Chương 33 : Hạ
Mâu thuẫn của Alan với TCO có thể coi như đã biến mất, trong trường hợp anh vẫn chưa biết ý nghĩa rõ ràng của lời nói đó.
Xin lỗi, thứ tưởng rất dễ làm lại cần nhiều dũng khí tới mức này. Dù từ đầu đến cuối, một lời xin lỗi vẫn không được thốt ra nhưng ít nhất thì mọi thứ có thể tốt đẹp rồi
Vốn dĩ Alan không định xin lỗi TCO nhưng vì một lí do bất đắc dĩ mà y phải làm.
Lúc y thảo luận cùng KO thì ông có hỏi đến chuyện giữa y với TCO và Victim. Ông ấy hỏi y có ý định làm lành với TCO không.
" Không, tôi thấy cả hai bây giờ vẫn tốt mà? " _ Alan
" ... " _ KO
" Đừng nhìn tôi kiểu đấy, tôi cũng có lí do để làm vậy" _ Alan
" Tôi không biết lí do quan trọng nào mà khiến anh không thể xin lỗi con mình " _ KO
" Cho dù tôi có xin lỗi thì người đau vẫn là TCO thôi, tôi không muốn nên thà không nhắc đến còn hơn... " _ Alan
Y định nói nhiều hơn nhưng chợt thấy cái thái độ cau có của KO nên thôi. Nuốt câu sau lại vào họng.
Sau đó là một quá trình hai người ngồi chứng minh là tôi đúng, anh sai. Tiếc cho Alan là đúng lúc TCO đi vào nên y phải tém tém lại cái miệng cũng như đổi chủ đề.
Hỏi KO cảm giác thế nào khi thắng Alan thì nó đã lắm. Trải nghiệm tuyệt vời nhưng khổ là không có lần hai.
Chắc lần sao y nên khóa mõm KO luôn cho rồi. Toàn nói mấy thứ linh tinh làm người khác không tập trung được.
Trong lúc nhờ TSC đi bắt Victim về thì y không thể nào tập trung nổi vì cái chuyện không đâu mà KO nhắc đến.
TSC đi cũng lâu rồi, sao nó chưa về vậy? Đáng lẽ lúc này là nó đã về đến nơi-
" Quốc mẫu hồi cung! " _ TSC
À thôi, nó về rồi.
Alan thấy nó đang nhai cái gì đó, cái mùi này thì chắc là bánh. Y nhìn sang Victim thì hắn không nói gì, không thèm nhìn luôn ấy.
Y nhìn từ đầu xuống chân rồi ngờ ngợ được trên đường đi đã có chuyện rồi. Không thì tại sao cả hai đều xộc xệch và trông như mới đánh nhau xong.
" Ơ? Anh Chosen và Dark đâu? " _ TSC
" Hai người họ ra ngoài rồi " _ Alan
" Tôi mang Victim về rồi nè " _ TSC
" Tôi biết... nhưng tôi nói là không xây xát cơ mà? " _ Alan
" Tôi chưa quen việc bay lắm nên có hơi chật vật " _ TSC
Xộn lào
Ánh mắt của Victim bán đứng nó. Làm gì có chuyện nó không thành thạo bay lượn đâu. Alan biết cái kiểu này là có chuyện rồi.
" Cậu nói dối tệ quá đấy " _ Alan
" Đâu có " _ TSC
"Ra ngoài đi " _ Alan
Vừa hết câu thì nó phóng đi mất tiêu, chắc là đi tìm hội bạn rồi. Từ hồi hôm giờ đúng là nó không có thời gian cho bạn mình.
Bây giờ thì mọi người đều thoải mái rồi. Alan sau khi xong chuyện với Victim cũng sẽ về với cuộc sống của mình.
Victim à, cũng một thời gian từ lúc y đến Outernet rồi ấy chứ. Nó thật sự là cả một quá trình dài khi y phải đối mặt với một xã hội mới và một giống loài khác với con người.
Người que trước giờ trông rất nhỏ bé đối với Alan. Bây giờ y là một người que thì lại thấy nó cũng bình thường, không thấp bé hơn ai.
Y dựa vào mối quan hệ tốt đẹp sẵn có của The Color Gang nên mới làm quen được với KO và Purple. Cũng từ đó mà mọi việc dễ dàng hơn.
Nhưng còn Victim thì sao? Hắn ở đây không một sự giúp đỡ nào. Nếu phải làm văn mẫu thì hắn phù hợp làm dẫn chứng cho người thành công vượt khó.
" Trước mắt thì tôi có chuyện cần làm rõ, cậu đã đến Outernet này bằng cách nào? " _ Alan
" ... " _ Victim
" Mọi thứ sắp kết thúc rồi. Cậu muốn nói gì thì nói, sau này tôi không còn ở đây để cậu có thể gặp nữa đâu " _ Alan
Kết thúc à? Thực sự là cả một quá trình dài, để hắn có thể bình tĩnh nghe người khác nói thế này thì phải cảm ơn TSC, trên đường đi nó đã làm lung lay hận thù của Victim.
" Sau khi ngươi xóa ta thì ta vẫn ở trong cái máy tính đó, cho đến khi TCO và TDL phá hủy nó thì ta bị cuốn theo rồi đến với Outernet" _ Victim
Nếu thế thì quá trình trả thù của hắn đã được lên sẵn, trước cả khi hắn đến Outernet.
Khi xóa vĩnh viên một tệp tin, dù nó không hiện lên trên màn hình hay Recycle Bin, nhưng nó tồn tại trong máy. Trừ khi ổ cứng bị phá hủy thì tệp tin sẽ còn đó. TCO và TDL đã phá hủy chiếc máy tính đến mức không thể sửa chữa được thì Victim mới thoát khỏi đó.
Hắn ước về nơi chỉ có những người giống mình, chỗ hắn được đồng cảm và có thể sinh sống như một sinh vật bình thường. Buồn rằng hắn quá chán ghét Alan, đến nỗi sự tồn tại của hắn dần phụ thuộc vào mục đích báo thù.
Lúc đấy hắn nhỏ bé, yếu ớt và mang nỗi lo thường trực. Lúc mà TCO, TDL vùng ra khỏi chiếc máy tính thì chắc bọn họ đã vô tình lôi cả Victim theo. Bắt nguồn cho thời gian hắn ở Outernet, xây dựng từng thứ một cho kế hoạch trả thù.
Tính ra hắn cũng giỏi thật. Đã là người que được tạo ra bởi Alan thì phải vượt trội. Victim không nhận được nhiều như những người que khác nhưng hắn có được trí tuệ vượt trội hơn các em của mình.
" Nếu ta truy lùng ngươi ngay từ đầu thì làm gì có cảnh này đâu " _ Victim
" ...Nếu cậu làm vậy thật thì cậu có thắng không? " _ Alan
" Chắc chắn, ta mạnh hơn ngươi về mọi thứ nhưng tại sao một kẻ ngoại lai như ngươi lại có thể phá vỡ công sức của ta được " _ Victim
Vì tôi tạo ra cậu
" Sau khi thắng rồi sao nữa " _ Alan
" Không một ai có thể ra lệnh hay coi thường ta " _ Victim
" Nếu tôi chết như cậu muốn thì cậu sẽ thấy thế nào? " _ Alan
" Ta sẽ hạnh phúc hơn bao giờ... " _ Victim
" ... " _ Alan
" .... " _ Victim
" Nói tiếp đi, tôi còn nghe mà " _ Alan
" ...Ngươi thành công khiến ta trông thảm hại rồi đấy " _ Victim
" ... " _ Alan
Lúc trước đúng là Alan dễ nói câu "Victim không gì hơn là một kẻ thảm hại bám víu lấy quá khứ". Nhưng giờ thì khác rồi, y không thể nói như vậy được nữa. Y đã quá chán ngán để tiếp tục mâu thuẫn.
Bây giờ y nên đứng ở góc độ của Victim để hiểu hắn. Không phải đối đầu mà là đồng cảm, cơ mà Victim cũng có mặt dễ dụ thật.
Y chưa thả mồi nữa là hắn tự cắn rồi. Vốn dĩ Alan định bụng dẫn dắt hắn bắt đầu câu chuyện trước. Ai ngờ hắn nói trước, dù y chưa nhắc miếng nào về việc này.
Đây là lần duy nhất y biến thành người que nên y sẽ lắng nghe toàn bộ hận thù của con người que mà mình từ bỏ. Sau hôm nay, sẽ không còn liên hệ gì nữa đâu.
" Nếu tôi chết rồi thì nỗi nhục đời cậu có biến mất không? " _ Alan
" ... " _ Victim
" Cậu có thể đọc suy nghĩ người khác nhưng không phải là quay ngược quá khứ " _ Alan
Victim có cảm giác Alan sẽ làm gì đó ngu ngốc, có chút e dè. Lần trước y trông rất bình thường, thế mà bây giờ lại xa vời đến mức sẽ khuất tầm mắt ngay.
Alan không định kết thúc tại đây, vẫn còn chuyện chưa làm rõ. Tại sao y có biến thành người que?
Nghe thì điên rồ nhưng y có suy nghĩ rằng sự tồn tại của mình ở dạng một người que có liên quan đến Victim. Chỉ là một suy nghĩ quẩn quơ trong lúc mình ở trong ngục trắng.
Hầu hết những người que của y đều có những mối liên hệ nhất định. Giống như TSC và TCO, TCO và TDL . Có thể Alan biến thành người que do hận thù của Victim quá lớn.
Thời điểm Alan biến thành người que là khi The Color Gang cùng với TCO bị cuốn vào rắc rối. Một câu chuyện trả thù vốn dĩ chẳng liên quan đến chúng.
Nếu thật sự là vậy thì khi hận thù của Victim biến mất, Alan có trở lại làm con người không.
Suốt quãng thời gian ở Outernet, y tự lừa mình bằng sự lạc quan trong bi quan, lấp đầy thời gian bằng toan tính, lo âu.
Hãy thấy may mắn, nếu không phải vì cái suy nghĩ đó thì thật sự Alan đã xóa bỏ hắn lần nữa rồi.
" Nếu như cậu chưa từng biết đến tôi, mọi thứ có ổn hơn không? " _ Alan
" ...Có " _ Victim
" Thế cậu có bao giờ nghĩ đến chuyện buông bỏ nó không? Ý tôi là hãy tha thứ cho tôi- " _ Alan
" Không bao giờ " _ Victim
" ...Hiểu rồi " _ Alan
Victim nhìn thấy thái độ bình tĩnh của Alan thì phần nào trong hắn cũng dịu xuống. Hắn đang được lắng nghe, bởi người mà hắn ghét nhất và hắn không cần phải trả tiền cho điều này.
Giống cha giống con mà.
TSC giống Alan thật đó. Đứa nhỏ đó đã dừng lại giữa chừng, sẵn sàng tốn thời gian để làm dịu hắn. Nó làm thế không vì cái gì cả, nó bảo nó thích thì nó làm.
Cái im lặng này dần trở nên tự nhiên hơn. Cả hai có nhiều điểm giống nhau hơn họ tưởng. Cùng là những người im lặng trong một buổi nói chuyện nhưng không ai có thể bỏ qua ý kiến của họ. Họ quyết đoán và không dễ dàng với người ngoài. Họ sẽ làm mọi thứ vì mục đích, đã nói là làm. Thậm chí, Victim rất giống Alan về đôi mắt, không phải màu sắc mà là ánh mắt.
Ta luôn giống người mà ta ghét nhất, câu đó không sai.
Việc Victim cố gắng nghiên cứu và tạo ra những công cụ mô phỏng lại khả năng của con trỏ chuột và Adobe Animator cũng là một điểm chung về khả năng của họ.
Hắn có ý thức rất rõ về bản thân mình. Có thể Alan đã lãng quên hắn nhưng có bao giờ hắn quên Alan đâu, y dường như đã là một phần trong suy nghĩ sống rồi rồi.
Vậy Alan nói điều này. Có khả năng Victim sẽ vô cùng tức giận, nhưng với y, đây là lựa chọn tốt nhất rồi. Tốt cho cả hai.
Vì Victim không chấp nhận lời xin lỗi nên thôi, y sẽ không nói.
" Cậu không nên nghĩ đến tôi " _ Alan
" ...Sao? " _ Victim
[Xóa bỏ toàn bộ kí ức của Victim về Alan Becker_]
[Kiểm duyệt]
[Không vi phạm hạn chế]
[Thực hiện]
[Lỗi]
[Tiêu hủy người dùng]
[Hủy bỏ Bảng chức năng]
[Đến từ đâu, về lại đó]
Từng kí ức đen tối, kể cả những mảng có liên quan đến Alan đều bị xóa hoàn toàn. Có lẽ vì không chịu nổi nó nên hắn không thể giữ tỉnh táo, Alan ở trước mắt. Gương mặt đó dần trở nên xa lạ rồi hoàn toàn biến mất trước mắt hắn.
Suy nghĩ của y đúng rồi. Alan dạng người que được tạo ra dựa trên hận thù của Victim, khi hắn không còn nhớ và nghĩ được gì về Alan thì thuận theo tự nhiên, y sẽ biến mất.
Cũng không phải là không có sự chuẩn bị trước.
Người sẽ giải thích với lũ trẻ về sự biến mất đột ngột này vẫn là KO, sẽ có thêm cả TDL. Tên điên đó nhìn vậy chứ là người hiểu tình hình nhanh nhất trong cả ba anh em.
Vừa nãy đúng là TDL có tọt ra ngoài nhưng hắn đã quay lại để hỏi cho ra lẽ tại sao Alan không xin lỗi TCO. Y không xin lỗi anh là để dụ TDL quay lại và xử lí phần sau.
Đơn giản mà hiệu quả. Dụ mấy đứa này dễ thật.
_______________
Cám ơn vì đã đọc
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro