Chương 37
Phương Trường đứng trên cao, ngó ngang ngó dọc, thoáng chốc đã hướng mắt tới hai gương mặt quen thuộc
"Hình như là Hàn Bách Đạt đi cùng Lâm Phong"
Chớp mắt một cái, phía trước chỉ còn lại đuôi khói xe
Đệt mợ, tao từ chạy bộ đến khinh công đến đây
Bọn hắn lái xe chạy?
Hắn quay người, thi triển khinh công, biến thành một bóng mờ đuổi theo
Két két
Hàn Bách Đạt một cước đạp phanh, quán tính khiến cả đám thiếu chút nữa nội tạng nhảy ra ngoài
Loạt âm thanh truyền đến, Diệp Thần vẫn còn ngơ ngác đã đụng nát kính chắn, văng ra ngoài
Sở Lăng Thiên ba người đụng đầu vào ghế phía trên, không nhịn được mà mở miệng mắng
"Anh mẹ nó chạy 180km/h cũng thôi đi, còn phanh gấp?"
"Đường thẳng mà cua được 72 khúc, anh không phải là ném tất cả vào ảo cảnh đấy chứ?"
Lâm Phong xoa mi tâm, cảm thấy lục phủ ngũ tạng sắp trào hết ra
"Xem đi, ngồi tay lái phụ thì dây nịt an toàn rất quan trọng!"
Hàn Bách Đạt nhìn Diệp Thần lăn mấy vòng trên đất, nhàn nhã nói, đem lời Lâm Phong thành gió thoảng qua tai
Ba người: "..."
Phương Trường vẻ mặt vô tội, nhìn Diệp Thần lăn lộn thành cục thịt tròn, dùng thân quét cho mặt đường bóng loáng
Cái này không liên quan đến tôi...
Tôi chỉ là cản xe, ai biết Hàn Bách Đạt một cước phanh lại...
Lâm Phong cùng Sở Lăng Thiên còn đang điều tức, ngẩng đầu lên đã thấy niềm vui bất ngờ
Ai da má ơi!
Phương Trường kìa!
Một ngày không gặp tính ba năm, vậy là chúng ta chín năm không gặp rồi
Nhớ chết rồi
Diệp Thần im lặng lăn vài vòng, sau đó đứng phắt dậy
"Hàn Bách Đạt, anh mưu sát tôi"
"Ài, Phương Trường"
Diệp Thần mở to mắt nhìn
Nhớ anh chết mất
"Phương Trường"
Giọng nói này khiến Phương Trường rợn tóc gáy, bàn chân bất giác lùi lại một bước
Hàn Bách Đạt đẩy cửa xe đi xuống, cười lạnh một tiếng
"Nếu không phải tôi phanh gấp, anh bị đụng bay đi mất rồi"
"Anh chẳng lẽ muốn dùng mạng mình để vu hãm tôi?"
"Anh mẹ nó là đồ cầm thú, hức"
Hàn Bách Đạt trực tiếp cáo trạng, bộ dạng uỷ khuất dùng khăn lau lau khoé mắt
"Ách, tôi không có ý đó..."
Phương Trường phản bác một câu, luống cuống giơ tay muốn đỡ
Khoan đã...Sao phải đỡ?
Tôi tu vi tông sư, một chiếc xe làm sao có thể đâm chết
Hàn Bách Đạt gật đầu nhẹ, cầm điện thoại lên, "Đã ghi âm, chỉ là vấn đề bồi thường thôi"
"Anh xem kính xe của tôi lớn như thế, vì anh mà Diệp Thần văng ra ngoài"
"Tiền chữa trị, anh trả"
"Tiền sửa xe, anh trả"
Hàn Bách Đạt ôn hoà nói
Phương Trường: "...."
Tôi tới đâu để nói mấy cái này?
Lâm Phong, Diệp Thần, Sở Lăng Thiên vây quanh Phương Trường, cười hắc hắc
"Hừ!"
Phương Trường hừ lạnh một tiếng, "bồi thường tiền là không thể"
"Mấy ngày nay tao gặp cơ duyên, tu vi đột phá"
"Tao đến tìm chúng mày luận bàn chút"
Phương Trường ngạo nghễ nói
"Khi tỷ thí, động thủ nặng chút cũng không thể trách tao"
Đám người: "???"
Một tên tông sư nhỏ nhoi, cũng dám mò tới đây luận bàn võ thuật
Hàn Bách Đạt ung dung đứng đằng sau, vẻ mặt khó hiểu.
Thiên mệnh chi tử gặp cơ duyên đều là chuyện dễ hiểu
Nhưng Phương Trường này, não tàn à
Cho là tu vi cao đi, cũng không biết chừa đường lui
Hoặc là còn bài tẩy
[Ding! Cấp thiên mệnh chi tử của Phương Trường đã thăng: Cấp trác tuyệt]
Quả nhiên không đơn giản
Cơ duyên khiến cấp thiên mệnh tăng, không thể chỉ là tu vi được
"Bắt sống hắn"
Hàn Bách Đạt lạnh lùng nói, vung tay một cái
Vừa buồn ngủ, Phương Trường bảo bối đã mang gối đến rồi
Sao có thể để bảo bối đi dễ dàng
"Hắn không trả tiền, chúng ta lấy thận đem bán"
Đám người nhẹ gật đầu
"Hàn huynh, hắn trông không giống người sống lành mạnh...Thận sợ là bị dùng đến hỏng rồi"
Lâm Phong mở miệng nói
Hàn Bách Đạt cơ mặt thả lỏng, miệng treo một nụ cười đầy ẩn ý
"Đùa chút đùa chút, chúng ta là công dân tuân thủ pháp luật"
"Tôi chẳng qua là nhớ, bắt về thì không phải ngày nhớ đêm mong"
Lâm Phong khoé miệng giật giật
Bán thận là phi pháp, bắt cóc thì không phải?
Hơn hết, câu nói sau cùng cả đám nghe rõ mồn một, không hiểu sao oán giận với Phương Trường lại tăng thêm
"Lâm Phong, kẻ sĩ ba ngày không gặp, lau mắt mà nhìn"
Phương Trường hét lớn, trực tiếp vọt tới, một quyền hướng phía Lâm Phong
Lâm Phong một tay nắm lấy cổ hắn, mạnh mẽ nhấn xuống đất
Phương Trường: Đau đau đau
Bị tóm gọn trong một chiêu?
Đùa à?
Lâm Phong: Phì, có được nhớ đến mấy thì cũng bại dưới tay ta đây!
Không đợi Phương Trường phản ứng, ba người cùng xông lên, đem họ Phương nào đó đánh đến biến dạng
Hàn Bách Đạt che mắt, giả bộ không thấy
Phương Trường, bọn hắn tìm anh mãi, anh ngoan ngoãn một chút
Anh như thế đến tặng đầu người, bọn hắn cũng cảm tạ anh...
"Tạ ơn!"
Ba người hô lên một tiếng, tiếp tục nhấn Phương Trường dưới đất mà đánh
Phương Trường: O(╥﹏╥)o
Vì cái gì a
Với sức mạnh của Triệu Nhật Tông, tông sư hoang dã làm sao có thể so sánh?
Trừ phi là đại tông sư...
Phương Trường cắn răng, nhìn thẳng vào Hàn Bách Đạt
Không thể cứ thất bại thảm hại thế này được!
Phương Trường gắng chút sức tàn bộc phá lực lượng, toàn thân sát ý phóng thẳng đến chỗ Hàn Bách Đạt
Tay hắn cách ngực Hàn Bách Đạt vài cm, đầu óc cũng vang lên từng hồi chuông ong ong, không còn sót lại bất cứ suy nghĩ gì
Phương Trường ngây ngẩn, ánh mắt dần trở nên thanh tỉnh
A...Mình rõ ràng nhắm đến cổ mà..Cơ thể lại không tự chủ
Tiêu Viêm hai ngón tay kẹp lấy tay của hắn, nhếch miệng cười một tiếng
Sau đó...Lại là mùi đất quen thuộc
[Ding! Bảo hộ thành công, tăng một tiểu cảnh giới]
Tiêu Viêm: "???"
Oanh!
Tiêu Viêm trong chớp mắt đã đạt Trúc cơ
Tiêu Viêm: "........"
(╯ ' □′)╯︵┻━┻
Chiến thần cái chó, Long Tổ cái chó
Đéo về nữa
Hàn Bách Đạt ngon hơn
Bọn Lâm Phong kinh ngạc nhìn Tiêu Viêm
"Khụ khụ, đang đánh bỗng nhiên giác ngộ, không cẩn thận mới đột phá, hợp tình hợp lý"
Tiêu Viêm cười cười
Đám người gật đầu
Hợp lý!
"Hừ, ngay cả với Triệu Nhật Tông-"
Phương Trường chưa nói hết câu, đã cảm nhận sát khí khổng lồ hướng mình nhắm đến.
Tiêu Viêm một quyền đánh xuống, nếu không phải Hàn Bách Đạt kịp thời kéo hắn ra thì họ Phương đã chết tươi rồi
"Kích động gì? Tôi muốn bắt sống"
Hàn Bách Đạt vẻ mặt khó hiểu
Tiêu Viêm trực tiếp lướt qua, tóm lấy cổ Phương Trường, gằn giọng hỏi
"Mày nói hay không, nói hay không nói, không nói thì có nói hay không, có không nói thì có nói hay không, có thì nói không thì nói?"
Phương Trường: "???"
L*z gì vậy
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro