Chương 10: Ướp xác? ( H+)

‼️Warning‼️: chương này cảnh báo, 18+ , 16 trở lên tui có thể du di nhưng dưới thì vui lòng lướt qua, vì búp măng non của đất nước, xin cảm ơn😔🙏

Có cảnh nóng!? Vui lòng cân nhắc trước khi xem🙏
_________________________________________

Aether bấy giờ khi nhìn kĩ kẻ trước mắt, nhanh chóng phất ta cho đám hạ nhân lui xuống, Pantalone cũng lên tiếng đệm vào

- Không có lệnh của ta, không được tự tiện bước vào

Cho đến khi không còn ai nữa, canh chừng bên ngoài cũng không còn là người của cậu mà giờ chỉ còn lại người của hắn, Aether cũng sớm đoán được sắp có điềm xấu xảy ra với cậu, nhưng vẻ ngoài quá đối điềm tĩnh trái ngược với nội tâm đang gào thét đòi cậu chạy trốn kia

Bấy giờ Aether cũng không muốn đứng nữa, tiến lại gần khung tranh gỗ mà ngồi xuống, tay vẫn thuận theo mà cầm lên cây bút chì đã ở đó sẵn, vừa đi nét vừa hỏi người đàn ông nọ

- Không còn ai nữa, nói đi

- Nữ hoàng muốn nghe hai việc từ cậu, thứ nhất, cậu đã quen với việc trở thành người dưới trướng ngài hay chưa?

- Còn thứ 2?

- Là muốn cậu trở thành vật thí nghiệm của Dottore

Tay Aether bất chợt run lên từng hồi, cậu mím chặt môi, cắn nó đến bật máu, suy cho cùng bà ta vẫn không hoàn toàn tin tưởng cậu, cái gì được gọi là "vì cậu" chứ? Con đàn bà giả dối, Aether bóp nát cây bút chì thành từng mảnh, uất ức cứ như thế mà bùng nổ, nhưng phẫn nộ của cậu lại chẳng ai phát giác, rồi nó lại tự lắng xuống như sóng nước vậy

- Tôi ổn, tôi đã không còn nơi nào để về, Băng Hoàng chịu dang tay ra cứu lấy tôi, tôi cũng đã vui lắm rồi, còn việc làm vật thí nghiệm, thì để tôi quay trở lại Snezhnaya sẽ báo cáo kĩ càng lại cho Ngài...

- Ngài đừng tức giận chứ

Pantalone đứng im từ nãy đến giờ, cuối cùng cũng chịu lên tiếng, hắn không nhanh không chậm, tiến lại gần Aether, bàn tay không tự chủ được mà cầm nhẹ lấy mái tóc được tết sam gọn gàng sau gáy người nọ, nó chỉ vừa mới được lau khô qua, vẫn còn hơi ẩm, đâu đó vẫn phản phất mùi thơm của bạc hà, thích thú hít lấy một hơi đầy khoang phổi

Tay hắn vô thức chạm vào gáy cậu, cái cổ mảnh khảnh thật, chỉ cần một bàn tay của hắn cũng đủ để bọc lấy toàn bộ cái cần cổ nhỏ nhắn ấy, aa... Da cậu ta trắng nhợt như lâu ngày không được tiếp xúc với ánh nắng, hoá ra đây là lý do trước dây tên Tartalia đó lại cứ luôn mồm nói về "ánh dương" của hắn, luôn mồm kể về một thiếu niên đã đánh bại hắn với nụ cười tít mắt, cứ như kẻ đang yêu

Giờ hắn đã hiểu ra vì sao Tartalia vừa yêu lại vừa hận kẻ này

Xinh đẹp như ánh trăng sáng, không vấy bẩn bụi trần, bị vùi dập đến thảm thương như chưa từng nung nấu ý định trả thù

Hắn ưa thích một viên đá quý như thế, kẻ hắn đã phát hiện ra nó, thì đừng hòng có kẻ nào được quyền chạm tới

- Cậu định cứ như thế này mãi sao?

- ?

Aether không hiểu hắn nói gì, chỉ chầm chậm nhặt từng mảng bút chì bị bẻ gãy, thử tìm cách đính nó lại với nhau, có ý mặc kệ lời nói của Pantalone, thấy cậu không có phản ứng gì quá nổi bật, hắn cuối cùng của ngả bài cuối, giọng cười nhè nhẹ vang lên trong không trung

- Aether, hiện tại ta biết nơi cất giữ xác của em gái cậu ở đâu đó

Bấy giờ đồng tử của Aether co lại đến khi bé lại như một hạt đậu, cậu nhanh chóng xoay người túm chặt lấy cổ áo Pantalone, thằng thừng ngồi đè lên người hắn, cậu biết rõ, cái mộ ở sau nhà thờ kia, chỉ là bông hoa cài đầu của Lumine, xúc cảm của song sinh rất mãnh liệt, tuy không thể tự truy tìm người còn lại, nhưng có thể cảm thấy năng lượng của người đó ở một khoảng cách nhất định, dưới ngôi mộ đó chẳng có gì cả, thì cậu cũng nhanh chóng hiểu, họ đã đưa em gái cậu đi rồi

- Nói!!! Các ngươi giấu em ấy ở đâu!!? HẢ!!!

- Bình tĩnh nào~

Pantalone nhẹ nhàng vuốt lấy mái tóc vàng óng của Aether, bàn tay hắn tự tiện vuốt lấy bờ môi hồng hồng xinh xắn nọ, rồi vuốt lên hàng lông mi cong vút, trông nhẹ nhàng mỏng manh như cánh bướm vậy

Một xé là tan nát

Hắn lúc này đểu cáng mà cười, nhìn cậu như đánh giá chính tác phẩm nghệ thuật của hắn, khuôn mặt này nhìn gần lại càng cảm thấy nó quyến rũ đến cùng cực, bỗng hắn lại nảy ra ý tưởng vô cùng táo bạo, nghĩ là làm, hắn bắt đầu cất cao giọng

- Cậu có muốn biết cô gái ấy đang ở đâu không?

- Bớt nói nhảm lại, ngươi muốn gì?

- Ồ? Đoán đúng rồi, tôi đang muốn có một thứ từ cậu đó~

- Là gì?

- Là...Cơ thể cậu? Cậu không phiền nếu chúng ta làm tình chứ?

- A...

Pantalone lúc này bắt đầu luồn tay vào bên trong lớp áo mỏng manh, tấm lưng trần bị hắn chạm vào vô tình run lên khiến hắn thích thú, đôi mắt đểu cáng lại lướt ngang qua toàn bộ cơ thể cậu, Aether đôi mắt có hơi cụp xuống, cậu thực sự rất muốn biết Lumine đang ở đâu, cuối cùng chỉ còn lại một cái gật đầu không cam chịu

Cơ thể to lớn là lợi thế của hắn, không để cậu phản xạ quá nhiều, hắn đã nhanh chóng túm được cậu lên giường mà đè xuống, mọi tế bào trong Aether đều đang gào thét muốn chạy trốn, dự cảm không lành khiến cho Aether càng sợ hãi mà vùng vẫy dữ dội

Nhưng cả cơ thể Aether nhanh chóng bị trấn định dưới thân của Pantalone, hắn ghìm chặt người Aether xuống chỉ bằng một chân, cả cơ thể nhỏ đau đớn đến mức chảy nước mắt sinh lý, kẻ này chẳng có dấu hiệu dừng lại, từ trong người nhanh chóng rút ra một ống tiêm nhỏ và một lọ thuốc đã được chế sẵn, hắn lấy thuốc đầy ống tiêm mà hắn mới thó được của Dottore

Ngắm nghĩa một hồi thì mạnh mẽ lôi cánh tay bên phải của cậu tên mà trực tiếp đâm xuống, cái đau đớn trời giáng của Aether như muốn chết đi sống lại, nhưng lại chẳng thốt nên lời, lúc này hắn buông tay cậu ra, mất đi lực đạo cũng khiến Aether tự động ngã xuống

- Thứ tôi muốn, là cơ thể mới chớm này~

Aether mê man cùng với cái đầu ong nhức, cái thứ thuốc quái quỷ gì vậy, cậu nhanh chóng bọc toàn bộ cơ thể trong nguồn năng lượng màu vàng, hòng muốn giải loại độc dược đó, nhưng cơ thể lại không tài năng nào thi triển được sức mạnh, ngược lại đầu óc càng lúc càng mơ hồ, cả cơ thể ngứa ngáy đến phát điên

Lúc này Pantalone cũng nhanh chóng lật ngược cậu lại, bây giờ hắn muốn thật sự thấy được tuyệt tác nghệ thuật mà hắn sáng tác ra, bấy giờ hắn mới lên tiếng

- Sora à~ đừng nhầm lẫn, nó không phải là độc, mà là thuốc kích dục

Cậu mạnh mẽ chống cự lại loại thuốc đang điên cuồng gặm nhấm tâm trí cậu, cậu thực sự muốn bỏ trốn, nghĩ là làm, Aether bật người dậy, hòng trốn thoát, nhưng đời không như mơ, tay cậu bị túm chặt đến phát đau, bị kéo ngược lại giường, đôi mắt lúc này chỉ còn lại tầng sương mờ mịt, khuôn cằm nhỏ bị hắn cầm chặt lấy, miết nhìn cậu

- Đồng tử dãn quá cỡ, chắc thuốc cũng đã ngấm lắm rồi

Pantalone nhanh chóng cởi chiếc áo bên ngoài ra, dần để lộ những đường nét cơ thể săn chắc, khiến đôi mắt Aether như mở rộng hơn, hắn cũng không quên thoát y cho cậu, mặc cho cậu vùng vẫy hay đánh trả hắn, giờ đừng nói là năng lượng của cậu, ngay cả sức lực bình thường cũng tiêu tan cả, cho đến khi Aether cả cơ thể trần như nhộng, cũng chỉ thấy hắn cười khục khặc đầy dâm dục

Cơ thể nhỏ gầy này, không ngờ lại làm hắn rạo rực đến như vậy, nhìn kia, hai tay bị hắn túm chặt lấy, kéo chiếc cà vạt là trói chặt trên thành giường, gã chưa từng thấy cơ thể nào gầy như vậy, Aether đầu óc đã sớm mơ màng, không còn nhận thức được điều gì nữa, chỉ thấy hắn cuối người xuống mà gặm lấy cánh môi cậu, nhưng lại bị Aether cắn chặt môi có ý khước từ, hắn liền cấu mạnh vào hai đầu vú non nớt, lúc Aether giật mình cũng là lúc hắn nhanh chóng luồn lưỡi vào bên trong

Cái lưỡi nhỏ non mềm như cánh hoa, khiến hắn thích thú vô cùng, hắn hôn lấy cậu như muốn ăn trọn cả thể xác lẫn linh hồn cậu, hai đầu vú liên tục bị xoa nắn đến xưng tấy đỏ rực, hắn vẫn chưa thoả mãn cho lắm, cái lưỡi không yên phận mà liếm láp từng đường nét cơ thể Aether, rồi ngậm lấy cái cái nhũ hoa đã gọi mời hắn nãy giờ, tiếng rên xét vang lên không ngừng, bàn tay của hắn cũng không hề nghỉ ngơi, đưa tay xoa nắn cái vật nhỏ ở bên dưới, mới chạm nhẹ chưa bao lâu, cậu đã ra trong tay của hắn, Aether cuối cùng cũng thả lòng cả cơ thể ra, mệt mỏi hít thở

- Cậu đã ra rồi sao? Nhanh quá rồi đó

Hạ thân bị hắn trêu ghẹo cho ngẩng lên một lần nữa, Aether thổn thức đến chảy nước mắt, hắn lại càng thích thú hơn, cặp đùi non nớt của thiếu niên càng khiến hắn thích thú hơn, tuy biết Aether không còn có thể là thiếu niên nữa, nhưng cơ thể này lại đẹp đến mức mê hồn, nếu đã thoả mãn được cậu, thì hắn cũng phải được hưởng điều đó

Hai ngón tay nhanh chóng xâm nhập vào hạ thân khiến Aether giật bắn người, giẫy giụa cũng bắt đầu mạnh mẽ, cậu muốn thoát khỏi điều này, cậu vốn không muốn, nhưng chỉ thấy Pantalone từ hai ngón, rồi lên tiếp ba ngón, vật nhỏ lại một lần nữa bắn ra rồi sụi lơ xuống, hắn lúc này mới chịu giải phóng con quái vật kia sau hai lớp quần, Aether đã bắt đầu thiu thiu thì ngang lập tức bị kéo vào cái đau đớn đột ngột, cậu thốt thức đập mạnh vào ngực Pantalone mà hét lớn

- Đau!! Đau quá, thả ra, rút ra đi tôi xin anh...

- Không được, tôi chưa bắn lần nào mà?

- A...

Aether gắt gao  chặt hai mép đùi, triệt để muốn bài xích cái thứ to lớn nọ, gã cũng đã sớm bị dục vọng làm lưu mờ cả lý trí, bàn tay mạnh mẽ bấu chặt vào đùi non mà bắt đầu tách rộng ra

- Nằm, yên!

Thân dưới của hắn còn chưa vào một nửa, lỗ hậu đã thít chặt để nỗi hắn cảm thấy có chút đau, hẳn ngả người rồi hôn lên môi cậu, mạnh mẽ khoá chặt lấy môi Aether, khoái cảm từ cả hai phía cuối cùng cũng đã thành công đánh gục tâm trí Aether triệt để nhất

Hắn lúc này nặng nề di chuyển ở bên trong, cái lỗ nhỏ mềm mại này không ngờ lại khiến hắn điên đảo như vậy, từ những cái làm quen đầu, hắn bắt đầu tăng tốc đâm rút. Cái choáng váng cùng với cái khoái cảm nơi hậu huyệt khiến Aether cuối cùng cũng bật lên tiếng rên siết

Pantalone khoái chí nhìn cậu, cơ thể non nớt, cái bụng phẳng lì giờ lại nhô lên chịu đựng cái con quái vật của hắn, ngực nhỏ trơn bóng bị thứ dịch trắng phủ lên, hai nụ hoa bị cắn day đến sưng tấy, khắp người chi chít lấy những vết đỏ nhỏ

Hắn thoả mãn rên nhẹ một tiếng, luồn tay lên tách từ lớp cột cà vạt, rồi từ luồn ra sau lưng mà âu yến đỡ cậu dựa vào bờ ngực săn chắc của gã, hắn tham lam hít lấy mùi thơm bạc hà nơi hõm cổ hao gầy, rồi đặt nhẹ một dấu hôn nhỏ, thấy Aether không còn chống cự như lúc nãy nữa, hắn mới hài lòng mỉm cười

- Có còn đau không?

- Còn dám hỏi sao?

Aether tức giận đập mạnh một cái vào ngực gã, ấm ức cắn vào bả vai săn chắc ấy mấy cái liền, cậu chỉ có thể nhìn lại bản thân của mình hiện tại, khắp nơi đều là dấu răng chó, hậu huyệt thì ưng nhức đến phát rồ, hai đầu nhũ hoa thì nhạy cảm đi nhiều vì bị day mút, cổ tay đỏ hằn do bị trói lâu, môi dưới hơi sưng nhẹ, đùi non bị chàm sát đến đỏ ửng, cậu ấm ức sụt sùi, nước mắt chảy nhẹ qua gò má ửng hồng khiến người khác nhìn thấy cũng phải nao lòng

- Đừng khóc, sẽ xong ngay thôi~

Bấy giờ quàng tay cậu lên vai hắn, hôn nhẹ lên đôi mắt đẫm lệ, tăng tốc đâm rút, ở cái tư thể quỷ này không hiểu vì sao nó lại sâu hơn cả ban nãy, cả người cậu cũng giật nẩy theo từng cái đâm rút của gã, tay không tự chủ mà túm chặt lấy người hắn, khó khăn mà hô hấp

- A...a-chậm...châ-chậm thôi!!

- Yên nào

Từng cú nẩy bắt đầu ác liệt hơn, điểm dâm cuối cùng cũng bị đay nghiến đến thổn thức, cái tốc độ quỷ quái này cái khiến lý trí Aether quay cuồng, cái đau đớn chưa kịp xuất hiện rõ đã bị cái sung sướng đè né đến khoái cực, chỉ cho đến khi dòng dịch ấm chảy vào trong khoang bụng của cậu, cuối cùng cậu cũng lim dim rồi ngất lịm luôn trong lòng của hắn

Nhưng hắn vẫn không có ý định dừng lại, mặc cho cậu đã mệt rã rời và không còn ý thức nào nữa, hắn vẫn tiếp tục đâm rút ở bên trong cậu. Còn Aether thì hay rồi, cậu ấy đã mệt đến nỗi mặc kệ cho hắn tùy tiện sử dụng cơ thể của cậu rồi thiếp đi

***

Ấm quá...

Khoan, ấm?

Aether lơ mơ tỉnh lại, chỉ thấy đang chìm nghỉm trong bồn tắm rộng, tấm lưng trần dựa hẳn vào người kẻ nào đó, chỉ thấy Pantalone thì thoải mái ngồi dựa lưng lên thành bồn, tay không yên phận mà vén nhẹ một ít tóc Aether, rồi lại hôn lên cái lưng trần gợi cảm

ấy giờ Aether ngước mặt lên nhìn gã, thì gã mới biết cậu tỉnh rồi, đôi mắt sáng lấp lánh như viên đá quý khiến hắn thổn thức đêm ngày, lại đang đờ đẫn nhìn hắn, Pantalone cúi nhẹ người xuống mà hôn phớt lên cánh môi của Aether, thấy cậu không có dấu hiệu chán ghét của mìn cười thoả mãn

- Tôi muốn về phòng

- Tắm xong tôi đưa cậu về phòng

- Em gái tôi...

- Cô gái đó đang nằm trong bình chứa dung dịch bảo quản xác của Dottore, đừng lo, dung dịch đó tôi đã xem sơ qua, nó chỉ đơn giản là thuốc ướt xác thông thường thôi

- ...Tôi hiểu rồi

Aether cuối cùng cũng mặc kệ, ngả của người dựa vào ngực trần săn chắc của gã, thoải mái mà hưởng thụ nước ấm, cậu cũng sớm không còn quan tâm cái cơ thể này nó sẽ tàn tạ ra sao, cậu chỉ quan tâm rằng cậu đã có thể biết được chỗ của Lumine, còn gã cũng hưởng thụ, hưởng thụ cái dựa người mềm mại của cục bông vàng này, cơ thể này...cũng không đến nỗi, đàn hồi tốt đấy chứ

_________________________________________
Đền bù cho tổn thất của hội chị em, nhưng tui nói trước, chương truyện 18+, 16 tuổi tui có thể du di, nhưng dưới thì vui lòng lướt qua, tui mà phát hiện ra có acc dưới 16 tuổi, là một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, ráng thanh thủy văn hết đời nha🙃🙃

Thân ái😔🫰

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro