TẬP 27
TẬP 27
Hắn ngạc nhiên nhìn cậu rồi lại nhìn người trước mắt. Chỉ thấy người đó trừng mắt nhìn cậu :" Tiểu tử thối, lâu rồi không gặp vẫn mạnh mồm ghê nhỉ ?"
Cậu tò mò nhìn "lão già chết tiệt" hỏi :" Người tại sao lại có mặt ở đây ?"
"Lão già" bất mãn khoanh tay nói :" Ta nghe nói tiểu tử thối nhà ngươi đấu với tên ma đầu kia rồi rơi xuống vực này. Ta là tò mò muốn xuống xem ngươi xương cốt còn nguyên vẹn không, nếu không thì người làm sư phụ này cũng nên lập cho ngươi một phần bia mộ !"
Cậu nghiến răng ken két nhìn người tự xưng là sư phụ kia, hắn đứng cạnh cậu hỏi nhỏ :" Người này là... sư phụ ngươi ?"
Cậu gật đầu :" Đúng vậy". Dù hắn hỏi rất nhỏ nhưng người kia vẫn nghe được liền chen vào :" Ai chà, xem xem, tiểu tử trẻ tuổi này cũng dễ nhìn đấy nhỉ. Tiểu tử thối nhà ngươi kiếm được ở đâu vậy ?"
Cậu bị người sư phụ này chọc cho tức chết nói :" Lão già, người đừng có mà hỏi tới tập như vậy. Còn nữa, người điều tra kĩ thế làm gì ?"
Sư phụ cậu trừng mắt nhìn cậu :" Tiểu tử chết tiệt, có nam nhân quên sư phụ là ta !"
" Hừ !" cậu cũng trừng mắt nhìn lại. Hắn nhìn hai người không khỏi buồn cười, cả hai cứ như hài tử mà cãi nhau. Bất quá vẫn là hắn lên tiếng nhầm giải hòa :" Tiền bối xưng hô thế nào ?"
"Lão già" nở nụ cười hài lòng còn không khỏi nhướn mày đắt ý nhìn cậu như nói "thấy người ta chưa, ngươi mau học hỏi đi là vừa". Ánh mắt đó làm cậu càng thêm mở to mắt hết cỡ trừng mắt nhìn người làm sư phụ kia.
Sư phụ của cậu dõng dạc nói :" Ngươi cứ gọi ta là Lục sư phụ hoặc Lục tiền bối gì tùy ngươi"
Hắn chắp tay phía trước hướng Lục sư phụ nói :" Lục sư phụ !"
" Ha ha ha, tốt tốt !" Lục sư phụ thập phần hài lòng cười lớn. Cậu bĩu môi nhìn người nào đó đang tự mãn, sau lại có phần không hiểu hỏi :" Lão già, ai là người nói cho người biết con rơi xuống vực ?"
Lục sư phụ thu hồi vẻ cợt nhả mà tỏ ra chăm chú nói :" Nguyệt cô cô, các ngươi biết chứ. Ta và Nguyệt cô cô cũng xem như có quen biết. Lúc biết ngươi đang ở Thiên Sơn nên ta đến xem. Không ngờ các ngươi lại tham gia vào việc thanh trừ Ma giáo. Lại nói nhóm người kia đã bị Ma giáo giam giữ, Nguyệt cô cô đang muốn giải cứu thì gặp ta. Cũng biết được các ngươi bị rơi xuống vực nên ta xuống xem thử"
Hắn nhíu mày :" Vậy, hiện giờ..."
Lục sư phụ lắc đầu :" Giang hồ thật sự rất hỗn loạn, các bang phái đứng đầu đều bị Ma giáo giam giữ không ai có khả năng lãnh đạo... Sợ rằng Ma giáo sẽ lấn áp"
Lục sư phụ thấy hắn và cậu rơi vào trầm mặt nên đổi sang chuyện khác hỏi :" Này, hai người các ngươi rơi xuống đây chắc chắn sẽ bị thương chứ không có sức lực đâu mà đi dạo ha ? Có phải có người cứu các ngươi ?"
Hắn gật đầu :" Đúng vậy, là sư phụ của tại hạ cứu"
Lục sư phụ ngạc nhiên :" Ồ, ta thật sự muốn gặp mặt sư phụ của ngươi a. Dù sao ta cũng là sư phụ của tên tiểu tử thối Bạch Ân cũng có nghĩa vụ đa tạ người đó"
Hắn vui vẻ nói :" Vậy mời người đi theo tại hạ !"
Cậu bên cạnh cũng không ầm ĩ nữa, lời của lão già chết tiệt kia nói đúng, nên cảm tạ Lâm sư phụ !
Dọc đường đi, cậu và Lục sư phụ vẫn dai dẳng với trận chiến đấu võ mồm không ai chịu nhường ai. Hắn thật sự tò mò lúc hai người ở chung có phải cũng như vậy không, nếu là thật thì cuộc sống thật sự rất sinh động a.
Đi đến trước căn nhà nhỏ của Lâm Nhạc, Lục sư phụ không khỏi có chút ngạc nhiên. Phong cách này... rất giống hắn ta...
Chưa kịp hiểu hết thì Lâm Nhạc đã từ ngoài đi ra, cứ tưởng chỉ có hai người hắn và cậu nên lên tiếng nói :" Các ngươi về rồi ? Mau vào nhà uống thuốc cho ta !"
Giọng nói này ? Lục sư phụ thật sự rất kinh ngạc, đến khi Lâm Nhạc bước ra nhìn thấy Lục sư phụ ngây ra đấy...
" Là ngươi ?!" cả hai đồng thanh nói. Hắn và cậu nhìn nhau, có chuyện gì xảy ra giữa hai sư phụ sao ?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro