[Stucky]
[BORED BUCKY]
——
Tác giả : yikestragic
Link : https://archiveofourown.org/works/2139165
Rating : G
——
BẢN DỊCH CHƯA ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. KHÔNG BÊ ĐI ĐÂU DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.
——
——
Bucky đã lấy lại được ký ức, cậu bị giữ lại trong toà tháp Avengers, và cậu đang chán chết mất.
——
James Buchanan Barnes, thường được mọi người biết đến với cái tên Bucky, đang cực kỳ buồn chán. Cậu bị bắt phải ở lại trong một căn phòng bí mật ở toà tháp Avengers, không được phép bước chân ra ngoài vì chẳng ai biết được sẽ cậu sẽ lên cơn mất trí lúc nào. Căn phòng có một chiếc TV — loại có cùng màu và cùng kích thước với màn hình trong rạp chiếu cộng thêm một đống phim và đĩa DVD khác, cái nào cũng đã được xem qua ít nhất hai lần, còn Bucky thì thật sự không có hứng coi tiếp lần thứ ba. Phòng của cậu cũng có cả máy tính xách tay, và thứ đó thật sự rắc rối khiến cậu đau cả đầu.
Vậy nên, Bucky đang chán nản, và bị kẹt trong phòng một mình. Cậu nhìn vào chiếc điện thoại mà Tony đã đưa cho cậu, nó còn rối hơn cả cái máy tính, nhưng cậu cũng đã tìm ra được cách gửi tin nhắn cho người duy nhất mà cậu muốn nói chuyện, thằng bạn tri kỉ của cậu, Steve Rogers. Steve là người đầu tiên mà cậu nhớ lại, người đầu tiên cậu yêu hơn bao giờ hết. Tất nhiên cậu nhớ cả những tên bạn tình ở những ngày trước chiến tranh nữa, nhưng cậu cũng nhớ cái cảm giác như thể mọi thứ đều không đi đúng nhịp vậy, bởi vì người ấy không phải là Steve.
Bằng cách nào đó, Bucky đã gửi được một tin nhắn đơn giản cho Steve than rằng 'chán quớ. đến đây giúp tớ giải khuây cái coi.' Cậu thở dài khi thấy tin nhắn đã được gửi đi—cậu ngẫm nghĩ, cậu vẫn chẳng thể hiểu được loại đồ công nghệ cao cấp này—rồi đặt chiếc điện thoại lên bụng.
Khi điện thoại reo một tiếng nho nhỏ, Bucky nhảy dựng lên, vào thế phòng thủ, nghĩ rằng có ai đó đột nhập vào, trước khi nhận ra loại âm thanh đó thực sự là gì. Cậu nhặt điện thoại, đọc dòng tin nhắn trên cái màn hình be bé. 'hai phút nữa tới liền.' Bucky mỉm cười, đặt điện thoại xuống, và ngồi trên trường kỷ chờ đợi Steve, hai tay khoanh vào lòng, da thịt và kim loại chạm vào nhau.
Khi Steve đến, Bucky vồ tới ôm lấy anh. "Tớ chán muốn chết luôn rồi nè." Cậu rên rỉ, ôm Steve chặt hơn. Lồng ngực Steve rung lên vì cười khi anh đặt một nụ hôn lên đầu cậu.
"Ừ thì giờ tớ đã ở đây rồi," Steve nói. "Tớ cũng có mang theo bộ phim cậu chưa xem, thêm bỏng ngô nữa."
"Tớ không thích xem phim đâu," Bucky than vãn. Steve lại bật cười, hôn phớt qua cậu trai với cánh tay kim loại.
"Thật sự thì tớ cũng không định xem phim," Steve cười tự mãn, ánh mắt loé lên sự gian xảo. Bucky cười lại và hôn Steve lần nữa. Họ di chuyển đến trường kỷ và mở cuộn phim lên.
Họ chẳng quan tâm đến bộ phim, duy trừ sự thật rằng giờ đây cả hai đều còn sống, chìm trong tình yêu, và được ở cạnh bên nhau thêm một lần nữa.
end.
——
Chú ý : truyện tác giả chỉ đăng duy nhất tại wattpad. Bất kỳ nơi đâu có up truyện đều là hàng reup không xin phép. Đặc biệt là cái củ loằn truyenfun.com
Acc wattpad :
https://my.w.tt/pO9ROrzyUS
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro