Chương 1: Thượng (2)
Trong thời gian Lâm Ân phiền não, bất tri bất giác cuộc kiểm tra tạm thời đã kết thúc, những học viên đói bụng từ lâu không kịp chờ đợi rời đi, lại không hẹn mà cùng thả chậm bước chân.
« Sao học trưởng Ovi còn chưa đi ? »
« Anh ấy đứng đó là muốn đợi ai à ? »
« ...Không thể nào. »
Lâm Ân cảm thấy ánh mắt của các bạn cùng lớp đang đổ dồn về phía mình, lúc này mới hậu tri hậu giác mà ngẩng đầu lên.
Ovi lặng lẽ đứng ở cửa, bắt gặp ánh mắt của y, lần thứ hai gật đầu: "Lâm Ân, em có thể ra ngoài với tôi không?"
Ăn cơm trong ánh mắt của muôn người là cảm giác gì ?
Đời trước Lâm Ân không cảm nhận được, trọng sinh lần này cảm thụ được một trăm phần trăm, cậu và Ovi ngồi trong góc phòng ăn của sinh viên. Cứ mười người xung quanh sẽ có 9 người chọc ngoáy liếc nhìn, còn có mấy người kia, đừng giả vờ đi ngang qua ! Lúc nãy lấy cơm, rõ ràng tôi nhìn thấy anh ngồi ăn ở đầu khác của nhà ăn !
« ...Em có đang nghe không ? »
Một giọng nói mát lạnh vang lên từ đối diện, Lâm Ân giật mình một cái, vội vã hoàn hồn : « ...A ? Ồ, tôi đang nghe đây ! »
Vẻ mặt Ovi mang theo bất đắc dĩ, nhưng vẫn ôn nhu lặp lại lần nữa : « Tôi nói, em có thể dọn đến ở cùng tôi không ? »
Lâm Ân thậm chí còn choáng váng hơn cả lần cậu bị phân tâm lúc nãy: "... Hả? Anh đang nói cái gì vậy ?!"
"Vài tháng nữa em sẽ tròn mười tám tuổi. Chúng ta chuẩn bị bắt đầu chuẩn bị cho lễ đính hôn." Ovi lặng lẽ quan sát cậu. "Mẫu thân tôi có ý nói rằng để hòa nhập và vun đắp mối quan hệ trước, chúng ta có thể đính hôn. Sống cùng nhau vì một thời gian trước. "
Dừng một chút, anh lại bổ sung : « Yên tâm, tôi sẽ không làm gì em, cũng sẽ không ký hiệu em sớm. »
Lâm Ân, hồn đã sớm trên mây, trong đầu « Đời trước rõ ràng không có chuyện này xảy ra a a a a », nghe hai từ « Ký hiệu » từ miệng Ovi, mặt « Bùm » phát đỏ bừng, lắc tay nói : « Không, sẽ không, tôi biết anh là chính nhân quân tử...Chính là, có lẽ tôi phải hỏi lại cha mẹ tôi. »
"Mẫu thân tôi nói rằng bà đã hỏi ý kiến cha mẹ của em từ trước, tôi đến để gặp em sau khi được sự đồng ý của họ. Nếu em muốn, em có thể đóng gói đồ đạc và chuyển đến ngay hôm nay." Ovi nói, "Đừng lo lắng, tôi phải huấn luyện mọi lúc, sống bên ngoài thường xuyên, khả năng một tháng cũng không về được mấy lần. "
...Ồ, như vậy Lâm Ân liền hiểu, Ovi khẳng định cũng không hài lòng với sự sắp xếp ở chung với cậu, đây không phải là bạo lực không hợp tác, chỉ có điều ở trên mặt biểu hiện tương đối thờ ơ lạnh nhạt thôi.
Sau khi nghĩ thông suốt rồi, Lâm Ân bình tĩnh lại, phân tích lợi ích của việc sống chung một chỗ với Ovi : Không chỉ tránh được tiếp xúc trực tiếp với cha và mẹ kế mà còn khiến cậu dễ dàng đi phát triển nghề phụ, kiếm món tiền lời nho nhỏ, còn tai hại, không có tác dụng của tin tức tố, Ovi không thể «Không cẩn thận » cùng cậu va chạm gây nổ, nếu phải nói ra thì nhiều khả năng chính cậu kiềm chế không được mà chạy đến « cưỡng bức » Ovi.
Hoặc cái « Thượng » này chẳng hề dùng thêm dấu ngoặc kép, phải biết, thoát ly thân phận Omega mấy chục năm, Lâm Ân đã sớm đem quan niệm « Omega phải ở dưới » ném ra ngoài vũ trụ, nếu như có cơ hội, cậu còn tưởng phải đao thật súng thật mà đến thượng một phát.
Lâm Ân nội tâm đắc ý mặt ngoài trấn định mà nói:"Vậy được."
Sự thực chứng minh, đặc ý của Lâm Ân là đắc ý trắng tay, Ovi không bạo lực không hợp tác mới thật là không hợp tác. Kể từ khi chuyển đến phòng của Ovi, Lâm Ân không gặp Ovi được mấy lần, chỉ khi vội vã gặp mặt nhau vào buổi sáng trước khi đến trường nói một câu « Sớm » và không còn gì nữa.
Tất nhiên, Lâm Ân không để bản thân quan tâm quá nhiều đến khía cạnh này. Trọng sinh lần này, cậu quyết định không xử lý theo cảm tính, thay vào đó là tập luyện thể chất hàng ngày của thầy thể kiếp trước, sau khi rèn luyện kỹ năng của mình, cậu bắt đầu chạy trên thị trường chợ đen và quay về nghề cũ trở thành một thợ săn tiền thưởng.
Trước khi thể lực đạt đến đỉnh cao như kiếp trước, để không gây chú ý, Lâm Ân đã chọn một số nhiệm vụ khiêm tốn để làm trước. Bởi vì hoàn thành nhiệm vụ cẩn thận gọn gàng, các sếp không ngần ngại khen ngợi cậu, để cậu có thể nhận nhiệm vụ từ tầng chót chậm rãi lên tầng trung phát triển. Chưa tới hai tháng, cậu đã trà trộn được vào chợ đêm Quý Tinh, như giọt nước rơi vào đại dương, vô thanh vô tức.
Lâm Ân nín thở nấp sau cánh cửa được trang trí lộng lẫy, nhiệm vụ hôm nay của cậu là lẻn vào một câu lạc bộ giải trí nổi tiếng của Quý Tinh và đưa ra một Omega đang trong thời kỳ động dục.
Muốn mang một Omega thời kỳ động dục ra khỏi nơi thủ vệ nghiêm ngặt, nó không chỉ đòi hỏi kỹ năng tốt mà còn phải tập trung cao độ. Nhiệm vụ này rõ ràng dễ dàng hơn nhiều nếu để một Beta hoàn thành nó, nhưng ông chủ chỉ định yêu cầu là : Thợ săn phải là Omega.
Mọi người đều biết, các Omega tụ lại cùng nhau, chỉ cần một người động dục, sức truyền nhiễm sẽ là cấp độ bệnh dịch, đừng nói rời khỏi câu lạc bộ, sợ rằng chưa kịp ra hỏi phòng đã bị nhóm Alpha ăn sạch sẽ. Để giải phóng nhiệm vụ tưởng chừng như bất khả thi này, chỉ cần xem ông chủ là ai: quý tộc hào hoa phong nhã nổi tiếng trong giới đế đô hẳn là đã chán chơi với Omega mỏng manh mềm mại, muốn làm một người nóng nảy tràn đầy năng lượng, nhưng cậu cần nhân gia tự mình đưa tới cửa, mua một tặng một.
Vì mặc, mặc dù nhiệm vụ được trả một số tiền khổng lồ, nhưng trong lúc nhất thời không ai dám nhận, mấy ngày sau nhìn thấy Lâm Ân, cảm thấy nhiệm vụ này đơn giản là phù hợp với cậu : Vừa là Omega, không cần lo lắng động dục, sau khi đọc nhiều lần các điều kiện mà chủ nhân yêu cầu, cậu dứt khoát xé bỏ giấy treo thưởng.
Nhiệm vụ hoàn thành rất suôn sẻ, mục tiêu Omega mềm nhũn ngã xuống chỉ bằng một cú húc. Lâm Ân chỉ ngửi thấy mùi nước hoa mà không thể ngửi thấy mùi pheromone. Cậu còn lợi dụng ảnh hưởng từ động dục của Omega để gây náo loạn câu lạc bộ đã thu hút những người lính canh đi. Cuối cùng không mất một sợi lông đem người dẫn tới trước mặt công tử bột.
Công tử bột ôm Omega mềm mại trong lòng, nhìn thợ săn áo đen đứng thẳng, không hài lòng lắm : «Cậu thực sự là Omega ? »
Lâm Ân đeo mặt nạ sợi sinh học trên mặt, khuôn mặt cơ bản đã bị thay đổi, lúc này mới cười nhẹ với công tử bột, lấy ra cuốn sổ nhận dạng giới tính đã chuẩn bị từ lâu đưa qua ---- đây chính là đại kim chủ, hoàn thành nhiệm vụ này cậu có thể có đủ tiền để mua một căn hộ ở thủ đô Quý Tinh, nhất định thái độ phục vụ phải đầy đủ.
Công tử bột nhận lấy giấy giám định nhìn trái nhìn phải, đây là thẩm định do cơ quan quản lý thị trường chợ đen cấp, nhìn chung là không sai. Ngoài ra, ngẩng đầu nhìn lên thân hình mảnh mai của người thợ săn nhỏ bé này, cậu ta có thể ngửi thấy một mùi pheromone ngọt ngào thoang thoảng trong nhà có chút bất đồng...Cuối cùng không thể không tin : « Cậu còn rất có thể chịu, được rồi, tôi nói sẽ giữ lời, quay lại lấy tiền thưởng đi. »
Với số tiền thưởng khổng lồ trong tay, Lâm Ân tâm tình nhẹ nhàng mà chạy về, nhưng đi được nửa đường, cậu dần dần cảm thấy có gì đó không ổn--------
Bước chân phù phiếm, thân thể khô nóng, càng ngày càng không nhấc nổi sức lực, chẳng lẽ vừa nãy thời điểm báo cháy bị ngâm nước quá lâu khiến cậu bị cảm lạnh, sốt với tốc độ ánh sáng ?
Cảm giác này cậu chưa từng gặp bao giờ, chỉ có thể một bên tận lực suy đoán một bên cố hết sức tăng tốc trở về. Chỉ là chóng mặt càng ngày càng nặng, thân thể càng ngày càng không ổn, Lâm Ân mơ màng, đến cuối cùng phải giảm tốc độ, bám chặt vào vách tường bên hẻm tiến lên.
Chờ ý thức được nguy hiểm đến gần đã chậm.
Bị cơ thể cường tráng quật ngã từ phía sau nằm trên đất, người đàn ông thì thầm sau tai, vang ở tai Lâm Ân, nhưng lại rầm rầm như giông bão :
« Đuổi theo ba con phố, cuối cùng tôi cũng bắt được em, là một bé dâm đãng chạy lung tung trong kỳ động dục. »
« ...Không phải của tôi. » Sau khi cãi lại câu này, thừa dịp đối phương để lộ kẽ hở, cơ thể Lâm Ân đột nhiên bắn lên, trong nháy mắt sức mạnh bùng nổ thoát khỏi sự kiềm chế của đối phương. Vừa mới lảo đảo hai bước, liền bị đối phương kéo mạnh tay ấn trái tay vào tường, Lâm Ân khó khăn nuốt nước bọt: "Đêm nay tôi vừa gặp một Omega động dục. Đây không phải là pheromone của tôi...... Khụ khụ..."
Cổ họng bị bóp nghẹt trong lúc giãy giụa, Lâm Ân rõ ràng nhìn thấy là một Alpha mạnh mẽ đang quản thúc mình, hai mắt cậu biến thành màu đỏ tươi.
Trước đây không ngửi được bất kỳ mùi pheromone nào khiến cậu nghĩ rằng mình đã an toàn, nhưng thực tế là, lại không hề nhận ra, trong hai đời gộp lại mấy chục năm qua của Lâm Ân, đây là lần đầu tiên hắn động dục.
Ngay cả ở thời kỳ đỉnh cao của kiếp trước, Lâm Ân cũng có thể đấu với những Alpha bình thường, nhưng trong tình trạng yếu ớt hiện giờ, đối mặt với một Alpha cường hãn trong lúc mình đang động dục, cậu gần như không có cơ hội chiến thắng.
Alpha không tự chủ được cúi đầu liếm hôn lên xương quai xanh và cổ của cậu, mơ hồ nói: "... Tại sao không phải của em? Cách đó vài dãy phố, tôi cũng có thể ngửi thấy mùi thơm của em ...Phát tình trên phố, không phải tìm chịch thì làm gì? "
Từ cổ đến xương quai xanh của Lâm Ân đều bị liếm ướt, áo sơ mi bị xé rách, lộ ra một mảng da rung động lòng người, cậu bị giữ cuống họng, thống khổ thở hổn hển : « Không, khục khục... Tôi không phải...»
« Không phải sao ? Mặc quần áo bó sát như thế, đã sớm thèm khát đi ? » Alpha nhất thời không xé quần cậu, ngược lại còn hăng hái sờ soạng eo của cậu, dục vọng bạo ngược khó có thể đè nén, đến lúc sau không chỉ là sờ, dần dần biến thành bấm nhéo nặng nề, từng nơi bàn tay đi qua đều để lại dấu ngón tay rõ ràng, « Em không cần lo lắng.... Với cái mùi này của em, không bao lâu nữa, toàn bộ Alpha ở Thủ đô sẽ tới chịch em, người chờ làm em xếp đầy một con đường.... Tôi đệt, bảo bối sao em lại ngọt như vậy... »
Lâm Ân liều mạng tìm tòi đồ vật có thể dùng trên người, âm thanh sột soạt của vải vóc cọ xát đan xen với âm thanh liếm hôn trên cơ thể, ái muội không thể tả được. May mắn thay, cuối cùng cậu cũng tìm được một con dao găm trong ủng, cắn răng mạnh mẽ vung lên, nhưng lại bị Alpha dễ dàng nắm lấy cổ tay: "Đủ mạnh rồi, đừng lo lắng, tôi lập tức sẽ khiến em khóc cũng không khóc được. "
Lâm Ân vẫn không chịu thua, cố gắng cử động cổ tay bị khống chế của mình, rốt cuộc Alpha vẫn chê rằng cậu quá không ngoan ngoãn, thẳng thắn đấm một quyền vào bụng dưới Lâm Ân, Lâm Ân « A » một tiếng rên lên, trong cổ họng đột nhiên cảm thấy có vị tanh ngọt trào ra, cả người thoát lực, không thể nắm chặt con dao găm trong tay, « Leng keng » rơi xuống đất.
Hơi nước tuyệt vọng tràn ra từ khóe mắt, bỗng nhiên nhắm mắt lại, cố gắng chớp đi những giọt nước mắt không cam lòng, nhưng cậu không biết rằng cùng rơi trên mặt đất với con dao găm lại là cơ thể nhuyễn xuống của tên Alpha.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro