I. Under the skirts
/ảnh post chưa xin phép, sẽ gỡ sau 24h/
*thoại trong khung là jukgetta, tạm dịch: chết mất thôi
//
Hanbin giật mình nhìn Goo Junhoe ngồi trước mặt em, đôi chân dài thẳng chẳng buồn bắt chéo lại, thay vì thế ngước nhìn em bằng ánh mắt thách thức.
Trên người Junhoe đã không còn bộ quần áo vừa rồi, mà là áo sơ mi trắng với một chiếc váy ngắn phủ ngang qua đùi, khoe ra từng phần bắp thịt chắc chắn nhưng trắng trẻo bên dưới.
Hanbin giật mình bước lui, nhưng tấm lưng hoảng sợ của em nhanh chóng va phải một lồng ngực rộng, rồi em rơi vào lòng Jiwon, hơi thở nóng bỏng lướt qua vành tai đỏ ửng.
"Hanbinie muốn bình đẳng, Junhoe đã bình đẳng với em rồi."
Hanbin tất nhiên chẳng trả lời nổi, người kia hôn lên gáy cổ em, cắn một cái ướt át và chắc chắn sẽ tím bầm.
Áo đồng phục trên người em bị xốc lên, rồi đôi tay rắn rỏi trượt vào trong đó, vuốt ve da thịt mềm mại của Hanbin. Rồi trước khi em biết được, quần lót của em đã bị kéo ra, tiếng vải bị xé toạc khiến Hanbin lo lắng, nhưng không có thời gian, vì môi Jiwon đã lấp lấy môi em, đầu lưỡi ướt át khiến tâm trí Hanbin nhiễu loạn khi đôi tay kia lần đến mông em, mạnh tay siết lấy làm em bật ra một tiếng kêu hoảng sợ.
"Hanbinie mặc đồng phục nữ sinh nhìn xinh lắm."
Giọng Jiwon khàn đục, tay Jiwon thật lớn, đầu ngón tay thô ráp tương phản với điểm nhỏ trên ngực em, khẽ vuốt ve khiến em rùng mình. Và khi Jiwon đã thấy đủ, anh nhấc em lên đặt vào lòng Junhoe, nhẹ nhàng như thể Hanbin chỉ là một con búp bê rơm chẳng nặng mấy phân.
Hanbin nuốt xuống, tay theo phản xạ kéo thấp váy che đi đôi chân mảnh khảnh, được bọc lại bởi một đôi tất đen, tách ra bên người Junhoe, nhưng đối diện với đôi mắt đầy dục vọng của người kia, Hanbin dường như quên mất mình muốn làm gì.
Đôi mắt đen láy đầy khát vọng chiếm hữu, những ngón dài thẳng mềm mại chẳng chút khó khăn ôm trọn cặp mông nhỏ của em, rồi như chẳng muốn tốn thời gian nữa, những ngón tay ướt đẫm dịch thể ấy mau mắn lẻn vào trong người em, nhẹ nhàng khuấy đảo đến nơi nóng bỏng chặt chẽ nhất, khiến mắt em đỏ lên vì túng quẫn và môi em run rẩy.
Hanbin ngốc nghếch chẳng biết là sau lưng em, Jiwon đang nhìn em ngồi trên đùi Junhoe, nhỏ bé và khổ sở giữa dục vọng lưng chừng, tấm lưng run rẩy vì ngượng ngùng, lại cho rằng leader của anh hẳn mong muốn có người chà đạp em đến là bao nhiêu.
"Hyung ướt rồi này." Junhoe khẽ cười, tông giọng trầm quyến rũ của Junhoe tưởng như khàn đến cực điểm khi chạm đến điểm khiến em run rẩy. Junhoe cắn lấy yết hầu mềm nhỏ, giương ra như mời gọi khi Hanbin thất thần kêu rên, chiếc váy xanh đáng thương dường như chẳng che nổi thứ nhỏ bé bừng bừng phấn chấn phía trước, bất kể chủ nhân của nó đang xấu hổ nhường nào.
"Đừng-"
Hanbin khổ sở bám lấy vai Junhoe, âm giọng nức nở chẳng mấy chốc rơi vào những tiếng rên vỡ vụn. Thằng nhóc hiểu quá rõ em, vì thế bàn tay nhỏ của Hanbin chẳng mấy chốc bị ép chạm vào thứ đang đội tấm váy ngắn cũn của Junhoe lên. Chiều dài ít ỏi đáng thương chẳng che được cho chủ nhân nó bao nhiêu. Junhoe muốn đùa với cơn túng quẫn của Hanbin, Junhoe còn chẳng buồn mặc quần lót. Nơi đó thẳng đứng và ướt át, những đường gân máu nổi lên rõ ràng trên từng tấc da nơi lòng bàn tay Hanbin.
Tay em run rẩy. Hanbin tránh khỏi ánh mắt Junhoe, nhưng ngay cả đôi kính che chở em cũng không làm xong công dụng, bởi ngay sau đó nó đã bị Jiwon lấy đi, trả về cho Junhoe đôi mắt trong veo đen láy, sợ hãi như một con thú nhỏ rơi vào bẫy rập.
Và Hanbin ướt, nóng bỏng và chặt chẽ, rên rỉ yếu ớt sau từng cái nhấn mạnh mẽ đến tận cùng của Junhoe.
Junhoe thật lớn, hung bạo xâm chiếm đến từng phân da thịt sâu kín trong thân thể em, lúc rời đi dường như kéo ra không phải là vách ruột non mềm, mà chính là linh hồn tan rã của Hanbin, ác ý buộc em phải khóc lên.
Junhoe thật xấu tính, bắt Hanbin ngồi lên trên người mình như thế, túng quẫn xấu hổ, chẳng cách nào che đi nơi chỗ ướt át nhơm nhớp dịch thể của hai người. Thay vì thế để nó phơi bày trước mắt Jiwon, sỗ sàng và thô lỗ khi âm thanh dâm tục của da thịt thay nhau rơi khắp căn phòng bừa bãi quần áo, mà người làm ra lại chẳng mảy may động đậy dù chỉ một đuôi chân mày.
"Hanbinie hút em đến chết còn chưa vừa lòng." Junhoe trêu chọc em, biết làm như thế Hanbin sẽ xấu hổ co thắt thân thể, khiến cho Junhoe thoải mái càng nhiều, còn ác ý cắn vào vành tai em khiêu khích.
Hanbin khổ sở tránh đi, gương mặt nhỏ vùi vào hõm cổ Junhoe, môi cắn chặt giữa những tiếng rên rỉ kích tình. Chẳng hiểu sao trước đó em lại nói vậy, nói thật không công bằng khi mỗi mình em phải mặc váy, để bây giờ chỉ nghĩ đến Junhoe cũng mặc váy mà chơi em thế này, trước mặt Jiwon, là hai má em lại đỏ bừng.
"Xấu hổ rồi hả, nhưng còn chưa gì mà,"
Junhoe thở dốc, chẳng có mấy thời gian nữa khi thứ thuộc về Junhoe trong người em như lớn ra gấp đôi, hưng phấn với ý nghĩ gì đó sắp tới mà Hanbin thừa biết là gì.
Junhoe nhẹ nhàng rút ra, đôi bàn tay đẹp đẽ từng chỉ dùng để cầm micro giờ ôm lấy hai cánh mông căng mềm của em, tách ra đầy xấu xa trước mặt Jiwon, và Hanbin quá ngượng ngùng để biết rằng Junhoe đang nhìn Jiwon bằng ánh mắt khiêu khích, thừa biết rằng người kia cũng chỉ đang đợi cơ hội để được chui vào thân thể ấm áp của Hanbin, đợi cơ hội khơi lên từng đợt lửa cháy đến nóng bỏng thiêu đốt.
"It's kililng me, Hanbinie, you're killing me."
Rồi Jiwon nói, đầy kín, to lớn và sâu lắng đến tận cùng.
Nhưng Hanbin khi nghe một tiếng cười khẽ của Junhoe, cảm giác đôi tay kia càng muốn thân thể em mở rộng hơn nữa, ướt át và sẵn sàng, thì đã chẳng còn chút thời gian nào để suy nghĩ nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro