Chương 15: An Ủi

Lận Cảnh nhìn thấy vành tai đỏ bừng của Quý An Lê liền dừng lại một chút. Khi nói những lời đó anh rất thẳng thắn không nghĩ gì nhiều, nhưng lúc này anh cũng cảm thấy không được tự nhiên.

Giữa hai người bỗng nhiên bao trùm một bầu không khí kỳ lạ.

Lận Cảnh đi Quý An Lê thêm một đoạn, chờ đến khi thấy gương mặt nóng bừng của cậu dịu đi mới lên tiếng giải thích:

"Tôi biết cậu nói những điều đó là có chủ đích, vì cậu không thể thẳng thắn nói ra căn bệnh của mình. Tôi hiểu, vì vậy cậu không cần lo lắng tôi sẽ hiểu lầm."

Dù là vô tình nghe được, nhưng nếu đổi lại là mình, anh cũng sẽ cảm thấy ngượng ngùng.

Lận Cảnh thực sự nghĩ vậy. Vì có căn bệnh đó trước đây, và Quý An Lê lại đề cập riêng đến hình thái thứ hai, nên lúc đó anh thật sự không nghĩ ngợi nhiều, chỉ cho rằng đó là những lời Quý An Lê nói ra để trả đũa Văn Trăn.

Tất nhiên, điều quan trọng là khi Văn Trăn nói xấu anh, Quý An Lê đã bảo vệ anh.

Ngoài những người đồng đội sống chết với mình, đây là lần đầu tiên có người mới gặp anh hai lần đã bảo vệ anh như vậy. Vì thế, khi Quý An Lê hỏi anh mới thẳng thắn trả lời, chỉ là không ngờ Quý An Lê lại phản ứng mạnh như vậy.

Quý An Lê lúc này đã bình tĩnh lại, nghe lời giải thích của Lận Cảnh khiến cậu bớt căng thẳng phần nào, nhưng không thể tránh khỏi chút lo lắng, dù sao... Lận Cảnh nghĩ rằng cậu làm vậy để kích thích Văn Trăn, nhưng thực ra lời nói đó là nửa thật nửa giả, ít nhất việc hình thái sói tuyết của Lận Cảnh khiến cậu không thể rời mắt là thật.

Nhưng những điều này chắc chắn cậu sẽ không chủ động thú nhận với Lận Cảnh, cứ để anh ta nghĩ rằng cậu cố tình làm vậy thôi.

Hai người nhanh chóng quên đi chuyện này và đi ăn một bữa. Vì chuyện vừa xảy ra, họ không tiếp tục đi những nơi khác để hẹn hò theo quy trình, mà quyết định đi kiểm tra tiền hôn nhân trước.

Lần trước Quý An Lê kiểm tra gen lần thứ hai là tại Bệnh viện số 2 của Thủ tinh, lần này cậu cũng định đến đó để tránh gặp phải bác sĩ mà Quý Thần Hạo đã mua chuộc.

Dù Quý Thần Hạo hiện đang bị giam giữ để điều tra, nhưng không thể đảm bảo rằng người mà hắn sắp xếp trước đó sẽ không can thiệp vào báo cáo kiểm tra của cậu, nên cậu quyết định không đến Bệnh viện số 1.

Lận Cảnh bình thường thường đến Bệnh viện số 1, nhưng lần này anh chọn theo Quý An Lê đến Bệnh viện số 2, nhân tiện kiểm tra lại vết thương trên người.

Hai người đến Bệnh viện vào lúc hai giờ chiều. Vì đã gửi yêu cầu đặt lịch từ tối hôm trước nên khi đến nơi, họ được dẫn thẳng lên tầng VIP. Đây là sự thay đổi sau khi Quý An Lê được xét nghiệm là trị liệu sư cấp 3S. Trị trị sư cấp S trở lên rất hiếm nên thủ tục kiểm tra tiền hôn nhân cũng phức tạp hơn.

Quý An Lê trước đây chưa từng làm kiểm tra này, vì vậy khi đến nơi mới biết phải lên tầng VIP. Nghĩ kỹ một lúc, cậu cảm thấy tay chân của Bác Cả và Quý Trần Hạo không thể với tới nơi này, hơn nữa lần này còn có Lận Cảnh đi cùng.

Tuy nhiên, điều mà Quý An Lê không ngờ là khi họ bước vào thang máy ở tầng VIP, cửa mở ra và họ nhìn thấy một người không ngờ đến.

Lận Cảnh ngay khi nhìn thấy Lận Dự anh bước lên một bước chắn Quý An Lê ở sau lưng, đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người đàn ông trẻ tuổi lịch lãm có vài phần giống với mình trong thang máy.

Sau lưng Lận Dự là hai vệ sĩ mặc vest đen, thấy cảnh tượng này hắn ta nhướn mày tỏ vẻ ngạc nhiên, sau đó lắc đầu bất lực:

"Em trai à, cậu làm sao vậy? Chẳng lẽ tôi lại vì Quý tiên sinh chọn cậu mà không chọn tôi, nên tức giận làm gì với cậu ấy sao? Hai người đến đây để làm kiểm tra tiền hôn nhân à? Vừa hay, cha đang ở đây để kiểm tra sức khỏe, ông ấy ở trên tầng, cậu có muốn nhân tiện báo với cha chuyện đính hôn của hai người không?"

Nghe xong lời nói của hắn Lận Cảnh không có phản ứng gì, chỉ khi cửa thang máy đóng lại, anh mới lạnh nhạt đáp:

"Không cần, khi nào có thời gian tôi sẽ về nhà họ Lận để thông báo chuyện này."

Khi âm cuối vừa dứt, cửa thang máy cũng hoàn toàn khép lại, cắt đứt mọi biểu cảm của Lận Dự. Nhưng Quý An Lê có thể cảm nhận rõ ràng sự cảnh giác của Lận Cảnh ngay khi nhìn thấy Lận Dự, thậm chí còn có cảm giác như hai anh em sẽ đánh nhau ngay tại chỗ.

Khi thang máy khác dừng lại hai người bước vào, Quý An Lê liếc nhìn Lận Cảnh:

"Vết thương của anh... không phải là do anh ta chứ?"

Để tránh bị người trong thang máy nghe thấy, anh không nói thẳng từ "độc", nhưng Lận Cảnh chắc chắn hiểu.

Quý An Lê nghi ngờ như vậy cũng không phải vô lý. Lận Cảnh dù sao cũng là chiến binh mạnh nhất Tinh hệ ở hiện tại, ít ai có thể đánh bại anh chỉ dựa vào sức mạnh thể chất. Đêm qua, trong con hẻm, anh cũng chỉ gặp rắc rối vì cơn bạo động tinh thần, nhưng ngay cả như vậy anh vẫn không thất thế.

Vì vậy, để có thể hạ độc Lận Cảnh cần phải có người anh tin tưởng và ở gần, cộng với thái độ cảnh giác của anh đối với Lận Dự, điều này không khó để đoán.

Lận Cảnh không giấu Quý An Lê, vừa hay cũng cần một lý do để cậu biết rằng Lận Dự không phải là người đáng tin, cần phải cẩn trọng:

"Đúng vậy. Nếu sau này gặp anh ta, tốt nhất cậu nên tránh đi. Việc anh ta dẫn cha đến Bệnh viện số 2 để kiểm tra sức khỏe hôm nay cũng không phải là ngẫu nhiên."

Lận Cảnh đoán đối phương là vì tối qua Quý An Lê đã chọn anh, nên lần này muốn lợi dụng việc kiểm tra tiền hôn nhân để ngăn cản, không muốn để anh kết hôn suôn sẻ, giống như việc anh ta làm chứng nhân trong buổi xem mắt ban đầu cũng là không muốn để Lận Dự đạt được mục đích.

Quý An Lê trầm ngâm suy nghĩ, cố gắng nhớ lại mọi thứ về nhà họ Lận ở kiếp trước, nhưng sau này cậu bị giam trong tầng hầm, cậu không biết nhiều về Lận Cảnh, chỉ biết từ góc nhìn của Quý Thần Hạo người nắm quyền cuối cùng của nhà họ Lận là Lận Dự.

Lận Dự vốn đã được định sẵn là người kế thừa, nên việc hắn ta nắm quyền không khiến Quý An Lê nghi ngờ. Nhưng nếu Lận Dự thắng cuộc vậy Lận Cảnh đã xảy ra chuyện gì? Nếu lần này cậu không thể giải độc cho anh ấy trong vài chục ngày tới, có phải kiếp trước Lận Cảnh đã...

Ý nghĩ này khiến trái tim Quý An Lê chao đảo, cuối cùng cậu nghiêm túc nhìn Lận Cảnh:

"Tôi nhất định sẽ giúp anh sống thật tốt."

Cậu nói quá nghiêm túc và chân thành khiến Lận Cảnh bỗng nhiên sững người, cúi đầu nhìn vào đôi mắt sáng như ngọc lưu ly của Quý An Lê. Mãi một lúc sau, anh mới cảm thấy cổ họng mình hơi khô, nhẹ nhàng đáp lại:

"... Ừ."

Quý An Lê cảm thấy sau khi họ ra khỏi thang máy, quan hệ giữa hai người trở nên gần gũi hơn một chút. Ít nhất thì cảm giác xa lạ giữa cậu và Lận Cảnh đã giảm đi phần nào, điều này khiến cậu vui vẻ, nhưng sự vui vẻ này chỉ duy trì đến khi họ cầm trên tay bản kiểm tra.

Cuối cùng, Quý An Lê đã hiểu lý do tại sao Lận Dự đến Bệnh viện số 2, hắn ta đến với ý đồ không tốt nhưng lại không đi theo họ để ngăn cản, hắn muốn xem kịch vui. Vì hắn biết kiểm tra tiền hôn nhân của họ sẽ không qua?

Hay là muốn xem phản ứng của cậu khi thấy hình thái sói tuyết mất kiểm soát do khiếm khuyết gen của Lận Cảnh? Đến lúc đó Lận Dự sẽ xuất hiện như một anh hùng?

Quý An Lê im lặng, bên cạnh Lận Cảnh đang cầm hai tờ phiếu kiểm tra cũng im lặng.

Mỗi người họ nhận được hai bảng kiểm tra, một bảng là kiểm tra tùy chọn, bảng còn lại là kiểm tra bắt buộc.

Cả hai người chưa từng làm kiểm tra tiền hôn nhân, nên không ngờ lại có những kiểm tra bắt buộc như thế này, họ nghĩ rằng chỉ là kiểm tra sức khỏe thông thường, nhưng...

Quý An Lê nhìn bác sĩ với ánh mắt sáng lên khi nhìn thấy họ:

"Ba mục này... nhất định phải kiểm tra sao?"

Bác sĩ gật đầu: "Nếu cậu đến vào năm ngoái thì không cần, nhưng đây là quy định mới từ năm nay. Nguyên nhân chính là những năm gần đây có quá nhiều cặp đôi AO kiện lên tòa án để yêu cầu hủy hôn do mâu thuẫn, thậm chí có những người thành cặp đôi oan gia sau khi kết hôn. Phần lớn lý do là vì sau khi kết hôn mới phát hiện ra mùi pheromone của đối phương không phù hợp, hoặc dù độ tương thích rất cao nhưng khi phát tình lại không thể an ủi hoàn toàn bạn đời. Những trường hợp như vậy xảy ra nhiều quá, nên cấp cao quyết định bổ sung ba mục này vào kiểm tra bắt buộc trước hôn nhân, hy vọng có thể giảm thiểu những trường hợp như vậy trước khi kết hôn."

Nghe xong lời giải thích, Quý An Lê nhìn Lận Cảnh:

"Chúng tôi có thể bàn bạc một chút không?"

Bác sĩ tốt bụng mỉm cười và chỉ tay về phía căn phòng nhỏ bên cạnh:

"Được chứ... được chứ, chỗ đó có phòng cách âm hai người có thể vào đó bàn kỹ không cần vội."

 Đây chính là cặp đôi nổi tiếng từ tối qua, vị hôn phu nổi tiếng trên Tinh võng! Hôm nay thật may mắn khi được gặp họ. Mới đó mà đã kiểm tra tiền hôn nhân rồi à? Chẳng phải sắp được nghe tin vui rồi sao?

Quý An Lê và Lận Cảnh bước vào căn phòng nhỏ không lớn lắm, nhìn vào ba mục kiểm tra bắt buộc, cúi đầu hoàn toàn không biết phải đối diện với Lận Cảnh thế nào:

"Anh... nghĩ sao?"

Lận Cảnh cũng không ngờ có một ngày anh lại đính hôn với một người mình mới gặp chính thức ngày hôm qua, và sẽ kết hôn trong vòng bảy ngày tới. Bây giờ cũng mới chỉ là ngày thứ hai... mà họ đã phải "tiếp xúc thân mật" rồi?

Nhưng khi nhìn thấy vành tai đỏ bừng đang cố tỏ vẻ bình tĩnh của Quý An Lê, ánh mắt của Lận Cảnh lại rơi vào ba mục kiểm tra bắt buộc được đánh dấu đỏ.

Thứ nhất, xác nhận tuyến thể Omega còn nguyên vẹn trước hôn nhân, hoặc đã được xóa đánh dấu pheromone Alpha của bạn đời trước;

Thứ hai, xác nhận mùi tin tức tố của hai bên trong phạm vi chấp nhận được;

Thứ ba, xác nhận trong kỳ phát tình của Omega hoặc kỳ mẫn cảm của Alpha, bạn đời có thể an ủi hiệu quả hoặc có khả năng này.

Bảng kiểm tra bắt buộc này là giống nhau cho cả hai người, ngoại trừ mục thứ nhất. Hai mục còn lại rõ ràng yêu cầu hai người cùng tham gia kiểm tra mới hoàn thành được, nhưng mục đầu tiên thì chỉ cần máy móc quét là xong. Nhưng mục thứ hai... lại có chút mơ hồ.

Nếu là một cặp đôi khác đã sớm quen thuộc, việc kiểm tra này không có gì khó khăn, nhưng Lận Cảnh và Quý An Lê mới chính thức gặp nhau từ ngày hôm qua.

Nhưng đây chưa phải là điều khó khăn nhất, điều rắc rối nhất chính là mục thứ ba. Lận Cảnh suy nghĩ một lúc rồi hỏi:

"Trước đây cậu có nói rằng căn bệnh của cậu sẽ phát tác trong giai đoạn phát tình, nếu như mục thứ ba yêu cầu kích thích nhẹ để kiểm tra khả năng an ủi, thì có phải căn bệnh của cậu cũng sẽ phát tác không?"

Ở đây là bệnh viện, chắc chắn có đầy đủ thuốc ức chế và chỉ kích thích nhẹ nên vẫn nằm trong tầm kiểm soát, nhưng vấn đề là tình huống của Quý An Lê đặc biệt hơn, kỳ phát tình còn kèm theo chứng mất kiểm soát được khi chạm vào lông mềm.

Vì thấy Quý An Lê trước đó không thoải mái khi anh nói từng chữ một, lần này anh dùng từ "căn bệnh" để diễn đạt ẩn ý.

Dù Lận Cảnh đã dùng từ "căn bệnh" để nói một cách kín đáo, nhưng Quý An Lê vẫn hiểu được. Cậu ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng rực mang theo vẻ xấu họ và bực bội khó hiểu:

"Anh nên lo là trong giai đoạn cảm thụ, anh có biến hình thành sói tuyết rồi mất kiểm soát không? Nếu như có cả cơn bạo động tinh thần thì sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro