Chương 45: Ngoan ngoãn tự mình làm mở cửa tử cung (H)

Chương 45: Ngoan ngoãn tự mình làm mở cửa tử cung (H)

“Hello, Sở Sở, dạo này thế nào?”

"........"

“Ôi, đừng tắt đừng tắt, tôi có việc muốn nói với cậu."

“Chuyện gì?”

“Cậu biết chuyện buổi tiệc đấu giá không?”

“...... Tiệc đấu giá?"

“Xem ra là không biết rồi...... Chủ tịch ngẫu hứng muốn tổ chức một buổi tiệc đấu giá kỷ niệm 25 năm Lạc Chiếu Ngân ra mắt, tôi nghe nói, ở áp trục......"

.........

Khi * vật nóng bỏng tiến vào trong cơ thể, hội trường bên ngoài cửa sổ sát đất đúng lúc bắt đầu bán đấu giá một sợi dây chuyền.

Cô đưa lưng về phía cửa sổ nên nhìn không thấy hình dáng của sợi dây chuyền đó, nhưng nghe mô tả, nó có hình dáng một bông tuyết được đính kim cương, vì thế trong đầu rất nhanh đã hiện ra hình ảnh tương ứng, cô đã từng thấy rồi, là một trong đám kho báu chất thành núi của Lạc Chiếu Ngân, được xếp đứng đầu, bà ta tương đối thích cái vòng đó.

.........Bán đi có được không vậy?

Cô nghĩ như vậy, trong lúc lơ đãng cũng hỏi thành tiếng.

"Không sao.” Nhậm Tình nhẹ nhàng hôn trên xương quai xanh của cô: “So với những thứ không quan trọng đó, Diên Diên, lại ăn vào một chút nữa."

"A...."

Nhậm Diên cắn môi, cố gắng ngồi xuống thêm một chút nữa.

Cô cảm giác đã đến cửa tử *, * đầu của anh và cửa tử * chạm nhau khiến kho*i c*m bủn rủn lan khắp cơ thể. Nếu thật sự giống như bình thường trực tiếp tiến vào trong khoang, đặt lên trên tuyến thể, cô sẽ trực tiếp xụi lơ đến mức một ngón tay cũng không động đậy được.

Thật ra cô không muốn làm, đặc biệt là ở hoàn cảnh xa lạ, sau lưng là cửa sổ sát đất to như vậy, âm thanh ở hội trường buổi đấu giá không ngừng truyền đến lỗ tai, giống như sau lưng là đám đông rất nhiều người.

Nhưng vừa bị ánh mắt mong chờ của anh hai nhìn chăm chú, cô liền không từ chối được, nhất là pheromone của anh đã truyền đến suy nghĩ muốn làm t*nh, chui vào trong đầu cô, lập tức khiến tế bào trong cơ thể Omega bị đánh dấu của cô xao động không thôi.

Nhậm Tình còn chưa chạm vào mà phía dưới của cô đã ướt đẫm, tự mình chuẩn bị tốt để bị cắm.

Mà sau khi * vật của anh cắm vào, thịt mềm bên trong như hạn hán lâu ngày gặp mưa rào, tự nhiên quấn lấy.

Bên trong hút rất chặt, làm cô muốn di chuyển cũng hơi khó khăn.

Mũi chân không thể chạm đất, cô chỉ có thể đỡ lên vai của Nhậm Tình, ngồi quỳ trên người anh cố hết sức đong đưa eo, vuốt ve * vật của anh.

Nhậm Diên cảm thấy mình đã rất cẩn thận, cẩn thận tránh đi cửa tử * mẫn cảm nhất của mình, nhưng anh quá lớn, khiến bên trong cô bị căng đầy. Mặc dù cô rất cẩn thận nhưng điểm nhạy cảm vẫn bị ma sát, không nói đến bên trong bị hút, ngược lại đã ngứa còn có chút đau.

Thế cho nên chưa được mấy cái, cô đã bắt đầu thở dốc.

Cứ như vậy, cô còn cảm nhận được, còn một phần * vật bị lộ bên ngoài chưa ăn hết.

Trong hội trường, con số trong miệng người chủ trì đang không ngừng tăng lên, giống như kho*i c*m trong cơ thể cô không ngừng tích tụ gia tăng.

Chỉ không giống ở chỗ, con số trong hội trường sẽ dừng lại bằng tiếng búa, sau đó tích lũy lại khi sản phẩm tiếp theo xuất hiện, nhưng kho*i c*m trong cơ thể cô lại chỉ gia tăng, mà không dừng lại hay giảm bớt.

Hai bầu * bị anh dùng tay ép lại chạm vào nhau, sau đó hai núm * cùng lúc bị anh ăn vào, ngón tay Nhậm Diên ở bả vai anh không nhịn được mà dùng sức, đây là lần đầu cô biết bị mút ngực cũng có thể sinh ra kho*i c*m như vậy.

Cảm giác tê ngứa trong nháy mắt lan từ bộ ngực đến hai chân. Chân cô mềm nhũn, không quỳ vững, cơ thể tụt xuống, dưới tác dụng của trọng lực * vật vào hết bên trong.

"Ưm a......"

Cô ôm đầu Nhậm Tình nức nở một tiếng, suýt chút nữa không thẳng được eo.

“Anh...... anh đừng như vậy......"

"A, xin lỗi.” Nghe vậy Nhậm Tình buông miệng ra, ngẩng đầu cười với cô: “Chỉ là cảm thấy gần đây hình như ngực của Diên Diên lớn hơn nên mới không nhịn được muốn nếm thử.”

“Thoải mái không?"

"...."

Cô nhắm mắt, gương mặt đỏ lên. Thoải mái đến đến mức hơi khó chịu.

Nhưng cô còn chưa kịp thở phào vì Nhậm Tình không chơi đùa ngực mình nữa thì chợt nghe thấy anh mở miệng: “Diên Diên, ngoan một chút, cho anh vào bên trong nhé."

Nhậm Diên nghe xong liền bày ra vẻ mặt muốn khóc, nhưng đang muốn phản bác, lại bị anh đè gáy hôn lên môi cô, lời từ chối bị chặn lại trong miệng.

Sợi dây chuyền vừa rồi đã sớm rời khỏi hội trường sau khi được mua lại với giá mấy triệu, mà cô cũng không rảnh để quan tâm xem hiện tại đang đấu giá cái gì.

Thân thể càng ngày càng mềm nhũn, nhiều lần không khống chế được mà để anh đâm vào tận cùng bên trong tử *. Nơi đó thật sự vừa mẫn cảm lại vừa tham lam, đụng vào liền chảy nước, tự nhiên hút chặt, rồi tự nhiên truyền cảm giác mãnh liệt cùng kho*i c*m ham muốn đến khắp nơi trên cơ thể cô.

Đầu lưỡi bị Nhậm Tình lm dây dưa, đầu óc bị hôn khiến cô thiếu oxy. Sau khi đầu óc hỗn loạn, bị đè nén đến mức chỉ còn một chút lý trí, cô phát hiện cơ thể mình như càng ngày càng nghe lời anh trai, anh nói muốn đi vào, thân thể của cô liền phối hợp, ngoan ngoãn tự mình mở cửa khoang sinh sản.

Miệng bị chặn lại, kho*i c*m mãnh liệt đến mức thân thể không tiêu hóa được đều hóa thành nước mắt rớt xuống.

Eo cô không tự chủ được mà uốn éo, giống như là cơ thể tự sinh ra ý chí riêng, si mê muốn giao hoan với anh hai.

Nhất là cái miệng nhỏ nhắn trong cùng đã bị cô mở ra trong lúc bủn rủn, không cách nào chống cự được, cơ thể mềm nhũn thật sự bị anh đi vào bên trong khoang sinh sản.

Cô mè nheo nửa ngày, kết quả lần này vẫn bị làm đến cao trào.Sợi dây chuyền vừa rồi đã sớm rời khỏi hội trường sau khi được mua lại với giá mấy triệu, mà cô cũng không rảnh để quan tâm xem hiện tại đang đấu giá cái gì.

Thân thể càng ngày càng mềm nhũn, nhiều lần không khống chế được mà để anh đâm vào tận cùng bên trong tử *. Nơi đó thật sự vừa mẫn cảm lại vừa tham lam, đụng vào liền chảy nước, tự nhiên hút chặt, rồi tự nhiên truyền cảm giác mãnh liệt cùng kho*i c*m ham muốn đến khắp nơi trên cơ thể cô.

Đầu lưỡi bị Nhậm Tình lm dây dưa, đầu óc bị hôn khiến cô thiếu oxy. Sau khi đầu óc hỗn loạn, bị đè nén đến mức chỉ còn một chút lý trí, cô phát hiện cơ thể mình như càng ngày càng nghe lời anh trai, anh nói muốn đi vào, thân thể của cô liền phối hợp, ngoan ngoãn tự mình mở cửa khoang sinh sản.

Miệng bị chặn lại, kho*i c*m mãnh liệt đến mức thân thể không tiêu hóa được đều hóa thành nước mắt rớt xuống.

Eo cô không tự chủ được mà uốn éo, giống như là cơ thể tự sinh ra ý chí riêng, si mê muốn giao hoan với anh hai.

Nhất là cái miệng nhỏ nhắn trong cùng đã bị cô mở ra trong lúc bủn rủn, không cách nào chống cự được, cơ thể mềm nhũn thật sự bị anh đi vào bên trong khoang sinh sản.

Cô mè nheo nửa ngày, kết quả lần này vẫn bị làm đến cao trào.

Thoáng cái trong huyệt đã tiết ra rất nhiều nước, nhưng bị anh chặn lại, hoàn toàn không đi ra được làm cô càng thêm khó chịu, nhưng bản năng của cơ thể cho cô biết, nếu lúc này đứng dậy để cho anh ra ngoài, cho dù nước chảy ra hết thì đợi lát nữa tiến vào một lần nữa sẽ càng thêm “Khó chịu”.

Nhậm Diên run rẩy, thịt mềm bên trong hoa huyệt điên cuồng co rút, kẹp chặt * vật Nhậm Tình làm hô hấp của anh hỗn loạn, buông cô ra thở dốc.

Gần như trong nháy mắt môi bị buông ra cô liền bật khóc, vốn còn muốn chậm lại một chút, nhưng người đàn ông vừa rồi còn nói muốn cô tự chủ động lúc này lại đặt bàn tay lên mông cô, dẫn dắt cô một lần nữa di chuyển.

Cô khóc lóc nói không cần, sau đó lại bị Nhậm Tình hôn môi dỗ dành, lời muốn nói đều bị môi lưỡi của anh cuốn đi.

Âm thành từ hội trường truyền đến các con số đang không ngừng tăng lên.

Trong lúc mông lung trôi nổi, lý trí bị cơ thể quên lãng cuối cùng cũng tìm được một điểm tương đồng, đó là càng về sau, giá khởi điểm càng cao, tựa như mỗi một lần kho*i c*m tích lũy đến đỉnh điểm, sau khi bị anh đâm vào tận cùng bên trong khoang sinh sản đạt tới cao trào, kho*i c*m tiếp theo được tích lũy cũng là dựa trên cơ cở cao trào lần trước. Cơ thể càng ngày càng mẫn cảm, khởi điểm càng ngày càng cao, “búa đập” cũng càng lúc càng nhanh.

Cả người Nhậm Diên đầy mồ hôi, cũng không biết cuối cùng mình bị làm bao nhiêu lần, chỉ cảm giác sắp biến thành vũng nước tan trên người anh hai.

Mà bất tri bất giác trong hội trường, giọng nói của người dẫn chương trình cũng đạt đến đỉnh điểm.

“Tám trăm triệu!"

Âm thanh quá mức phấn khởi từ trong hội trường như xuyên qua không khí, chui vào trong cái đầu hỗn loạn của cô, đột nhiên làm phần hỗn loạn của cô tan bớt vài phần.

Nhậm Diên bị con số khổng lồ này làm hoảng sợ, Nhậm Tình rõ ràng cũng nghe thấy, trong cổ họng phát ra một tiếng cười khẽ.

“...... Vẫn bỏ ra được.”

Dường như cô vừa nghe thấy anh thì thầm điều gì đó.

Âm thanh của người dẫn chương trình dưới tầng vẫn đang tiếp tục——

“Tám trăm triệu lần một, quý khách ở trong phòng còn muốn tăng giá không?”

Nhưng chỉ được phân tâm trong chốc lát, giây tiếp theo cô liền cảm nhận được động tác của Nhậm Tình trở nên nhanh hơn, anh nâng mông cô lên. Nếu như lúc trước chỉ cọ xát ở tận cùng bên trong, thì hiện tại anh đột nhiên bắt đầu mạnh mẽ rút ra, sau đó không cho cô cơ hội thở dốc mà mạnh mẽ đâm trở lại.

“Tám trăm triệu lần hai!”

Nhậm Diên ôm cổ anh hét lên, run rẩy, một lượng lớn chất lỏng trong hoa huyệt của cô mất khống chế theo động tác rút ra đâm vào của anh mà mãnh liệt tuôn ra.

* vật chôn sâu trong cơ thể cô vẫn phồng lên, cô không chịu nổi cắn bả vai anh.

“Tám trăm triệu lần ba! Chúc mừng vị khách số 052 đã có được món đồ cuối cùng trong buổi tiệc đấu giá lần này!"

Chỗ sâu nhất trong cơ thể đột nhiên nóng bỏng.

......* dịch nóng bỏng bắn ra, hơn nữa còn vào tận trong cùng, cọ rửa thành bên trong khoang sinh sản và tuyến thể, nóng đến mức khiến cô phát run, thậm chí nức nở, lại co rút thêm lần nữa.

“Buổi tiệc đấu giá kỷ niệm 25 năm ra mắt của quý bà Lạc Chiếu Ngân, tổng doanh thu......, tỷ lệ giao dịch......, đến đây kết thúc viên mãn, cảm ơn các vị đã tham dự......"

“Diên Diên, tiệc đấu giá kết thúc rồi, món đồ áp trục cũng bán đi rồi.”

Giọng điệu của người dẫn chương trình chuyển từ kích động sang bình tĩnh, bên tai cô vang lên giọng nói trầm thấp hơi khàn của Nhậm Tình.

Thật ra lúc này Nhậm Diên hoàn toàn không động não được nữa, chỉ là nghe thấy anh nói, theo bản năng hỏi một câu: “Áp trục...... Là gì?”

Vừa nãy cô có hỏi một lần, nhưng bị anh ngắt lời.

Ngón tay vuốt sườn mặt của cô, tinh tế sửa sang mái tóc bị mồ hôi làm ướt nhẹt, Nhậm Diên cúi đầu, nhìn thấy mặt mày anh cong lên:

“Là một căn nhà.”

"......"

Cô vẫn thở hổn hển, thật ra trái tim vẫn đập rất nhanh, chỉ là hiện tại, đột ngột “Bùm” một cái.

Cô khó khăn đứng dậy, quay đầu muốn nhìn màn hình lớn ở giữa hội trường.

Xung quanh dường như đột nhiên yên tĩnh lại, chỉ có giọng nói của Nhậm Tình vẫn đang tiếp tục bên tai, hình như còn rất sung sướng: “Số 052 ...... A, chắc là chú Sở.”

".....Sở?"

—— Trên màn hình, quả nhiên vẫn dừng lại ở bức ảnh món đồ đấu giá cuối cùng.

“Chính là vị Alpha buổi tối hôm nay em vừa gặp, bạn của mẹ."

—— Đó là một ảnh chụp biệt thự.

Liếc mắt cô cũng có thể nhận ra, vĩnh viễn không thể quên căn nhà trên núi đó.

Nơi mà Lạc Chiếu Ngân đã từng nhốt cô.

“Nghe nói ông ấy cũng có một đứa con trai, hình như tầm tuổi với Diên Diên."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro