C58. Tiểu thụ thiên tài thương nghiệp của nhà Ác ma đại nhân

[Ảnh ỷ có tiểu thụ nhà mình, hehe]

...

Quân Tư Vũ mở văn kiện ra nhìn lướt, chỉ thấy chi chit số má cùng với tiếng nước ngoài, chính hắn còn không hiểu trong này viết cái gì, vậy mà quản lý đã ra lệnh trong vòng ba ngày phải hoàn thành. Hắn nghĩ nghĩ một lúc rồi cất tập văn kiện vào cặp da, vừa hay chợt nảy ra sáng kiến —— Liêu Thần nhà mình chẳng phải là thiên tài trong giới thương nghiệp đó sao, đem về nhờ làm giúp là được rồi.

Vì thế, ác ma đại nhân thảnh thơi cưỡi xe đạp điện về nhà.

Liêu Thần nhìn bản đề án xong lại quay sang dòm ác ma đại nhân bằng ánh mắt tràn đầy khinh bỉ và xem thường.

Y hỏi ác ma đại nhân, "Tôi giúp anh làm mấy thứ này, sau đó có được lợi ích gì không vậy?"

"Thì sau này lại đến lượt tôi giúp ngài làm đề án." Ác ma đại nhân cười đầy chân thành.

"Coi như xong, nhờ anh làm giúp đề án thì tôi cũng nên nộp đơn xin từ chức là vừa. Tôi thấy anh vẫn hợp với công việc cọ nhà vệ sinh nhất đấy." Liêu Thần thản nhiên xỉa xói ác ma đại nhân không thương tiếc.

"Dù sao nếu cậu không chịu giúp thì từ mai tôi chắc chắn thất nghiệp." Ác ma đại nhân bi tráng thừa nhận, mặc cho Liêu Thần móc máy đến thế nào cũng quyết không xấu hổ.

"Da mặt thực dày. Như vậy đi, đề án này đổi lấy một tháng tiền thuê nhà, coi như tháng này tiền nhà anh chịu." Liêu Thần phất tay tỏ vẻ khinh bỉ, sau khi được ác ma đại nhân hầu hạ ăn tối ngon lành xong mới cầm tập công văn bước về phòng mình, bật máy tính lên lách cách gõ chữ.

[ Ác ma đại nhân trả công cho tiểu thụ ^^]

Thời gian chớp mắt đã tới 9 giờ, Liêu Thần duỗi lưng dụi dụi mắt, công việc coi như đã hoàn thành. Y thở dài một hơi, cảm khái không biết mình mắc cái chứng gì mà tự dưng cắm đầu giúp công ty đối thủ hoàn thành đề án quan trọng, chợt ngửi thấy hương cà phê đưa lên mũi, Liêu Thần quay đầu lại nhìn thì thấy Quân Tư Vũ đang bưng đến tách cà phê thơm nồng nóng hổi.

"Coi như anh thức thời, Quân Tư Vũ." Liêu Thần hừ một tiếng.

"Đâu có, Liêu tổng vất vả rồi." Quân Tư Vũ mỉm cười đặt tách cà phê xuống mặt bàn, sau đó cúi người cắn nhẹ lên cổ Liêu Thần, làm y bất ngờ giật thót.

"Anh ... anh định làm gì?" Liêu Thần thất thanh kêu lên.

"Ai dà, không phải cậu bảo đêm qua là do say rượu nên không nhớ gì, vậy giờ tranh thủ lúc cả hai đều đang tỉnh táo ..." Quân Tư Vũ ở trên cổ y thổi nhẹ khiến cho thần kinh Liêu Thần căng thẳng đến cả người đều cứng đơ.

"Bây giờ ... bây giờ không phải ....... Không được!" Liêu Thần còn muốn phản kháng, nhưng Quân Tư Vũ từ phía sau đã nhanh lẹ vòng tay ôm lấy y, bàn tay thò vào trong áo sơ mi bắt đầu ve vuốt.

Liêu Thần hô hấp dồn dập, dục niệm vốn đã yên ổn lại bị khuấy lên —— Quân Tư Vũ tựa như ma quỷ, luôn trong lúc lơ đãng lộ ra mị lực nguy hiểm, hấp dẫn người ta đánh mất lý trí. Đầu óc Liêu Thần dần dần trống rỗng, đột nhiên cảm thấy thân thể mình như bay lên, thì ra là bị Quân Tư Vũ bế khỏi chỗ ngồi, đem y thả xuống giường.

"Đừng ...... Đừng ..." Cảm giác thân thể hai người dán sát vào nhau, Liêu Thần vừa nghênh đón vừa chống cự, kết quả là bị Quân Tư Vũ ép tới không cử động nổi, vì những vuốt ve khiêu khích của hắn mà nổi lên phản ứng, rên rỉ không ngừng. Dưới ánh đèn giường nhu hòa, Quân Tư Vũ vạt áo mở rộng lại có sức hút dị thường, Liêu Thần không thể khống chế tâm mình đành rơi vào tay giặc. Cũng chẳng thể nào trách được, về phương diện lừa người này thì nhân loại làm sao so được với đám ma quỷ bọn hắn chứ.

"Chỉ cần nghĩ đến mình tôi là được rồi." Quân Tư Vũ sau khi khơi dậy trọn vẹn dục vọng của Liêu Thần liền ghé sát vào tai y dịu dàng nỉ non. Liêu Thần như bị yểm bùa, không tự chủ được mà cùng hắn mười ngón tay đan hòa vào nhau, cũng chẳng thể giải thích nổi vì sao lại đồng ý làm chuyện này ... Nhưng y không muốn nghĩ nữa, tựa như đây là điều hiển nhiên cần phải đến.

Theo từng đợt va chạm dội tới nơi sâu nhất trong tâm hồn khiến Liêu Thần muốn la lên thật lớn, giãy dụa trong vùng giao thoa giữa đau đớn và khoái cảm. Y đã không phân rõ được suy nghĩ hay ngôn ngữ của mình có còn phù hợp hay không, chỉ mặc cho thứ kích thích nguyên thủy của bản thân lan tràn. Ngay cả khi bên tai ù đặc vì những tiếng rên rỉ kích tình, y đã không nhận ra, trong vô thức, y gọi tên Quân Tư Vũ.

Vì thế, ngày hôm sau, chuyện vệ sinh tắm rửa và bữa sáng đều được ác ma đại nhân bao thầu. Thật ra, không chỉ hôm nay, hắn đã đảm nhận mấy công việc quản gia này từ lâu rồi.

Đề án của ác ma đại nhân được cấp trên thuận lợi thông qua khiến cho đám đồng nghiệp phải tròn mắt ngưỡng mộ. Rất nhanh sau đó, mấy vị lãnh đạo cấp cao đều nhất trí khen ngợi ác ma đại nhân đã đề xuất ra chiến lược thông minh (rõ ràng hoàn toàn là nhờ Liêu Thần làm hộ), tiền thưởng cuối tháng cứ tăng rồi lại tăng, tiếp đến mấy tình huống sau đó ác ma đại nhân hẳn cũng đã ngờ tới. Dù sao ở mấy cái lĩnh vực kinh doanh này thì ác ma đại nhân thật chẳng khác nào một tên gà mờ.

Đang lúc ác ma đại nhân còn mải vênh vênh đắc ý nên không hề hay biết, rằng đề án hoàn mĩ mà thiên tài thương nghiệp Liêu Thần đã viết giúp hắn đang trải qua tầng tầng đề cử, được lãnh đạo tổng công ty tiếp nhận, khen không hết lời rằng đây chính là bản kế hoạch kinh doanh suất sắc nhất trong những năm vừa qua, các sếp ai ai cũng coi trọng, ngay cả boss tổng Diana khi vừa tiếp nhận đề án, lời vàng ý ngọc tỏ ý rất hài lòng, không chút do dự lập tức kí giấy cho nhân viên triển khai, không những thế còn công bố một tin khiến tất thảy mọi người trong công ty đều muốn ghen tị đỏ mắt —— Sếp muốn gặp mặt "kì tài" Quân Tư Vũ nha.





Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro