, kho*i c*m mỗi lúc lại mãnh liệt hơn, cuối cùng chất lỏng tình yêu trào ra mãnh liệt từ trong cơ thể cô, cuối cùng anh hai mới buông cô ra.

Sau đó, cô xụi lơ mà ngã ngồi trên người anh hai, lại tuyệt vọng phát hiện anh hai cứng rồi.

Cô khóc lóc cắn cổ Nhậm Tình, nhưng bên tai vẫn vang lên giọng nói dịu dàng của anh.

"Ngoan, Diên Diên, giúp anh hai."

Lúc Nhậm Tình làm chuyện này, anh chưa bao giờ cưỡng bách cô. Rõ ràng bóp eo cắm vào trong cô cũng không phản kháng được, nhưng lần nào anh cũng cố tình giao quyền lựa chọn vào tay cô, sau đó lần nào cũng lừa gạt, hoặc như có như không mà câu dẫn cô, để cô tự mình ăn vào, hoặc là cầu xin anh cắm vào.

Nhậm Diên cảm giác thân thể của mình mềm thành bùn, nhưng vừa nghe giọng của anh, đầu óc như muốn tách khỏi cơ thể cô, cơ thể gian nan chống đỡ, rồi lại ngoan ngoãn khởi động, hai chân quỳ gối ở hai sườn đùi của anh, cắn môi, nghe lời nhét thứ to lớn giữa hai chân của anh vào thân thể của mình.

Nhưng rất nhanh cô liền phát hiện đêm nay hình như anh hai đặc biệt xấu xa.

Lúc trước cô nói bản thân không chịu nổi, không có sức, Nhậm Tình đều sẽ bóp eo giúp cô.

Nhưng hôm nay cô vừa ăn vào liền nói bản thân không được, Nhậm Tình cũng chỉ vỗ về cô giúp cô thở, sau đó thấy cô thở không ra hơi liền ghé vào bên tai cô nói: “Ngoan, động thân đi, giúp anh hai bắn ra là được rồi.”

“Em không được...... Em thật sự không còn sức nữa......” Nhậm Diên ghé vào trên vai anh, vừa nói nước mắt vừa rơi xuống.

“Một trăm cái, bé cưng kiên trì một trăm cái, được không?”

"........A......"

Sau một trăm cái thì lại thêm một trăm cái nữa.

Sau khi kết thúc cô mệt đến mức suýt chút nữa là trực tiếp ngất ở bồn tắm.

Cô cũng không biết Nhậm Tình lấy sức ở đâu mà giúp cô tắm rửa xong, lại ép cô uống sữa bò.

Không biết có phải thân thể quá mỏi mệt hay không, ở trong mộng cô cảm thấy hôm nay mê man hơn mọi khi.

Đôi mắt đen nhanh của Nhậm Tình xuất hiện trước mắt cô, trên má truyền đến cảm giác mềm mại, cô phản ứng một hồi lâu mới ý thức được là anh hai vẫn đang sờ mặt cô.

“Bé cưng tỉnh rồi sao?”

Cô nhìn thấy đôi mắt anh hai cong lên, nghĩ chắc anh đang cười, nhưng cô lại cảm thấy ánh mắt anh hai có chút lạnh lùng khó hiểu, còn có thứ gì đó, ngo ngoe rục rịch ẩn giấu dưới đáy mắt đen nhánh của anh.

“Vốn dĩ cho rằng buổi tối sau khi làm bé cưng sẽ tốt hơn một chút, nhưng không có cách nào khác, quả nhiên vẫn có chút tức giận.”

“Anh chưa đủ dịu dàng với em sao?"

"Vì sao lại nói dối anh?"

————

Nhưng thể lực Alpha rất tốt, tốt đến mức làm Omega tuyệt vọng_(òωό? › ∠)_

Nhân tiện mọi người yên tâm là HE!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro