[Song Ngư x Bạch Dương] Kẻ thù làm tình cùng nhau H+
Bạch Dương và Song Ngư, hai người như hai kẻ thù không đội trời chung. Cả hai đều nổi bật trong lớp học, đều đạt thành tích xuất sắc và luôn đứng đầu bảng xếp hạng. Tuy nhiên, giữa họ luôn tồn tại một sự cạnh tranh không thể giải thích được, khi Bạch Dương luôn cảm thấy Song Ngư giả tạo, không thực sự mạnh mẽ như mình tưởng. Và Song Ngư lại không ưa cái tính cách thẳng thắn, ồn ào của Bạch Dương, càng không thích những ánh nhìn sắc bén của cô ấy. Họ chưa bao giờ có thể hiểu nhau, luôn coi nhau là đối thủ.
Một buổi tối, khi cả hai đều đi một mình đến quán bar, không hẹn mà gặp. Song Ngư đang được một anh chàng nào đó tán tỉnh, nhưng Bạch Dương không thể kìm được sự bực dọc trong lòng. Cô đi đến, thẳng thắn chọc ghẹo Song Ngư, mời cô một ly rượu. Song Ngư, lúc đầu còn ngạc nhiên, không ngờ Bạch Dương lại đến gần mình như vậy, nhưng khi thấy cô uống cạn ly rượu của mình mà không hỏi trước, Song Ngư không thể nhịn được nữa.
"Đúng là vô duyên, tự tiện như vậy!" Song Ngư tức giận, hét lên. Nhưng ngay khi cô nói xong, Bạch Dương cảm thấy cơ thể mình bắt đầu nóng ran, mắt hoa lên, không thể đứng vững. Cô bám chặt vào vai Song Ngư, cảm giác như mọi thứ xung quanh bắt đầu quay cuồng. Cảm giác không kiểm soát được cơ thể khiến cô trở nên yếu ớt, khác hẳn cái vẻ ngoài tự tin thường ngày.
Song Ngư, ban đầu cảm thấy khó chịu, đẩy mạnh Bạch Dương ra. "Cô bị điên à?" Cô nàng thốt lên, nhưng khi nhìn thấy Bạch Dương đứng không vững, mặt mũi đỏ bừng vì cơn sốt, Song Ngư có chút bối rối. Trước khi cô kịp nghĩ ngợi gì thêm, Bạch Dương đã kéo tay cô ra khỏi quán bar, dưới ánh nhìn của anh chàng đang nhìn theo họ với vẻ ngỡ ngàng, muốn đuổi theo đã bị phục vụ giữ tay để thanh toán.
"Đi thôi, tôi bị trúng thuốc kích dục rồi!" Bạch Dương thở hổn hển, giọng nói lạc đi. Song Ngư giật mình, nhận ra ly rượu mà Bạch Dương uống có vấn đề. Cô cũng thầm cảm thấy may mắn vì mình không uống nó. Bạch Dương dẫn cô đến sau chỗ đỗ xe, vẫn bám chặt vào người Song Ngư, không chịu rời ra, khuôn mặt ửng đỏ và hơi thở nặng nề. "Hức Song Ngư, cảm giác này thật khó chịu... tôi không thể đứng vững được nữa," Bạch Dương nói, giọng gần như mếu máo.
Song Ngư không biết phải làm sao, nhưng không thể bỏ mặc Bạch Dương lúc này. Cô đành nắm tay Bạch Dương, kéo cô vào chiếc ô tô của mình. "Nhịn một chút, về nhà tôi tắm cho đỡ." Song Ngư nói, tuy vậy trong lòng cô cũng cảm thấy lo lắng. Bạch Dương cứ dựa vào người cô, không muốn rời ra. Khi Bạch Dương ngồi sau ghế phụ, Song Ngư định đóng cửa thì Bạch Dương bỗng kéo Song Ngư lại gần mình, ngồi cạnh, nhưng rồi lại đột ngột chồm lên ngồi trên đùi Song Ngư, khiến Song Ngư không kịp phản ứng. Cô giật mình khi thấy Bạch Dương tựa vào ngực mình, vẻ mặt kiệt sức nhưng vẫn không buông tay.
"Ly rượu đó là của cô, nên cô phải chịu trách nhiệm giúp tôi!" Bạch Dương nói, giọng có phần nghẹn lại vì cơn kích động. Cô bám vào Song Ngư, ánh mắt đầy cần thiết, không thể chịu nổi sự khó chịu trong cơ thể mình. Song Ngư cảm thấy bối rối, không biết phải xử lý tình huống này như thế nào. "Bạch Dương, chúng ta đều là con gái mà." cô đỏ mặt, nhưng Bạch Dương không quan tâm, chỉ đơn giản phồng má lên và nói. "Sướng là được rồi!"
Dù không thể tránh khỏi cảm giác lo lắng và ngại ngùng, Song Ngư vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, cô chỉ có thể đặt tay lên ngực Bạch Dương xoa nắn, hy vọng sẽ giúp cô ấy đỡ hơn một chút. Cả hai cứ thế trong không gian nhỏ hẹp của chiếc xe, không còn khoảng cách, nhưng lại khiến cả hai đều bối rối. Tình huống này khiến Song Ngư không biết phải làm gì, và Bạch Dương cũng chỉ biết dựa vào cô, cảm nhận sự thoải mái qua từng động tác nhẹ nhàng.
Bạch Dương vẫn không thể kiềm chế được cảm giác trong cơ thể mình. Cô ấy không ngừng bám sát vào người Song Ngư, cảm giác như muốn hòa vào người cô ấy. "Lão công..." Bạch Dương thì thầm, giọng nói có chút khàn đặc, như đang cố gắng kiềm chế bản thân. "A đầu ti tôi thấy khó chịu quá, không chịu nổi nữa, mau...mau ngậm lấy." Bạch Dương nói rồi dí đầu Song Ngư xuống sát ngực mình mà đưa thẳng vào khoan miệng ấm nóng của Song Ngư. Song Ngư chỉ có thể im lặng nghe theo mà ngậm lấy bộ ngực trắng to tròn mềm mại của Bạch Dương.
Cơ thể Bạch Dương gần như đang bùng cháy, từng hơi thở nặng nề thoát ra từ môi cô, khiến Song Ngư không thể không cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Mặc dù cảm thấy bối rối và ngượng ngùng, Song Ngư không thể bỏ mặc Bạch Dương trong tình huống này, dù bản thân cô cũng cảm thấy có chút lo lắng.
Bạch Dương nhẹ nhàng cầm tay của Song Ngư xuống, chỉ dẫn cô ấy vào nơi mình cảm thấy khó chịu nhất, giọng nói nghẹn lại. "Chạm vào chỗ đó đi a... giúp tôi..." Cô nói, giọng nói như một tiếng thì thầm khẩn thiết, khiến Song Ngư không thể không nghe theo, dù trong lòng cô rất rối bời.
Những tiếng thở gấp của Bạch Dương thoát ra từ môi cô, âm thanh như một lời cầu xin. "Ưm..." Một tiếng thở dài nhẹ, tiếp theo là một tiếng rên khe khẽ, như muốn tìm sự giải thoát khỏi sự căng thẳng này.
Bạch Dương cảm nhận được những ngón tay của Song Ngư nhẹ nhàng di chuyển vào trong cơ thể mình, một cảm giác bất ngờ khiến cô ấy phải rùng mình. "A...!" Bạch Dương khẽ thốt lên, nước mắt ứa ra vì sự kích thích bất ngờ. Cô không thể hiểu sao cơ thể mình lại phản ứng mạnh mẽ như vậy, từng cảm giác như lan tỏa khắp cơ thể, khiến cô không thể giữ được bình tĩnh. Cả người Bạch Dương run lên nhẹ, đôi mắt cô đỏ lên, nhưng không phải vì đau đớn, mà vì cảm giác quá mãnh liệt.
Song Ngư thấy Bạch Dương khẽ khóc, điều này làm cô cảm thấy lạ lẫm, bối rối. Song Ngư không biết phải làm gì, nhưng cơ thể cô lại như có một sự thôi thúc vô hình, khi cô cảm nhận được sự mong mỏi từ Bạch Dương. Trong một khoảnh khắc, Song Ngư không kiềm chế được, đôi môi cô tìm đến cổ Bạch Dương, hơi ấm của môi cô như một dấu ấn trên làn da mềm mại ấy. Cô khẽ cắn nhẹ vào cổ Bạch Dương, đôi tay giữ lấy cơ thể cô ấy, đồng thời ánh mắt của Song Ngư lướt qua Bạch Dương đầy sự quan tâm.
Bạch Dương không thể kìm được cảm xúc nữa. Mỗi cử động của Song Ngư khiến cô càng thêm hoang mang, nhưng trong lòng lại cảm thấy như được giải thoát. "Lão công..." Cô thều thào, giọng run run, như thể đó là điều duy nhất cô có thể nói lúc này.
Khi Song Ngư càng dồn dập tiến vào, từng động tác nhanh và mạnh mẽ khiến Bạch Dương không thể không thở dốc. "Sao cô vẫn làm chậm như vậy?" Bạch Dương thách thức, ánh mắt lấp lánh đầy khiêu khích. "Cả trong lớp cũng vậy, làm bài luôn chậm chạp thế này, làm tình cũng chậm như rùa sao mà tôi sướng đồ ngốc này!"
Song Ngư cảm thấy một chút tự ái, cô đột nhiên tắt đi những cảm giác hỗn loạn, rồi đưa tay đánh nhẹ vào mông Bạch Dương, nhắc nhở cô về những hành động không kiềm chế. "Làm việc gì cũng không có chút nghiêm túc." Song Ngư nói, giọng lạnh nhạt.
Bạch Dương không thể kìm được một nụ cười khẽ, rồi cô nghiêng đầu, nhẹ nhàng cắn lên xương quai xanh của Song Ngư, khiến cô ấy khẽ rùng mình. "Ha sao không cắt móng tay thế kia?" Bạch Dương thở gấp, nụ cười trong giọng nói có phần tinh nghịch. "Không sợ em yêu của mình bị đau sao?"
Song Ngư hừ lạnh, cố gắng kiềm chế cảm xúc trong cơ thể. "Bởi vì cô hư hỏng quá, muốn giúp liền, sao cắt được." Song Ngư đáp, giọng điệu sắc lạnh nhưng lại ẩn chứa một chút ngọt ngào trong đó.
Bạch Dương không thể đợi thêm nữa, sự kiềm chế hoàn toàn bị bỏ qua, và cô đột ngột đẩy mình vào Song Ngư, không thể ngừng rên rỉ khi từng cảm giác xuyên qua cơ thể. "Ưm... a..." tiếng rên khe khẽ bật ra khỏi môi Bạch Dương.
Song Ngư nhìn Bạch Dương, khẽ thúc chậm lại, ánh mắt đầy sự quyết đoán, rồi nhẹ nhàng nói: "Bạch Dương, cô tự nhún đi." Giọng nói của Song Ngư như một lời ra lệnh, khiến Bạch Dương không thể cưỡng lại. Cô cảm nhận cơ thể mình như bị cuốn theo một lực hút mạnh mẽ, và không chút do dự, cô làm theo, mạnh mẽ nhún lên một lần, cảm giác dâng trào làm cô bật ra tiếng thở gấp.
Ngay lập tức, cảm giác ngón tay của mình hơi đau nhức do sự mạnh mẽ từ Bạch Dương, Song Ngư không kiềm chế được cơn giận trong người, cô đấm mạnh vào mặt Bạch Dương. "Đúng là đồ dâm đãng, đây là lần đầu của cô phải không?". Song Ngư cằn nhằn, sự tức giận không kìm nén được, Bạch Dương chỉ khẽ gật đầu. Nhưng chỉ trong giây lát, cô lại khôi phục lại sự kiểm soát, nhẹ nhàng đè Bạch Dương xuống, giữ cô dưới thân, rồi bắt đầu thúc mạnh hơn, như muốn lấy lại sự bình tĩnh.
Song Ngư thì thầm vào tai Bạch Dương, giọng nói trầm ấm, đầy sự dịu dàng lẫn nghiêm khắc: "Tốt hơn là đừng nhún gì nữa, cứ nằm im dưới thân tôi rên rỉ thế này, cô chỉ cần hưởng thụ thôi."
Bạch Dương không thể kiềm chế được cảm xúc nữa, tiếng rên rỉ thoát ra từ đôi môi cô, nhẹ nhàng nhưng đầy ám ảnh:"Ah Ngư Ngư sướng...sướng quá." Cảm giác của từng chuyển động khiến cô không thể không đáp lại.
Bạch Dương không thể kiểm soát được cảm giác trong người, cơ thể cô phản ứng mạnh mẽ, khiến cô càng thêm rạo rực đến mức tiết dịch ướt đẫm một vùng trên chiếc ghế ô tô. Song Ngư nhìn thấy sự thay đổi ấy, cảm giác tức giận lại trỗi dậy. Cô không thể không mắng Bạch Dương: "Địt mẹ đúng là đồ dâm đãng, mới lần đầu mà đã thế này rồi sao?" Giọng nói của Song Ngư đầy sự khinh bỉ, nhưng không thể phủ nhận rằng, trái tim cô cũng đang đập loạn nhịp trước những phản ứng mãnh liệt của Bạch Dương.
Cảm thấy không thể kiềm chế được sự bức xúc, Song Ngư tiếp tục nói, giọng cô thấp, nhưng lại đầy uy lực: "Nếu tôi là con trai, tôi đã chơi chết cái lỗ này của cô rồi."
Lời nói của Song Ngư như một mũi tên, vừa lạnh lùng lại vừa đau đớn, khiến Bạch Dương cảm nhận được sự căng thẳng trong mối quan hệ của cả hai. Mặc dù lời nói có chút thô bạo, nhưng trong khoảnh khắc ấy, Bạch Dương lại cảm thấy có một sự thôi thúc mạnh mẽ trong cơ thể mình, không thể kìm nén được cảm xúc, đôi mắt cô mờ đi vì sự cám dỗ và khát khao.
Bạch Dương cảm nhận sự căng thẳng trong cơ thể mình tăng lên, từng nhịp thở của cô đều trở nên gấp gáp hơn. Cảm giác dâng trào không thể kìm nén khiến cô càng thêm kích động. Cô từ từ nâng chân lên, khẽ đặt lên vai Song Ngư, như một động tác đầy khiêu khích nhưng cũng đầy sự tự nguyện. Cảm giác gần gũi càng làm không gian trở nên nóng bỏng, và từng chuyển động của cơ thể như một lời mời gọi đầy thách thức.
Song Ngư nhìn vào đôi mắt của Bạch Dương, ánh mắt đầy quyết đoán. Cô cúi xuống, cảm nhận sự căng thẳng của cơ thể Bạch Dương, như thể từng tế bào trong người cô đều phản ứng với sự tiếp xúc ấy. Cảm giác ấy thật lạ lẫm, vừa ngọt ngào lại vừa làm cả hai cảm thấy như không thể dừng lại.
Bạch Dương khẽ thở ra, đầu óc cô mờ đi vì cảm giác tuyệt vời, không thể nghĩ đến gì khác ngoài những cảm xúc cuộn trào trong cơ thể mình. “Ưm… Ngư… tôi không thể… không ngừng được…đừng liếm bẩn lắm hức.” Cô nói, giọng run rẩy, như muốn thể hiện sự mất kiểm soát trong từng cử chỉ.
Cả không gian như chìm vào im lặng, chỉ còn lại những hơi thở dồn dập, những cảm giác đan xen nhau, làm trái tim cả hai đều đập loạn nhịp. Song Ngư không nói gì thêm, chỉ tiếp tục hành động của mình, khẽ chạm lưỡi vào cô bé ướt át của Bạch Dương một cách nhanh chóng, sau khi thấy Bạch Dương run lên thì bắt đầu liếm mút mạnh mẽ hơn, từng cử chỉ đều mang một sức hút kỳ lạ, khiến Bạch Dương không thể không đáp lại.
Cảm giác căng thẳng dâng lên, như thể không gì có thể ngừng lại được. Bạch Dương nghiêng cổ, tay báu chặt chiếc ghế, đầu óc mờ đi trong sự đê mê, cơ thể run rẩy vì cảm xúc lạ lẫm đang xâm chiếm từng ngóc ngách trong người cô. Mỗi chuyển động, mỗi cảm giác đều như một trận sóng vỗ dồn dập, khiến Bạch Dương không thể kiềm chế được nữa.
Song Ngư cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể Bạch Dương, ánh mắt cô trở nên dịu lại, nhưng sự căng thẳng vẫn hiện rõ trên khuôn mặt. Từng hơi thở của Bạch Dương như thách thức sự kiên nhẫn của cô. Song Ngư không thể không mỉm cười, nhưng lại không nói gì, chỉ lặng lẽ theo từng nhịp thở, cảm nhận sự hòa hợp kỳ lạ này.
Bạch Dương rên lên khẽ, một tiếng gọi nhẹ nhàng như một sự cầu xin, cơ thể cô càng thêm mệt mỏi vì cảm giác không thể chịu đựng nổi. "Song Ngư... Đừng..." Cô không thể nói hết được, chỉ biết thở dốc trong sự đê mê. Cảm giác ấy không thể diễn tả bằng lời, chỉ có thể cảm nhận trong từng nhịp đập của trái tim.
Song Ngư nhìn Bạch Dương, không nói gì thêm, chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên ngực cô, cảm nhận từng cử động nhỏ nhất, nhưng không hề vội vàng. Cô biết rằng, cả hai đều đang ở trong một khoảnh khắc khó quên, nơi mà mọi thứ đều vượt quá sự kiểm soát.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro