3 ༒: Phế vật nhà Cielo
- Lịch cập nhật chương không cố định, nếu đăng tải sẽ vào các múi giờ: 12 giờ trưa, 8 giờ tối hoặc 10 giờ tối.
- Cielo Dalziel Lilla.
...✢_...
Nana nhìn con trai vui vẻ cầm lấy que kem chocolate mà dâng lên cỗ sủng ái trong lòng, chỉ cần là Tsunayoshi thì đều rất dễ thương.
...
Bà vừa đi vừa ngân nga đoạn nhạc trong miệng, tâm trạng của bà hôm nay nhìn ra rất tốt, người trong phố đều nhận ra bà là phu nhân quyền quý của gia tộc hắc ám ấy nên đều giữ khoảng cách nhất định, Tsunayoshi không cảm nhận được bất cứ ai tới gần mình nên chỉ chuyên tâm ăn kem, cậu rất ít khi được ăn món ngon như vậy, dù gì vẫn chỉ là một thằng nhóc tuổi ăn tuổi lớn, lấy cớ gì mà không thích kem bây giờ.
Nhưng không biết vì sao, một lúc lâu sau Tsunayoshi đã không còn nắm tay mẹ mình nữa, cậu cảm thấy mình đang đứng giữa một dòng người rất đông, người ta va phải cậu, cũng có người cố ý hất vai một cái, Tsunayoshi lảo đảo ra sau rồi dùng baton cố định, hình như cậu đã bị lạc. Như thế này thì không phải vô tình đối với một người cẩn trọng như Nana, mà có lẽ chính bà đã cố tình buông tay để cậu lạc trong dòng người vội vã.
Nếu là kế hoạch gì đó của Nana thì cậu không quan tâm lắm nhưng vấn đề là bây giờ chi ít cậu cũng sẽ phải lang thang đến một nơi mà Nana muốn, rất tiếc cậu không hiểu ý của bà, đường xá ở đây Tsunayoshi có biết ở đâu với đâu đâu? Trong bất lực, Tsunayoshi chỉ biết đứng yên, trong thế giới của một người mù đặc biệt thì quanh cậu cũng vẫn là bóng tối bủa vây thôi. Chúa cho Tsunayoshi nhiều bất ngờ quá đi...
Đang cảm thán cuộc đời thì Tsunayoshi liền nghe thấy một tiếng hét, tựa như của một đứa trẻ tội nghiệp vậy, chắc đây là nơi mà Nana muốn cậu đến, nhờ vào linh cảm nên Tsunayoshi không do dự cầm baton lên rồi chạy vụt ngay vào con hẻm nhỏ gần đó, có luồng khí bẩn thỉu ở trước mặt làm cậu phát tởm. Suýt như muốn ói hết những thứ mình đã ăn ra bên ngoài, cậu đứng lại vài giây rồi không thèm giằng co nhiều nữa, Tsunayoshi dùng hết sức lực bình sinh của mình chạy đến, nhờ vào linh cảm từ những ngọn sinh khí yếu ớt mà cậu xác định phương hướng mục tiêu. Thấy những đốm lửa đục màu xám tàn đang vây lấy một ngọn lửa đỏ yếu ớt cháy, cậu liền dùng chiếc baton trắng hay mang theo bên người, một lần bổ xuống đám lửa xám tro thật mạnh, dường như định kết thúc tất cả chỉ bằng một đòn duy nhất vì thể chất của Tsunayoshi rất yếu. Huống chi trước giờ cậu là một phế vật chính hiệu, thiết nghĩ có thể mình vừa cứu ai đó, cũng có thể cậu sắp đem được một chú cún nhỏ bám người trở về cũng nên.
Động tác của Tsunayoshi rất dứt khoát, chuẩn chỉ nhanh - gọn - lẹ...
...
"Thằng oắt con này mày đang làm gì thế?"- Tên côn đồ sau khi ăn đau thì choáng váng ôm gáy nhìn thằng nhóc nhỏ vừa lao đến, gã tức tối gào lên, mồi đã dâng tận miệng chưa kịp chén thì lại có người phá đám, mắt hắn ta bẩn thỉu quay lại nhìn thằng bé gầy gò ăn mặc như quý tử cầm gậy thở hổn hển đứng sau mình.
Nhưng thằng nhỏ này nhìn cũng được quá chứ, tuy rằng gầy gò ốm yếu nhưng cũng rất mảnh mai. Hơn nữa đổi thức ăn một lần cũng có sao đâu, một mái tóc caramel rất ngọt ngào, mắt hắn ta đột nhiên lóe sáng: "Nhìn mày cũng quen quá thể, có phải thằng con trai mù lòa nhà Cielo có đúng không? Mày mù còn làm anh hùng, đúng là phúc của bảy đời nhà tao."
Tsunayoshi đã dự liệu sức mình không đủ để hạ gục người đàn ông nên cậu sẵn sàng đối mặt. Nói rằng: "Ta làm gì? Thế ta hỏi ông đang làm gì với cô bé kia vậy?"
Người đàn ông hoang mang, con bé nào vậy, ngẫm một lúc thì cũng ra, ông ta khằng khặc cười lớn: "Haha, thì ra mày cũng coi nó là một con bé sao, thấy không Belphegor? Một thằng bé mù lòa cũng phải công nhận rằng mày rất giống con gái, tao nói sai bao giờ?"
Tsunayoshi cảm thấy kì lạ, rõ ràng nghe thấy tiếng hét là của một bạn gái bé nhỏ cho nên cậu vẫn đang load: "Tiếng hét kia là của cô bé nào?"
Gã đàn ông cười to, lao đến muốn vồ cậu nhưng Tsunayoshi né sang một bên nhờ đốm lửa tàn, cậu bật con dao găm từ cây baton, chĩa ra thành một cây giáo trắng bạch, Tsunayoshi chỉ vào người đàn ông: "Ta có thể mù, nhưng ta có thể đâm vào tim ngươi một cách chính xác nhất."
Lúc này bên cạnh cậu vang lên vài tiếng cười nhỏ như cố nín, Tsunayoshi có thể lực rất yếu nhưng cơ thể này có kĩ thuật không quá tệ chỉ là cậu không thích nghi được thôi, Tsunayoshi nhanh chóng lao đến cắm baton vào đúng bên ngực của tên đàn ông. Thời điểm chạm vào da thịt còn thân nhiệt, Tsunayoshi cảm thấy rất lạ, nhưng chưa quen thì cậu nhận ra rằng mình vừa kết thúc một mạng người, nghe thấy một tiếng hét đau đớn, Tsunayoshi rút baton ra, vẩy bớt máu: "Ta nói rồi, tuy ta mù nhưng ta có thể đâm nát trái tim của ngươi, là do ngươi tự lãnh hậu quả."
Một người khác hãi hùng cầm dao lao đến,Tsunayoshi lại phóng một ống kim tiêm theo đường thẳng bay phập vào mắt gã đàn ông to lớn ấy, hắn ta chưa kịp làm gì, chỉ vung vẩy con dao cùn rồi ngã xuống đất bất tỉnh: "Còn đồng loại? Đi ra đây, ta cho các ngươi biết thế nào được gọi là một phế vật của Cielo."
Tsunayoshi nói không sai, cậu có kĩ năng giết người, có kĩ năng sử dụng vũ khí nhưng cậu vẫn bị coi là người yếu đuối nhất trong gia tộc Cielo vài đời đổ lại đây. Tsunayoshi nhìn xung quanh với đôi mắt mờ đục của mình, chỉ còn một đốm lửa tàn trước mắt liền vẫy tay ra hiệu hắn ta đến.
Tsunayoshi có hơi rén thật đấy nhưng cậu vẫn khích đểu tên còn lại, khiêu khích vì cậu biết trong kế hoạch của Nana, chắc chắn cậu phải thanh lí sạch sẽ đám người này, Tsunayoshi đặt lượt giáo găm xuống đất, cong mắt cười: "Nào, đến đây, ta sẽ tiễn ngươi một vòng lục đạo luân hồi rồi sẽ đưa ngươi quay trở lại làm một con súc sinh."
Người còn lại thét ầm lên rồi lao đến như một tên thần kinh, lần này hắn ta cầm một cây rìu lớn, Tsunayoshi rút giáo ra thủ trước mặt đang nghĩ xem hắn ta có mang theo vũ khí gì không nhưng trên mặt cậu lại bị một chất lỏng ấm vắt ngang qua. Mùi kim loại hơi tanh hôi chảy xuống mũi cậu khiến Tsunayoshi đơ người, có vẻ ai đó đã xử lí giúp cậu mất rồi, Tsunayoshi hạ giáo xuống: "Lại có người tâm hồn đồng điệu với ta rồi."
"Shishishi, bởi vì ta mới tìm được một con dao bạc nha." - Cậu bé tóc vàng mặc váy cười lên khành khạch, đứng trước ba cái thi thể bẩn thỉu, máu đỏ chảy thành vũng chôn vùi đi một phần bàn chân gầy gò cũng không làm hắn sợ, hắn rút con dao cùn từ bụng tên đàn ông kia ra rồi tiến đến bên Tsunayoshi: "Ngại quá, làm ngươi chịu khổ rồi."
Tsunayoshi cười không nói, trước mặt cậu đây là Belphegor, một trong những nam chính ban đầu là phản diện tàn ác, sau rồi được cảm hóa, mất đi bản chất điên cuồng, ngạo mạn đặc trưng của hắn ta. Belphegor thuộc nhà quý tộc đã phá sản do nợ nần chồng chất qua việc buôn bán vũ khí cấm trái phép, có lẽ do túng thiếu, gia tộc rơi vào tuyệt vọng, nước đường cùng chính là bán đi tất cả con cháu trong nhà. Belphegor cũng không ngoại lệ, hắn bị bán đi từ lúc còn chín tuổi, hiện tại đã tròn mười ba, hỏi tại sao hắn gần như lại bị hãm hiếp với bộ váy mềm mại kia, tất cả là tại phải cải trang thành một bé gái hầu hạ tiếp rượu bọn bê tha bẩn thỉu trong quán bar lớn.
Bọn người thuộc tầng lớp nghiện ngập, ỷ lại có chút tiền và danh vọng thì lại đam mê ấu dâm, những trò tình dục không lành mạnh, lần này là Belphegor trực tiếp bị lôi ra, hắn lại không thể làm gì, với bản tính của hắn thì tất nhiên sẽ rất háo thắng. Thực lực của hắn cho phép, đấu tay đôi hay thậm chí một chọi năm hay sáu, hắn hoàn toàn có lợi. Nhưng vấn đề là vì bản hợp đồng được kí từ bản ràng buộc đến từ hoàng thất hắn không thể làm gì khác.
Tsunayoshi cười:" Miễn là vì mục đích đúng đắn thì dù có thủ đoạn cũng không là vấn đề, ngươi theo ta về, ta hủy thứ đang ràng buộc ngươi, thế nào?"
"Vốn dĩ ta đang phản lại hoàng thất."
Belphegor suy nghĩ câu này đến khi trời đã chập tối, hắn chưa từng có suy nghĩ đến việc sẽ dùng thủ đoạn, dù thắng hay thua hắn vẫn sẽ chơi công bằng, không biết rằng khi bị dồn đến đường cùng thì Belphegor sẽ làm đủ mọi chiều trò, bản chất chưa được bộc lộ nên hắn tự cho rằng bản thân không bẩn thỉu thủ đoạn, chỉ là sau câu nói của Tsunayoshi "Miễn là vì mục đích chính đáng , dù có thể thủ đoạn cũng không thành vấn đề."- Bản chất con người của Belphegor liền được khơi mào sau những ngày tháng hắn chôn giấu nó, tự lừa rối chính bản thân rằng "Hắn trong sạch và công bằng."
...༒...
Beta from: 26/4/2023.
Cielo Dalziel Lilla.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro