Chương 13: Mùi Hương Chiếm Giữ

Căn phòng kín, ánh đèn dịu nhẹ. Không còn là lớp học, không còn là bệnh viện — chỉ là một nơi nào đó… Kenji thuê riêng. Cho riêng Yumiko.

Yumiko bị đưa đến đó mỗi đêm, không được hỏi, không được từ chối.

> "Tôi không muốn cô trốn đâu nữa." – Kenji nói với nụ cười nghiêng đầu.
"Ở đây… cô chỉ thuộc về tôi."


---

Từng đêm, Kenji đến gần cô như một con thú săn mồi. Đôi mắt ấy không còn đơn thuần là lạnh lùng — mà đã trở nên mê loạn, khêu gợi, và phát cuồng.

> “Cơ thể cô phản ứng mỗi khi tôi chạm vào…
Cô bảo không muốn à? Nhưng nó lại nói khác.”

Yumiko cắn chặt môi, cả người run rẩy.
Cô không còn khóc, chỉ là… trái tim đã quá mỏi mệt.

---

Kenji thích cảm giác ép buộc Yumiko chấp nhận, thích nhìn thấy đôi mắt cô ướt đẫm nhưng vẫn không phản kháng.
Mỗi lần cô giật nhẹ người, cậu lại càng tiến sát hơn.

> “Tôi muốn khắc tên mình vào từng inch của cô.”
“Để dù cô có đi đâu, cũng không quên tôi đã làm gì.”


---

Yumiko không còn khả năng phản kháng.
Mỗi đêm qua đi là một lần linh hồn cô tan chảy, bị chiếm đoạt từng chút một không bằng bạo lực, mà bằng nỗi ám ảnh vô hình không lối thoát.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro