Chap 5


Thời gian: Một thời điểm nào đó trong tương lai, mười năm sau.

CP: all27, nhưng do không biết viết tình cảm nên có thể mọi người đều không đạt được.

Có rất nhiều thiết lập riêng, nếu xuất hiện lỗi xin hãy cố gắng bỏ qua.

Vì thích thiết lập nhẫn của Vongola nên vẫn giữ nguyên.

Katekyou Hitman Reborn × Assassination Classroom


--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------


Bây giờ đã là buổi trưa tại lớp 3-E của trường Trung học Kunugigaoka, các thầy cô và học sinh đang tổ chức một buổi lễ chào đón thầy giáo mới rất độc đáo.

Nhưng thầy giáo mới đã "chơi" lại họ.

"Thầy Tsuna rốt cuộc trốn đi đâu rồi trời!" Một học sinh phụ trách giám sát qua camera an ninh tức tối gào lên.

"Mắt tôi hoa hết cả rồi..."

"Kỳ lạ thật đấy, không thể nào, chẳng lẽ ông ấy biết dịch chuyển tức thời?"

Cả lớp kêu trời kêu đất, ngay cả Ritsu cũng cau mày khó chịu.

Học sinh bắt đầu nghi ngờ mắt mình, bởi vì thầy giáo mới quá giỏi trốn tránh.

Ban đầu, lúc xuống núi và xuất hiện trên camera an ninh, dáng vẻ thầy ấy nổi bật như ánh đèn giữa đêm tối, rất dễ nhận ra.

Nhưng đến bây giờ...

Ritsu đã tìm kiếm toàn bộ hình ảnh ghi lại từ các camera trong thành phố, cả lớp cũng tham gia, thế mà đến tận giờ trưa, gần đến giờ ăn trưa rồi, vẫn không thấy bóng dáng đâu.

Những nhóm học sinh ra ngoài đã tìm được người đang giữ chiếc áo khoác của thầy Tsuna, nhưng dù lần theo hướng người đó chỉ, cũng chẳng tìm được gì.

Thầy giáo mới định chơi trốn tìm trước khi bắt đầu trò chơi sinh tử hay sao?

"Em đã đường hoàng mặc đồng phục trường Kunugigaoka đi qua mấy con phố rồi, thế mà vẫn không dụ được thầy Tsuna lộ diện." Kanzaki Yukiko thở dài.

Không chỉ không tìm được mục tiêu, họ còn bị những người xung quanh tưởng là học sinh trốn học.

Dù sao thì hôm nay là ngày thường, giờ này đáng lẽ vẫn trong giờ học.

Nhóm học sinh mặc đồng phục thế này quả thực quá thu hút sự chú ý.

"Nếu thầy Tsuna muốn hành động, chắc chắn sẽ không bỏ qua chúng ta."

"Thầy ấy giỏi trốn thật."

"Không chỉ thế, mà còn giỏi ngụy trang."

Các học sinh trao đổi qua kênh liên lạc mà Ritsu đã kết nối.

Ai nấy đều trông rất buồn bã.

Những học sinh vốn tự tin vì đã trải qua nhiều thử thách nay lại bị một thất bại nặng nề làm cho choáng váng.

Ẩn mình là một kỹ năng cơ bản trong việc ám sát, chỉ dựa vào khả năng này, thầy giáo mới đã đủ khiến các học sinh kính phục.

Nhưng dù có kính phục thế nào, đây vẫn là một cuộc thi.

"Thầy Tsuna rõ ràng nói là trò chơi sinh tử, thế này chẳng phải lạc đề quá sao..."

Irina, quan sát một hồi lâu, bất ngờ lên tiếng: "Thầy ấy đang dạy cho các em rằng, dù có công nghệ cao, cũng không thay thế được những kỹ năng cơ bản nhất đâu."

Ban đầu, khi trò chơi bắt đầu, học sinh nào cũng hăng hái nghĩ rằng mình chắc chắn thắng.

Dù sao thì có Ritsu – một trí tuệ nhân tạo công nghệ cao như vậy, tìm một người trong thành phố lẽ nào không phải chuyện chỉ trong vài phút?

Thế mà giờ đã kéo dài đến bây giờ vẫn chẳng bắt được một sợi tóc nào của mục tiêu.

"Chẳng lẽ chúng ta cứ bỏ cuộc, chờ thầy ấy đến tìm sao?"

Dù gì đây cũng không phải trốn tìm mà là trò chơi sinh tử.

Họ đông người, còn thầy ấy chỉ có một mình.

Các học sinh tản ra khắp thành phố, trong thời gian quy định, thầy Tsuna có muốn cũng không thể loại bỏ hết được.

"Nếu nghĩ như vậy thì chẳng phải là đang trốn tránh hay sao?" Một học sinh nói, khiến những người khác cũng trầm ngâm.

"Chúng ta là những sát thủ muốn giết chết thầy Koro, vậy mà ngay cả việc tìm ra thầy Tsuna cũng không làm được, còn dám xưng là đối thủ của thầy Koro nữa sao?"


***


Thầy giáo mới của lớp 3E, không như học sinh tưởng tượng là đang chạy trốn khắp thành phố.

Thực ra, thầy ấy đang thản nhiên ngồi dưới chiếc ô che nắng trước cửa một nhà hàng trong công viên giải trí.

Sawada Tsunayoshi lại thay đổi trang phục. Chiếc mũ bóng chày được đổi thành chiếc mũ ngộ nghĩnh đặc trưng của công viên, trên đó còn gắn hai cái tai lông mềm mại.

Một cặp kính mắt to che đi phần lớn khuôn mặt, chỉ để lộ chiếc cằm hơi gầy và trắng trẻo.

Một tay cầm cốc nước ngọt có đá, tay còn lại cầm bút, dường như đang ghi chép điều gì đó.

Trên bàn là một cuốn sổ chi chít chữ, từng trang đều dán ảnh của các học sinh.

"Nyufufufu, thầy Tsuna à, nếu thầy cứ tiếp tục thi đấu thụ động như vậy, tôi e là phải xử phạt thầy vì phạm quy mất thôi đấy!"

Chiếc ghế đối diện Sawada Tsunayoshi bị kéo ra. Từ lúc nào đã có một "người" ngồi xuống.

Nhưng kẻ này nhìn thế nào cũng không giống người. Cơ thể khổng lồ, khuôn mặt như quả bóng tròn, tay chân méo mó kỳ quái. Điều đặc biệt nhất là trên khuôn mặt hình cầu ấy đeo một vật giống như chiếc mũi.

"Đó đâu phải lỗi của tôi chứ, rõ ràng là bọn họ đến giờ vẫn chưa tìm được tôi mà." Tsuna không ngẩng đầu, tiếp tục khoanh tròn vài điểm chính trong cuốn sổ.

Sinh vật được gọi là Koro-sensei cúi xuống nhìn cuốn sổ, giọng điệu đầy ý nhị: "Thầy Tsuna, lấy đồ mà không hỏi là hành động trộm cắp đấy nhé."

"Ồ?" Tsuna chớp mắt, nhìn lại với vẻ vô tội: "Tôi thấy nó để trên bàn, còn tưởng một giáo viên tốt bụng nào đó chuẩn bị tài liệu lớp học cho thầy mới chứ."

Koro-sensei: "..." Không thể phản bác, vì cậu ta vừa khen mình là giáo viên tốt bụng.

Sáng hôm đó, Koro-sensei mới biết về việc lớp 3-E có giáo viên mới.

Khi gần tới giờ học, giáo viên Karasuma xuất hiện trong phòng giáo viên và thông báo về việc này. 

Lúc đó, Koro-sensei đang cập nhật hồ sơ học sinh và lập kế hoạch dạy học mới cho ngày hôm nay. 

Nghe thấy có giáo viên mới, Koro-sensei lập tức gác lại mọi chuyện, phấn khích đi theo Karasuma đến lớp để tổ chức họp lớp.

Suốt cả buổi, tâm trạng của hắn vô cùng vui vẻ, cho đến khi bị chặt đứt một xúc tu bất ngờ.

Chính lúc ấy, Koro-sensei mới nhận ra, không phải ngẫu nhiên mà chương trình dự báo sáng nay bảo rằng hôm nay là một ngày không may mắn.

Sự xui xẻo kéo dài tới khi kết thúc tiết học đầu tiên. Trở lại văn phòng, Koro-sensei phát hiện cuốn sổ ghi chép đặt trên bàn đã biến mất.

 Koro-sensei tìm kiếm khắp trường học nhưng không thấy. 

Lúc đầu còn nghĩ liệu có phải mình để quên ở chỗ nào đó khi chạy ra ngoài mua đồ ngọt với tốc độ Mach 20 không? 

Sau đó Koro-sensei tiếp tục tìm kiếm suốt dọc đường.

Không tìm thấy.

Khi trở lại trường, Koro-sensei, người đang địng nhờ học sinh giúp đỡ, lại nghe thấy cuộc thi giữa giáo viên mới và học sinh.

Nghe có vẻ thú vị, Koro-sensei tạm quên luôn việc cuốn sổ bị mất.

Tuy nhiên, khi chứng kiến Tsuna dễ dàng hạ gục hai học sinh và rời đi một cách tài tình, Koro-sensei mới nhận ra điều kỳ lạ.

Có vẻ như giáo viên này rất hiểu học sinh...

Học sinh lớp 3-E đều có khả năng ngụy trang rất tốt. Những người trông có vẻ mạnh mẽ lại không phải là chiến binh giỏi nhất, còn những người trông yếu đuối lại là át chủ bài thực sự.

Hai học sinh bị hạ gục, một người giỏi hóa học, một người xuất sắc trong môn gia đình. Cả hai đều thuộc nhóm hỗ trợ, không mạnh về ám sát hay vận động.

Điều này làm Koro-sensei nảy sinh nghi ngờ. 

Một giáo viên mới làm sao có thể hiểu rõ từng học sinh đến vậy, thậm chí chọn đường chạy thoát tránh được tất cả những học sinh có phản xạ nhạy bén nhất.

Cuối cùng, ông đi đến kết luận: Cuốn sổ ghi chép của mình chắc chắn đã bị giáo viên mới lấy mất!

Với suy nghĩ đó, Koro-sensei bắt đầu truy tìm Tsuna.

Mặc dù công việc tìm ra giáo viên dễ dàng hơn các học sinh nhưng trong mắt Koro-sensei lại đầy đủ sự buộc tội khi nhìn chàng trai tóc nâu trước mặt.

Suy cho cùng, việc thí sinh trốn tránh ngay trọng tài là quá đáng.

Sawada Tsunayoshi trông bình tĩnh khi bị nhìn chằm chằm. Sau khi đọc đến trang cuối cùng của cuốn sổ, cậu bình tĩnh gấp lại và đưa trả cho Koro-sensei

"Cảm ơn thầy đã giúp đỡ."

Biểu cảm và giọng điệu của cậu ôn hòa đến mức khiến Koro-sensei nghẹn lời.

Sinh vật bạch tuộc vươn xúc tu nhận lại cuốn sổ, cẩn thận cất vào túi áo trong, đảm bảo không bị mất lần nữa. Sau đó, ông lấy ra một chiếc hộp giữ nhiệt.

Tsuna liếc nhìn chiếc hộp nhỏ gọn, băn khoăn tự hỏi Koro-sensei đã giấu nó ở đâu.

Dù chiếc áo choàng rộng thùng thình, nhưng một chiếc hộp vuông vắn như thế lẽ ra không thể hoàn toàn không để lộ ra ngoài.

Khi Koro-sensei mở hộp ra, một cảm giác lạnh buốt ập thẳng vào mặt cậu.

Bên trong hộp có một lớp đá dày, bên trên đặt bốn hộp kem.

Mặc dù đã đoán rằng trong hộp chắc chắn là đồ ăn cần giữ lạnh, nhưng khi nhìn thấy bốn hộp kem, ánh mắt của cậu thoáng có chút ngạc nhiên.

GROM

Một thương hiệu kem thủ công nổi tiếng đến từ Ý.

Thành thật mà nói, với sự phát triển của xã hội hiện đại, ngay cả khi ở bất kỳ thành phố phát triển nào, người ta đều có thể thưởng thức các món ăn ngon đến từ khắp nơi trên thế giới. 

Một thương hiệu kem Ý như GROM, với hàng chục cửa hàng chuỗi trên toàn cầu, thật sự không còn là điều gì quá đặc biệt.

Tuy nhiên, Sawada Tsunayoshi lại cảm giác như kẻ đối diện đang cố tình ám chỉ mình.

Giọng nói của con bạch tuộc vàng vẫn vang lên bên tai, lải nhải không ngừng.

"Sau buổi họp lớp, tôi nghĩ cần chúc mừng thầy giáo mới, nên đã cố tình đi mua đấy."

"Tiếc là Karasuma-sensei không thích ăn, chỉ có ba chúng ta thưởng thức thôi." Koro-sensei vặn vẹo mỉm cười nhìn về phía Tsuna, nói: "Yên tâm nhé, để chiều theo cô giáo Bitch-sensei, tôi đã chọn loại ít đường... 

"Nhưng Tsuna-sensei đang trong giai đoạn phát triển, nên không cần lo sẽ tăng cân đâu."

Sawada Tsunayoshi im lặng một lúc, ngẩng đầu nhìn vào khuôn mặt tròn vàng trước mặt.

Thật sự thì khuôn mặt này đúng là khó đối phó. Đối với một ông trùm mafia, người luôn thích đánh giá người khác qua biểu cảm, đây đúng là một khắc tinh trời sinh.

Mặc dù hầu hết thời gian, khuôn mặt của Koro-sensei luôn thay đổi biểu cảm rất rõ ràng, nhưng khi hắn giữ nguyên gương mặt tròn vàng ban đầu, Tsuna khó mà nhìn thấu thêm điều gì.

Sawada Tsunayoshi suy nghĩ một chút, đưa tay ra, cười nói: "Vậy thì cảm ơn."

"Không có gì~ Thầy muốn ăn vị nào? Cứ chọn tùy ý đi!"

"Vậy thì... tùy."

"......."



Đến khi bóng dáng của Koro-sensei biến mất, Sawada Tsunayoshi vẫn bình thản cầm ly kem trên tay.

Cậu mở nắp hộp kem ra, cảm nhận sự lạnh buốt từ chiếc hộp do chênh lệch nhiệt độ khiến những giọt nước nhỏ xuống xung quanh. Lấy chiếc muỗng nhỏ, cậu xúc một thìa kem cho vào miệng.

Mát lạnh, mềm mịn, ngọt dịu – rất ngon.

【Boss, đừng tùy tiện ăn đồ không rõ nguồn gốc như vậy!】

Giọng nói bất ngờ vang lên không hề làm gián đoạn động tác của Tsuna. Trái lại, cậu xúc thêm một thìa nữa.

"Không sao đâu. Trực giác của tôi mách bảo không có độc."

【Siêu trực giác không phải để sử dụng như thế này!】

Giọng nói kia có vẻ bất lực. Thực ra, không ai trong số họ có cách nào ngăn được vị thủ lĩnh tùy hứng này, nhất là khi những người có khả năng ngăn cản cậu đều không ở bên cạnh.

Chính vì vậy, họ bất lực nhìn boss đã tự ý thay đổi kế hoạch ban đầu, dẫn đến có cuộc thi đấu bất ngờ và đầy ngẫu hứng này.

Sawada Tsunayoshi xoa xoa tai, vẫn chưa quen với âm thanh vang lên liên tục.

Việc ông trùm đích thân tiếp cận kẻ được gọi là "Kẻ phá hủy mặt trăng" đã khiến toàn bộ gia tộc từ trên xuống dưới hoảng hốt. 

Mặc dù cậu đã viện đủ mọi lý do để quyết định chuyện này, gia đình vẫn không thể an tâm để cậu mạo hiểm một mình.

Hơn nữa, vào thời điểm này, Sawada Tsunayoshi, để cung cấp năng lượng cho thế giới tốt hơn đã phong ấn ngọn lửa của mình, nhưng do cơ thể bị rút ngắn nên sức mạnh của cậu giảm đi rất nhiều.

Mặc dù cậu đã có thể thể hiện khả năng tuyệt vời trước mọi người trong Lớp 3-E, nhưng thực tế đó chỉ là một chút nước chảy ly nên sức mạnh ban đầu của anh ấy.

Tuy nhiên, trong mắt mọi người ở Vongola, chút sức mạnh này là bằng chứng cho thấy thủ lĩnh của họ, người có thể chiến đấu chiến đấu, chống cự và đánh bại, đã trở nên yếu ớt và không còn xương.

Sawada· Yếu đuối và không xương· Tsunayoshi: " ? "

Sau khi không thể thuyết phục được thủ lĩnh, mọi người ở Vongola đã quyết định trang bị vũ khí cho thủ lĩnh của chính mình.

Từ chiếc áo khoác được Leon đặc biệt dệt bằng tất cả sức mạnh, đến các thiết bị công nghệ hiện đại gắn trên người, hay trang bị hộp vũ khí đặc biệt mà không cần dùng đến lửa bầu trời, tất cả đều khiến gia đình Vongola cảm thấy yên tâm phần nào.

Những người bảo vệ đã đặc biệt kiểm tra nó và một đòn tấn công sẽ không gây ra bất kỳ tổn hại nào.

Chỉ là, dù bảo vệ thế nào, với Tsuna thì...

"Ừm, hình như thứ áo khoác ấy tôi vừa đưa cho một người qua đường rồi."

"..."

Kết quả là Vongola phải chờ đợi các học sinh lớp 3-E rời đi trước khi đi thu hồi lại.

Tóm lại, dù Sawada Tsunayoshi hiện tại không còn quá mạnh, nhưng chắc chắn rất "trâu bò."

Thêm vào đó, cậu còn có đội ngũ dưới quyền luôn túc trực xung quanh, Irie Shouichi đặc biệt từ Ý đến làm người liên lạc 24/7, và cả người bảo hộ của mây, Hibari Kyouya, người dù có biến mất cũng không ai thấy lạ.

Do những tác dụng phụ từ việc tiêu hao sức mạnh chưa lan tới các hộ vệ, Hibari Kyouya vào lúc này hoàn toàn có thể chiến đấu mạnh mẽ.

Sawada Tsunayoshi, trước khi đến lớp 3-E, đã phải tốn không ít công sức để ngăn cản khát khao chiến đấu của người bảo hộ mây.

Nhìn có vẻ như hệ thống bảo vệ này rất toàn diện, nhưng ở Ý, mọi người vẫn luôn thấp thỏm bất an.

Sawada Tsunayoshi, Hibari Kyoya, Irie Shoichi.  

Trong sự kết hợp này, ai không bị PTSD từ Vongola?

Vì thế, có người đã bị kích động ngay lập tức.

"Rokudou Mukuro chắc đã chuyển mẫu vật đến căn cứ Nhật Bản rồi chứ?" Sawada Tsunayoshi bất ngờ hỏi.

【Ừm, vừa mới chuyển đến không lâu, đội nghiên cứu đang tiến hành phân tích.】

Trong phòng điều khiển, Irie Shouichi đang đeo một chiếc tai nghe lớn. Trên màn hình trước mặt anh, ở chính giữa hiển thị hình ảnh trực tiếp từ góc nhìn của Tsunayoshi – cậu đang ăn kem.

Ở một màn hình khác, mô hình 3D toàn bộ thành phố được hiển thị, một chấm đỏ đại diện cho vị trí của Tsuna.

Những màn hình nhỏ hơn liên tục chuyển đổi, hiển thị các cảnh quay giám sát khắp thành phố.

Nếu vị trí của lớp 3-E không quá đặc biệt và khó tiếp cận, chắc chắn nơi đó cũng đã được giám sát chặt chẽ.

【Tsunayoshi-kun, dữ liệu cậu thu thập đã đủ rồi, cậu có thể rút lui sớm hơn.】

Sawada Tsunayoshi nhướng mày: "Nhưng tôi cảm thấy vẫn chưa đủ."

【Nếu cậu đã nhận định như vậy, chẳng phải còn người thích hợp hơn để làm chuyện này sao Dù sao người đó cũng có kinh nghiệm.】

Sawada Tsunayoshi trầm mặc trong giây lát, động tác xúc kem cũng dừng lại.

Cậu không trả lời trực tiếp, thay vào đó lại chuyển sang đề tài khác.

"Hiện tại theo đánh giá của tôi, dường như không có bất kỳ người ngoài hành tinh nào đến Trái Đất để thiết lập mối quan hệ hòa bình, mà phần lớn các sự kiện này đều có nguồn gốc từ con người..."

"Nếu đã như vậy, Mukuro không thích hợp để tham gia nữa..."

Căn cứ ngầm tại Nhật Bản.

Nghe câu nói đó, Irie Shouichi không khỏi liếc nhìn người ngồi ở góc xa.

Người đó im lặng, nhưng với sự quen thuộc sau nhiều năm, Irie vẫn nhận ra chút bất mãn từ dáng vẻ của người này.



"Chậc."

"Một mafia giả tạo."

Rokudou Mukuro tháo tai nghe xuống, khẽ nhếch môi nói.



TBC

69: Kufufufufu

+1: Chậc.

Thiết lập riêng:
Các loại hộp vũ khí tương tự như hộp (Box Weapon) đã bắt đầu phổ biến từ trên xuống dưới trong thế giới ngầm. Tuy nhiên, phần lớn các hộp lưu hành đều là loại không cần quá nhiều sức mạnh của ngọn lửa để sử dụng.

Dẫu vậy, những loại hộp này vẫn rất hiếm thấy.

Dù tiền thân của Koro-sensei từng là một sát thủ đẳng cấp số 1, biết rõ về thế giới ngầm và thông tin liên quan đến các hộp, nhưng vào thời điểm đó, các hộp chưa phổ biến như hiện tại.

Nhân tiện, vì ảnh hưởng của Vongola, Ý được xem như trung tâm của thế giới ngầm.

Do đó, Koro-sensei dùng việc mang kem ra thử nghiệm, muốn thông qua các thông tin liên quan đến các hộp để thăm dò xem Tsuna có liên quan gì đến Ý, tức là liên quan đến thế giới ngầm hay không.
Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là Koro-sensei đã đoán được Tsuna đến từ Ý.

Về thiết lập riêng của Reborn:

Reborn (R) từng là sát thủ số 1, nhưng vào thời điểm đó, Koro-sensei vẫn còn non trẻ. Trong mắt Koro-sensei lúc ấy, Reborn giống như một nhân vật huyền thoại mà cậu chỉ từng nghe đến khi còn nhỏ.

Sau khi Reborn bị biến thành hình dạng trẻ em, anh bắt đầu giảm bớt việc xuất hiện trước công chúng. Chỉ một số ít người biết về điều này, ví dụ như Cửu Đại (Đệ Cửu). Sau đó, Reborn chuyển nghề làm giáo viên.

Khi Koro-sensei trở nên nổi tiếng, Reborn đã bắt đầu nhận dạy đệ tử. 

Đến lúc Koro-sensei bị bắt giam để làm thí nghiệm, Reborn đang trong quá trình phá bỏ lời nguyền và gia nhập Vongola. Nhưng phần lớn thời gian, anh sử dụng danh nghĩa "gia sư của giáo phụ" thay vì "sát thủ số 1."

Vì thế, sau khi Koro-sensei thoát ra và dò la tin tức, cậu vẫn chưa liên kết được rằng "sát thủ số 1 trong truyền thuyết" và "gia sư của giáo phụ" chính là cùng một người.

Do đó, khi Tsuna liên tục nhắc về Reborn, Koro-sensei chỉ đơn thuần nghĩ rằng người này là học trò của sát thủ huyền thoại mà cậu từng nghe kể lúc nhỏ.

Mấu chốt quan trọng của sự "rớt mặt nạ" vẫn chưa xảy ra.

Về vấn đề dòng thời gian:
Mọi người không cần quá bận tâm nhé!

Tóm tắt thiết lập:
Koro-sensei thử thăm dò Tsuna liên quan đến thế giới ngầm thông qua hộp và Ý. Reborn là huyền thoại trong mắt Koro-sensei lúc nhỏ, nhưng vẫn chưa lộ thân phận thật.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro