Chương 22: Tiền Sảnh, Rượu Đỏ Và Đôi Mắt Máu

Dạ tiệc vẫn tiếp diễn giữa ánh đèn vàng nhạt mờ ảo.

Yumiko bước qua tiền sảnh lớn để lấy thêm rượu thì bất chợt cảm nhận được... ánh mắt ai đó dán chặt vào gáy mình.

Một người đàn ông lạ mặt đứng khuất sau cột đá, ánh mắt sắc lạnh.
Không phải khách. Không có bảng tên. Không mặc đồ tiệc.

> "Mình bị theo dõi...!"

Yumiko hoảng sợ, bước chân vội vã, nhưng không dám chạy.
Tay run bắn, mồ hôi lạnh túa ra, cô rẽ vào hành lang nhỏ cạnh nhà kính, tim đập thình thịch.

> Không được... nếu hắn là người của mẹ Kenji... mình sẽ biến mất thật sự...

Bỗng — tiếng bước chân gấp gáp phía sau.
Yumiko thở dốc, chạy.

Váy dài cản trở, gót giày trượt trên nền đá hoa cương.
Cô té ngã, bàn tay rớm máu. Nhưng vẫn vùng dậy chạy tiếp.

---

Trong khi đó, tại phòng khiêu vũ tầng hai...

Hana cười nhẹ, rót thêm rượu vào ly Kenji.

> “Anh mệt rồi phải không? Chỉ cần uống một chút thôi, em sẽ chăm sóc cho anh…”

Rượu đỏ sóng sánh như máu tươi trong ánh nến.
Kenji cau mày, nhưng vẫn uống một ngụm — ánh mắt lờ đờ, hơi thở nặng hơn.

> “Lạ thật… sao mình cảm thấy…”


---

Hana ngồi sát lại gần hơn, hơi thở phả nhẹ lên cổ Kenji.
Ánh mắt cô rực đỏ, quyến rũ, đầy tính chiếm hữu.

> “Tối nay... em sẽ là của anh, phải không Kenji?” – Giọng cô ngọt như rót mật, tay chạm lên ngực áo Kenji, trượt dần xuống…


---

Còn ở tầng dưới, một cận vệ bước ra khỏi bóng tối. Người đàn ông lạ mặt kia... chính là tay sai của Reina.

> “Mục tiêu đã chạy. Xác định khu vực phía tây.
Chuẩn bị ‘dàn dựng tai nạn’ trong vòng 15 phút.”


---

Từ ban công trên cao, Reina nhấp ly sâm panh, môi khẽ cong thành một nụ cười lạnh lùng.

> “Tốt… rất tốt…”

> “Đến lúc dọn sạch thứ rác rưởi làm vẩn đục máu của gia đình này.”

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro