Chap 014

Giyuu kiên nhẫn đợi cô gái đeo mặt nạ (màu tóc). Anh hoàn toàn buồn chán và mệt mỏi. Anh không biết tại sao anh phải thức dậy vào sáng sớm như vậy chỉ để đi cùng T/b trong một nhiệm vụ vào phút trước.

Khi nhìn thấy cô bước ra khỏi cổng, anh bước đến bên cô và trừng mắt nhìn cô, tức giận vì cô đã phá hỏng tuần nghỉ của anh bằng cách ép anh đi cùng cô trong một nhiệm vụ cùng với Uzui, người đã rời đi trước họ. Nhưng mắt anh sau đó hơi cụp xuống để nhìn chằm chằm vào tô cá hồi hầm củ cải, mắt anh sáng lên trông thấy.

T/b cười khúc khích sau chiếc mặt nạ và cô đưa tô cho Giyuu, lặng lẽ quan sát anh chọn món cá hồi hầm củ cải và nhai nó. Cô thấy thật đáng yêu khi anh ấy trẻ con như thế nào khi nói đến món ăn yêu thích của mình. Giyuu nhìn cô gái đang cười khúc khích với đôi mắt nheo lại trước khi hơi dịu lại. Đã lâu rồi anh chưa ăn cá hồi hầm củ cải, và anh rất cảm ơn T/b đã làm cho anh một ít. Anh thề rằng anh cảm thấy bụng mình như muốn lộn nhào và tim anh đập nhanh.
===========
Giyuu khẽ ngáp khi ngồi dựa vào tường một cách thoải mái, nhìn chằm chằm vào T/b và Uzui qua đôi mắt khép hờ. Nhìn họ chơi một trò chơi Hanafuda* trước đây T/b đã nâng kiếm của mình lên và đập vào đầu Uzui mỗi khi anh thua, và anh cũng sẽ làm như vậy nhưng thay vào đó, anh sẽ sử dụng đôi tay của mình.
(Hanafuda (花札/ はなふだ) trong tiếng Nhật là một loại bài lá truyền thống của Nhật Bản (có nhiều cách chơi, gần giống như blackjack hay om ba cây).

Thật thú vị khi thấy 2 người dễ dàng bầm dập như thế nào chỉ với một cú đánh duy nhất. Giyuu đã không đếm được bao nhiêu lần đối đầu với nhau, nhưng anh chắc chắn rằng T/b đã chiến thắng vì cô đã đánh Uzui nhiều lần hơn mà anh đã đánh cô. T/b đằng sau chiếc mặt nạ của cô ấy khi cô ấy đặt những lá bài Hanafuda phù hợp cuối cùng xuống sàn, đôi mắt của cô ấy lóe lên vẻ thích thú trước tiếng hét đột ngột của Uzui.

Tay cô lướt qua trước khi nhấc nó lên và đánh Uzui mạnh nhất có thể. Uzui ngã xuống sàn với một tiếng 'thình thịch' ôm đầu, "đó không mỹ lệ T/b!"

Anh trừng mắt nhìn cô trước khi ánh mắt anh dịu đi khi nghe tiếng cô cười. Cô ôm bụng khi cố gắng hít thở sâu để ngăn bản thân tiếp tục cười. Cô chưa bao giờ cười như vậy trong nhiều năm. Giyuu trừng mắt nhìn Uzui trước khi phát ra tiếng phản bác, ghen tị Âm Trụ có thể làm cho T/b bật cười. Anh nghe thấy tiếng cười nhẹ nhàng nhưng ồn ào của cô, và anh tức giận thay vì anh lại có người khác khiến T/b cười.

T/b đẩy mặt nạ của cô ấy sang một bên để cô ấy có thể lau nước mắt trước khi chớp lấy Giyuu và Uzui một nụ cười rạng rỡ chân thật. Uzui và Giyuu hơi sững lại dưới nụ cười của cô. Họ nhận thấy rằng đôi mắt cô ấy đã sáng lên với một cảm xúc nào đó.

Cô đứng dậy, vỗ nhẹ xuống bụi bám trên bộ đồng phục sát thủ quỷ của mình trước khi cúi chào và rời khỏi phòng trong khi sửa mặt nạ lại cho đúng vị trí.
====================
Một tiếng chuông lớn vang lên khắp thị trấn nhỏ yên tĩnh trước khi tiếng la hét đẫm máu át đi tiếng chuông. Người dân hoảng sợ chạy với con cái của họ trong tay , nhưng muốn chết một cái chết đau đớn dưới bàn tay của một con quỷ. Ba trụ cột rời khỏi khách sạn của họ một cách vội vã và mở to mắt nhìn thứ dường như là một con quỷ kỳ dị sinh sôi nảy nở mỗi khi nó ăn thịt một người dân vô tội.

Một người phụ nữ với mái tóc đen dài hét lên khi một trong những bản sao của con quỷ chộp lấy mắt cá chân cô, kéo cô ngã xuống sàn. Cô ôm con khóc vào ngực. Những giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt khi cô ấy rên rỉ và kêu cứu.

Cô kinh hãi nhìn con quỷ trườn về phía mình, vẻ mặt điên cuồng. Người phụ nữ tóc đen hét lên một tiếng khi nhắm mắt chờ đợi cái chết, nhưng thay vào đó, cô nghe thấy âm thanh của một cơ thể mềm nhũn ngã xuống sàn và lớn tiếng chửi rủa. Người phụ nữ mở mắt và kinh ngạc nhìn cô gái tóc (màu tóc) đang đứng trước mặt mình một cách bảo vệ.

Người mẹ tóc đen cảm thấy nước mắt cô đọng nhiều hơn trước khi bật khóc giữa thành phố đang cháy. T/b nhìn chằm chằm vào người phụ nữ đang khóc trước khi cô ấy quỳ xuống, để thanh kiếm của cô ấy để xuống đất, và vòng tay quanh người cô ấy vào một vòng tay an ủi, để người phụ nữ khóc trong vai mình.

T/b khẽ thở dài, "Đi đi. Hãy chạy thật xa khỏi đây với con của cô. Tôi sẽ cố hết sức ngăn lũ quỷ để chúng không tấn công cô."

Cô thì thầm vào tai người phụ nữ trước khi để cô ấy đi. Người phụ nữ chạy trốn chạy, quay lại nhìn đằng sau để chắc chắn rằng không có con quỷ nào tấn công mình trước khi đứng yên trước lối vào làng. Cô nhìn người phụ nữ chạy vào rừng nhanh nhất có thể. Trái tim cô gái thắt lại khi một nụ cười buồn nở trên khuôn mặt. Giyuu tiến lại gần T/b, có mái tóc ướt đẫm máu của những con quỷ cô đã giết, đang bốc hơi từ từ. Anh ta tra kiếm vào vỏ kiếm và thở dài, "chúng ta phải giết con quỷ đó, nếu không nó sẽ tiếp tục nhân lên như tế bào."

Anh lầm bầm, giọng nghiêm nghị. T/b gật đầu đồng ý, "làm thế nào ... chúng ta sẽ tìm thấy ... con quỷ đó?"

Cô hỏi, nhìn xung quanh trước khi nhắm mắt với Giyuu.

"Tôi có một kế hoạch."

Giyuu tiến lại gần cô hơn để môi anh gần tai cô. Anh lờ đi sự thật rằng T/b rùng mình khi anh sát lại gần. Anh thì thầm kế hoạch vào tai cô trước khi đặt tay lên vai cô.

"... Cẩn thận ..."
====••••==========
Một con quỷ nhỏ ngồi trên mặt đất, mái tóc dài màu nâu dính đầy máu và bụi bẩn. Đôi mắt hắn mở to và có một cái nhìn điên cuồng trên khuôn mặt của mình. Trên tay là một cơ thể mềm nhũn và đầy máu của một đứa trẻ nhỏ. Hắn liếm môi và ghé sát vào bụng đứa trẻ sẵn sàng xé thêm da thịt, nhưng hắn khựng lại khi một mùi thơm ngon tràn vào mũi. Con quỷ để đứa trẻ nhỏ và chạy tán loạn dưới chân hắn ta, hơi thở của hắn ngày càng gấp gáp khi một nụ cười xảo quyệt rộng trên khuôn mặt ha .

"...Marechi *..." hắn càu nhàu trước khi chạy về phía có mùi thơm ngon.
(Máu hiếm)
================
T/b chờ đợi trên nóc một mái nhà, cánh tay trái của cô ấy chảy máu do vết thương lớn mà cô ấy tự gây ra. Cô nhìn xuống với đôi mắt nheo lại, nhìn con quỷ điên cuồng đang nhìn cô với ánh mắt ngây ngất. Con quỷ bật ra một tiếng cười lớn, móng tay của hắn dài ra vô cùng trước khi hắn cắm chúng vào tường và bắt đầu di chuyển lên các tòa nhà và về phía T/b.

Cô từ từ tháo vỏ kiếm ra, tay siết chặt chuôi kiếm. Cô ấy nhắm mắt với con quỷ, kẻ đang đứng trước mặt cô.

"Marechi ... Marechi ... Marechi !!!" sinh vật gớm ghiếc thở gấp gáp, tay mở và đóng trước khi lao vào cô với ý định giết. T/b rút kiếm lại khi cô ấy nhắm mắt và hít một hơi.

"Hơi thở của hội họa... Thức thứ hai ..."

" Liên hoàn cầu vồng..."

Cô kinh tởm nhìn con quỷ bị chặt đầu trước khi đá cơ thể nó khỏi mái nhà. Cô nhanh chóng tra vào vỏ kiếm và nhìn chằm chằm vào cánh tay trái của mình khi nó lành lại. Sau đó cô quấn cánh tay trái của mình bằng băng trắng quen thuộc. Tay cô đặt trên cánh tay để chịu đòn trước khi cô mềm nhũn ra.

Giyuu và Uzui tra kiếm vào vỏ trong khi họ nhìn thị trấn bốc cháy từ xa, kiên nhẫn chờ đợi T/b trước khi họ chia tay nhau. Hai người cảm thấy tim mình như thắt lại khi nhìn thấy vô số cơ thể của đàn ông, phụ nữ và trẻ em. Họ cảm thấy tội lỗi rằng họ đã không thể bảo vệ mọi người.

T/b bước ra khỏi thị trấn đang bốc cháy, băng qua Giyuu và Uzui, vào rừng tìm kiếm người phụ nữ và đứa con của cô ấy. Cô cảm thấy như thắt lại trong bụng vì sợ hãi khi cô nhìn thấy máu trên cỏ xanh và cây cối. Hơi thở của cô nhanh chóng trở nên gấp gáp khi cô run rẩy tiếp tục đi vào rừng. Đôi mắt cô gái mở to kinh hãi sau chiếc mặt nạ của mình. Giữa khu rừng có một khe hở khiến bà mẹ tóc đen nằm úp mặt. Cô vẫn có thể nghe thấy những tiếng nức nở nhỏ và tiếng vo ve từ người mẹ sắp chết.

Cô lao đến chỗ họ, lồng ngực cô thắt lại khi cô xoay người phụ nữ nằm ngửa ra và thở hổn hển khi chứng kiến ​​cơ thể bị tàn phá một cách tàn bạo, nhưng có vẻ như đứa bé trong tay cô không bị tổn thương và đang thở. Cảm giác khó chịu và nhẹ nhõm tràn ngập khắp cơ thể cô. Mừng vì đứa bé còn sống nhưng đồng thời cô cũng cảm thấy buồn vì đã không thể bảo vệ người mẹ như lời cô hứa. Người phụ nữ tóc đen khẽ mở mắt, ngày càng mờ dần theo từng phút trôi qua.

Ngực người mẹ đau và không thể cảm nhận được cơ thể mình. Người mẹ nhìn chằm chằm vào cô gái có mái tóc (màu tóc) có phần đáng chú ý với đôi mắt đẫm lệ, một nụ cười nở trên môi.

Xin chào ..." cô chào bằng một giọng khàn đặc trước khi ho. T/b thở ra một cách run rẩy khi cô ấy nâng phần trên của người phụ nữ lên. Hai tay nắm chặt lấy vai và eo người mẹ.

"Làm ơn đừng nói nữa ..." cô gái lầm bầm trả lời, giọng cô đứt quãng theo từng âm tiết cô nói. Thay vì người mẹ đang hấp hối, cô nhìn thấy một con quỷ tóc hồng quen thuộc, mỉm cười với cô mặc dù máu từ miệng anh ta tuôn ra như thác. Đôi mắt của T/b ngấn nước khi hơi thở gấp gáp vì hoảng sợ, lo lắng, tội lỗi và sợ hãi. Đầu cô trở nên tối, không suy nghĩ được gì.

Người mẹ giơ bàn tay đẫm máu lên đến mặt T/b, yếu ớt đẩy chiếc mặt nạ cứu tinh của mình ra và nhìn chằm chằm vào lòng biết ơn.

"Làm ơn ... bảo vệ ... con của tôi ..." người phụ nữ lầm bầm, máu trào lên cổ họng khi cô ấy cố gắng ho ra để có thể nói. T/b sờ bên má khi cố kìm nước mắt, hình ảnh người yêu ngày xưa mờ dần trong hình ảnh người mẹ đang hấp hối.

"Không! Cô phải sống sót vì con mình! Nó cần mẹ của nó!"

Cô gái phản đối, nắm chặt tay cô ấy siết chặt hơn khi hô hấp dồn dập. Người mẹ khẽ cười khúc khích khi nhìn qua kẻ giết quỷ và về phía mặt trăng. Môi cô hé mở khi hát một bài hát ru quen thuộc.

"Chúc ngủ ngon, ngủ ngon. Đã đến giờ đi ngủ. Mặt trăng đang trông chừng con và những giấc mơ của con"

T/b lặng đi, hơi thở dồn dập khi người mẹ mềm nhũn trên tay, một nụ cười trên khuôn mặt nhợt nhạt vô hồn. Đôi mắt cô đờ đẫn nhưng có vẻ như họ đang nhìn chằm chằm vào mặt trăng với hy vọng.

"Chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon. Đứa con bé bỏng ngọt ngào của mẹ. Ngày mai mắt con sẽ sáng lên mặt trời"

Cô để nước mắt rơi trên khuôn mặt khi đặt người phụ nữ tóc đen xuống.

"Nhưng ngủ ngon, chúc ngủ ngon. Những giấc mơ ngọt ngào bây giờ. Hãy trôi vào giấc ngủ trên chiếc gối của mây của con"

T/b ôm đứa bé đang say ngủ trên tay, nước mắt cô rơi trên khuôn mặt bầu bĩnh của đứa bé.

"Chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon. Người bạn nhỏ ngọt ngào của chị. Cuộc phiêu lưu của ngày mai. Họ sẽ sớm bắt đầu"

Cô đứng dậy và bước ra khỏi rừng, má đỏ bừng và mắt sưng . Đứa bé trong tay cô cựa quậy trước khi tựa đầu vào ngực cô gái. Giyuu và Uzui quay đầu lại nhìn cô , chỉ để sững sờ khi nhìn thấy đôi mắt sưng húp và đôi má ửng đỏ của cô ấy. Đôi mắt của họ lướt từ khuôn mặt cô xuống dòng máu phủ trên cánh tay cô và đứa bé đang ngủ yên bình trong vòng tay cô.

"Cuộc phiêu lưu của ngày mai sẽ sớm bắt đầu."
===============
Kai, Kei và Chiyo nhìn chằm chằm vào chủ nhân của họ khi cô ấy bước vào dinh thự của mình, đôi mắt hơi đỏ cùng với mũi. Họ nhanh chóng nhìn xuống đứa bé đang cười khúc khích trong vòng tay của mình. Quan sát khi nó chơi với những sợi tóc của T/b lỏng lẻo.

T/b đi ngang qua 3 người họ và về phía phòng của cô ấy, tay cô ấy hơi siết chặt lấy đứa bé. Đầu cô luôn chứa đựng những suy nghĩ về việc cô đã thất bại trong vai trò một kẻ giết quỷ như thế nào. Cô đã thất bại trong việc bảo vệ một người mẹ. Bây giờ, nhờ cô mà đứa bé đã là một đứa trẻ mồ côi.

Cô khuỵu xuống khi nhìn chằm chằm vào đứa bé, đôi môi run rẩy.

"Chị xin lỗi..."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro