Chương 18: Bóng Tối Của Chiếm Hữu

Khi cánh cửa khép lại, căn phòng của Yumiko trở nên tối tăm, chỉ có ánh đèn mờ ảo từ ngoài chiếu vào.
Kenji vẫn đứng đó, tay khoanh trước ngực, ánh mắt như lửa cháy âm ỉ.
Yumiko đứng im, cảm giác căng thẳng như dây đàn kéo căng. Cô biết, rằng mọi thứ đã không thể quay lại như trước.

> “Cô biết tôi muốn gì không, Yumiko?”

Cô nuốt khan, không dám đáp. Lời nói của Kenji khiến cô không thể phản kháng.
Kenji bước đến gần, không nói thêm lời nào, tay cậu vươn ra, khẽ vuốt tóc cô như thể đang chạm vào thứ gì đó quý giá. Nhưng ánh mắt lại lạnh lùng đến tột cùng.

---

Yumiko cảm thấy mình bị cuốn vào vòng xoáy không thể thoát ra.
Cơ thể cô căng thẳng, tay chân như không còn sức.
Kenji bước sát lại, đưa tay lên cằm cô, buộc cô phải ngẩng mặt lên đối diện với anh.

> “Lý trí cô không thể cứu cô đâu, Yumiko…”
“Cô càng kháng cự, tôi càng muốn cô.”


---

Môi của Kenji ấm áp nhưng lại đầy chiếm hữu, cậu không chờ đợi một sự đồng ý.
Một nụ hôn mạnh mẽ, như muốn xóa nhòa mọi phản kháng trong cô.
Yumiko cảm thấy trái tim mình thắt lại, cơ thể dần mất đi khả năng kháng cự, nhưng tâm trí cô vẫn bùng lên một nỗi sợ hãi mơ hồ.

> “Tôi sẽ không để cô thoát đâu.” – Kenji thì thầm, giọng trầm thấp đầy lôi cuốn.
“Cô sẽ là của tôi. Mãi mãi.”


---

Bàn tay của Kenji bắt đầu di chuyển, chạm vào da thịt cô, như muốn phá vỡ mọi thứ mà Yumiko đang cố gắng bảo vệ.
Cô cảm thấy từng đợt sóng lạ lẫm ập đến, dằn vặt cô trong cơn lẫn lộn giữa sợ hãi và khao khát.

---

Ánh mắt của Kenji không rời khỏi cô, như thể muốn xem cô sẽ chống cự được đến đâu.
Nhưng chính trong lúc ấy, khi mọi thứ như sắp vượt qua giới hạn, Kenji dừng lại.
Cậu nhìn cô, rồi lại đưa tay xoa nhẹ mặt cô, như một lời hứa, một lời đe dọa.

> “Cô có thể ghét tôi, Yumiko…”
“Nhưng cô sẽ không bao giờ rời bỏ tôi. Tôi sẽ không cho phép cô đi.”


---

Không gian trong phòng đặc quánh, nặng nề.
Yumiko chỉ có thể đứng im, cảm giác của cô giờ đã không thể gọi tên, như một cái bóng không thể tìm thấy ánh sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro