1

(No beta, no proofread)
———•—•—•—•—•—•———
Em, người con gái đã luôn bên tôi vào những giây phút khó khăn.
Em, người con gái bước đi bên cạnh tôi, trên con đường rực đỏ màu hoa phượng, và nhẹ nhàng nói với tôi rằng, tôi đẹp giống như hoa phượng vào mùa hè.
Em, mãi mãi là em, người phụ nữ bên cạnh tôi, vào giây phút cuối cùng của cuộc đời ngắn ngủi.
Những phút giây bên cạnh em khiên tôi cảm thấy hạnh phúc, tôi thật sự đã từng sống, sống một cuộc đời rực rỡ, đầy màu sắc. Và em, người đã giúp tôi yêu lấy thế giới này, người đã cho tôi biết tình bạn đẹp đẽ là gì, cách để kiếm những quần áo có vải chất lượng mà vừa tầm giá, cách để trốn tiết mà không bị giám hiệu bắt, và cách để được yêu, được cảm nhận tình cảm từ mọi người, và nhất là từ em.
"Chị, chị hãy bình tĩnh, hít vào, thở ra... hít vào..."
Em đừng khóc.
Tiếng của những chiếc máy xung quanh tôi vang lên không ngừng nghỉ theo từng nhịp, một điệu waltz với nhịp điệu nhanh dần, tiếng leng keng từ những chiếc trống làm từ ly rượu đựng nước, tiếng của đám đông bên ngoài đường, nơi cuộc sống vẫn đang diễn ra, tôi và em cũng đang già đi, tính theo giây.
"Chị, em hát cho chị nghe nhé, chị đừng sợ..."
Tiếng em ngân nga trong phòng cấp cứu, nhỏ như tiếng chuông, lớn như tiếng ve. Tôi cũng yêu em vào một ngày như thế, tiếng hát trong vắt như tiếng chuông leng keng, và tiếng ve ồn ào trên những cây bàng, cây phượng quanh sân trường.
"Tôi không sợ..."
Em như nín thở, tôi cảm giác như em đang nghẹn ngào, có lẽ là vì tôi, vì chúng ta, hay thứ gì cũng được hết, tôi ước gì em có thể sống một cuộc đời thoải mái như em mong ước, giống như khi em đã thay tôi ước cho một tương lai tươi đẹp.
...
'Trong tương lai, ch s sng cùng em trong mt căn nhà nh gn bin, em rt thích Vũng Tàu! Chúng mình chc chn nên vào đy mt ln nh?!'
'Hơn thế na, chúng ta s tht giàu có, không ch đi bin, ch s đưa em đi ti bin ca châu Âu, ti Saint-Maxime ca Pháp, Santorini Hy Lp và nhng nơi mà chúng ta ch có th mơ ti vào bây gi, chúng ta s ăn din như nhng cô người mu Milan, và tiêu sch tin trong th tín dng cho nhng món đ xa x như th chúng ta vn còn rt nhiu chiếc th khác.'
'Em không cn nhng th y đâu? Em rt thích bên cnh ch, ch cn ch đây, nơi nào cũng là nhà! ch không được b em đâu!'
ược, ch ha mà...'
...
Tôi biết rằng em chính là người con gái ngây thơ, đẹp đẽ và đáng yêu nhất thế gian, và em chính là tất cả những điều tôi mong ước.
Tôi luôn thầm nguyền rủa căn bệnh đã khiến tôi phải nằm trong 4 bức tường, với mùi thuốc khử trùng luôn hiện hữu, và em luôn phải bên cạnh tôi để chăm sóc tôi, vì những người chung một dòng máu với tôi không bao giờ để ý, và vì tôi chính là một gánh nặng
Nhưng tựa thế, tôi cũng cảm ơn căn bệnh này vì đã cho em bên cạnh tôi lâu hơn nữa, và cũng vì căn bệnh này đã có thể cho em được sự tự do, được tìm kiếm người đồng hành mới, và được hạnh phúc, từ bây giờ đến mãi sau này.
"Em..."
"Chị ơi, chị thấy em hát có hay không? Chị hãy đừng ngủ nhé, trời còn đang sáng, ánh nắng mới lên rất đẹp, chị hãy nhìn ra cửa sổ mà xem..."
Một dòng nước nóng hổi rơi lên cánh tay nổi đầy gân xanh, trắng bệch như màu hoa ly trắng. Tôi tin rằng, sự tồn tại của tôi đã được mãn nguyện vì được gặp em, và được em che chở. Tôi chính là hoa lưu ly của em, thật ngạo mạn, nhưng tôi muốn được là người ngắm nhìn em cho tới khi tóc chúng ta có màu muối tiêu, ngắm nhìn em trong những ngày ở nhà than vãn vì vật giá leo thang, vì những việc nhỏ nhoi. Nhưng thế này là đủ, đã quá đủ với tôi rồi.
Ước muốn của tôi là em được bên cạnh người quan tâm và yêu em, được than phiền về những nỗi khó khăn nơi làm việc, được vùi vào lòng người mình yêu mà khóc, được an ủi những lúc buồn, được du lịch vào những ngày nghỉ và được sống một cuộc đời giản dị, như em đã luôn mơ, như tôi đã luôn ước, như chúng ta đã từng hứa hẹn.
Chiếc giường bệnh lăn bánh đều đều trên sàn gạch đá hoa trắng, thứ được chọn vì chúng dễ để làm sạch, dễ nhìn thấy vết bẩn, và lực ma sát chúng đem lại cho đồ vật di chuyển.
"Em, hãy tiến lên."
Vì ấy là con đường duy nhất.
Hãy sống tiếp, thật đẹp đẽ và mạnh mẽ như em vẫn luôn sống, giống như hoa hướng dương, luôn hướng về mặt trời.

Hoa lưu ly, vì em mà n r.
Tôi yêu em, da diết nơi cõi trn.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro