Chương 6: Thi đấu...?

Kayano Kaede vội ngăn lại, trước khi đề tài đi quá xa: "Được rồi, các cậu không thấy Okuda đã xấu hổ lắm rồi à!"

Akabane Karma và Shun trừng mắt nhìn nhau, không ai chịu thua ai.

"Lúc nãy tớ có đến gặp thầy Koro để hỏi, thầy ấy cũng không biết là chuyện như thế nào, đã đi tìm hiểu, một chút chúng ta sẽ biết." Isogai Yuma nói.

"Vẫn là lớp trưởng đáng tin cậy." Shiota Nagisa nói.

"Nếu là quán quân thì Okuda đã tham gia thi cái gì? Cá nhân tớ cho rằng nó là cuộc thi của trường."

Không những Fuwa Yuzuki, mà những người khác cũng có suy nghĩ này, Okuda mặc dù hiện tại có cùng mọi người trong lớp giao tiếp, nhưng đối với môi trường bên ngoài thì cậu vẫn còn ngượng ngùng, cho nên khả năng tham gia các cuộc thi bên ngoài vô cùng thấp.

"Nhưng tại sao lại chọn Okuda đi thi?" Hinata Okano vừa dứt lời, cảm thấy không ổn lắm, liền xua tay nói: "Không phải ý tớ là..."

Nhận ra sự lúng túng của cô bạn, Maehara Hiroto tiếp lời: "Okuda bình thường đều thắt bím, nhìn qua không có nổi bật, lại không thể giao tiếp, nếu cậu ấy đi thi chắc chắn trong đó xảy ra vấn đề."

"Có khi nào là cuộc thi sắc đẹp, Okuda xoã tóc hoàn toàn phù hợp với hình tượng nữ thần của tớ." Okajima Taiga mơ mộng nói.

"Cậu để Kanzaki và Kurahashi ở đâu?" Hinata Okano cốc vào đầu cậu một cái mạnh.

"Tệ nhất, chúng ta cũng có thế dùng Nagisa dự thi." Akabane Karma vuốt cằm nói.

Shiota Nagisa trừng mắt "Cái gì dùng tớ dự thi? Tớ là con trai! Con trai đó!"

Kayano Kaede một tay đập lên bàn: "Tại sao không có tớ? Tớ trong hình dáng cũ cũng rất xinh."

Nakamura Rio nói: "Đến lúc đó giải thích thế nào? Không thể nói là học sinh chuyển trường đi? Sau đó bọn họ phát hiện không có học sinh này trong lớp, lúc đó lớp chúng ta sẽ bị nói gian lận."

Kayano Kaede nghe vậy liên im lặng ngồi xuống.

Kataoka Megu "Được rồi, đừng tranh cãi nửa, nhanh ăn trưa đi. Xong rồi về lớp đợi thầy Koro. Chúng ta còn không biết thi là thi cái gì, có bàn cũng vô dụng."

"Manami cậu ăn cái này!" Akabane Karma gấp để qua chén cô một miếng cà rốt.

"Không! Mẹ phải ăn của con." Akabane Shun không chịu thua, cũng gấp để vào chén mẹ một miếng ớt chuông bị ba ba gấp trả trở về.

Akabane Aoi nhìn ba ba lại nhìn anh hai, lại cúi đầu nhìn cà rốt và ớt chuông trong chén, bé cũng ăn được hai cái này, liền cũng bắt chước ba ba và anh hai. Anh hai nói đúng, ba ba là ba ba quá khứ, không phải ba ba tương lai, không sợ, không sợ, con bé tự vuốt ngực mình an ủi.

Okuda Manami bất đắc dĩ, thở dài một hơi!

...

Mọi người quay về lớp học trong bầu không khí uể oải, ngoại trừ gia đình nào đó ra. Aoi nằm trong lòng mẹ, nhìn ba ba nhéo anh hai, anh hai không chịu thua cắn vào cằm ba ba. Chú Shiota lại ngăn bị cả hai quay lại hội đồng.

Okuda Manami nói: "Hai người có thể dừng lại được không?"

Akabane Shun mách lẻo: "Mẹ, ba ba muốn cạo đầu con."

Akabane Karma tức giận: "Manami cậu đừng nghe nó nói bậy, rõ ràng là nó bứt tóc tớ trước."

"Karma cậu nhường thằng bé một chút đi." Okuda Manami nhìn Shun đáng thương nhìn mình, liền kiềm lòng không được, nói: "Đổi lại tớ giúp cậu chế ra bất kỳ chất nào mà cậu muốn."

Akabane Karma nhún vai, cười nói: "Được rồi, cậu đã nói như vậy, tớ còn có thể làm gì."

Okuda Manami thấy hai người làm lành, liền vui vẻ, mà Kayano Kaede đang đi theo sau, thấy hai cha con họ lén đập tay với nhau, trong lòng đã la toáng lên: Hoá hai người từ nãy giờ đều diễn kịch à, Okuda cậu quay lại mà xem này!!

"Urufufufu, thầy trở lại rồi đây!"

Một con bạch tuộc vàng xoay vòng vòng vào lớp, cả lớp vốn không có tâm trạng, nhìn hành động của thầy vô cùng bất đắc dĩ, thầy làm lố lên như vậy, chắc chắn không có gì nghiêm trọng xảy ra.

"Hoạt động lần này, chỉ cần một lớp có một người đạt quán quân, thì cả lớp có một chuyến du lịch tại làng Shirakawa."

Trên mặt mỗi người đều rạng rỡ khi nghe được thông tin này.

Isogai Yuma giơ tay lên hỏi: "Chúng ta sẽ thi cái gì ạ?"

Koro bỗng trở nên ngập ngừng, một cái xúc tu đưa kên gãi, đều này làm cả lớp sinh ra hoài nghi, hoạt động này e là không đơn giản như vậy! Đợi một lúc lâu, thầy mới nói:

"Sau kỳ thi học kì 1, sẽ chọn ra người có điểm cao nhất một trong các môn toán, lý, hoá, sinh, cùng các trường khác so một lần, nếu lớp nào giúp trường lấy quán quân, thì sẽ được thưởng một chuyến du lịch tại Shirakawa cùng cả lớp của mình."

Thảo nào, chúng ta không biết gì về nó! Cùng lớp A so đã khó, đằng này còn thêm các trường khác lại càng khó.

Koro thấy cả lớp ủ rũ, liền chạy nhanh động viên: "Các em phải vui vẻ lên, chẳng phải nói Okuda sẽ lấy quán quân sao? Thầy đã muốn cùng lớp ta đến làng Shirakawa để chơi, ở đó thật nhiều cái để vui chơi."

"Đúng vậy, chúng ta chính là sẽ đến làng Shirakawa." Cả lớp lại bắt đầu ồn ào nhốn nháo lên.

Akabane Karma nhìn qua Manami: "Sao vậy? Lo lắng à?"

Okuda Manami gật đầu: "Tớ sợ mọi người kỳ vọng quá nhiều về tớ, Aoi và Shun lại không nói tớ quán quân về cuộc thi gì?"

"Nhưng trong tương lai cậu là nghiên cứu viên, cậu nghĩ nghiên cứu viên ai muốn làm thì làm cũng được?"

"Tớ không có ý đó!"

"Vậy được rồi, đừng lo, tớ tin ở cậu." Akbane Karma cúi đầu nhìn hai đứa nhỏ đã ngủ trong lòng cậu và cô "Shun và Aoi cũng muốn nhìn khoảnh khắc đó lắm đấy!"

Koro xuất hiện ở chỗ bàn cả hai, nói: "Okuda em cũng đừng áp lực quá, vốn dĩ cuộc thi này chúng ta không biết trước, cũng không có thời gian ôn tập. Nhưng mà, bây giờ chúng ta có một khoảng thời gian dài để ôn tập."

"Ý thầy là sao?" Maehara Hiroto hỏi.

Akabane Karma nói: "Có phải lớp chúng lại bị khinh thường? Nếu không phải Aoi và Shun, chúng ta không biết được chuyện này, ở kỳ thi học kì Manami chắc chắn đứng đầu bảng, dựa theo tính cách thầy hiệu trưởng sẽ chọn Manami đi thi, lúc này chúng ta mới biết đến sự tồn tại của cuộc thi."

Koro gật đầu: "Karma nói đúng rồi!" Thầy quay sang nhìn cả lớp: "Thầy tin rằng, các em cũng làm được, bởi vì bây giờ chúng ta cái không thiếu chính là thời gian."

"Nào! Bây giờ chúng ta cùng học thôi!"

"Đúng vậy! Chúng ta cùng học! Chúng ta cũng phải lấy quán quân!" Isogai Yuma đứng lên cổ vũ tinh thần cả lớp.

"Quán quân! Quán quân!"

Sự ồn ào của cả lớp đánh thức hai cục bông nhỏ nhà Akabane, mỗi đứa đưa tay dụi mắt: "Đã xảy ra chuyện gì?"

Akabane Karma cúi đầu nhìn hai đứa nhỏ, nhoẻn miệng cười: "Không những mẹ lấy quán quân, ba ba cũng sẽ lấy quán quân."

Akabane Aoi ngây thơ hỏi: "Ba cũng muốn chế tạo chất gây nổ?"

"Chất gây nổ?" Cả lớp sửng sốt quay đầu nhìn một nhà bốn người.

Akabane Shun gật đầu: "Ba ba nói, mẹ là vòng cuối cùng làm chất gây nổ, cũng bởi vì vậy mà cả lớp bị ...." Nói đến đây thằng bé bí từ, đưa tay nắm tóc, mất rất lâu thằng bé đập tay, cười nói: "Bị mấy chú áo đen giống thầy Karasuma theo dõi."

Này! Này!

Akabane Karma nói: "Không sao, không sao, mấy lọ hoá chất ấy chỉ nổ tan tành một toà nhà cao tầng hoặc một ngọn núi thôi!"

Koro hét lên: "Như vậy là quá nguy hiểm rồi đấy! Karma em không muốn sống nhưng thầy muốn a!!!"

Shiota Nagisa: "Karma, nói như vậy cậu sớm biết Okuda chế tạo mấy hoá chất đó?"

"Ừm, nếu không biết, lỡ lấy nhầm lọ gây nổ, tớ sợ sẽ tiễn các cậu về với trời!" Akabane Karma lè lưỡi nói.

Cậu cũng biết đấy cơ à!!!! Hai người này quá nguy hiểm!!!! Quả nhiên hai người về chung một nhà, là có nguyên nhân cả!!

"Chờ chút đã, nói như vậy chúng ta không những làm lý thuyết còn phải thực hành?" Kataoka Megu nói.

"Hể?" Kurahashi Hinano nằm dài xuống mặt bàn "Lý thuyết đã khó, còn thực hành, tớ bỏ cuộc."

Thầy Koro: "Đừng lo, thầy đã sớm chuẩn bị tư liệu ôn tập cho các em."

Dứt lời mấy cái xúc tu nhanh như chớp đặt lên bàn mỗi người một chồng tài liệu. Cả lớp cầm lên mở ra xem:

"Trong đây còn có mấy mẫu đề thi thử."

"Đúng vậy, các em hãy thử làm nó! Cái nào không hiểu có thể hỏi thầy!"

Kurahashi Hinano "Nè các cậu, tổ chúng ta cùng học đi."

Hayami Rinka: "Tớ cảm thấy có thể."

Okuda Manami: "Vậy chúng ta ghép bàn lại đi."

Akabane Karma ôm Shun lên để qua một bên: "Để tớ."

"Ồ, tổ của Okuda học nhóm à?" Koro để ý hành động của sáu người hỏi.

Kurahashi Hinano: "Vâng, bởi vì Manami và Karma đều giỏi mấy môn tự nhiên, sẽ tốt hơn nếu chúng em học cùng nhau."

Quá không công bằng!

"Nếu không chúng ta cũng học nhóm đi?" Shiota Nagisa nói.

"Ừm."

Thấy các tổ khác bắt chước tổ 4 ghép bàn lại với nhau ngồi học, khuôn mặt tròn nhe răng cười: "Tuổi học trò thật tốt a."

...

Shun và Aoi thấy các cô chú đều rất nghiêm túc làm bài, liền ngoan ngoãn tự ngồi chơi, lâu lâu tò mò nhìn ba mẹ làm bài, bỗng Shun chỉ vào bài Okuda Manami đang làm, hét to lên:

"A, đây chính là câu mẹ hồi đáp lời tỏ tình của ba."

"Đâu, đâu, Aoi cũng muốn xem." Aoi chạy nhanh qua bên cạnh anh trai và mẹ.

"Thầy cũng muốn." Koro lao nhanh lại.

"Bọn này cũng muốn xem."

Mọi người chạy lại nhìn đề bài: C8H11NO2 + C10H12N2O + C43H66N12O12S2.

Mọi người sửng sốt. Đây là cái quỷ gì? Bọn họ nhìn không hiểu gì cả?

"Ra vậy, như mà như này mới đúng tác phong của em phải không Okuda?" Koro nhe răng cười hỏi.

"Nhưng mà ba không hiểu nó có nghĩa gì? Ba cho rằng mẹ từ chối ba đâu."

Lúc này, Shun nãi thanh nãi khí bổ sung, làm Karma mặt đỏ như quả gấc, hắn không thể tin mình lại là người tỏ tình trước.

Okuda Manami nhìn đề bài một chút, mặt cũng đỏ lên.

"Nè, nè Manami cậu giải thích một chút đi." Kayano Kaede dùng khuỷu tay chạm vào người cô bạn, nham nhở cười hỏi.

"Tớ... Tớ không biết..."

Nhóc Shun giơ tay lên: "Shun biết, Shun biết.... Ưm.."

Okuda Manami gượng cười: "Các cậu mau trở về bàn làm bài đi."

"Hửm, cậu không muốn bọn này biết, bọn này càng phải biết!" Kayano Kaede nhào vào lòng Okuda Manami, bắt đầu chọc lét: "Có nói không?"

Hahaha. Okuda Manami bị chọc lét, cười ra nước mắt: "Tha tớ... Xin cậu đó..."

"Ba ba mau cứu mẹ." Aoi gấp gáp kéo áo Karma ngân ngấn nước mắt nói.

Shun trực tiếp chạy lại bên mẹ: "Cô Kayano, cô buông mẹ con ra."

Akabane Karma bước lại, nắm cổ áo Kayano Kaede lên: "Đừng tò mò quá, về bàn của cậu đi."

"Mẹ, mẹ có sao không." Shun và Aoi nhào vào lòng Okuda Manami.

Kayano Kaede cũng nhận ra mình đùa có hơi quá: "Xin lỗi cậu nha Manami, không sao chứ?!"

Okuda Manami lắc đầu: "Đừng lo, mình không sao." Nói rồi, cô xoa đầu hai đứa nhỏ: "Cô Kaede chỉ đang đùa với mẹ."

Koro cười nói: "Được rồi, các em quay về bàn tiếp tục làm bài đi."

"Vâng!"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro