C92. Ác ma đại nhân không hề tức giận, chỉ cần ở bên Liêu tổng
...
Kỳ thực ác ma là kẻ có bản tính đa nghi, nếu bị lừa gạt thì sớm muộn gì cũng cảm giác được. Nhưng là, cho dù phát hiện ra thân phận của Liêu Thần, ác ma đại nhân cũng không mảy may tức giận, chẳng qua Liêu Thần đã giấu giếm lâu như vậy, cũng phải để y bị 'trừng phạt' một chút mới được.
Tâm tư của ác ma, ngay cả Liêu Thần cũng không thể nào nắm bắt được. Bởi vậy, sau khi ầm ĩ một trận với Liêu Thần, ác ma đại nhân liền tự giấu đi toàn bộ khí tức của mình rồi cưỡi xe điện ba bánh đi ăn buffet sashimi Nhật Bản.
Liêu Thần giải khai không gian đang bị đóng băng, một thân một mình mang theo tâm tư âu sầu buồn bực trở về chung cư, tiếp đó lại ngẩn ngơ ngồi ở ban công. Căn phòng ngay sát ban công này chính là nơi mà y và Vũ Uyên đã chung sống một thời gian dài, mỗi góc mỗi nơi đều phảng phất hơi thở của người kia. Bọn họ đã từngcùng uống coffee, cùng ngắm cảnh chiều tà, cùng kể về những giấc mơ, những hoạch định muốn thực hiện tại thành phố này. Tất cả giống như chỉ mới xảy ra một giây trước đó thôi, vô cùng chân thực.
Thế nhưng, đều đã tan vỡ cả rồi...
Y ôm cánh tay, tựa người vào khung cửa, nhìn ánh tà dương dần nhuộm đỏ cả một vùng trời, những suy nghĩ về quá khứ và hiện tại không ngừng chồng chéo đan xen. Ngày ấy, trong một canh bạc từ ngàn năm trước, hai người đã ước định sẽ mãi mãi cận kề, cho dù là hiện tại hay tương lai. Thế nhưng tạo hóa trêu ngươi, kẻ đường đường mang thân phận một Thiên thần như y lại vô tri vô giác bị một Ma thần hấp dẫn. Chỉ có một lựa chọn dành cho thứ tình ái cấm kỵ bậc nhất này, đó là: hoàn-toàn-đoạn-tuyệt! Sau này, vì để nghiệm chứng tình cảm của mình, cả hai quyết định phong ấn ký ức của nhau, mà y sau khi chuyển thế thành phàm nhân, không ngừng đầu thai chuyển kiếp, cái mong chờ nhất cũng chính khoảnh khắc được gặp lại hắn giữa một biển người.
Khi mới gặp, dù không thân thiết nhưng vẫn không tránh khỏi đi chung một đường, đó có lẽ là đoạn thời gian ngọt ngào hạnh phúc nhất với hai người bọn họ. Nhưng những gì đã nắm trong tay lại không biết làm sao để nắm cho chắc. Đến khi hết thảy chân tướng bị phơi bày, cái đọng lại trong lòng người nọ, e rằng cũng chỉ cònnhững tổn thương và tan nát vì bị lừa dối mà thôi... ...
Vũ Uyên, tôi sai rồi sao? Yêu một ma vật chính là sai lầm lớn nhất của tôi đúng không?
Liêu Thần thâm tâm rối bời, trong lòng rốt cuộc cũng không chứa đựng nổi những suy tư tràn ngập kia, muôn vàn hối hận cùng yêu thương vì thế hóa thành hai hàng Thần lệ (*), chậm rãi tuôn trào.
...
Thiên thần tuyệt vọng ngồi bệt xuống mặt sàn ban công, vòng tay ôm hai đầu gối của mình, chìm đắm trong bi thương sầu muộn.
Ngược
Dòng
Thành
Sông
Ác ma đại nhân lúc này đang mang theo gói sashimi (gỏi cá) vừa đặc biệt chọn mua đi về chung cư. Hắn lệnh cho Tát Ma xách cổ Vệ sĩ trưởng phiền phức ra ngoài đi dạo để hắn và Liêu Thần có không gian ở riêng. Hôm nay được chứng kiến thánh quang bi thương của Liêu Thần đột phát, hắn trong lòng lo lắng Liêu Thần sẽ có suy nghĩ cực đoan, cho nên vội vàng nhanh chóng trở về để lấy lòng tiểu thụ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro