C83. Phần thưởng của ác ma đại nhân
...
Ác ma đại nhân vừa về tới nhà liền xông vào phòng tắm tắm nước ấm, sau đó nằm úp sấp trên giường, rất nhanh đã chìm vào mộng đẹp. Ngủ thẳng tới tận nửa đêm, hắn mới mơ mơ màng màng nhớ ra mình vẫn còn chưa "ăn" Liêu Thần – làm sao có thể bỏ qua bữa tiệc ngon nhất khi về tới nhà này chứ?
Do đó, thừa dịp đêm tối mịt mờ, thừa dịp đám nhóc Xuyến Xuyến còn đang say ngủ, vị ác ma đại nhân vừa khôi phục cả tinh thần lẫn thể lực liền mặc quần áo ngủ vào, cứ thế dùng chân trần mà rón rén đi ra mở cửa phòng mình, cẩn cẩn thận thận mò sang phòng của Liêu Thần ở kế bên.
"Đại Quân, đã trễ thế này anh còn đi đâu vậy?" Thanh âm của Thẩm Vụ bất thình lình từ phía cái tủ lạnh bên kia truyền đến – Chỉ thấy hắn đang ngồi xổm trước cái cánh tủ đã mở toang, tựa hồ đang tìm gì đó.
"Cậu làm gì vậy? Ăn vụng à? Ăn vụng phải trả thêm tiền." Ác ma đại nhân bị Liêu Thần tác động không ít, đã trở thành một kẻ tham tiền chính cống rồi.
"Ách, tôi là một người Trung Quốc nắm rõ 'Ngũ giảng tứ mỹ' (*) nha! Tôi nhìn giống một người có thể làm ra hành vi ăn vụng này sao!" Thẩm Vụ biện bạch, nhưng là hắn nhìn thế nào cũng rất giống một tên ăn vụng.
...
Ác ma đại nhân mặc kệ hắn, tiếp tục lần mò đi tới cửa phòng Liêu Thần, còn Thẩm Vụ thì tiếp tục lục lọi tất cả lọ đựng muối dự trữ trong nhà giấu vào trong ngực, chuẩn bị lén lút ném đi — đối với ốc sên mà nói, muối chính là thứ mà nó ghét nhất!
Ác ma đại nhân vươn tay vặn tay nắm kim loại. Ngay sau đó, cánh cửa không khóa bị mở ra. Hắn nghiêng mình lách qua khe cửa lẻn vào bên trong, trên môi nở một nụ cười tác ác — Liêu Thần lúc này dường như đã ngủ rất say. Quân Tư Vũ nhẹ nhàng đi tới bên giường người nọ, vén một góc chăn chui vào. Liêu Thần đang say giấc nồng, trong mơ thế nhưng lại có cảm giác có người đang sờ loạn trên thân thể mình. Y mơ hồ mở mắt, liền thấy bàn tay xấu xa nào đó đã lột quần mình xuống. Không để đối phương kịp lên tiếng, ác ma đại nhân đã áp môi xuống, chuẩn xác lấp kín miệng người kia.
Không nghi ngờ gì nữa, Liêu Thần đêm nay nhất định trở thành món điểm tâm ngon lành cho ác ma đại nhân rồi.
Sau một đêm mây mưa, ác ma đại nhân càng thêm sảng khoái thư thả, mà kết quả của sự cuồng dã trong hắn đêm qua triệt để thể hiện trên từng dấu hôn khắp thân thể Liêu Thần. Người nào đó thắt lưng đau nhức đến mức cơ hồ xuống giường không nổi, rốt cuộc phải để Quân Tư vũ ôm mình vào phòng tắm tẩy rửa sạch sẽ rồi lại một đường ôm trở lại giường.
Đương nhiên ác ma đại nhân sẽ vì Liêu Thần mà làm một bữa sáng tình yêu, nhưng là tất cả muối trong nhà đều biến mất không còn một hạt. Đầu sỏ của việc này chính là tên Thẩm Vụ đang tươi cười sung sướng dùng ống hút mà uống nước ở một bên. Cho đến bây giờ cũng chưa thấy người nào uống nước mà uống đến hạnh phúc mĩ mãn như vậy, ác ma đại nhân cảm thấy người này thật sự là một quái nhân.
[C85]
...
Ác ma đại nhân sau khi đuổi được Tát Lạp Phù đi liền lôi lôi kéo kéo Liêu Thần vào nhà. Hiện tại hai người bọn họ rốt cuộc có thể danh chính ngôn thuận mà đồng sàng cộng chẩm. Quân Tư Vũ cũng vì thế mà ngày càng càn rỡ, ỷ vào không gian riêng tư này mà xấu xa hẳn lên, khiến cho Liêu Thần vừa buồn bực vừa xấu hổ không thôi. Bất quá cuối cùng y vẫn là ngoan ngoan để cho ác ma đại nhân ôm vào trong lòng, biến thành mĩ thực thơm ngon.
Hai người sung sướng vui vẻ chơi đùa một phen. Ác ma đại nhân thấy thời gian không còn sớm liền không đòi hỏi thêm lần nữa mà bế Liêu Thần đi tắm rửa sạch sẽ rồi đặt y lên giường ngủ. Sau đó hắn bước vào phòng tắm, cầm vòi hoa sen, mở nước ấm ra tắm rửa một hồi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro