"Đoàn khi" hay "Đoàn sủng" - 16.
Hạ Tuấn Lâm vừa đi vừa nhìn Tống Á Hiên đang nhắn tin với sắc mặt nghiêm trọng bên cạnh
"Sao thế?" Hạ Tuấn Lâm hỏi
"Ò, không có gì, đụng phải một tên thần kinh thôi" Tống Á Hiên cất điện thoại rồi cười với cậu
"Hở?" Hạ Tuấn Lâm mờ mịt
"Aida không có gì thiệt mà, mau về công ty thôi" Tống Á Hiên kéo lấy Hạ Tuấn Lâm bước nhanh về phía thang máy
Vận may không tốt, lại đụng phải Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ có chút ngây người, giành bắt chuyện với Hạ Tuấn Lâm trước khi Tống Á Hiên mở miệng chào "Tiểu Hạ, ăn kẹo không?"
"Cảm ơn Mã ca" Hạ Tuấn Lâm nhận lấy viên kẹo trái cây kia bỏ vào miệng rồi nhoẻn miệng cười với Mã Gia Kỳ
"Ngon không?"
"Ngon" Hạ Tuấn Lâm gật gật đầu
"Trước đây em rất thích ăn kẹo vị này, đến bây giờ vẫn chưa ăn ngán luôn" Mã Gia Kỳ cười cười, xem ra bỏ nhiều thời gian đi chọn kẹo như vậy cũng không hẳn là vô dụng
"Đồ ngon thì không bao giờ ngán được, trừ việc thật sự không thích nó nữa, đến nhìn thôi cũng muốn trào ngược" Hạ Tuấn Lâm nói
"Vậy sau khi không thích nữa, có còn cơ hội thích lại nữa không"
Cửa thang máy mở ra, Hạ Tuấn Lâm cố ý lơ đi câu hỏi của Mã Gia Kỳ, đẩy anh ra bên ngoài
Cho nên đến cuối cùng Mã Gia Kỳ vẫn không nhận được câu trả lời từ cậu
Lúc bước vào phòng tập, Tống Á Hiên và Mã Gia Kỳ đụng phải nhau
Mã Gia Kỳ liếc mắt nhìn Tống Á Hiên, Tống Á Hiên cười hihi đáp lại anh
Sau khi bọn họ đi vào bầu không khí cũng chẳng tốt lên bao nhiêu, những người khác cũng nhìn Tống Á Hiên, ánh mắt không ai giống ai
"Mới sáng sớm mà mấy người làm sao thế, xảy ra chuyện gì à?" Hạ Tuấn Lâm hỏi
"Không sao, Lâm Lâm có muốn uống nước không" Tống Á Hiên hỏi
"Không cần, lúc sáng đã uống rồi không phải sao?"
"À đúng rồi, tớ quên mất" Tống Á Hiên cười híp cả mắt
"Nhắc tới mới nhớ... từ lúc Hạ Nhi chuyển nhà đến nay, chúng ta còn chưa đến thăm lần nào" Đinh Trình Hâm nhìn quanh một vòng rồi dừng lại trên người Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm không kiềm được mà run lên, Hạ Nhi... từ miệng Đinh Trình Hâm nói ra sao mà... nổi da gà dữ
"Đúng đó, bọn tớ còn chưa được đến lần nào, lại để Tống Á Hiên đến rồi, Hạ Nhi thiên vị nha" Nghiêm Hạo Tường tiếp lời, ít nhiều không được vui cho lắm
"Thực ra á, bọn anh cũng không muốn đi như vậy, nhưng mà Hiên Hiên đã đến rồi, lẽ nào bọn anh không giống nhau sao?" Trương Chân Nguyên nhìn Hạ Tuấn Lâm, có chút đáng thương nói
Nhìn ra Hạ Tuấn Lâm không chịu được
"Vậy thì... mọi người nếu đi, đưa em theo với" Lưu Diệu Văn không tình nguyện lắm mà lên tiếng
"Lưu Diệu Văn? Nhóc không sao chứ" Hạ Tuấn Lâm đi qua xoa xoa đầu Lưu Diệu Văn "Không có sốt mà..."
"Tránh ra, đừng có đụng vào em, anh nghĩ em muốn chắc, em là đang cảm thấy mọi người đều đi thì rõ là em không hòa nhập rồi, lỡ như bị nắm cán thì sao" Lưu Diệu Văn đẩy Hạ Tuấn Lâm ra lầm bà lầm bầm
Hạ Tuấn Lâm cười ra tiếng "Được được được, không muốn thì không muốn"
"Hôm nay xong việc rồi đưa mọi người đi xem xem"
"Mấy đứa xong chưa đó? Đến phòng nghỉ đi" Staff thò đầu vào nói
"OK, giờ bọn em qua" Đinh Trình Hâm làm một dấu OK
"Đến đó làm gì?" Hạ Tuấn Lâm hỏi
"Hôm nay là phúc lợi 9 triệu fan, không biết phải làm gì, chắc quay cái vid như lúc trước" Đinh Trình Hâm ôm lấy vai Hạ Tuấn Lâm ra ngoài, những người khác cũng lập tức đi theo
Hạ Tuấn Lâm đi theo bọn họ tới phòng nghỉ, nhìn cả phòng đã được lắp đặt xong các thiết bị ghi hình, staff cũng đang ngồi trong góc để chỉ đạo bọn họ
Chờ bọn họ ngồi xuống xong xuôi thì bắt đầu ghi hình
"Cho đến hôm nay, lượng follow tài khoản Weibo chính thức của Thời Đại Thiếu Niên Đoàn chúng ta đã vượt mức 9 triệu..."
"Good"
"Cảm ơn"
Những người khác đều hưng phấn đáp lại, Hạ Tuấn Lâm cũng điên cuồng gật đầu theo
"Vì phúc lợi lần này, chúng ta sẽ tiến hành livestream"
"Livestream? Mấy tiếng?" Lưu Diệu Văn hỏi
"Tùy mấy đứa, đồng thời, đây cũng là một thử thách, mấy đứa cần phải tải một app livestream chưa có tài khoản, rồi khiến những ai thích mấy đứa follow Weibo, vừa nãy, bọn chị đã ghi lại số fan hiện tại của mấy đứa, 0 giờ bọn chị sẽ tiến hành kiểm tra, xem xem số fan của mấy đứa có thay đổi hay không"
Chớp mắt truyền đến một tràn "Gì zậy trời"
"Phúc lợi fan cũng không cần làm thành cuộc thi tăng fan chứ"
"Đúng đó đúng đó" Tống Á Hiên tiếp lời
"Này không liên quan tới bọn chị" Staff kịch liệt lắc đầu
"Mấy đứa mau tải đi, bọn chị đã đăng Weibo rồi" Staff nhắc bọn họ
Mấy người cạn lời gấp rút đi tìm app livestream mới, chỉ có Hạ Tuấn Lâm suy đi nghĩ lại cuối cùng vẫn chọn nền tảng livestream lúc trước dùng, Thanh Mạch
Bọn họ không biết nhưng Hạ Tuấn Lâm biết, ngoại trừ mấy nền tảng phát sóng trực tiếp video ngắn như Douyin Kuaishou thì Thanh Mạch là một nền tảng thuần livestream hot nhất
Lượng người dùng vô cùng lớn, rất nhiều người không phải fan trong giới, kéo fan mới thì dễ rồi, nếu như không có gì sai xót, một hai vạn tuyệt đối không có vấn đề gì
Nhưng hiện tại cậu vẫn có thể kéo được fan chứ? Này khác gì làm lại từ đầu đâu trời
Được rồi, mày là Hạ Tuấn Lâm đó, đầu bảng Hạ Tuấn Lâm, cho dù có làm lại từ đầu, phong cách không thay đổi, những người thích loại phong cách này cũng không đổi, có gì phải sợ đâu
"Nhất định phải livestream ở đây sao?" Hạ Tuấn Lâm hỏi
"Không cần"
Hạ Tuấn Lâm trầm ngâm gật gật đầu, nhìn qua những người khác vẫn đang tải app bên cạnh, bản thân âm thầm chuồn ra ngoài
Vừa đi vừa cài đặt trang live, như vậy mọi người vừa vào là có thể nhìn thấy bản thân đang làm gì rồi
Hít sâu một hơi, bắt đầu livestream
"Hế lô mọi người, tui là Hạ Tuấn Lâm"
Hạ Tuấn Lâm vừa chào hỏi những người vừa đi vào, vừa nhìn xem xung quanh có cái gì chơi được hay không
"Tui đẹp trai? Vậy còn không đi follow Weibo tui đi, nói một đằng làm một nẻo nha" Hạ Tuấn Lâm lại chọc fan như lúc trước
Sâm Hệ baby: Tiểu ca ca thiệt là đẹp trai a, có bạn gái chưa? Có thể gặp ngoài đời không?
Ể~: Thấy Weibo chủ kênh rồi nè, chủ kênh là minh tinh sao?
Cô Quả: Là đang làm nhiệm vụ sao? Trang livestream đã dàn xong rồi
Thất Nguyệt: Cậu ấy có phải phiên bảy kia của Thời Đại Thiếu Niên Đoàn không?
Yy: Là minh tinh Hạ Tuấn Lâm sao?
Mày im mồm: Là đồ ẻo lã trong lời đồn kia?
I can: Cậu từ đâu nghe được lời đồn này thế, đây chắc không phải cùng một người đâu, chủ kênh rất tràn đầy năng lượng a
"Cảm ơn đã khen, mọi người thấy rồi chứ, nếu thích thì đừng follow ở đây, follow Weibo đi a, công ty đang thi đấu"
Thất Nguyệt: Tui tuyên bố, hôm nay tui phải gia nhập giới giải trí
Nha Nha Nha: Chủ kênh muốn làm gì a?
"Tui... xem xem gần đây có gì không, bây giờ là 9 giờ hơn, bên kia có quán ăn ven đường nhở? Hình như vậy, chúng ta đi xem thử"
Cung Huyền: Mukbang sao?
Like!: Chắc zậy
"Hôm nay chúng ta tùy duyên đi, thấy cái gì thì live cái đó" Hạ Tuấn Lâm lại trở về dáng vẻ vốn có, cười với màn hình vô cùng vui vẻ, như vầy mới là cuộc sống vui tươi chớ
Hạ Tuấn Lâm nhìn thấy tiệm điện thoại, mua một cái ốp lưng có thể treo lên cổ, như vậy cậu có thể thoải mái được chút, nhưng các fan bởi vì không thấy được mặt nên lần lượt nói muốn đi bỏ follow, Hạ Tuấn Lâm chỉ có thể tự mình cầm, lại tốn tiền vô ích rồi
"Tui ăn cơm cũng muốn thấy mặt? Nhìn đồ ăn không được sao?" Hạ Tuấn Lâm có chút bất đắc dĩ nhìn khu bình luận tràn ngập mấy lời bảo mình điều chỉnh lại ống kính, nghĩ tới các fan mình ngày trước không có dịu dàng nhẹ nhàng như này đâu
Bọn họ thường sẽ như này:
Thâm Lâm: A!! Lộ mặt ra cho mẹ! A!
Moa moa moa: Bảo! Mặt mặt mặt! Ê có xương quai xanh kìa~
Aba aba: Chị yêu em, mau mau mau lộ cái mặt nào
Đã qua đời: Các cô nương à, em ấy không lộ mặt nữa rồi, em ấy thay lòng rồi, em ấy không đáng để chúng ta yêu nữa rồi, rút thôi
"Mấy người... hình như bệnh hơi bị nặng nha, ra ngoài đừng có nói là fan tui, chê ạ" Hạ Tuấn Lâm sẽ luôn mặt không cảm xúc khuyên về rồi lại ngoan ngoãn lộ mặt ra
Mà các fan hiện tại lại nhẹ nhàng từ tốn khuyên nhủ cộng năn nỉ
Sâm Lâm: Xin đó, tui là fan nhan sắc, cho coi mặt đi mà
Yêu chủ kênh: Có thể lộ mặt không? Xem chút thôi
Tỏ tình với tường: Năn nỉ mò! Face!
Hạ Tuấn Lâm nâng cầm, vẫn là chỉnh lại ống kính
"Tui tra thử rồi, gần đây hình như có một công viên, đi dạo mấy hàng ven đường xong thì đến đó xem thử ha"
"Còn về mấy cái tin tức mà mọi người nghe được trên mạng á, tui chỉ có thể nói một người thế nào thì sẽ là thế đó, không giả nổi đâu, hôm nay mọi người tới xem thử Hạ Tuấn Lâm rốt cuộc là người thế nào ha"
Hạ Tuấn Lâm vừa ăn vừa nói với điện thoại, còn gặp được fan, phải dừng lại ký tên, hai cô nương hưng phấn cả nửa ngày trời, Hạ Tuấn Lâm cũng cong hết cả hai mắt
"Thực ra á, tui không có thích ăn rau thơm, nói thế nào nhở... mọi người không cảm thấy rau thơm rất khó ăn sao? Thiệt là không hiểu nổi"
Sâm Lâm: Rau thơm yyds
Heiheihei: Tui chỉ có thể ăn rau thơm với lẩu thôi, cái khác không chịu nổi
"Ăn lẩu tui cũng zậy à" Hạ Tuấn Lâm nhíu mày điên cuồng lắc đầu
"Mà nói á, ăn thịt là oke nhất rồi, ăn thịt bò còn không sợ mập" Hạ Tuấn Lâm húp một ngụm mỳ, ăn sạch sẽ rồi lại chuẩn bị chiến đấu với tiệm trà trái cây
"Chanh dây đi, thêm một phần... kem matcha, cảm ơn"
"Ai ai cũng đều biết, thế giới này tuyệt đối không được phụ lòng đồ ăn ngon" Hạ Tuấn Lâm nháy nháy mắt với ống kính "Ăn mới là quan trọng nhất hiểu không, đời người a tui coi như cũng chẳng mong chờ gì nữa rồi, bình yên qua một đời là được rồi... ể cái người này còn chê tui phiền cái gì hả, tui cứ nói đó"
Hạ Tuấn Lâm khuyên người trong khu bình luận khuyên đến vô cùng vui vẻ, fan cũng không kiềm được mà cảm khái, người thật sự rất đẹp trai, chỉ cần bớt nói lại là được
--------------------------
Thằng bé nó nói mà đầu tui tự lồng tiếng vô luôn á:))) Nhưng mà tui chính là thích dáng vẻ tràn đầy năng lượng lạc quan yêu đời này của bé cho nên mới lọt hố không ra được cũng chẳng muốn ra nữa
Nhóc con đáng yêu, phải luôn vui vẻ nhé, yêu em, bảo – Ngày thứ 34
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro