Chương 24 : Ngục trắng

Phòng giam mà Alan ở, chỉ có một màu trắng duy nhất. Nó tương đồng với màu sắc hiện tại của y, nhìn cảnh này lại nhớ lúc mình là con người. Nhiều màu sắc hơn thế này nhiều.

Một căn phòng trống trơn, lại còn cách âm và gắn camera ẩn. Thế này là hiểu rồi. Đây là một hình thức tra tấn tinh thần. Cái màu trắng chói mắt đó và cảm giác bị cách ly.

Có lẽ nên quen dần với cảm giác bị quan sát 24/7 thôi. 

Ở yên một chỗ nhưng tâm trí Alan không hề nghỉ ngơi, nó cứ xoay mòng xung quanh câu chuyện bên ngoài đang có chuyện gì.

The Color Gang và TCO vẫn ổn phải không? KO sẽ không làm hỏng việc đâu đúng chứ.

Y biết mình bị theo dõi, bị giám sát. Sau khi TCO trốn thoát thì khả năng cao là nhóm lính đánh thuê sẽ lại đi bắt anh thêm lần nữa. Vậy nên y đã dặn KO hãy để mắt đến anh, cũng như sắp xếp cho Red ở gần anh nhất có thể.

Y biết rằng TCO đủ mạnh để tự trốn thoát nhưng nói gì đi chăng nữa thì anh đã bị bắt một lần rồi, ai dám chắc là không có lần hai đâu.

Sắp xếp cho Red ở gần TCO đồng nghĩa với TDL sẽ ở rất gần với anh. Hắn nói rằng có nhiều thứ muốn nói với anh, cho luôn. Lâu lâu mới tốt bụng được một lần với hắn, mong là lúc gặp lại thì hắn đừng có xỉa xói gì, nghe nhức tai lắm.

Purple và Green có thêm một đống thứ cần làm. Đúng là họ đã  vẽ được cơ cấu trụ sở rồi nhưng như thế là chưa đủ, phải nắm bắt từng hành động. 

Thế Blue làm gì? Anh tốt nhất là nên đi tìm thêm sự can thiệp từ bên ngoài, phải là thứ mà không ai có thể xem nhẹ được.

TSC sẽ nhận được sự giúp đỡ từ KO, y dám chắc là nó sẽ không thể thoải mái gì đâu. Vì KO đối với người ngoài khá hà khắc.

Yep, ai cũng có việc cả. Sẽ không có gì đảm bảo nếu một trong số họ không thực hiện tốt trách nhiệm của mình.

KO : Là ai ném cho tôi cái trách nhiệm này !?

Alan ở bên trong phòng giam, cứ bận rộn với suy nghĩ nên không biết gì về bên ngoài. Một Ballista đang nằm chết chán, cậu muốn làm gì đó vui hơn.

Ừ thì nói chuyện với y có thể khiến mình tăng xông nhưng nó vẫn đỡ hơn bây giờ. Victim không cho bất cứ ai tiếp xúc với y.

Tên sếp đó nghĩ gì vậy trời.

Thông qua camera quan sát thì cậu chỉ thấy Alan ngồi im lặng trong phần nhiều thời gian, đôi lúc sẽ đi lòng vòng, còn lại là ngủ.

Nhật ký quan sát.

Ngày 1 : Bình thường
Ngày 2 : Đi đứng nhiều hơn ngồi
Ngày 3 : Bắt đầu tìm cách thoát ra
   " Cái này mà gọi là nhật ký à? " _ Hazard
   " Kệ tôi " _ Ballista
                 Hazard phiền bỏ bà >:I
Ngày 4 : Từ bỏ, ngồi trong góc phòng, không làm gì
Ngày 5 : Như hôm qua, ngủ cả ngày
Ngày 6 : Như hai ngày trước
Ngày 7 : Không có gì mới

Đã hết một tuần, khi Ballista vào kiểm tra thì cậu mới tá hỏa phát hiện ra Alan đã bất tỉnh từ lâu rồi.

Báo cho Agent Smith thì anh bảo là cứ để đó, không cần đưa xuống phòng y tế. Nói là vậy nhưng Ballista thì khác, cậu hơi bất an.

Không phải vì lo lắng cho Alan, mà là vì trong suốt 1 tuần đó, không có sự việc nào xảy ra trong phòng giam của Alan.

Trước khi bất tỉnh thì y cũng không bỏ bữa nào. Camera không bị nhiễu hay gián đoạn. Hoàn toàn không có gì có thể tác động khiến y bất tỉnh.

Agent không cho kiểm tra sức khỏe, nhưng Ballista là lính đánh thuê, cũng là một quản lý nữa. Cậu lén cho một người nhân viên y tế xuống kiểm tra nhưng không thu được kết quả gì.

Chiều đó, cậu phải đến giải trình với Agent Smith.

 " ... " _ Agent Smith

 " ... " _ Ballista

 " Tại sao lại làm vậy? " _ Agent Smith

 " ...Tôi chỉ hơi tò mò một chút thôi " _ Ballista

Không ai có thể tự nhiên bất tỉnh được, đối với Ballista thì cậu vốn dĩ đã là một người tò mò về mọi thứ rồi.

Còn Agent thì chịu rồi, anh biết đồng đội mình là người tò mò thế nào. Nói thật thì đây là bản tính luôn rồi, không thể bảo sửa là sửa được.

Tò mò giết chết con mèo.

Hiện tại anh đang có quá nhiều việc phải làm, thật tốt nếu đồng nghiệp của mình có thể dễ bảo hơn một chút.

Hazard mấy ngày này phải đến bệnh viện để canh gác, vốn dĩ có thể để người khác làm nhưng vì một vài lí do mà anh phải tự mình đến thay.

Ballista cứ ngồi một chút nhìn màn hình camera, đôi lúc lại đi loanh quanh trụ sở. Nhưng chỉ là đi loanh quanh thôi, cậu có phụ giúp gì Agent đâu. Rảnh rỗi sinh nông nỗi.

Nếu Alan bị bắt rồi thì đám nhóc loi choi kia có làm gì không. Chỉ vì một chút thắc mắc đó mà tâm trạng cậu xuống dốc khi nghe được câu trả lời

 " Mấy thằng trốn thoát có làm gì không? " _ Ballista

 " Có, bọn chúng hạ độc Primal " _ Agent Smith

 " Gì? " _ Ballista

 " Trong thời gian cậu canh gác Alan, Primal đã bị một người lạ tiêm độc vào ống truyền nước. May mà y tá phát hiện kịp thời nên còn sống " _ Agent Smith

 " Ai làm? " _ Ballista

 " Một người lạ mặt, không xác định được danh tính " _ Agent Smith

Dù không có bằng chứng nào nhưng những đối tượng có khả năng cao là hung thủ hạ độc Primal giờ chỉ có những người đối địch với trụ sở thôi.

Hiện tại kẻ thù lớn nhất là Alan và The Color Gang, cụ thể hơn là Red. Vì chính cậu là người đã tống Primal vào viện nên bị tình nghi cũng không có gì lạ.

Agent đã kiểm tra camera của bệnh viện rồi, có một người nhân viên điều dưỡng đi vào phòng bệnh của Primal rồi hắn ta biến mất sau khi gây án. 

Trước đó thì những nhân viên tổ chức được cử đi quan sát tình trạng Primal đã bị đánh đến nỗi quên luôn mình đang làm gì.

Vậy nên phải để Hazard đi thay.

 " Thế thôi, tôi đi đây " _ Ballista

 " Ừm, đi trước đi " _ Agent Smith

Vụ việc của Primal, anh rất muốn nghi phạm hàng đầu - Alan trả lời cho ra lẽ nhưng vì ai đó đã cấm tất cả mọi người gặp y nên lại thôi.

 " Ngài Smith, boss có chuyện muốn gặp ngài ạ " 

Một nhân viên đi đến, gọi Agent rồi thông báo cho anh biết là một lát nữa mình phải đến văn phòng của Victim. Nhìn thôi cũng biết là có thêm công việc. 

Không phải nói chơi nhưng việc cũ còn chưa xong thì việc mới lại ập đến. Như kiểu muốn khiến Agent chết chìm vậy.

Thì cái phận làm công ăn lương nên nó thế đấy.

 " Ta biết rồi " _ Agent Smith

Anh tạm dừng việc hiện tại rồi đến văn phòng. Lúc bước vào thì nó chính xác là một bãi chiến trường.

Giấy tờ, đồ đạc nằm vương vãi khắp nơi, các bức tranh bị thứ gì đó xé rách, khung ảnh và tấm kính bị vỡ.

Đứng giữa phòng là Victim, hắn đang có tâm trạng rất xấu. Agent hứa rằng bản thân mình không thấy hả hê khi thấy cảnh này đâu.

Hỏi anh xem anh có tò mò muốn biết tại sao phòng làm việc bừa bộn thế thì không, anh không rảnh.

Nhìn thôi cũng biết không tự nhiên mà nó lại như thế, nếu hỏi thì khả năng cao là Victim sẽ cáu gắt lắm.

Anh để trên bàn một tệp hồ sơ, tóm tắt lại những sự việc liên quan đã xảy ra mấy ngày gần đây. Trừ vụ Alan bị mất ý thức và Primal bị hạ độc ra.

Anh không biết lí do vì sao mình làm thế, anh chỉ đang rất muốn nghỉ ngơi thôi. Cứ kệ việc hắn sẽ phản ứng thế nào nếu phát hiện ra anh đang che giấu hai vụ việc.

Victim mở tệp hồ sơ ra, đọc lướt vài trang rồi hỏi.

 " Alan làm sao rồi? " _ Victim

 " Mất ý thức rồi, không có biểu hiện lạ " _ Agent Smith

 " Vậy còn việc theo dõi TSC? " _ Victim

 " Lịch trình sinh hoạt của họ như bình thường thôi, không có gì khác nên không ghi nhận được bất cứ hoạt động nào " _ Agent Smith

 " Gần đây chúng gặp ai nhiều nhất? " _ Victim

 " Một người đàn ông tên là King Orange " _ Agent Smith

 " Bắt người đó, đừng gây ồn ào " _ Victim

 " Ngài còn yêu cầu gì xin hãy nói " _ Agent Smith

 " Ưu tiên bắt TCO và TSC trước, nếu ngươi có thể thì hãy bắt cả Red nhưng nó không cần chú ý nhiều " _ Victim

Victim vốn dĩ định bắt hết cả The Color Gang nhưng việc đó sẽ đánh động khá lớn nên thôi. Hai mối nguy hiểm lớn nhất là đối tượng bắt giữ ưu tiên.

Còn KO, cho bắt ông là vì ông đang là người lớn gần gũi nhất với bọn nó. Victim dám chắc là Alan tự nguyện để bị bắt, trước khi bị bắt thì y đã nhờ đến KO rồi.

Việc The Color Gang giữ lịch sinh hoạt bình thường đến mức mà tưởng như bọn nó biết việc mình đang bị theo dõi. Bình thường quá lại hóa bất thường.

Agent không đề cập lí do khiến y bất tỉnh nên hắn chỉ nghĩ là do thời gian ở trong ngục trắng khiến y bị như vậy.

Alan là con người, y sống ở một xã hội an toàn hơn nơi này rất nhiều. Là một người lớn lên một cách bình thường, không lạ gì nếu y trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết, khi mà bản thân không ổn định.

Từ từ dày vò như thế mới thỏa được cái hận thù của Victim.

Cơ mà hắn ta đang đối đầu với Alan - người đã tạo ra hắn. Dễ gì y chịu ngồi yên chờ chết.



_______________
Cám ơn vì đã đọc

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro