Chap 012

Zenitsu hét lên một tiếng sung sướng khi Sumi,Kiyo,Naho kéo cậu, trên mặt cậu ửng hồng nặng nề khi cười. Sau khi xong, cậu hét lên một tiếng đáng xấu hổ và T/b bắt đầu xoa bóp cánh tay, vai, bàn chân và chân của Zenistu .

Do tất cả tiếng ồn ào, cậu đang tạo ra, những sợi tóc nhỏ (màu tóc) dựng đứng và đôi tai cô đỏ bừng.  Tay cô run lên mỗi khi cô nhấc chúng lên để di chuyển chúng trên một điểm khác trên cơ thể cậu . Cô vô cùng xấu hổ.  Một khi cô đã xong việc, cô chạy trốn khỏi Zenistu , không bao giờ có thể nhìn em ấy như cũ sau những gì em ấy vừa làm. 

Tanjirou khẽ mỉm cười với người bạn của mình, ánh mắt đầy ghen tị. Không nghi ngờ gì nữa, cậu cảm thấy nhói trong tim, vì cô chưa bao giờ xoa bóp cho cậu kể từ khi cô đến. Cô sẽ chỉ quan sát ở một góc và mắng họ nếu họ làm bậy. 

Inosuke đến gần cô, quỳ xuống và chọc vào đầu cô một cách hung hăng, để xem đầu cô ấm đến mức nào. Cứ như thể đang chạm vào một ấm đun nước nóng. T/b hất tay Inosukes ra, cơ thể cô run rẩy, "làm ơn ... hãy để chị yên ... Ino-kun ..." cô cầu xin, bò ra khỏi cậu và phía sau Aoi khó chịu và ghê tởm. 
=====================
Xà Trụ nhìn chằm chằm (màu tóc) sát nhân quỷ từ xa, mắt anh hơi nheo lại khi nhìn Âm Trụ nâng mặt nạ lên và áp má cô, ngón tay cái xoa xoa xương gò má trước khi véo má cô.

Đáp lại hành động đó, cô đá vào đầu gối Âm Trụ và thở hổn hển khi xoa má, khuôn mặt hơi đỏ bừng. Uzui cười lớn khi nhìn T/b bỏ chạy, với vẻ mặt tự mãn. Sau đó, mắt anh nhìn lên một cái cây cao chót vót, nơi có Xà Trụ đang ngồi.

Anh nhìn Iguro một cái nhìn đắc thắng trước khi đứng dậy và bước đi. Iguro nựng con rắn của mình và nó rít lên, nhìn chằm chằm vào Trụ Cột đang bước đi với những sải chân dài và hạnh phúc. Sau đó, mắt anh lướt từ Uzui đến cô gái có mái tóc (màu tóc) đang sửa mặt nạ trước khi đi vào Điệp Phủ. 

Anh ghen tị khi thấy một chàng trai tóc vàng, một con lợn , và chàng trai tóc đỏ lao đến cô gái và xuýt xoa cô bằng những câu hỏi. Người đầu lợn yêu cầu cô, với giọng nói khàn khàn và trầm ấm của mình, chiến đấu với cậu ta, nhưng cô nói không và quay đầu lại nhìn chằm chằm vào cậu bé tóc đỏ . 

Trái tim anh thắt lại trước khi anh phát ra một tiếng động kinh khủng và nhảy khỏi cây vào thị trấn, hai tay nắm chặt thành nắm đấm. 
==================

"Này T/b-chan, kiếm của chị đâu?" 

Tanjirou hỏi, ngước nhìn cô gái cao hơn một chút với đôi mắt sáng lên đầy tò mò. 

"Thanh kiếm ... chị đang mang theo ... là một vật thay thế ... thanh kiếm ban đầu của chị... sẽ đến ngày hôm nay ..." cô ấy trả lời không chút do dự, luồn tay phải qua tóc cậu trước khi quay lại nhìn vào Zenitsu. 

"Tại sao chị lại quấn cánh tay trái của mình T/b -chan ~?" 

Zenitsu hỏi, vén tay áo lên để chúng che môi.  T/b hơi nao núng khi cô nắm lấy cánh tay trái của mình,

"Chị ... không an tâm về ... nó ..." cô ấy đáp, giọng hơi run. Răng cô hằn xuống môi dưới trước khi quay đầu lại nhìn Inosuke đang lặng lẽ vén mái tóc của mình. 

"Ino-kun gì vậy?" 

Cô hỏi, tay phải đặt lên bàn tay hơi thô ráp của cậu . 

"Cô ... có thể huấn luyện tôi..được không ...?" 

Cậu thốt lên, cúi đầu vì xấu hổ vì phải cầu xin một người mà cậu cho là yếu hơn mình.  Cô gái bật ra một tiếng cười, và vỗ nhẹ vào mặt nạ cậu , "vâng ... chị sẽ không phiền ... có bạn ... là một Tsuguko ... "cô gái cuối đầu thì thầm một mình, đôi môi cong lên bên dưới lớp mặt nạ. 

Inosuke gật đầu khi phát ra một tiếng thở dài hài lòng. Môi cậu hơi cong lên từ bên dưới đầu heo của mình. 
============
Kai và Kei nhìn Xà Trụ đứng trước khu nhà T/b, hai tay khoanh lại khi thiếu kiên nhẫn gõ chân xuống đất. Cặp song sinh thở dài trước khi quay sang nhau. 

"Em có nên bảo anh ta rời đi không? T/b-sama vẫn còn khó chịu với anh ta."

Kei nói, lặng lẽ hết mức có thể, đôi mắt anh hơi nheo lại. Kai thở dài thêm một tiếng nữa và nhún vai. Đôi môi anh vểnh lên khi cố gắng nghĩ ra giải pháp trước khi chủ của mình đến, nhưng thật ngạc nhiên, anh có thể nhìn thấy cô gái quá đỗi quen thuộc đang bước xuống phố, lặng lẽ và chậm rãi chào hỏi dân làng. 

Kei hét lên một tiếng khó chịu khi anh bước xuống cầu thang và lao về phía cổng, sẵn sàng đá Xà Trụ đi, nhưng anh nhanh chóng bị người anh em sinh đôi của mình và Chiyo chặn lại.  T/b khẽ thở dài và cô nhắm mắt lại, ngón trỏ và ngón cái xoay một sợi tóc của người lạ khi cô ấy chìm vào dòng suy nghĩ của mình. 

"T/b"

Cô gái nói bối rối khi mở mắt và nhìn chằm chằm vào Xà Trụ từ phía sau chiếc mặt nạ, miệng và cổ họng cô ấy khô khốc khi tim và dạ dày cô thót lại. 

"Iguro ..."

Iguro tiến lại gần cô , mắt anh nheo lại trước khi mở to một chút khi cô gái đi ngang qua anh và lao về phía khu nhà của cô.  Nhưng, trước sự thất vọng đó, cô cảm thấy một cánh tay ôm lấy eo mình và kéo cô , gương mặt cô đỏ bừng còn Iguro đang khó chịu. 

"Đừng làm trò nhảm nữa, và hãy để anh nói chuyện với em." 

Anh thì thầm vào tai cô.  Cổ và tai của T/b đỏ vì khoảng cách gần, trước khi đẩy anh ra khỏi mình một cách thô bạo.  Hai tay cô nắm chặt thành một nắm đấm, "chúng ta ... có thể nói chuyện ... trong ... phòng làm việc của em ..." cô nói cô và bước đi, khá nhanh, vào khu nhà của cô và phớt lờ bộ ba đang vật lộn khi cô bước vào nhà .
==•=================

Hai Trụ Cột  nhìn nhau chằm chằm, không nhúc nhích hay nói lời nào.  Trên tay họ là một tách trà trong suốt như pha lê hơi bốc lên vì hơi nóng mà chất lỏng tỏa ra. 

"T/b. Anh muốn xin lỗi vì những lời nói và hành động thiếu chín chắn của mình mà đã thể hiện vài ngày trước. Anh sẽ không bao giờ như vậy nữa ."

Anh xin lỗi , có phần miễn cưỡng, đôi mắt hơi nheo lại. Đôi môi của T/b, có thể được nhìn thấy khi mặt nạ của cô ấy được nâng lên một chút, mở ra khi một tiếng thở hổn hển lặng lẽ rời khỏi môi cô ấy.  Cô chưa bao giờ mong đợi một người kiêu ngạo và cứng đầu như Iguro lại có thể xin lỗi chỉ vì những lời nói và lời buộc tội. 

Iguro ..." cô ngắt lời và cô đặt chiếc cốc của mình sang một bên và tiến lại gần anh.  Nâng cánh tay lên, cô ôm lấy khuôn mặt anh, ngón tay cái xoa lớp băng che nửa dưới khuôn mặt anh. 

"Anh ... không nên xin lỗi ... chính em mới là người ... xin lỗi ... Em đã giấu mối quan hệ của mình ... với một con quỷ ... khỏi anh ... kể cả sau khi anh suýt đánh liều cuộc sống... của mình...để cứu rm ... nhiều lần ... "

Cô thì thầm, một nụ cười gượng gạo trên khuôn mặt. 

"Em xin lỗi ... Iguro ..." cô xin lỗi, giọng khàn nhưng vẫn nhẹ nhàng.  Iguro chỉ nhìn chằm chằm vào môi cô , trước khi nhấc tay lên và đặt lên môi cô.  Anh nhắm mắt lại và cơ thể anh thư giãn . 

"Xin hãy gọi anh là Obanai ..." anh thì thầm, mở một mắt nhìn cô gái cười khúc khích nhỏ. 

"Được thôi... Obanai-san ..."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro