Chương 12
Chương 12
12
Giây tiếp theo, áp suất không khí xung quanh Kỷ Trạch Xuyên thấp đến mức khiến những người lính phía sau anh phải lùi lại mấy bước.
Một Alpha không có sự an ủi của Omega thường sẽ bị giam giữ biệt lập cho đến khi anh ta vượt qua giai đoạn đau đớn và lượng pheromone của anh ta trở lại bình thường, sau đó anh ta sẽ được thả trở về.
Đây là lý do tại sao mọi Alpha đều muốn có một Omega .
Pheromone của Kỷ Trạch Xuyên lạnh như tuyết trên núi, tràn ra dữ dội, áp lực u ám khiến mọi người xung quanh không khỏi hoảng sợ.
" Nói đi."
Nhưng tôi không quan tâm chút nào. Điều tệ nhất có thể xảy ra là Kỷ Trạch Xuyên sẽ đưa tôi vào tù.
Kỷ Trạch Xuyên dùng tay giữ mặt tôi, giọng nói lạnh lùng đến đáng sợ: "An Ninh, sao em cứ không ngoan thế?"
Tôi ngoan ngoãn ngẩng đầu hỏi anh: "Anh muốn ở bên Phó Tuyết, em lại nhường chỗ cho người yêu của anh, sao anh lại tức giận?"
Đôi mắt tôi tràn ngập sự bối rối.
Kỷ Trạch Xuyên nhìn chằm chằm vào tôi, nhưng trong mắt tôi, anh không nhìn thấy chút tình cảm nào mà tôi từng dành cho anh .
Kỷ Trạch Xuyên lấy tay che mắt tôi, không dám nhìn tiếp.
Anh bao bọc tôi bằng chất pheromone của anh và không cho bất cứ ai đến gần tôi. Sau đó anh đưa tôi về biệt thự .
Tôi không chống cự vì tôi biết mình không thể chống cự.
Ngôi biệt thự vẫn giữ nguyên như lúc tôi rời đi.
Nhưng khi Kỷ Trạch Xuyên mạnh tay ném tôi lên giường trong phòng ngủ, tôi quay lại thì thấy trên giường chất đầy quần áo của tôi.
Khi một Alpha đang trong giai đoạn nhạy cảm và mất đi sự an ủi từ Omega của mình , hắn sẽ xuất hiện hành vi "làm tổ", gom quần áo của Omega lại để tạo thành một cái tổ và nằm vào trong .
Tiếp theo, Kỷ Trạch Xuyên ấn tôi xuống.
Mùi hương tươi mát từ cơ thể anh tràn ngập khoan mũi tôi. Trái ngược với cơ thể lạnh ngắt của Kỷ Trạch Xuyên, đôi môi của anh rất ấm áp. Có vẻ như anh đang tìm kiếm cảm giác an toàn khi đưa lưỡi vào trong.
Kỷ Trạch Xuyên đang thổi bùng ngọn lửa trong tôi giống như những gì anh đã từng làm trong quá khứ.
Nhưng tôi không có phản ứng gì cả. Kỷ Trạch Xuyên chống người dậy, nhìn vào mắt tôi.
Nhưng anh kinh hoàng khi thấy trong mắt tôi không hề có một chút cảm xúc nào.
Đôi mắt của Kỷ Trạch Xuyên đỏ hoe, trông đáng thương như ngày kết hôn của chúng tôi: "Tại sao?"
Kỷ Trạch Xuyên muốn hỏi tôi vì sao không còn thích anh ấy nữa.
Nhưng một đứa trẻ tài năng như Kỷ Trạch Xuyên lại không thể học được cách cúi xuống, chỉ có thể liên tục hỏi tôi tại sao như một đứa trẻ bướng bỉnh.
Tôi bình tĩnh nói: " Kỷ Trạch Xuyên, anh nói đúng."
Dưới ánh mắt hoảng hốt của Kỷ Trạch Xuyên, tôi tiếp tục nói: "Thì ra tình yêu của chúng ta thực chất chỉ là lời nói dối do pheromone tạo ra."
"Sau khi cắt bỏ tuyến thể, tôi nhận ra tôi không hề yêu anh."
Kỷ Trạch Xuyên kéo tôi lại, van xin: "Đừng nói nữa, An Ninh, em đừng nói nữa."
Vừa nói, Kỷ Trạch Xuyên vừa đè tôi xuống, vụng về hôn tôi từ trán đến môi, như muốn lấy lòng tôi. Những giọt nước mắt lạnh lẽo rơi trên mặt tôi, nhưng không hề gây ra bất kỳ gợn sóng nào trong lòng tôi.
Tôi biết rằng tất cả những điều này chỉ là ảo tưởng trong thời kỳ nhạy cảm của Kỷ Trạch Xuyên.
Khi thời kỳ nhạy cảm của anh kết thúc, anh sẽ lại ghét tôi.
Giống như lúc bọn họ mới kết hôn vậy.
Nhưng lần này, khi thời kỳ nhạy cảm của anh kết thúc, pheromone của tôi sẽ không còn mang lại sự thoải mái cho Kỷ Trạch Xuyên nữa.
Tôi nói với Kỷ Trạch Xuyên: "Không sao đâu, chỉ là ảo giác trong kỳ nhạy cảm thôi. Kỷ Trạch Xuyên, anh là người rất kiêu ngạo, đừng làm chuyện khiến mình phải hối hận."
Kỷ Trạch Xuyên kiêu ngạo, cho nên luôn luôn phải kiềm chế, không cho phép mình chịu thiệt thòi trong bất cứ việc gì.
Thực ra, nghĩ lại thì, lần duy nhất anh ấy cúi đầu là khi nhắc đến tôi.
Tôi không có vẻ ngoài thanh tú và quyến rũ chuẩn mực của một Omega . Thay vào đó, tôi trông có vẻ hơi nam tính, gầy và cao. Tôi không giống vẻ ngoài "dễ nuôi" mà cha mẹ Kỷ Trạch Xuyên mong đợi.
Từ khi tôi được Cục Dân chính phân công đến nhà họ Kỷ, không một ai trong nhà họ Kỷ tôn trọng tôi, thậm chí không ai muốn để ý đến tôi.
Chỉ thỉnh thoảng khi Kỷ Trạch Xuyên đi ngang qua tôi, anh mới cau mày mắng tôi: "Sao cậu không đáp trả?"
Khi đó Kỷ Trạch Xuyên chỉ là một thiếu niên, vì lớn nhanh nên trông có vẻ hơi vụng về.
Tôi luôn có chút bướng bỉnh.
Trước đây tôi nghe lời thầy tôi, sau này tôi nghe lời Kỷ Trạch Xuyên.
Vì vậy, tôi đã phản kháng.
Tôi mua một ít sách quân sự mang về nhà, sau đó bị cha của Kỷ Trạch Xuyên phát hiện.
Ông ta nghĩ rằng tôi không xinh đẹp nên mua những cuốn sách này để lấy lòng Kỷ Trạch Xuyên. Tôi quá nịnh nọt nên ông ta muốn đưa tôi về Cục Dân chính.
Mặc dù trên bề mặt, Omega là do Cục Dân chính phân công cho mỗi Alpha là Omega có mức độ phù hợp cao nhất, nhưng trên thực tế, nếu là gia tộc quyền thế, Alpha có quyền lựa chọn Omega .
Để giữ tôi lại, Kỷ Trạch Xuyên lần đầu tiên cúi đầu trước mặt cha mình. Anh quỳ trong thư phòng cả một ngày, sau đó bị cha đưa từ học viện quân sự trên sao chính đến trại lính ở biên giới.
Tôi mơ hồ nhớ lại lúc Kỷ Trạch Xuyên rời đi. Anh vẫn còn nét trẻ con trên khuôn mặt. Anh nói: "An Ninh, đừng sợ."
Thì ra tôi và Kỷ Trạch Xuyên vẫn có khoảng thời gian vui vẻ.
Nhưng sau khi từ doanh trại quân đội trở về, bên cạnh Kỷ Trạch Xuyên đã có thêm Phó Tuyết, không còn chỗ cho tôi nữa.
Sau khi kết hôn, Kỷ Trạch Xuyên càng ngày càng chán ghét tôi.
_____
editor: vitzero
chương chưa beta, sẽ tranh thủ beta.
mấy bn nhớ vote để mk có động lực nhoaaa, vote càng nhìu chương up càng nhanh nè:333
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro