Chapter 5.


"Là Alpha của cậu?"

"Là Omega của ta."

Hai câu nói đồng thời bật ra, câu trước là của Địch Nhiếp Vân, câu sau là Tống Nghi.

Lưu Thành nhìn biểu cảm Bùi Thanh Miễn trên mặt, cũng nhẹ cười một chút, ông là một Beta, bạn lữ cũng là Beta, nhưng nhiều năm sinh hoạt trong quân, trong quân đội số lượng A quá cao, mà khi các đồng nghiệp A gây dựng gia đình -- đa số bạn lữ là Omega, chỉ số ít Beta, bởi vậy ông rất hiểu rõ mối quan hệ giữa các cặp đôi A-O.

A-O trước nay luôn được trường phái hôn nhân truyền thống nhận định là sự kết hợp giới tính tốt nhất.
Gia dindh A-O có đến 80% sẽ sinh ra con cái là Alpha hoặc Omega.

Nếu là Alpha thì thường sẽ có được thiên phú thể năng mạnh hơn B-O-- đương nhiên, cũng có lẽ sẽ có những đứa trẻ sinh ra hơi kém so với tiêu chuẩn, nhưng phân tích số liệu toàn cục, xác suất chỉ ra rằng các Alpha ưu tú nhất thường đến từ gia đình A-O.

Mà nói đến Omega, "Omega ngọt ngào, ngây thơ, Omega xinh đẹp, mê người " -- đây là lời của một vị đồng nghiệp Alpha nào đó của Lưu Thành, khi say mềm trong đêm tiệc độc thân trước khi kết hôn đã nói về Omega của hắn.

Omega là trân bảo của xã hội, bọn họ trời sinh có được năng lực sinh dục mạnh hơn Beta, có thiên phú trác tuyệt về các mảng văn học và nghệ thuật.

Phân hóa thứ hai giới tính là Omega cùng với hormone và tin tức tố phát triển khiến cho họ tự nhiên mang đến cảm giác tinh tế, mềm mại, xinh đẹp như búp bê.

Mà đôi AO trước mắt này lại không giống các cặp AO thường gặp khác.

Alpha vóc người cao ráo, hình thể tinh tế, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo còn hơn một O bình thường.

Áo sơmi, âu phục nghiêm chỉnh, cái cổ lộ ra trắng lóa như tuyết, đeo một vòng ức chế màu đen với kiểu dáng chất phác.

Lông mày uyển chuyển dài nhỏ, đôi mắt đen nhánh sâu thẳm giấu sau lớp kính mỏng, mũi nhỏ cao, bờ môi phớt hồng, ngũ quan tinh xảo như là pho tượng, hình dáng quyến rũ đẹp như tranh vẽ.

Cô thể hiện ra cảm xúc rất nhẹ lại nhạt, tựa như sương mù phủ mờ sau mưa.

Omega thì lại có ngoại hình thiên hướng về Alpha hoặc Beta: anh tuấn cường tráng.

Chỉ nhìn một cách đơn thuần bề ngoài, thật không nhận ra anh là Omega.

Lưu Thành đương nhiên không hề kỳ thị vẻ ngoài Omega, ông thậm chí rất là đồng ý việc các Omega tham gia quân ngũ và rèn luyện được thể trạng như này.

-- nhìn liền vô cùng an tâm, họ như vậy có thể bảo vệ an toàn cho chính mình cũng như cho người trong nhà. Phải biết, trên tin tức truyền thông có nhiều trường hợp Omega yếu đuối bởi vì sơ suất rồi bị Alpha xâm phạm mà thụ thương.

Hai người này rất khác với các cặp AO truyền thống, nhưng khi đứng cùng một chỗ...

Lưu Thành líu lưỡi, trên mặt ông tươi cười, một giọng người Beta trung niên trêu chọc đôi trẻ:

"Hai người nhìn rất hợp nhau."

Bùi Thanh Miễn rủ xuống tầm mắt.

Cảm xúc biến hóa rất nhanh không để cho ai phát hiện, anh trước mặt đồng nghiệp khá là ít nói, tựa như khối đá ngoan cố cứng cỏi.

Quan hệ của hai người trong mắt một đám quân nhân mà xem thì mang một ít cảm giác xa lạ kỳ quái.

-- cơ mà, tất cả mọi người đều tưởng rằng đôi AO này ở trước mặt người ngoài có chút thẹn thùng.

Ai có thể đoán được, đôi trẻ này là hai ngày trước mới gặp nhau lần đầu, bởi vì phát tình kỳ mà lăn giường, cuối cùng lại hoàn toàn tiêu ký với một "người xa lạ" đây này.

Trên thực tế, sau đêm ngoài ý muốn đó, khi Tống Nghi nói mình phải chịu trách nhiệm, Bùi Thanh Miễn đã nghĩ tới cự tuyệt.

Cũng không phải tất cả Omega sau khi bị hoàn toàn tiêu ký, liền nhất định phải cùng Alpha kết đôi suốt đời.

Anh nghĩ trong việc tiêu ký hoàn toàn này, không chỉ là trách nhiệm của mình Tống Nghi, lỗi của anh chiếm đến chín phần mười.

Là anh bất ngờ xông vào xe của cô níu kéo rồi khi thần trí không rõ tỉnh cầu cô tiêu ký mình.

Mà lúc đó cô hành động chính trực, tự khắc chế đến kinh người, không hề có hiện tượng loạn tình khi Alpha thèm khát Omega.

Trong suốt quá trình, cô thử giúp anh tiêm thuốc ức chế-- là anh đạp vỡ.

Cô lại thử để anh lái xe tới bệnh viện -- là anh làm hỏng việc.

Đến cuối cùng, là anh khẩn cầu nên mới khiến cô cho anh một cái tiêu ký lâm thời, sau đó, dẫn anh đi thuê phòng.

Mà khi đó, có thể bởi vì cái phát tình kỳ đáng chết kia. Cô bị anh dẫn lên mẫn cảm kỳ, hoàn toàn không cách nào khống chế chính mình.

Khi đó Bùi Thanh Miễn nghĩ trả lời rằng anh không muốn bởi vì lỗi sai của mình mà để một Alpha ưu tú xa lạ, người vốn nên có một bạn lữ thích hợp hơn, phải khóa chặt lại bên anh.

-- cho dù theo Tống Nghi thì đây là lỗi sai của cô.

Anh còn đang cúi đầu suy nghĩ xem phải nói lời cự tuyệt như thế nào thì chợt đối diện với ánh mắt của Tống Nghi.

Nét mặt của cô rất chuyên chú, tựa như là đang xử lý một hạng mục công việc cực kỳ quan trọng, trong mắt mang theo áy náy, trách nghiệm, cùng chút lòng tham chiếm hữu của Alpha đối với Omega sau khi tiêu ký hoàn toàn.

Cảm giác mê người một cách vi diệu, cảm xúc trong mắt nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít. Khoảng cách giữ tại một điểm khiến người khác sẽ không cảm thấy chán ghét.

Có lẽ là cô rất hiểu khắc chế chính mình, hoặc có lẽ là bởi vì bọn họ còn quá lạ lẫm.

Trong phòng tràn ngập tin tức tố của họ, nếu có người tiến vào, khả nặng sẽ bị mùi tin tức tố đậm đặc ngọt ngấy này làm cho lảo đảo.

Trong ánh mắt chuyên chú của Tống Nghi, lộ ra vẻ nhu hòa tĩnh mịch, giống như là tuyết đầu mùa dịu dàng trong nắng sớm, óng ánh phủ lên những cành cây một màu sáng lonh lanh mà tinh khiết.

Cô thật sự đang hết sức chăm chú chờ anh trả lời.

Bùi Thanh Miễn rất khó nói rõ tại sao lúc đó mình lại thần xui quỷ khiến mà gật đầu.

Có lẽ là do cô quá đẹp.

Có lẽ là do đêm đó cô quá đỗi ôn nhu.

Để cho lần phát tình kỳ mà không dùng thuốc ức chế đầu tiên của anh trải qua một cách phi thường mỹ diệu.

Bùi Thanh Miễn sau đó nâng trán bất đắc dĩ nghĩ lại. Chỉ là một cái gật đầu ngầm thừa nhận kia liền khiến cho quan hệ của anh với cô từ người xa lạ trở thành vị hôn phu.

Trước khi tạm biệt, hai người trao đổi phương thức liên lạc, về sau Tống Nghi thậm chí còn gửi cho anh một văn bản Word. Bên trong ghi danh tất cả các thông tin của cô.

Có báo cáo kiểm tra sức khoẻ mới làm gần đây -- cho thấy được cô là một Alpha rất khỏe mạnh, không có các loại bệnh lung tung của người trẻ tuổi.

Rồi có các thông tin về tuổi tác, nghề nghiệp, cùng tiền lương hiện tại, các tài sản đang có. Còn có thông tin về người nhà của cô, ở trên đây, Tống Nghi chỉ giản lược viết mình sinh ra ở gia đình Beta, anh trai là Beta, và nghề nghiệp của họ.

Ở cuối cùng của cái tài liệu nhìn rất chi chính thức nghiêm cẩn này, cô mới thêm một dòng ghi chú thể hiện chút tình cảm cá nhân.

【 người thân trong nhà không thể dựa vào số liệu để mà khát quát, ta hi vọng tương lai có thể dẫn anh giới thiệu cùng họ và dần dần tìm hiểu cách ở chung. 】

Bùi Thanh Miễn xem hết văn kiện, sửng sốt một hồi lâu. Anh cũng không biết nên nói cái gì.

Cuối cùng, anh cũng trông bầu vẽ gáo làm như Tống Nghi, viết một bản thông tin.

Thật sự là làm như báo cáo hồ sơ, nghiêm cẩn nghiêm túc như viết báo cáo chính thức của trường quân đội.

Thế là, Tống Nghi nhận được báo cáo của anh, viết như vầy:

【 Tính danh: Bùi Thanh Miễn 】

【 Giới tính: Nam - Omega 】

【 Tuổi tác: Hai mươi lăm 】

【 Chức nghiệp: Quân nhân 】

【 Địa điểm nhận chức: Quân bộ Đông khu 】
...

Đằng sau chính là tình huống gia đình của anh, khác với nhà Tống Nghi toàn Beta , gia đình của anh là gia đình A-O truyền thống, mà anh còn có một em trai Alpha nhỏ hơn kha khá.

Bùi Thanh Miễn cũng là không có viết quá chi tiết về gia đình.

Hai người duy trì điểm ăn ý -- liên quan tới gia đình, có lẽ nên để mình dẫn đối phương tự mình tiếp xúc, làm quen, như vậy đối với tương lai hôn nhân của họ sẽ càng tốt hơn một chút.

Cuộc hôn nhân này, liền chỉ trong hai ngày đã đến đoạn thông báo gia đình hai bên....

"Tống. . . Tống lão sư, ta còn có nhiệm vụ, một chốc rồi liên lạc sau?"

Bùi Thanh Miễn từ lúc thấy Tống Nghi đến gần mình, lại nhìn thấy mình run chân mà mỉm cười, cảm xúc trong đầu liền rối rắm một chút.

Về sau, là Địch Nhiếp Vân hiếu kì đặt câu hỏi, Tống Nghi lại giống như đoán trước được trả lời cường thế dứt khoát... Lại càng thêm rối bời trong tim một chút.

Đoàn người bọn họ dừng lại ở chỗ này mấy phút, lá cây trên đầu đều đã xoát xoát rung động một hồi lâu, các đồng nghiệp Quân bộ Tây khu đều thiện ý mỉm cười nhìn anh và Alpha của anh, muốn cho đôi AO này mấy phút nói chuyện.

Bùi Thanh Miễn biết mình không thể để chậm trễ công việc tiếp theo, liền nói với cô như vậy.

Anh không biết nên xưng hô với Tống Nghi như thế nào, nếu như gọi cả tên mang họ, dường như quá mức xa lạ.
Mà anh còn chưa có cơ hội biết để được bạn bè Tống Nghi thường thường gọi cô là gì.

Thế là, anh ngẫm một chút, nhớ tới nghề nghiệp của Tống Nghi: Giáo sư đại học.

Anh cứ như vậy thốt ra ba tiếng
-- Tống lão sư.

Tống lão sư yên lặng nhìn anh một cái, sau đó gật đầu:

"Tốt, như vậy chờ công việc của anh kết thúc, chúng ta sẽ liên lạc lại."

Đợi đến khi Tống Nghi đi, các quân nhân khác trêu ghẹo hắn:

"Thật có tình thú a~ Tống lão sư nha~"

". . ."

Bùi Thanh Miễn giật giật đôi môi, muốn nói cái gì đó, lại không biết có thể nói cái gì.

Hai tai anh ửng đỏ thật lâu.

==

Tống Nghi trước lúc nhận chức giáo sư đại học mấy ngày cùng Tống Trầm nói qua rằng mình sẽ thuê nhà ở tại chỗ gần trường học, thuận tiện cho đi làm bình thường.

Nhưng giờ là "muốn kết hôn", kế hoạch của cô cũng theo đó mà thay đổi.

Cô nghĩ cần đang phải hỏi qua ý kiến của Bùi Thanh Miễn, sau đó mới tiếp tục chuẩn bị nhà ở.

Phụ huynh hai nhà đều đã biết con nhà mình sẽ kết hôn cùng một Alpha/Omega.

Người nhà Tống Nghi ai cũng mang một ít lo nghĩ, cũng rất lo lắng gia đình Omega bên kia liệu có thể hay không cảm thấy con gái nhà mình chiếm tiện nghi con trai nhà họ.

-- dù sao thì ... một đêm ngoài ý muốn tiêu ký hoàn toàn..., vừa nghe đã cảm thấy người này rất không đáng tin cậy.

Tống Trầm cảm nhận được ba mẹ đang lo lắng, anh trai này cũng rất không bình tĩnh.

Chính ra thì từ khi biết em gái muốn kết hôn, anh vẫn ở vào một trạng thái mông lung kiểu ta là đâu đây là ai.

Ba Tống, một người cha tuổi qua năm mươi , ngày bình thường rất chú ý bề ngoài, vừa có tóc trắng liền sẽ nhuộm thành màu đen. Hai ngày này ông sầu đến thái dương đều có điểm trắng, còn không có rảnh mà nghĩ tới nhuộm đen .

"Tống Trầm, con nói xem... Omega của Tống Nghi... sẽ là người như thế nào đâu?"

Có chút kiểu giống ba mẹ chồng trước khi gặp nàng dâu mới mà tâm hoảng ý loạn.

Không chỉ là ba Tống, còn có mẹ Tống. Lại thêm một Tống Trầm. Ba vị Beta thật không biết nên ứng đối như thế nào với Omega sắp phải trở thành thành viên trong gia đình họ.

Omega là như thế nào?

Theo như Tống Trầm biết, khi nhà họ vừa dọn đến căn biệt thự này, nhà hàng xóm cách vách có một cô bé rất ngọt ngào nũng nịu, dáng dấp bé bỏng nhìn như là dáng vẻ của một Omega trong tương lai. Về sau cũng quả nhiên phân hoá thành Omega thật.

Em gái Omega nhà hàng xóm dáng dấp xinh xắn, tính cách yếu ớt, cả nhà mọi người đều thấy qua những lúc cô bé này thường thường dính đến gần Tống Nghi.

Tựa như một con búp bê yếu ớt, chớp chớp đôi mắt to tròn, trong miệng ngậm viên kẹo giọng nói cũng ngọt ngào như đường mà hô tên Tống Nghi danh tự, gọi Tống tỷ tỷ, mè nheo nhờ cô dùng xe đạp chở cô bé cùng nhau đi học.

Chuyện này là từ hồi Tống Nghi mười tám tuổi, năm đó vừa mới phân hoá, cũng chính là năm lớp mười hai của cô.

Cô bé Omega nhà hàng xóm khi đó mới lớp 10, lại phân hoá rất sớm, sớm thể hiện ra sự ngọt ngào thuần mỹ trời sinh của Omega.

Giống như là một đóa run rẩy, tươi tắn long lanh trong sương sớm. Chính là cái kiểu loại vừa kiều nộn lại mong manh dễ vỡ ấy.

Cơ mà, Omega nhỏ cuối cùng không hề thành công ngồi lên phía sau xe đạp của Tống Nghi một lần nào.

Tống Trầm không biết Tống Nghi từ chối cô bé thế nào, dù sao đến khi anh biết chuyện này, Omega nhỏ nhà hàng xóm đã tuyên bố cùng Tống Nghi "Cả đời không qua lại với nhau".

Ngẫu nhiên hỏi một lần, cô bé nhà hàng xóm cắn môi, đôi mắt ngập nước, nhỏ giọng lẩm bẩm nói Tống tỷ tỷ không hiểu phong tình, làm người ta chán ghét.

Trước còn đã từng còn nghĩ liệu em gái mình có khi nào sẽ cùng Omega nhà hàng xóm thành đôi không, Tống Trầm lúc ấy nghe liền ngây người.

Về sau, anh biết được càng nhiều. Trong lúc học đại học, Tống Nghi lại cự tuyệt không biết bao nhiêu Omega, cả lúc học cao học đến lúc làm nghiên cứu sinh -- mãi cho đến khi tốt nghiệp, đến khi thi vào làm viên chức, năm nay là hai mươi sáu tuổi, trọn vẹn thanh xuân không một mảnh tình vắt vai.

Đột nhiên thoáng cái em gái liền có một Omega của mình.

Vẫn là theo cái cách thức trong kiểu kịch bản nát nhất của phim truyền hình: một đêm ngoài ý muốn tiêu ký mà có được.

Tống Trầm: haiz... Cũng không biết nên nói cái gì.

Ba mẹ Tống cũng lo nghĩ như vậy, không biết Omega của Tống Nghi là người như thế nào, có khi nào lại không thích ứng được với gia đình toàn Beta như bọn họ không.

Theo Tống Nghi nói, Omega của cô là một nam O, dáng vẻ bề ngoài thì Tống Nghi không có nhiều lời, chỉ nhàn nhạt nói rằng cô rất thích, về sau sẽ sắp xếp thời gian để đem đối phương giới thiệu cho mọi người trong nhà.

Bởi vì không biết nhiều, cả nhà trên dưới (ngoại trừ Tống Nghi) mấy ngày nay đều cảm thấy đứng ngồi không yên.

Trong nhà bầu không khí cứ kỳ kỳ quái quái, bác Alpha nhà hàng xóm đến gõ cửa cho thịt khô mà bác gái làm, nhìn thấy người nhà họ Tống dáng vẻ như mây đen che mặt, không khỏi hỏi dò: "Làm sao thế lão Tống, tiểu Trầm? Sao cả nhà các ngươi một mặt khổ não là vì cái gì đây?"

Ba Tống nói không có gì, cuối cùng vẫn là vì sự hỏi han của bác hàng xóm, mà nói: " Tống Nghi nhà tôi muốn kết hôn, có chút khẩn trương."

Bác hàng xóm Lăng Bá Sơn sửng sốt: "Đây là chuyện tốt nha, làm sao còn sầu mi khổ não -- "

Tống Trầm cười khổ xoa nhẹ xuống mặt, vị CEO trẻ tuổi không gì không thể này thở dài.

Anh thay cha mẹ trả lời lý do cả nhà mình ưu sầu: "Đối tượng của Tống Nghi đối tượng là một Omega."

"Chúng ta cả nhà liền đều là Beta, chỉ mình Tống Nghi là Alpha -- "

"Bác nói xem, hoàn cảnh gia đình xung quanh toàn B thêm một A , đối với Omega mà nói. . . Liệu có phải là không quá tốt hay không đây?"

Ba Tống và mẹ Tống cùng nhau gật đầu, sau tiếng thở dài của con trai, hai người cũng thở dài một hơi.

***

Tác giả có lời muốn nói:

Ba Tống, mẹ Tống : Liền một chữ, sầu.

😔

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro