1 . You've never been in love with me !
* Những chỗ in nghiêng là nói bằng tiếng Anh .
* Đặt trong dấu ngoặc kép "..." là suy nghĩ .
____________________
《 Tại nhà Lưu Tiểu Vũ 》
- Aaaaa ... Thật cẩu huyết quá đi mà !
Lưu Tiểu Vũ đang ngồi đọc tiểu thuyết ngôn tình toàn H mà thầm chửi rủa :
- Nam chính thì ngu ngốc bị con nữ chính xỏ mũi còn tên nam phụ thì não tàn ngu ngốc .
Cậu càng đọc càng thấy ghét tên nam phụ này ... Tại sao ư ? Bởi vì cậu thế nào cũng không thể ngờ được rằng cái tên nam phụ não tàn ngu ngốc ấy lại trùng tên với cậu , chỉ khác là tên cậu có thêm một chữ ' Tiểu ' mà thôi . Không những thế còn có một nhân vật nam chính trùng tên với người thân thiết của cậu nữa . Đối với cậu , tên nam phụ này , cả tên nam chính kia nữa khiến cậu không thể chịu được mà thốt nên một câu :
- Đúng là không so sánh thì sẽ không có đau thương mà .... Cùng tên với nhau mà sao .... haizzz ... Cơ mà sao mình lại đọc mấy thứ cẩu huyết này vậy chứ !!!
Cậu đang chìm đắm trong đống suy nghĩ vẩn vơ của mình thì bỗng tiếng chuông cửa vang lên .
Lưu Tiểu Vũ chỉnh lại quần áo cho tươm tất rồi ra mở cửa , mỉm cười nhìn người trước mặt :
- Ngô Hải , anh đến trễ 5 phút .
Ngô Hải có gương mặt đủ tiêu chuẩn của soái ca nhưng hôm nay sắc mặt anh rất lạ , không còn vẻ dịu dàng ôn nhu mà thay vào đó là bộ mặt lạnh lùng , vô tình . Anh lạnh lùng nói rồi bước vào xe :
- Đi thôi ...
Cậu không nghi ngờ gì chỉ gật đầu mỉm cười rồi bước lên xe .
Lộp bộp...lộp bộp....
Trời cũng bắt đầu rí rách đổ mưa .
Cậu ngồi trong xe nhìn ra ngoài .
Trời đang tối dần , những ánh đèn phồn hoa của thành phố cũng xa dần , con đường đang đi cũng bắt đầu gập ghềnh còn mưa thì càng lúc càng lớn hơn và không khí trong xe cũng vô cùng lạnh lẽo khiến cậu khẽ run nhẹ một cái .
"Rốt cuộc anh ấy dẫn mình đến cái nơi hoang vu này là để làm gì ... Không lẽ anh ấy định cầu hôn mình ! Có lẽ là vậy rồi . Mình và anh ấy quen nhau cũng gần 3 năm rồi còn gì " .
Cậu càng nghĩ càng vui liền cất tiếng hỏi :
- Anh , chúng ta đi đâu vậy ???
Kétttt ...
Anh đột ngột dừng xe lại và lạnh lùng nói :
- Xuống xe !
Cậu nhíu mày một cái rồi cũng nghe lời anh bước xuống xe .
Vừa bước xuống bỗng một lực kéo mạnh làm cậu mất đà ngã xuống đất .
- Ngô Hải , anh làm gì vậy ???
Ngô Hải không đáp , khuôn mặt bỗng vô tình , lạnh lùng đến lạ , chậm rãi tiến về phía cậu càng lúc càng gần ...
Lưu Vũ lúc này có dự cảm không lành . Anh tiến tới , cậu cũng từ từ lùi lại phía sau .
- Có chuyện gì vậy Ngô Hải ? Không phải anh định cầu hôn em sao ??
Ngô Hải rút từ lưng ra một cây súng rồi giơ lên trước mặt cậu , mỉm cười yêu nghiệt rồi nhìn chàng trai nhỏ sắp bị mình bóp nát đang run rẩy không ngừng :
- L00Y , cậu có thể ngừng ảo tưởng được không ? 3 năm để lấy được trái tim của cậu đúng là không dễ dàng chút nào ... Ha ... Cậu nghĩ là tôi muốn lấy loại người như cậu sao .. ?
Trên mặt cậu thoáng lên nét ngạc nhiên bởi đây là lần đầu tiên trong 3 năm nay anh không gọi tên cậu . Nhưng sự ngạc nhiên đó cũng nhanh chóng biến mất . Cậu nhíu mày nhìn khẩu súng tính toán , xác suất anh bắn : 80 % , tỉ lệ trúng : 70 % , tỉ lệ chí mạng : 90 % .
Ngô Hải vẫn giơ súng chĩa vào trán cậu . Giữa một cơn mưa to như trút nước lại hiện lên hình ảnh 2 chàng trai trẻ người đứng người ngồi - một hình ảnh khiến người xem cảm thấy đau thương đến lạ ...
- Em muốn biết lý do .
Lưu Vũ lên tiếng , khuôn mặt không hề đổi sắc , giọng nói vừa trầm ấm vừa lạnh lùng .
Ngô Hải nhếch mép cười nhẹ :
- Lý do ? .. Lý do chính là : Lưu Tiểu Vũ - sát thủ mang số hiệu L00Y - cậu đã phản bội tổ chức . Cậu cũng khá đấy , chạy được đến tận thành phố C . Ha ... Cậu không ngờ được đúng không , tôi vậy mà lại mất những 3 năm chỉ vì để ngày hôm nay tôi cầm súng ngắm trước mặt cậu .
Cậu đau lắm .
Cậu là một thiên tài , chỉ số IQ cực cao . Nhưng cậu có mơ cũng không ngờ rằng có một ngày người mình yêu thương nhất lại muốn giết mình .
Trái tim cậu thắt lại như bị ai đó cầm dao cứa vào . Cậu cố giữ bản thân mình bình tĩnh ...
- Em muốn hỏi anh một câu ...
Ngô Hải không đáp lại .
Cậu thấy vậy liền như đã biết câu trả lời mà nói tiếp :
- Anh ... đã từng yêu em chưa ?
Ngô Hải lạnh lùng mà thốt ra hai tiếng :
- Chưa từng ......
Hai tiếng tưởng chừng nhẹ nhàng nhưng nó lại như nhát dao chí mạng , đâm sâu vào trái tim cậu mà từ từ đục khoét ....
Cậu đau đớn mà thốt lên :
- Thì ra là vậy ..... ha .... thì ra 3 năm qua ... 3 năm qua lại chỉ là một vở kịch do anh tạo ra !!
ĐOÀNG ..... Không gian trở nên u uất tĩnh lặng đến rợn người .....
_________________
" Anh...đã từng yêu em chưa? "
" Chưa từng "
" Thì ra là vậy ..... ha .... thì ra 3 năm qua ... 3 năm qua lại chỉ là một vở kịch do anh tạo ra !! "
Âm thanh từ chiếc điện thoại cũ kĩ phát ra như hòa âm cùng tiếng mưa rồi cùng nhau tạo thành một bản nhạc bi thương khiến người nghe điện thoại đau lòng , day dứt , nước mắt chảy dài , trái tim như vỡ ra từng mảnh....Anh cố giữ bình tĩnh nghe tiếp....
Sau khi cuộc gọi kết thúc , anh gục ngã , khuôn mặt cúi gằm xuống , nước mắt anh tuôn trào , nó lăn trên từng góc cạnh của gương mặt người kia như khắc lên những đường nét tinh xảo....
Cơn đau lòng qua đi... Anh đứng dậy , đôi mắt đỏ hoe lúc này tràn đầy thù hận . Anh khoác lên mình chiếc áo nâu đã sờn cũ , tay cầm lấy cây súng ngắn trên bàn... Đôi mắt anh nhìn về xa xăm....
" Lưu Tiểu Vũ ... Đợi anh ... Anh sẽ báo thù cho em và rồi sẽ đến với em... Em sẽ không phải cô đơn đâu .... Ngoan ... Đợi anh nhé...D...Darling...."
Rầm !
Cánh cửa đóng lại , đôi chân anh bước đi mang theo một trái tim lạnh băng và sự kiên quyết trong ánh mắt . Gió Nam nổi lên như giông bão trong lòng anh lúc này vậy...
" Darling à... Gió nổi lên rồi....."
______________________________
31 / 12 / 2021
☆ Rimiko-chan đã quay trở lại và lợi hại hơn xưa . Mong mọi người chào đón mị nha !
☆ Chúc mọi người năm mới vui vẻ nha . Gửi đến mọi người mọi lời chúc tốt đẹp nhất . Iu mọi người của mình ❤
☆ Mình lặn tiếp đây và sẽ sớm quay trở lại thui .
💙 Bye bye and see you later ! 💙
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro