15.

------------------------------------------------------------------------------

   Em ôm kiện hàng về đến phòng nhìn đi nhìn lại vẫn thấy bên trên ghi tên người nhận là mình địa chỉ còn rất rõ ràng, sau một hồi đắn đo em vẫn quyết định mở ra

-"AH........"- em đưa tay lên bịt miệng ngăn lại tiếng hét hoảng sợ của mình, bên trong đó là vô số xác chuột không nguyên vẹn bọn chúng đều không có đầu cùng với đó là rất nhiều những bức ảnh chụp em nhưng đều đã bị rạch nát. Có một tấm thiệp được ghim ngay chính giữa chứa nội dung được viết bằng một thứ chất lỏng màu đỏ tươi:"Mày nên đi chết đi, ngay từ đầu mày đã không nên xuất hiện rồi! mày lấy tư cách gì mà được ở bên bọn họ? rốt cuộc thì mày lấy tư cách gì? bọn họ chỉ có thể là của tao nếu không thì mày cũng đừng hòng có được, tao sẽ hủy hoại mày. Hủy hoại tất cả những thứ mày có rồi bọn họ sẽ vứt bỏ mày một cách không thương tiếc thôi...."  . 

     Cảm giác nhộn nhạo cuộn lên khiến em phải chạy thật nhanh vào phòng tắm cúi người không ngừng nôn khan, nước mắt sinh lý khiến tầm mắt em nhòe đi cảm giác bất lực cùng sợ hãi giống như một con quái vật gớm ghiếc đang không ngừng hành hạ em. Em thất thần ngồi thu mình vào một góc tối đôi mắt đờ đẫn không có tiêu cự máy móc nhìn vào khoảng trống vô định. Không biết qua bao lâu em mới khó khăn đứng dậy lê từng bước nặng nề đến bên gói hàng kia chậm rãi thu dọn, em không muốn để bọn hắn biết. Em lại chọn cách tệ nhất, thà chịu đựng tất cả một mình cũng không muốn bọn hắn phải lo lắng...Những ngày sau đó em liên tiếp nhận được những bức thư đe dọa, những đồ vật đã bị đâm vô số những chiếc kim bên trên. Từng thứ từng thứ một đều đánh mạnh vào tinh thần của em khiến em rất mệt mỏi.

    Ban ngày em vẫn tỏ ra rằng bản thân rất ổn vui vẻ nói cười với bọn hắn nhưng ban đêm thật sự rất khổ sở, mỗi đêm em đều mơ thấy ác mộng.

  Trong mơ xung quanh bao phủ bởi bóng tối, tối đến mức em không thể tự nhìn thấy hình dạng bàn tay của mình,đột nhiên xuất hiện một con đường ,em đi rất lâu, rất lâu đến khi đứng trước một cánh cửa đã cũ em vui mừng xoay tay nắm cứ nghĩ là tìm thấy lối ra nhưng Vừa nhìn rõ tình cảnh bên kia em đã sợ hãi quay đầu bỏ chạy, chỉ thấy phía sau toàn là chuột chúng đang điên cuồng đuổi theo em.Cuối cùng em cũng chạy thoát khỏi chúng.nhưng chạy chưa được bao xa thì phía trước em đã xuất hiện bóng dáng quen thuộc của 6 người đàn ông còn chưa kịp vui mừng thì trong không khí đã truyền đến một giọng trầm thấp.

-"anh kinh tởm thật đấy vậy mà lại bị người khác chơi qua"

-"chúng tôi không có thói quen dùng lại thứ người khác đã đụng vào"

-"không mà...hức..."

 -"đừng tưởng chúng tôi đối tốt với anh một chút là anh đã nghĩ rằng chúng tôi yêu anh hahaha nực cười thật đấy...."

-"không đừng nói nữa ...."

-"Chỉ là gặp dịp thì chơi thôi"

-" ahhhh.... hức hức...."- em gục xuống dùng tay chặn những thanh âm chói tai đó lại đau khổ mà khóc rống 

-" hahaha tao đã nói mà... tao sẽ hủy hoại mày! làm cho mày sống không bằng chết..... "- giọng the thé của một người phụ nữ vang lên, em không thể thấy rõ mặt mũi của đối phương chỉ thấy cô ta cầm một con dao trong tay từ từ bước lại phía em. Em kinh hãi nuốm thoát nhưng đã bị người phụ nữ kia vươn tay túm lấy tóc em mà giật ngược về sau, ả kéo lê cả người em trên đất vì quá đau đớn mà không ngừng giãy giụa

-"chết đi!!!!" - ả ta cầm dao hướng trái tim em đâm xuống 

-"AHHHH!!" - em giật mình thoát ra khỏi ác mộng trên mặt toàn là nước mắt hoảng sợ nhìn xung quanh

-"Binnie! Binnie anh sao vậy.... lại gặp ác mộng sao? đừng khóc có em đây rồi, ngoan có em ở đây...."- Vì mấy ngày nay em rất hay gặp ác mộng nên hắn không dám ngủ quá sâu

-"Hyukie! hhuhu... anh sợ lắm!...đáng sợ quá....có hức... có rất nhiều chuột... huhu.."- em nhào vào lòng hắn ấm ức khóc lớn

-"không sao rồi, có em ở đây không ai có thể làm hại anh được..."- Thấy em như vậy, lòng hắn đau như bị dao cắt ôm siết lấy người đang run rẩy không ngừng trong lòng tay liên tục vỗ về an ủi em. Cảm nhận được hơi ấm quen thuộc của hắn em từ từ bình tĩnh lại tuy cơ thể không còn run rẩy nữa nhưng em vẫn ôm chặt hắn không buông, lo em khóc lâu như vậy sẽ khát nước hắn muốn đi lấy nước cho em đưa tay lên tách em ra. Nhưng người trong lòng như bị cái gì đó kích động lo lắng lên tiếng

-"em..em định đi đâu...em không cần anh nữa sao?"- em ngước đôi mắt đã ngập nước lên nhìn hắn

-"lại nói linh tinh rồi, em yêu anh còn không hết sao có thể không cần anh được. Ngoan ngồi đây em đi lấy nước cho anh!"- nhìn dáng vẻ bất an của em hắn vô cùng xót xa nhẹ nhàng đặt lên trán em một nụ hôn

-"không thích!"- em không muốn xa hắn dù chỉ một giây, em sợ ác mộng kia sẽ thành sự thật sợ rằng bọn hắn sẽ không cần em nữa

-"Vậy em bế anh được chứ? anh vừa khóc nhiều như thế để mất nước sẽ không tốt cho cơ thể, nào ôm chặt em"

-"ân"- em choàng tay qua cổ ôm chặt lấy hắn tay không dám nới lỏng 

  Hắn bế em ra phòng bếp muốn đặt em ngồi lên ghế nhưng em nhất quyết không chịu buông thấy phản ứng của em hắn vô cùng lo lắng rốt cuộc em đã mơ thấy thứ gì mà lại mang bộ dạng lo được lo mất thế này?

-"ơ hyung? hửm...Binnie anh sao vậy, không khỏe ở đâu sao?"-Hwarang thấy đèn trong bếp vẫn sáng thì hiếu kỳ đi đến 

-"anh ấy gặp ác mộng, anh bế anh ấy đi uống nước"- Hyuk giải thích qua cho hắn nghe 

-"nào qua đây để em ôm anh một lúc"- Hwarang vươn tay về phía em, em cũng vô cùng phối hợp mà ôm lấy cổ hắn.

-"sợ lắm sao? "-hắn vừa vuốt lưng em vừa hỏi

-"ưm... rất đáng sợ..."-em gật gật cái đầu nhỏ 

-" Binnie uống nước đi nào, rồi em ôm anh đi ngủ được chứ? mai chúng ta còn phải tham dự sự kiện nữa thức khuya sẽ xuất hiện quầng thâm mất"- Hyuk đặt cốc nước ấm vào tay em, đợi em uống xong hắn nhận em lại từ tay Hwarang rồi bế em về phòng. Hắn ôm em cả một đêm chỉ dám chợp mắt một chút hắn sợ em lại mơ thấy ác mộng một lần nữa , thật may người trong lòng đã an an ổn ổn ngủ qua một đêm. 

  Sáng sớm hôm sau cả KTX đã bị anh quản lý dựng dậy vì hôm nay có một buổi quảng bá Album tại đài SBS cả nhóm đều tất bật chuẩn bị, bận rộn cả buổi sáng cuối cùng cả nhóm đã di chuyển đến địa điểm biểu diễn.

"Xin chào mọi người! chúng tôi là Tempest" - cả nhóm chào hỏi rồi tạo dáng trước phóng viên

-"Hanbin à! làm tim má đi nào, làm trái cherry ....."- một chú phóng viên lên tiếng gọi, nghe thấy tiếng gọi quen thuộc em mỉm cười thật tươi rồi thay đổi dáng khác. 

-"Eunchan à, Taerae à nhìn hướng này...."

-"Hyuk a, Lew à cười lên nào.....Hwarang, Hyeong Seop à nhìn bên này nào....hôm nay cả nhóm đẹp trai lắm..."-giọng một chị phóng viên vang lên 

-"AAAAAAAAAAA Tempest!!!!!!!"

-"đẹp trai quá!!!!" 

-"Hanbin à! cố lên nhó...."

-"ah"

-"cẩn thận!!! Binnie anh không sao chứ?"- Koo Bon Hyuk đỡ được em đang mất đà ngã ra phía sau

-"anh không sao...... chỉ là bước hụt chân thôi.."- aaa xấu hổ chết đi được vì mải mê chào fan mà em không nhìn đường gì hết xém chút là té rồi.

-" Hanbin à không sao chứ?"

-"đúng vậy vừa nãy nguy hiểm quá"- fan nhao nhao khi thấy em thiếu chút nữa đã xảy ra chuyện rồi 

-"Yaa Oh Hanbin!!! em không được để bị thương đâu đấy...đừng hậu đậu nữa biết chưa, đi đứng là phải chú ý phía trước để bị ngã thì em biết tay bọn chị nhớ chưa!!!"- các fan đồng loạt hướng em mắng yêu 

-"ân"- em dở khóc dở cười hướng các fan đáp ứng 

-" đi nào"

-"anh tự đi được mà..."

-"không được"- Hyuk nói rồi nắm tay em dắt đi mặc kệ em đang phụng phịu 

-"aaaaaaaaa mấy bà thấy gì không?? thấy gì không?"

-"mé Otp của tôi!! Bonbin của tôi real quá real rồi!!"

-"trời ơi ánh mắt Hyukie nhìn Binnie soft xỉu...."

-"Hyukie dịu dàng quá...."

  Nghe thấy tiếng gào thét của fan Taerae cũng không chịu kém cạnh tiến đến nắm nốt bàn tay còn lại của em

-"hahaha Taerae này là ghen rồi?"

-"bình giấm seoul hôm nay đổ rồi sao?🤣🤣🤣🤣"

-"Taebin cũng real quá rồi!!! cíu với:)))) "

-"sao Otp nào cũng real hết vậy??, có còn cho tôi sống nữa không??"

  Sau một hồi nháo nhào thì cả nhóm bây giờ đang ở bên trong cánh gà đợi chờ đến phần trình diễn của mình thì cô ả tên Ji-Eun bước đến

-"Binnie à, em uống cái này đi"- nói rồi đưa cho em một lý nước ép

-"cảm ơn chị"- em đón lấy ly nước mà người kia đưa tới đưa lên uống một ngụm

-"hửm?..."

-"sao vậy?"- cô ta chột dạ hỏi

-"vị hơi lạ thì phải?...."- em nhăn mặt, vị của nước ép hôm nay có chút kỳ lạ không giống mọi ngày

-"à.... chị mới đổi quán nên chắc khẩu vị sẽ không hợp với em lắm...khó uống lắm sao?...."

-"ồ ra là vậy, không sao đâu ạ "- em cũng chỉ uống thêm 2 ngụm nữa rồi bỏ xuống không tiếp tục uống nữa

-"đi thôi Binnie, lên sân khấu nào"- anh quản lý vẫy vẫy em

-"dạ" - em lon ton chạy theo anh quản lý mà không biết rằng phía sau ả ta đang nhìn em một cách căm hận

-"chết đi, chỉ cần mày chết đi thì mọi thứ sẽ về lại vị trí ban đầu của nó..."

  Biểu diễn xong bài hát chủ đề mang tên "Can't stop shining" em bắt đầu cảm thấy bản thân mình không ổn, trong lúc biểu diễn chỉ cảm thấy đau đầu nhẹ, nhưng hiện giờ bụng em đã bắt đầu đau dữ dội đầu óc choáng váng, tim đập dồn dập khiến cho việc hít thở trở lên khó khăn hơn.

-"không được, mình không thể ngất như thế này được fan sẽ rất lo lắng..."- em cố ép bản thân tỉnh táo để chào tạm biệt fan. Lúc này dưới khán đài bất ngờ có fan hét lên

-"AAAA...MÁU, LÀ MÁU BINNIE À!!!............"

 -"máu?? máu ư?"- em ngơ ngác đưa tay lên che miệng, mùi máu tanh xộc lên trong khoang miệng máu tươi đang chảy ra không ngừng, đầu em quay cuồng mà ngã xuống 

-"BINNIE!!"- Hyeong Seop hoảng sợ ngay lập tức chạy đến bên em

-"tỉnh lại đi Binnie à! anh không được ngủ..."- Eunchan vừa lay em vừa gào thét

-"Gọi cấp cứu đi!!"- Koo Bon Hyuk rống lên

-"anh ấy chảy nhiều máu quá..."-Kim Taerae run rẩy nói 

-" đặt anh ấy lên lưng em, nhanh lên đợi cấp cứu thì không kịp mất...anh Hyun- woo lấy xe đi"- Lew nóng nảy hướng anh quản lý quát

-"Binnie à!!........."

-"hu hu.... sao lại như vậy chứ?  vừa nãy còn vui vẻ nói cười cơ mà?"- hiện trường trở nên vô cùng hỗn loạn, fan nhốn nháo chạy theo sau, một lượng fan còn đứng bên ngoài nên không biết sự việc xảy ra bên trong lúc này cũng thấy xe bảo mẫu của idol nhà mình đỗ xịch ngay trước cửa, lại thấy idol nhà mình đang cõng ai đó trên lưng vội vàng lên xe.Phía sau còn rất nhiều người chạy theo, bèn giơ tay túm lấy một cô gái đang vừa chạy vừa khóc

- "sao vậy?có chuyện gì xảy ra sao?"

-" không biết nhưng...huhu... Binnie chảy rất nhiều máu.."

-"Binnie sao? Chảy máu ư? Sao lại thế được?..." - người kia hoảng hốt hỏi

-"không biết, giờ tôi phải đến bệnh viện ..." - nói dứt lời cô gái đó đã chạy vụt đi

------------------------------------------------
(🤷:" Mới là khởi đầu thôi mấy bà ơi😌😌😌")
Truyện hay vẫn còn ở phía sau🙂😌😌

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro