Chương 63 "Bé cưng không được nói không cần với anh" (H)

Chương 63 “Bé cưng không được nói không cần với anh” (H)

Nhậm Diên cảm thấy hình như mình đã quên mất chuyện gì rất quan trọng.

Anh trai nói thời gian vừa rồi cô bị bệnh nặng sốt cao, có thể do sốt cao làm cô mơ hồ, có những chuyện không thể lập tức nghĩ ra cũng bình thường.

Cô tạm thời tin...... Chỉ là, sốt cao sẽ làm cô không thể nhớ rõ chân của Nhậm Tình bị thương đã lâu được chữa khỏi khi nào sao?

Cô nhìn anh trai đang đứng cạnh mép giường rối rắm hồi lâu, nhưng anh lại nói: “Anh đứng lên được là chuyện khiến em phiền lòng sao?"

Sao cô lại nghĩ như thế được! Lập tức bác bỏ suy nghĩ phức tạp, cô vội vàng lắc đầu, Nhậm Tình chỉ nhàn nhạt cười một cái, duỗi tay xoa đầu cô nói: “Vậy chẳng phải tốt sao.”

“Ừm..."

Thôi vậy.

Cô chưa thể lập tức chấp nhận được Chính là chuyện mình ngủ một giấc thức dậy đã bị anh trai đánh dấu.

"Anh, anh ơi...... Em thật sự không được......”

Sáng sớm, Nhậm Diên sụp đổ khi bị cảm giác căng tức chưa quen trong cơ thể đánh thức.

Vừa nóng vừa sưng to, thoắt cái đã đâm thẳng đến tận gốc, eo lập tức mềm nhũn, cố tình anh còn chặn ở cổ tử *, dáng vẻ nôn nóng muốn đi vào.

......Rõ ràng đêm qua mới bị anh lừa gạt làm cả đêm.

Nhưng mà khi cô tủi thân ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt của Nhậm Tình, lại thấy anh mỉm cười đưa môi lại gần, cảm giác mềm mại rơi trên mắt cô.

Âm thanh dịu dàng mê hoặc nói: “Ngoan nào, để anh giúp em kiểm tra xem đêm qua tiêu hóa hết chưa."

Sao mà tiêu hóa hết được.

Cô khóc lóc cầu xin, nhưng người đàn ông trước nay đều nghe theo cô lại dùng sự dịu dàng để dỗ dành cô, hôn lên tai cô, xoa bụng cô, tay khác thì giữ eo cô thật chặt, liên tục đâm sâu vào khoang sinh sản của cô, cứ phải đâm sâu đến tận cùng mới được.

Đầu khấc to lớn đặt ngay cửa tử *, khẽ chuyển động cũng khiến cho miệng thịt run rẩy, khi * dịch bắn vào trong khoang phủ lên thịt mềm, cô bị bỏng đến phát khóc, nhưng người đàn ông vừa hôn nước mắt nơi khóe mắt cô, vừa bắn ra càng nhiều vào trong.

Cuối cùng, khi cô mệt mỏi đến mức không mở nổi mắt mới mơ mơ màng màng nhớ ra bụng mình đang rất trướng, bụng nhỏ còn hơi hơi phồng lên, còn Nhậm Tình nhìn thấy thì vừa vui vẻ nói “Cục cưng tham ăn quá, anh giúp em chặn lại, tránh uống công cực khổ ăn vào lại làm rơi ra, cái miệng nhỏ bên trong lại thèm chảy nước miếng rồi này”, vừa nắm chặt đùi cô đút * vật đã căng cứng từ lúc nào vào trong......

Cô mệt đến mức không khóc nổi, trong lúc hoảng hốt đã hôn mê.

Nhưng không thể nói như vậy được. Sáng hôm qua cô thành thật nói không có, kết quả vừa dứt lời Nhậm Tình đã đút hai ngón tay vào, nói muốn moi * dịch bắn vào tối hôm trước ra giúp cô.... Có moi ra hay không thì cô không biết, chỉ biết cố gắng chịu đựng cho đến khi Nhậm Tình nói “Xong rồi” thì không thể duỗi thẳng eo, giường đã ướt một nửa, tùy tiện xoay người thôi cũng chảy nước.

Vì vậy khi người đàn ông lại nắm lấy eo cô thì cô giật mình cuống quít nói: “Không, không cần kiểm tra...... Đã tiêu hóa xong rồi......”

Chỉ thấy đôi mắt đen nhánh của người đàn ông híp lại, thấy vậy trái tim cô đập “Thình thịch" không ngừng, hoảng sợ không biết phải làm gì, giây tiếp theo cong môi lên, là nụ cười cô quen thuộc, nhưng nhìn kỹ lại thấy không quen thuộc như vậy.

Ngón tay lạnh lẽo ấn trên bụng cô, thấy làn da trắng nõn của cô gái dưới tay hơi nhô lên, là hình dáng của anh. Anh khẽ cười, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve như có như không khiến người nào đó sợ hãi nổi da gà.

“Vậy không phải càng tốt sao?”

Nhậm Diên nghe anh nói thế.

“Anh đút em ăn sáng được không?"

....... Không được.

Cả người vẫn còn bủn rủn, cô thật sự mệt mỏi quá, không muốn làm.

Nhưng cô không dám nói.

Có thể là do trực giác của động vật nhỏ, cô cảm thấy nếu nói ra sẽ bị anh.... Làm đến thê thảm hơn.

Là do bị đánh dấu sao? Lần này tỉnh lại, cô cảm thấy dường như anh trai mình thay đổi rất nhiều. Dịu dàng vẫn dịu dàng, nuông chiều cũng nuông chiều cô, cô muốn nói chính là...... Hình như anh trở nên mạnh mẽ hơn, đặc biệt là lúc ở trên giường.

Càng giống Alpha.

Một Alpha mạnh mẽ, thậm chí đôi khi sẽ có một chút thô bạo khiến cô cảm thấy sợ hãi không lý do.

Đầu óc vẫn hỗn độn, cô không có ký ức lúc mình bị đánh dấu nên cũng không nhớ rõ lúc trước cùng anh...... khi lên giường như thế nào, chỉ mơ hồ cảm thấy hình như không phải như vậy.

Bả vai đau xót, là bị Nhậm Tình cắn một cái. Cô phục hồi tinh thần nhìn lên, mới phát hiện ánh mắt anh trai lúc không cười rất lạnh lẽo.

Cô vô thức lùi lại, trong lòng càng hoảng sợ, cảm giác giống như bị kẻ săn mồi theo dõi khiến lưng lạnh lẽo. Sau đó cô lập tức phát hiện đó không phải là ảo giác, bàn tay lạnh lẽo của người đàn ông lướt qua bụng từ sau lưng ôm lấy vòng eo cô, dùng chút sức đã kéo cả người cô vào trong ngực, ôm thật chặt như muốn giam cầm cô.

“Diên Diên đang nghĩ gì thế? Đang bị đánh dấu cũng có thể thất thần sao?"

....... Aaaa, bị đánh....

Tròng mắt Nhậm Diên run rẩy, hai chữ này rơi vào tai khiến tai cô lập tức đỏ bừng.

Quả nhiên là có chỗ nào đó sai sai, hay là nói cô thích ứng quá chậm?

Hơn nữa, trước khi bị sốt cô thật sự đã quen...... Thật sự đã quen với một mối quan hệ thân thể gần gũi với anh trai như thế này sao? Dù nghĩ như thế nào cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Nhưng mà điều cô thấy xấu hổ đến mức không thể nói chính là thân thể có phản ứng khi ngửi thấy mùi hương trên người của Nhậm Tình, chỉ cần anh chạm vào là cả người cô nóng ran, dường như từng tế bào đều khao khát được nhiều hơn một chút, như muốn nói với cô rằng: đúng vậy, chính là như vậy, thân thể của cô đã quen với việc cùng anh trai lên giường từ rất lâu.

Bây giờ cũng vậy, rõ ràng cô cảm thấy mình sẽ bị làm cho tới khi chết trên giường, nhưng khi thân thể bị xỏ xuyên qua, khi bị anh đâm sâu vào tận cùng bên trong, chỗ sâu nhất trong cơ thể bắt đầu ngứa ngáy, chỉ cần Nhậm Tình khẽ di chuyển cô cũng nghe thấy tiếng nước dính nhớp không tả nổi.

Thật giống như thân thể đang không biết xấu hổ mà chờ mong bị đối xử thô bạo.

Đầu khấc trơn mượt nóng bỏng đặt ngay cửa * đạo vận sức chờ phát động, Nhậm Diên hoảng sợ vội vàng ôm mặt người đàn ông hôn lung tung.

"Em suy nghĩ, em nghĩ về anh ......"

Đôi mắt đen sâu thẳm của người đàn ông sau khi cô nói thì hiện nét cười nghiền ngẫm, tỏ vẻ anh không dễ bị lừa, nhưng cũng không vạch trần cô mà là khẽ hừ một tiếng rồi hỏi lại: “Ừm, em nghĩ gì về anh?"

“Em, em nghĩ lần đầu tiên anh đánh dấu em là như thế nào......"

Cô nói thật cẩn thận, không dám hỏi ra suy nghĩ trong lòng, chỉ dám dùng chiến thuật vòng quanh, vẫn luôn quan sát vẻ mặt của Nhậm Tình, không bỏ sót ý cười lan tràn trong mắt anh.

Cổ bị vuốt ve, mang theo cảm giác lạnh lẽo, nhẹ nhàng rồi dính nhớp như bị rắn bò quanh làm cô vô thức rùng mình.

Đôi mắt đen xinh đẹp không để ý chớp chớp, anh còn đang cười, con ngươi màu đen như có lốc xoáy chậm chạp xoay tròn, âm thanh như mê hoặc nhưng chân thật đáng tin: “Cục cưng ngốc, đương nhiên là bởi vì em yêu anh, anh cũng yêu em, nên mới có thể đánh dấu.”

Ngón tay đang đặt trên cổ hướng lên trên, nâng cằm, dễ dàng khiến cô ngẩng đầu lên.

Đôi môi người đàn ông rơi xuống, đầu tiên chạm vào khóe miệng, sau đó há miệng ngậm lấy đôi môi cô, mũi răng sắc bén xẹt qua cánh môi làm cô bị đau, sau đó anh tách khớp hàm cô ra. Đầu lưỡi như đuôi rắn chui vào khoang miệng của cô, phác họa hàm trên và tuần tra lãnh thổ của mình.

Nước bọt trộn lẫn vào nhau, trước sự chủ động mạnh mẽ của Nhậm Tình, cô chỉ có thể nuốt vào. Như là thuốc kích dục, cô càng nuốt thân thể càng khô nóng.

Nhậm Tình không vội vàng hành động, tay phải nắm lấy hông cô từ lúc nào không biết, theo động tác ngồi dậy nhấc bổng cô lên khiến cô mất trọng lượng một chút. Nhậm Diên hoảng sợ, huyệt thịt bất giác xoắn chặt, khi rơi xuống, hai chân cô bị tách ra ngồi trong ngực anh, mà * thịt đang cắm trong khoang thịt thoáng cái đâm vào sâu hơn, lần này cô bị làm cho chua xót đến không chịu nổi, cắt một phát vào vai Nhậm Tình, suýt nữa thì chảy cả nước mắt.

Nhậm Tình cũng “Suýt” một tiếng, vung tay lên đánh “bạch” một cái vào mông cô.

“Ngoan nào, biết em đói bụng nhưng đừng kẹp chặt như vậy chứ.”

Kết quả cô gái nhỏ run lên một cái, không biết do khẩn trương hay tại sao mà kẹp chặt hơn, trong huyệt còn phun ra bọt nước.

Thân thể trắng nõn ửng lên màu hồng phấn mê người, cô dựa vào người anh thở hổn hển, không khí tràn đầy mùi sữa ngọt ngào.

Nhìn rất lẳng lơ.

Ngón tay xoa bóp bờ mông mềm mại vài lần, anh cúi đầu mút làn da non mềm trên cổ thiếu nữ, để lại những vết đỏ thuộc về anh.

Giữ nguyên trạng thái cắm trong cơ thể cô, anh ôm cô đứng dậy. Cảm giác không trọng lần nữa khiến cô hoảng sợ, vội vàng ôm cổ anh thật chặt.

"Anh...... Anh muốn đi đâu......"

Người đàn ông ôm cô bước chân ra ngoài, trong lòng Nhậm Diên dâng trào cảm giác không ổn.

Sau đó nghe anh nói: "Mang Diên Diên đi ăn sáng."

.....Nếu vậy thì phải đi xuống lầu sao?

Trước khi đến phòng ăn còn phải đi ngang phòng khách, ở đó có một cửa sổ sát đất rất lớn, ngoài cửa số ban ngày ánh mặt trời đã là rất sáng, bọn họ trần truồng như vậy đi xuống lỡ như bị ai đó nhìn thấy thì làm sao bây giờ, huống chi vẫn còn đang trong tư thế * hợp.

Chỉ tưởng tượng thôi cũng cảm thấy thật xấu hổ, Nhậm Diên giãy giụa nhỏ giọng năn nỉ anh: “Đừng...... Đừng như vậy, anh ơi...... Không cần......"

Nhưng tay người đàn ông dễ dàng giữ cô thật chặt, thậm chí chỉ là xoa mông cô, * thịt trong thân thể cô đâm vào rút ra vài cái đã khiến cô không còn sức, cả người xụi lơ.

Môi hôn lên tai cô thật ngứa nhưng sau đó lập tức đau đớn, là vành tai bị anh cắn.

Nhậm Tình nhẹ nhàng “suỵt” một tiếng, hơi thở len lỏi vào trong lỗ tai khiến cô nổi da gà.

“Cục cưng không được nói không cần với anh."

"....."

Cô mím chặt môi mới miễn cưỡng ngừng run rẩy.

......Quả nhiên, quả nhiên vẫn là có chỗ nào đó không đúng?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro