28
♫ anh đi về ở phía mặt trời
em về phía một đời không anh ♫
từng câu từng chữ đánh vào trái tim em, nghe cứ như tả em ấy nhỉ? ' một đời không anh '.
hi vọng của em mang gấp thành sao thành hạc, đến cuối cùng lại nhận ra thứ hi vọng ấy cũng chỉ là vài mảnh tình ọp ẹp em tỉ mẫn ghép thành.
chưa biết nữa, chuyện tình yêu cứ trôi và mãi chẳng chưa đâu vào đâu. lòng em chơi vơi đến cùng cực, hai chữ kết thúc em chưa đủ dũng khí mà đối mặt. vẫn yêu lắm, vẫn thương lắm.
em vốn là người vô lý và lì lợm.
đúng vậy, vô lý ở chỗ vì sao lại yêu kẻ ngàn lần vứt bỏ em, lì lợm ở chỗ biết gã không yêu mà vẫn đâm đầu, yêu đến chết đi nửa cái mạng tình.
vỡ nát.
vỡ hi vọng, vỡ mộng ước.
thành trì nguy nga còn vì thời gian mà đổ nát.
em vì yêu gã chẳng khác gì thứ nguy nga đã suy tàn.
rút tim, rút gan, rút máu ra mà mong chờ.
mang cả cái hồn đã chẳng còn mấy phần treo lên làm vật ước nguyện.
chỉ còn cái mạng hèn là em chưa dâng lên cho chúa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro