Chương 26: Đánh Dấu
Sau khi được Quý An Lê đồng ý, Lận Cảnh lập tức liên hệ với Hội trưởng An giải thích sơ qua về tình trạng rối loạn phát tình và gửi địa chỉ nhà.
Sau đó anh vội vã trở về trước. Khi vừa mở cửa biệt thự, anh lập tức nhìn thấy Quý An Lê đang ngồi trên ghế sofa và bước nhanh đến.
Lận Cảnh đứng trước mặt Quý An Lê, chỉ thực sự thở phào nhẹ nhõm khi thấy tình trạng của cậu tốt hơn nhiều so với trong video.
Trên đường về anh luôn lo lắng Quý An Lê chỉ nói không sao để anh yên tâm. Giờ nhìn thấy tận mắt, trái tim đang treo lơ lửng mới thực sự được đặt xuống.
Quý An Lê biết Lận Cảnh sẽ về nhanh nhưng không ngờ nhanh đến vậy. Cậu đã từng đến biệt thự ngoại ô để chữa bệnh cho Ander, quãng đường đó phải mất ít nhất một tiếng, vậy mà giờ mới có 20 phút?
Quý An Lê muốn hỏi xe bay của anh còn ổn không? Có bốc khói hỏng máy không? Nhưng nghĩ đến việc Lận Cảnh vội vã như vậy vì lo lắng cho mình, cậu cảm thấy vừa phức tạp vừa ấm áp trong lòng. Quả nhiên cậu đã không chọn sai, Thượng tướng Lận xứng đáng là con sói tuyết có bộ lông xù mịn nhất, đúng là một người tốt.
Lận Cảnh ngồi xuống bên cạnh Quý An Lê:
"Cậu vừa mới phân hóa thành trị liệu sư chưa lâu, lần trước chắc đã từng phát tác rồi sao lại nhanh phát tình như vậy?"
Anh suy đoán dựa trên những gì Quý An Lê từng nói. Vì Quý An Lê đã biết mình phát tình sẽ kèm theo mất kiểm soát chứng bệnh tiềm ẩn, chứng tỏ cậu đã từng bị phát tình rồi.
Tính thời gian thậm chí chưa qua mấy ngày, hoàn toàn khác với việc mỗi tháng phát tình một lần như đã nói trước đó, nên anh lo Quý An Lê có thể bị hội chứng rối loạn phát tình.
Câu trả lời của Quý An Lê cũng xác nhận phỏng đoán của Lận Cảnh:
"Chắc là bị rối loạn rồi. Tôi cũng vừa nghĩ lại, phát tình hai lần trong thời gian ngắn là không bình thường. Có lẽ do trước đây cơ thể tôi không có tinh thần lực, yếu hơn cả Omega thông thường, đột nhiên phân hóa thành trị liệu sư mạnh như vậy, có lẽ là di chứng do cơ thể chưa thích nghi được trong thời gian ngắn."
Ngừng một chút, cậu nhỏ giọng nói thêm:
"Tôi vốn tưởng chỉ là mất kiểm soát chứng bệnh tiềm ẩn thôi, không ngờ còn có cái này nữa, thật sự không phải cố ý giấu."
Lận Cảnh tất nhiên tin cậu:
"Tôi biết, cậu không phải là người như vậy."
Quý An Lê gãi gãi mũi hơi áy náy trong lòng, không anh không hiểu gì về tôi cả, tôi thực sự là người như vậy đấy.
Nhưng việc không biết trước về rối loạn phát tình là thật, nếu không cậu đã có chuẩn bị và cũng không đến nỗi phải nói câu tình cảm giống như trao thẻ người tốt kia.
Lận Cảnh nhìn thấy thuốc ức chế rơi vãi bên cạnh:
"Cậu không dùng cái này sao?"
Anh nghe nói kỳ phát tình thường dùng thuốc ức chế, sao Quý An Lê lại dùng thuốc xịt? Nó chỉ có thể duy trì được 4 tiếng, chỉ là tạm thời kiềm chế thôi.
Quý An Lê cúi mắt:
"Lần trước tôi có dùng, nhưng lần này nghiêm trọng hơn lần trước... Tôi lo lắng việc dùng thuốc ức chế cho tình trạng phát tình bất thường này sẽ không thích hợp, định chờ đi bệnh viện kiểm tra, vừa hay anh nhắn tin báo Hội trưởng An sẽ dẫn bác sĩ đến."
Lận Cảnh càng thêm lo lắng, anh không hiểu nhiều về tình trạng của Omega, nhưng những gì Quý An Lê nói cũng đúng, với tình trạng phát tình bất thường này quả thật không nên dùng quá nhiều thuốc ức chế.
Hội trưởng An đến nhanh hơn họ tưởng, có lẽ lo Quý An Lê có vấn đề nên đến khu biệt thự càng nhanh càng tốt. Mấy chiếc xe bay vừa dừng lại, Giải Liệt và một người khác ở nhà bên cạnh lập tức cảnh giác xuất hiện, khi thấy Hội trưởng An thì ngạc nhiên:
"Hội trưởng An, các người là...?"
Không chỉ có Hội trưởng An đến, còn có vài bác sĩ cao cấp.
Phải chăng Quý tiên sinh có chuyện gì?
Sắc mặt hai người Giải Liệt thay đổi, Hội trưởng An vội vẫy tay:
"Không liên quan đến các anh, chỉ là một số việc riêng cần kiểm tra cho bạn học Quý, các anh cứ tiếp tục canh gác bên ngoài."
Dặn dò xong, Hội trưởng An dẫn các bác sĩ vội vàng đi vào.
Lận Cảnh là người mở cửa cho họ. Khi nhìn thấy các bác sĩ anh không chắc có thể tin tưởng họ không, nhưng đây là người do Hội trưởng An dẫn đến, với mức độ quan tâm của Hội trưởng An đối với Quý An Lê thì chắc không có vấn đề gì. Quan trọng hơn dưới sự giám sát của Hội trưởng An, dù có vấn đề thì những người này cũng không dám làm gì.
Mấy bác sĩ đến nơi lần lượt kiểm tra kỹ lưỡng cho Quý An Lê, sau đó nhìn vào số liệu trên thiết bị, họ nhìn nhau vị bác sĩ lớn tuổi nhất thở dài:
"Tình trạng của Quý tiên sinh nói nghiêm trọng thì nghiêm trọng, nói không nghiêm trọng thì cũng không có vấn đề gì lớn."
Hội trưởng An vốn đang rất căng thẳng, nghe câu này thì bối rối:
"Có thể nói đơn giản hơn không?"
Bác sĩ già chỉ cho Quý An Lê và mọi người xem số liệu, không khác nhiều so với những gì hệ thống nói trước đó:
"Cơ thể Quý tiên sinh không có vấn đề gì lớn, chỉ là sau khi phân hóa sức trị liệu quá mạnh, thêm vào đó lại đúng lúc phát tình sau khi vừa trưởng thành. Vốn dĩ vài tháng đầu sau lần phát tình đầu tiên khi trưởng thành đã không ổn định, cộng thêm tác động từ sự thay đổi gen quá lớn để lại di chứng, mới dẫn đến rối loạn phát tình. Thông thường tình trạng này sẽ kéo dài vài tháng rồi sẽ biến mất sau khi gen ổn định."
Hội trưởng An hoàn toàn yên tâm:
"Vài tháng thì không có vấn đề gì, trong thời gian này chuẩn bị nhiều thuốc ức chế là được."
Bác sĩ già vuốt râu lắc đầu:
"Đây mới là vấn đề phiền phức, không thể dùng thuốc ức chế. Tình trạng của Quý tiên sinh đặc biệt không thể tùy tiện sử dụng, dù sao đây là ảnh hưởng của cơ thể do thay đổi gen gây ra. Dùng thuốc ức chế chỉ là tạm thời kiềm chế, lần sau sẽ càng nghiêm trọng hơn, có thể ảnh hưởng đến sức mạnh trị liệu về sau, thậm chí có thể làm giảm cấp độ."
Đó là lý do tại sao nói nghiêm trọng thì cũng nghiêm trọng. Tiếp theo, không đợi Hội trưởng An mở miệng, bác sĩ già tiếp tục:
"Tất nhiên, nói không nghiêm trọng thì cũng không có vấn đề gì lớn. Quý tiên sinh đã đăng ký kết hôn đã có bạn đời chỉ cần đánh dấu vĩnh viễn là được."
Lận Cảnh vốn đang chăm chú lắng nghe từng chữ ghi nhớ tất cả vào lòng, bỗng thấy vị bác sĩ già đang nói tốt bỗng nhìn về phía anh và đưa ra câu kết luận này.
Lận Cảnh nhất thời đứng ngây ra: Cái gì... đánh dấu vĩnh viễn? Có phải là cái đánh dấu mà anh biết không?
Lận Cảnh theo phản xạ nhìn về phía Quý An Lê, người kia đang cúi đầu chỉ lộ ra đôi tai đỏ ửng dưới mái tóc đen mềm mại. Lận Cảnh không hiểu sao cũng cảm thấy căng thẳng, cũng không tự nhiên thu hồi ánh mắt, cúi đầu một lúc không biết nói gì.
Quý An Lê không ngờ đúng là bác sĩ già nói thẳng thắn như vậy, còn trực tiếp đưa ra giải pháp một lần là xong - đánh dấu vĩnh viễn. Để hai người mới gặp nhau vài lần làm vậy, có ổn không?
May mà Hội trưởng An sau khi ngớ người, nhìn thấy tình huống của hai người liền ho khan một tiếng:
"Chỉ có thể đánh dấu vĩnh viễn thôi sao?"
Bác sĩ già nghi hoặc nhìn quanh:
"Có vấn đề gì sao? Họ không phải là bạn đời sao?" Đây chẳng phải là chuyện sớm muộn sao?
Hội trưởng An khẽ nhắc nhở:
"Họ mới xem mắt thành công vài ngày trước, tuy đã đăng ký kết hôn nhưng tính ra cũng chưa gặp nhau mấy lần."
Thêm nữa là đám cưới còn chưa tổ chức trực tiếp đánh dấu vĩnh viễn, bà nghĩ chắc bạn học Quý chắc chắn sẽ ngại.
Bác sĩ già bừng tỉnh:
"À, thế à, vậy đánh dấu tạm thời cũng được, tuy hiệu quả không bằng đánh dấu vĩnh viễn nhưng vài tháng cũng không sao."
Dĩ nhiên, vợ chồng mới cưới có khi vài ngày sau hối hận, tình cảm sâu đậm rồi tự động đánh dấu vĩnh viễn thôi mà.
Ông ta vẫn rất cởi mở, tình huống đặc biệt thì giải quyết đặc biệt.
Hội trưởng An thở phào nhẹ nhõm: "đúng... đúng... đúng"
Còn có đánh dấu tạm thời sao bà lại quên mất điều này, cũng tại quá lo lắng. Vì vậy, ngoại trừ Quý An Lê, những người còn lại đồng loạt nhìn về phía Lận Cảnh, ném vấn đề cho anh:
"Thượng tướng Lận bên này không có vấn đề gì chứ?"
Lận Cảnh ngồi thẳng đơ tại chỗ, một lúc lâu không thốt nên lời cổ họng nghẹn lại, rõ ràng không ngờ tiến triển lại nhanh như vậy. Nhưng nghĩ đến đây là phương pháp điều trị tốt nhất cho Quý An Lê hiện tại mà không có tác dụng phụ anh cụp mắt xuống, khẽ "ừm" một tiếng.
Bên cạnh, Quý An Lê vốn đang cố để đầu óc trống rỗng, sợ nghe thấy Lận Cảnh nói cần suy nghĩ thêm, khi nghe được câu trả lời này trái tim bé nhỏ đang đập loạn xạ cuối cùng cũng trở lại bình tĩnh. Cậu không nhịn được nghiêng đầu liếc trộm Lận Cảnh một cái, người kia cũng vừa hay nhìn qua khi ánh mắt chạm nhau cả hai lập tức ngồi thẳng người và quay đầu đi.
Quý An Lê trong lòng "á.... á...." nhưng bề ngoài vẫn bình tĩnh như không, trách mình sao lại nhìn trộm vào lúc này còn nhìn trộm cái gì!
Hội trưởng An nhìn thấy cảnh này không nhịn được bật cười, bây giờ bà hoàn toàn tin rằng hai người thật sự là tình yêu sét đánh. Hôm qua khi nghe báo cáo họ đã đăng ký kết hôn còn thấy lạ, nhưng giờ nhìn tình cảm vợ chồng tốt như vậy, không nhịn được nở nụ cười trong mắt.
Nhìn dáng vẻ của bạn học Quý thậm chí không cần hỏi cậu ấy có đồng ý không, không phản đối chính là ngại mở miệng, bà trực tiếp quyết định:
"Vậy cứ quyết định như vậy đi, sau khi đánh dấu tạm thời có gì cần dặn dò không?"
Bác sĩ già nói:
"Khi Quý tiên sinh phát tình sẽ đặc biệt phụ thuộc và thân thiết với Thượng tướng Lận, lúc đó Thượng tướng Lận cần phải kiên nhẫn an ủi, tốt nhất là chiều theo mọi yêu cầu của Quý tiên sinh."
Sau khi ông nói xong, ngoại trừ Quý An Lê mọi người lại đồng loạt nhìn qua. Lận Cảnh lần đầu tiên cảm thấy mặt nóng đến mức gần như không giữ được vẻ mặt bình tĩnh, cố gắng cứng rắn duy trì vẻ mặt nghiêm túc và khẽ "ừm" một tiếng.
Bác sĩ già tiếp tục dặn dò:
"Sau khi đánh dấu tạm thời, ngày hôm sau Quý tiên sinh nhớ đến bệnh viện kiểm tra tuyến thể, tình trạng của cậu khác với người khác, xem có hiệu quả không hoặc có xuất hiện triệu chứng khác không. Ngoài ra, cho tôi xem hồ sơ khám bệnh của Quý tiên sinh và Thượng tướng Lận, xem có vấn đề gì không phù hợp với đánh dấu tạm thời không."
Quý An Lê mở hồ sơ từ vòng tay thông tin, đây cũng là thông tin công khai trong hệ thống y tế, rất thoải mái hiển thị cho mọi người xem.
Lận Cảnh suy nghĩ một chút, cũng mở hồ sơ của mình hồ sơ của anh nhiều hơn Quý An Lê rất nhiều, nhưng phần lớn là điều trị vết thương.
Bác sĩ già chỉ cần xem hai tháng gần đây, xem qua của Quý An Lê không có vấn đề gì rồi tiếp tục xem của Lận Cảnh, thấy một mục nhíu mày:
"Điều trị vết thương? Còn là gần đây? Vậy vết thương của Thượng tướng Lận đã lành chưa? Nếu chưa lành sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả sau khi đánh dấu tạm thời."
Lận cảnh ngẩn người nhìn về phía Quý An Lê, nhưng phát hiện Quý An Lê đang chăm chú nhìn hồ sơ khám bệnh của anh, đặc biệt là mục mà bác sĩ già chỉ ra dường như cả người đều đang ngẩn ngơ.
Quý An Lê đờ đẫn nhìn chằm chằm vào bệnh viện khám và thời gian điều trị vết thương đó, cả người đều choáng váng. Bệnh viện Số 1 VIP của Thủ tinh, thời gian này... chẳng phải đúng là lúc kiếp trước cậu đi kiểm tra gen lần thứ hai sao?
Vậy ra lúc đó người mà cậu tốt bụng giúp đỡ trong lần phát tình đầu tiên... chính là Lận Cảnh sao?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro