tan mộng.
gã dựng trời cao giữa cõi trần,
em cười khe khẽ bước theo chân.
lời hoa rót nhẹ như sương sớm,
mắt lạnh che mờ tựa nguyệt ngân.
kiếm vẽ đường tơ, lòng chẳng đổi,
cờ xoay thế trận, mộng chưa dần.
đến khi huyết sắc vương tay áo,
gã vẫn cười nhàn, gió lặng ngần.
bạc.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro