C61. Vốn là mùi hương này

Khi Chu Nam Sơ chuẩn bị đi ngủ, cậu nhận được một tin nhắn, là thông báo chuyển khoản từ ngân hàng, nhắc nhở cậu đã nhận được 20 vạn.

Chu Nam Sơ: "......"

Bây giờ đã khuya, cậu không thể liên hệ với ngân hàng để xác nhận xem có phải chuyển nhầm không, chỉ có thể đợi đến ngày mai.

Hôm sau, Chu Nam Sơ đến ngân hàng dò hỏi về nguồn gốc khoản tiền, nhân viên ngân hàng cho biết đây là giao dịch hợp lệ, họ không thể xác nhận liệu người gửi có chuyển nhầm hay không.

Chu Nam Sơ: "Vậy có thể cho tôi biết tên người chuyển khoản không?"

Nhân viên lắc đầu: "Đối phương chuyển khoản ẩn danh, chúng tôi không thể tra cứu được."

Chu Nam Sơ: "Được rồi, cảm ơn."

Chu Nam Sơ không dám sử dụng số tiền này, đành phải gửi tiết kiệm tạm thời.

Đại hội thể thao mùa xuân sắp đến, giảng viên yêu cầu họ đăng kí, nhưng vì đã lên đại học rồi nên mọi người đều không mấy hứng thú với việc tham gia. Do không ai tự nguyện đăng kí, giảng viên đã quyết định thay họ.

Chu Nam Sơ bị buộc phải tham gia nội dung chạy đường dài 5000 mét, vì trong đơn xin chuyển trường cậu đã ghi sở trường là chạy bộ, có trời mới biết lúc đó cậu chỉ điền bừa thôi.

Chu Nam Sơ có nói với giảng viên cố vấn rằng mình lâu rồi không chạy bộ, có thể sẽ không chịu nổi khi chạy đường dài.

Giảng viên cố vấn còn an ủi cậu: "Không sao đâu, em về tập thêm đi, không cần phải đạt giải, quan trọng là tham gia."

Giảng viên đã nói vậy, Chu Nam Sơ không thể từ chối được nữa, chỉ có thể đồng ý.

Ngày diễn ra đại hội, Chu Nam Sơ mặc bộ đồ thể thao màu xanh nhạt, đứng bên sân vận động làm nóng người chờ cuộc thi chạy đường dài bắt đầu.

Mấy ngày nay, cậu tranh thủ thời gian chạy bộ rèn luyện cơ thể. Dù sao giảng viên cũng đã nói không cần phải đạt giải, chỉ cần tham gia, nên cậu chỉ tính đối phó cho qua chuyện.

"Cậu tham gia môn nào?"

Chu Nam Sơ ngẩng đầu, thấy Tiêu Nhất Hách mặc trang phục thường đứng bên cạnh.

Hôm nay là ngày hội thể thao nên tất cả các khoa đều được nghỉ. Cậu đoán Tiêu Nhất Hách sẽ không tham gia, nhưng không ngờ hắn lại đến trường.

Cách đó không xa, các Omega đều đang nhìn về phía họ, song những ánh mắt đó đều hướng về Tiêu Nhất Hách.

Chu Nam Sơ: "Chạy đường dài."

"Cậu chạy nổi không?"

Không biết từ khi nào Mạnh Thư Cẩn đã đi tới, hắn cũng mặc đồ thể thao.

Tiêu Nhất Hách: "Việc của cậu à?"

Mạnh Thư Cẩn: "Tôi không thể hỏi chắc?"

Chu Nam Sơ tuy khó chịu với sự nghi ngờ của hắn, nhưng vì Mạnh Thư Cẩn có lòng tặng bộ trang sức bằng vàng cho con trai mình nên miễn cưỡng tỏ ra thân thiện: "Cậu tham gia môn gì thế?"

Ánh mắt Mạnh Thư Cẩn loé lên vẻ vui mừng, cong môi đáp: "Chạy ngắn và nhảy cao."

Không ngờ hắn tham gia nhiều môn thế.

Lúc này, loa phát thanh bắt đầu thông báo các thí sinh tham gia chạy đường dài tập trung tại đường chạy.

Chu Nam Sơ: "Tôi đi đây."

Tiêu Nhất Hách gật đầu.

Mạnh Thư Cẩn cũng đi về khu vực nhảy cao.

Chu Nam Sơ đến đường chạy của mình, đang thả lỏng cơ thể chuẩn bị trước khi chạy thì quay đầu thấy một bóng dáng quen thuộc đứng ở đường chạy bên cạnh.

Kể từ lần đập vào đầu hắn, cậu chưa từng gặp lại Tần Mộc.

Tần Mộc cũng nhìn thấy Chu Nam Sơ, vậy mà còn cười với cậu.

Thấy hắn định nói gì đó, Chu Nam Sơ lạnh mặt quay đầu đi.

Trọng tài đã vào vị trí, tất cả mọi người bắt đầu cúi xuống chuẩn bị xuất phát.

"Đoàng" Tiếng súng nổ vang lên, tất cả đều lao về phía trước.

Ban đầu Chu Nam Sơ chỉ mang tâm lý đi thi cho có, nhưng khi thấy Tần Mộc, tâm trạng đã thay đổi, cậu bỗng nhiên nổi lên ý chí chiến thắng, không muốn thua Tần Mộc.

Dẫu biết Beta không thể so với Alpha, nhất là Alpha trội, nhưng cậu vẫn muốn tranh giành, liền chạy hết sức nghiêm túc.

Nhưng vì tức giận làm mờ lý trí, cậu quên mất rằng trong chạy đường dài, người ta thường dồn sức vào giai đoạn cuối, nếu ngay từ đầu đã dốc hết sức mà chạy nước rút thì đến giữa chừng sẽ kiệt sức.

Vậy nên, lúc đầu Chu Nam Sơ còn giữ được vị trí cao, bỏ xa Tần Mộc, nhưng càng về sau, cậu càng kiệt sức, bị người khác bỏ xa, Tần Mộc thì không cần nói, hắn đã vươn lên dẫn đầu.

Chu Nam Sơ có tức giận mấy cũng vô dụng, dù thế nào cậu cũng không thể thắng được Tần Mộc.

Dần dần, Chu Nam Sơ bị tụt lại cuối cùng, bước chân ngày càng nặng nề, mỗi bước chạy đều phải dồn rất nhiều sức, bên tai chỉ còn tiếng thở dốc của chính mình.

"Cố lên nào!!"

Những sinh viên bên lề sân bắt đầu cổ vũ cho họ, càng cổ vũ nhiệt tình hơn cho Chu Nam Sơ ở vị trí cuối cùng.

Chu Nam Sơ hoàn toàn dựa vào ý chí để chạy về đích. Khi gần đến nơi, cậu thấy mắt mình mờ đi, chỉ thấy một bóng dáng cao lớn đang đứng chờ cậu trên đường chạy.

Đến đích, Chu Nam Sơ kiệt sức ngã về phía trước, người đó đưa tay đỡ lấy cậu.

Chu Nam Sơ dùng chút sức lực cuối cùng để đứng dậy, thoát khỏi vòng tay hắn.

Tần Mộc nhíu mày nói: "Nam Sơ, sao mùi tin tức tố của cậu lại như thế này?"

Chu Nam Sơ cười lạnh, thở hổn hển đáp: "Tin tức tố của tôi vốn là mùi như vậy."

Tần Mộc hơi sững người.

Thực chất, Chu Nam Sơ đang cố tỏ ra mạnh mẽ trước mặt Tần Mộc, cậu mệt lả sắp không đứng vững được nữa, đúng lúc này, cánh tay bị ai đó nắm lấy, đối phương đỡ lấy cậu.

Chu Nam Sơ ngẩng đầu, là Tiêu Nhất Hách.

Tiêu Nhất Hách đứng ngược sáng, cúi đầu nhìn cậu, khuôn mặt vẫn không biểu lộ cảm xúc gì, chỉ thản nhiên nói: "Đi thôi."

Chu Nam Sơ gật đầu, ngay khoảnh khắc đó, mùi tin tức tố của cậu thay đổi.

Tiêu Nhất Hách khẽ nhếch môi.

Ánh mắt Tần Mộc trầm xuống, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

Thật ra Chu Nam Sơ đã xịt thuốc ức chế, nhưng loại cậu dùng khác với loại thuốc uống mà Omega sử dụng, đây là loại xịt trực tiếp lên da. Do cậu là Beta, mùi tin tức tố vốn dĩ rất nhạt nên dùng loại thuốc ức chế này là đủ rồi. Tuy nhiên, nó có nhược điểm là  dễ bị rửa trôi khi lau bằng khăn ướt, tắm rửa, hoặc như Chu Nam Sơ bây giờ, chạy đổ quá nhiều mồ hôi, bị mồ hôi làm mất tác dụng.

Tiêu Nhất Hách dìu Chu Nam Sơ đi được một lúc, có lẽ chê cậu đi quá chậm, hắn đột nhiên bế ngang cậu lên.

Là bế kiểu công chúa!

"!!!!"

Chu Nam Sơ kinh ngạc trợn trừng hai mắt, suýt thì rớt cả tròng.

Đây là giữa ban ngày ban mặt, hơn nữa vì là ngày hội thể thao nên gần hai phần ba sinh viên toàn trường đều có mặt ở sân vận động.

Hành động này của Tiêu Nhất Hách là muốn Chu Nam Sơ chết vì xấu hổ à?!!

Chu Nam Sơ vội vàng vùng vẫy: "Mau thả tôi xuống."

Tiêu Nhất Hách: "Đừng động đậy."

Chu Nam Sơ xấu hổ mặt đỏ bừng: "Không phải, Tiêu Nhất Hách, cậu mau thả tôi xuống, cậu làm vậy tôi không sống nỗi ở trường nữa đâu."

Tiêu Nhất Hách: "Chân cậu chảy máu."

Hôm nay Chu Nam Sơ mang đôi giày thể thao mới mua chưa lâu, vốn dĩ cố tình mua đắt tiền để không bị đau chân, nhưng cậu ngàn vạn lần không nghĩ tới tất lại bị tụt vào trong giày khi chạy, khiến gót chân bị giày cọ xát liên tục, giờ đã bị mài đến mức rớm máu, nhưng Chu Nam Sơ đã không còn cảm thấy đau nữa.

Vậy ra Tiêu Nhất Hách chú ý đến điểm này mới bế cậu?

Dù vậy, hành động bế cậu của Tiêu Nhất Hách vẫn khiến Chu Nam Sơ xấu hổ không chịu nổi, những ánh mắt nhìn về phía họ như muốn lột da cậu luôn ấy.

Tiêu Nhất Hách bế thẳng cậu đến phòng y tế, nhưng trùng hợp bác sĩ không có ở đây. Hắn đặt Chu Nam Sơ lên giường bệnh, rồi đi tìm povidone trên bàn.

Mặt Chu Nam Sơ vẫn còn đỏ, bây giờ cậu không thể phân biệt được là do chạy hay do xấu hổ nữa.

Tiêu Nhất Hách lấy povidone đến, Chu Nam Sơ vội nói: "Để tôi tự làm, tôi tự làm được mà."

Tiêu Nhất Hách: "Cậu tự cởi hoặc để tôi giúp cậu cởi."

Câu nói này mang chút ý nghĩa kì lạ, Chu Nam Sơ thật sự không chịu nổi nữa, nói: "Không phải, chân tôi bây giờ bí bách, bên trong toàn mồ hôi, cởi ra sẽ hôi lắm."

Tiêu Nhất Hách ngước mắt nhìn cậu.

Chu Nam Sơ cảm thấy mặt mình đỏ đến mức như sắp nổ tung, cậu cúi đầu lúng túng vô cùng.

"Vẫn là để tôi tự làm đi."

"Cởi ra."

Cậu nghe thấy Tiêu Nhất Hách nói như vậy.
____

Tình tiết ngoài lề(2)

Hôm nay, chủ đề về nữ ngôi sao mạng và Tiêu Nhất Hách đứng đầu xu hướng. Nguyên nhân là do nữ ngôi sao mạng này đã công khai nói rằng mình muốn đến gặp Tiêu Nhất Hách để cùng quay video, điều này cũng có nghĩa là cô ấy muốn công khai mối quan hệ. Vì vậy fan cp của họ điên cuồng đẩy chủ đề lên, cắt ghép các video tương tác giữa hai người, cứ như vậy đẩy họ lên đầu bảng xếp hạng.

Mấy ngày nay, Chu Nam Sơ chỉ đăng video cá nhân, nhưng hôm nay cậu không đăng gì cả, bởi vì sau khi thấy chủ đề này đứng đầu liền mất hết tâm trạng.

Nếu nữ ngôi sao mạng kia biết họ ở đâu, phải chăng điều đó có nghĩa là Tiêu Nhất Hách cũng đồng ý cùng cô ấy quay video? Nói cách khác, Tiêu Nhất Hách cũng muốn công khai mối quan hệ sao...

Chu Nam Sơ không dám đi hỏi Tiêu Nhất Hách, có lẽ Tiêu Nhất Hách cũng không muốn thảo luận chuyện này với cậu.

Tâm trạng Chu Nam Sơ suy sụp, hôm nay cậu không muốn mở ứng dụng này, nhưng trước khi đóng, cậu vẫn theo thói quen ấn vào phần bình luận của mình và thấy bình luận được thích nhiều nhất là: "Chúng ta vỡ mộng thật rồi."

Chu Nam Sơ bị những lời này đâm thẳng vào tim, 'không chỉ có các người mà ngay cả giấc mơ của tôi cũng tan tành đây nè.'

Tối đó, Chu Nam Sơ tìm Tiêu Nhất Hách, hỏi hắn có thể cùng quay video không, Tiêu Nhất Hách đồng ý.

Cậu với Tiêu Nhất Hách quay một video có nội dung khá ngầu và lồng ghép dòng chữ ' Buôn bán hằng ngày.' Mục đích chính của việc quay video là để an ủi fan của mình. Ban đầu chỉ có bình luận fan cậu, nhưng sau hơn một giờ, tất cả bình luận nổi bật đều chuyển thành những lời chế giễu, chỉ trích.

Nói cái gì mà ' Cố gắng ghép cặp không tốt đâu ', ' Chả có tí chemistry gì', ' Tôi thấy Tiêu Nhất Hách vẫn hợp với XX hơn ', ' Bẻ cong trai thẳng là loại vô đạo đức '...

Thật lòng mà nói, Chu Nam Sơ cảm thấy khá ấm ức. Tuy nói vậy không đúng lắm, nhưng xét theo thứ tự trước sau thì cậu mới là 'chính cung' chứ, sao bây giờ trong miệng mấy người này, cậu lại trở thành kẻ phá hoại tình cảm người khác?

Cuối cùng Chu Nam Sơ vẫn không chịu nổi sức ép dư luận mà xoá video đó, cũng do xóa video, rất nhiều fan cho rằng Chu Nam Sơ đúng là loại người như họ nói nên đã thất vọng bỏ theo dõi cậu.

Chu Nam Sơ không còn tâm trạng giải thích, cậu cũng không muốn tiếp tục ở lại đây mỗi ngày đối mặt với Tiêu Nhất Hách, lại còn có thể phải chứng kiến cảnh hắn và cô gái kia gặp mặt ngoài đời nên quyết định xin nghỉ về thẳng quê.

Về nhà, Chu Nam Sơ tình cờ gặp lại người bạn cũ là Từ Tông. Hiện tại, hắn cũng đang quay video ngắn và có theo dõi Chu Nam Sơ.

"Dạo gần đây bình luận dưới video của cậu không được tốt cho lắm, có muốn hợp tác với tớ để chuyển hướng sự chú ý không?"

Chu Nam Sơ suy nghĩ một lúc, cảm thấy cũng có thể thử xem sao. Mấy ngày ở nhà, cậu quay một số video ngắn cùng Từ Tông, trong đó có cả những cảnh khá ám muội như quay cận cảnh yết hầu.

Mặc dù Từ Tông không thể so với Tiêu Nhất Hách, nhưng cũng là một anh chàng khá điển trai. Hắn đề nghị rằng việc 'bán hủ' có thể thu hút lượng người xem, Chu Nam Sơ không từ chối. Một phần là vì muốn chuyển hướng sự chú ý của fan, phần khác là vì cậu muốn đánh cược một lần.

Tuy Tiêu Nhất Hách có thể sẽ chẳng quan tâm đến việc cậu quay video tình tứ với ai, nhưng Chu Nam Sơ vẫn mang tâm lý muốn thử xem.

Buổi chiều, khi lướt mạng, Chu Nam Sơ tình cờ thấy video ghi lại cảnh nữ ngôi sao mạng kia mua vé đi gặp Tiêu Nhất Hách khiến cậu đứng ngồi không yên.

Rõ ràng không muốn chứng kiến cảnh này, nhưng khi biết cô ấy thật sự định đi tìm Tiêu Nhất Hách, Chu Nam Sơ không thể nào bình tĩnh được, cậu mua vé tàu chuyến sớm nhất, vội vã quay về.

Về đến nơi, vừa mở cửa, bên trong một màu đen kịt, lòng Chu Nam Sơ chùng xuống.

Đã hơn 8 giờ, Tiêu Nhất Hách không có ở nhà, chắc chắn là đi gặp cô gái kia rồi.

Chu Nam Sơ thở dài, đóng cửa lại, vừa định bật đèn thì đột nhiên thấy cửa phòng Tiêu Nhất Hách mở ra. Sau đó cậu thấy bóng dáng cao gầy của Tiêu Nhất Hách đi về phía mình. Giây tiếp theo, trời đất quay cuồng, cậu bị Tiêu Nhất Hách vác lên vai.

Chờ khi Chu Nam Sơ định thần lại, cậu đã bị Tiêu Nhất Hách ném lên giường.

Chu Nam Sơ trợn tròn mắt, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Tiêu Nhất Hách quỳ một chân lên giường, sau đó cúi người xuống gần sát Chu Nam Sơ, hai tay chống hai bên sườn cậu, giọng nói trầm thấp và đầy từ tính cất lên:

"Tên đàn ông quay với cậu là ai?!"
____

250 vote up tiếp nha~

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro