[NeuviChi] Dòng nước âm vang, trái tim nổi sóng

Couple: Neuvillette x Childe

Tag: OOC.

---

Fontaine đã trở lại với nhịp sống hối hả và vẻ đẹp lộng lẫy vốn có sau những biến cố kinh hoàng. Dòng kênh xanh biếc vẫn uốn lượn quanh những kiến trúc hùng vĩ, và tiếng nước chảy róc rách dường như mang theo cả nhịp thở của thành phố. Tuy nhiên, sâu thẳm dưới lòng đất, nơi những hệ thống thủy đạo cổ xưa và những bí mật đã bị lãng quên ẩn mình, một cuộc điều tra thầm lặng đang diễn ra.

Childe không hề có ý định nán lại Fontaine lâu như vậy. Nhiệm vụ ban đầu của cậu, liên quan đến Trái Tim Ngôi Sao Thiên Thể, đã được hoàn thành một cách đầy kịch tính. Nhưng rồi, một chỉ thị mới từ Nữ Hoàng Băng Giá đã đến, một nhiệm vụ bí mật hơn, liên quan đến một hiện vật cổ xưa được cho là ẩn mình dưới lòng đất Fontaine, nơi mà những truyền thuyết về dòng nước nguyên thủy vẫn còn âm vang. Nhiệm vụ này đòi hỏi sự cẩn trọng tuyệt đối, và trên hết khả năng lặn lội vào những nơi mà ánh sáng hiếm khi chạm tới.

Cậu đang đi sâu vào một khu vực thủy đạo bị bỏ hoang, nơi không khí ẩm ướt và mùi rêu mốc thoang thoảng. Tiếng bước chân cậu vang vọng trong bóng tối, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn pin cầm tay soi rọi con đường trơn trượt. Đôi mắt xanh thẳm của cậu sắc sảo quét qua từng ngóc ngách, tìm kiếm bất cứ dấu vết nào của hiện vật được nhắc đến trong hồ sơ.

Bỗng, một âm thanh bất thường vang vọng từ phía trước nhưng không phải tiếng nước chảy mà là tiếng gì đó nặng nề và đều đặn, như tiếng bước chân của một người nào đó. Childe lập tức cảnh giác, trên tay hiện ra một con dao bằng nguyên tố Thủy. Cậu không ngờ lại có người khác ở nơi hẻo lánh này.

Khi tiến sâu hơn vào một khoang ngầm rộng lớn, ánh sáng từ đèn pin của Childe vô tình bắt gặp một bóng dáng cao lớn, uy nghi. Neuvillette.

Vị Thẩm Phán Tối Cao của Fontaine đang đứng trước một bức tường đá cổ kính, dường như đang xem xét một thứ gì đó. Ánh sáng xanh nhạt từ một thiết bị trên tay anh hắt lên khuôn mặt điềm tĩnh, đôi mắt màu lam tím sâu thẳm tập trung cao độ.

Childe khẽ nhíu mày. Anh ta làm gì ở đây? Nơi này không phải là nơi dành cho những quan chức cấp cao của Fontaine lui tới. Cậu nín thở, lùi lại vào bóng tối, chuẩn bị cho một cuộc chạm trán không mong muốn.

Tuy nhiên, dường như Neuvillette đã nhận ra sự hiện diện của cậu. Anh từ từ quay lại, ánh mắt không hề thay đổi, nhưng lại khóa chặt lấy Childe đang ẩn mình.

"Cậu Tartaglia," giọng anh trầm ấm vang lên, không chút bất ngờ. "Tôi không nghĩ sẽ gặp cậu ở nơi này."

Childe bước ra khỏi bóng tối, hạ thấp con dao. "Ngài Thẩm Phán  quả nhiên có thính giác tốt. Tôi cũng không nghĩ sẽ gặp anh ở đây." Cậu cười nhẹ, nụ cười vẫn giữ vẻ bất cần thường thấy. "Lẽ nào Fontaine lại có những vụ án 'ngầm' đến mức cần đích thân ngài ra tay?"

Neuvillette không đáp lại lời châm chọc của Childe. Anh nhìn thẳng vào cậu, ánh mắt không hề rời đi. "Tôi đang điều tra những dị biến gần đây liên quan đến hệ thống thủy đạo cổ xưa của Fontaine. Còn cậu... lý do cậu nán lại đây hẳn không chỉ vì muốn chiêm ngưỡng những công trình ngầm này?"

Childe nhún vai. "Anh đoán xem."

Sự căng thẳng len lỏi trong không khí. Cả hai đều biết đối phương không phải là người đơn giản. Một là Quan Chấp Hành của Fatui, một là Thẩm Phán Tối Cao của Fontaine. Dù đã có một trận chiến chung, nhưng đó không có nghĩa là sự tin tưởng đã được xây dựng.

Đúng lúc đó, một tiếng động lớn đột ngột vang lên. Một phần trần hang động phía trên sụp đổ, nước từ một con kênh ngầm khác đổ ập xuống, mang theo những mảnh vụn đá và đất. Cả hai người đều phản xạ cực nhanh. Neuvillette lập tức tạo ra một kết giới thủy lực để bảo vệ bản thân và Childe khỏi những mảnh vỡ.

"Cái gì vậy?" Childe nhíu mày, ánh mắt trở nên sắc bén. Cậu cảm nhận được một luồng năng lượng bất thường đang khuấy động dòng nước.

"Có vẻ như có thứ gì đó đã bị đánh thức," Neuvillette trầm giọng. Ánh mắt anh tập trung vào phía dòng nước đang cuộn xoáy. "Một cơ chế đã ngủ yên từ lâu, hoặc một sinh vật cổ xưa."

Chưa kịp dứt lời, một bóng đen khổng lồ lướt qua dưới làn nước đục ngầu, va mạnh vào vách hang, khiến cả khoang ngầm rung chuyển dữ dội. Đó là một sinh vật lớn, với thân hình thuôn dài và những cái vây sắc nhọn, không giống bất kỳ loài sinh vật biển nào mà Childe từng biết.

"Có vẻ như chúng ta có bạn mới rồi," Childe nhếch mép cười, ánh mắt bỗng chốc rực lên vẻ hưng phấn quen thuộc. Cậu triệu hồi vũ khí thủy ảnh của mình, sẵn sàng lao vào trận chiến.

"Đừng hành động bốc đồng," Neuvillette lạnh lùng ra lệnh. "Chúng ta cần phải hiểu rõ nó trước."

Nhưng Childe không phải là người kiên nhẫn. Cậu lao lên, những lưỡi dao thủy ảnh xé nước, tấn công thẳng vào sinh vật khổng lồ. Con quái vật gầm lên, quay lại phản đòn, khiến dòng nước cuộn xoáy dữ dội hơn.

Neuvillette khẽ thở dài, nhưng vẫn tập trung quan sát. Anh nhận ra rằng con quái vật này không chỉ đơn thuần là một sinh vật hung dữ, mà nó dường như bị ảnh hưởng bởi một nguồn năng lượng hỗn loạn nào đó, khiến nó trở nên mất kiểm soát. Neuvillette rất mạnh, anh biết mình có thể áp đảo con quái vật này, nhưng muốn tìm hiểu gốc rễ vấn đề.

Trong lúc Childe đang say mê chiến đấu, con quái vật bất ngờ tung ra một đòn cực mạnh, hất văng cậu vào một vách đá. Childe rên lên, cơ thể va chạm mạnh khiến cậu choáng váng.

"Cậu Tartaglia!" Neuvillette lập tức hành động. Anh vận sức, dòng nước xung quanh anh cuộn xoáy, tạo thành những mũi khoan nước sắc bén lao thẳng về phía con quái vật, buộc nó phải tạm thời dừng tấn công Childe.

Childe đứng dậy, phủi bụi trên người, ánh mắt cảnh giác nhìn con quái vật. "Cảm ơn anh, Thẩm Phán."

"Đừng lãng phí sức lực vào những đòn vô ích," Neuvillette nói, giọng bình thản. "Sinh vật này bị kích động bởi năng lượng Nguyên Tố Thủy. Các đòn tấn công Thủy của cậu sẽ chỉ khiến nó mạnh hơn."

Childe nhíu mày. "Cái gì? Làm sao anh biết?"

"Tôi là Thủy Long," Neuvillette đáp, giọng đầy uy quyền. "Tôi cảm nhận được dòng chảy của nguyên tố Thủy. Có một nguồn năng lượng cũ kỹ và bị nén chặt đang thoát ra từ cơ chế bên trong này, khiến nó trở nên điên loạn." Anh chỉ tay về phía một cổng vòm cổ kính ẩn sau con quái vật. "Chúng ta cần phải vô hiệu hóa nó."

Childe gật đầu. Dù có phần bướng bỉnh, nhưng cậu cũng hiểu rằng trong tình huống này, nghe theo người có kinh nghiệm hơn là lựa chọn thông minh. Cậu kích hoạt Delusion của mình, cơ thể bùng lên một lớp giáp thủy ảnh màu xanh lam, tăng cường tốc độ và sức mạnh.

Neuvillette lao vào, những dòng nước mạnh mẽ tuôn trào từ lòng bàn tay anh, tạo thành những xiềng xích vô hình trói buộc con quái vật khổng lồ. Anh dùng sức mạnh nguyên tố Thủy của mình để kìm hãm nó, tạo cơ hội cho Childe.

Childe lướt đi trong dòng nước cuộn xoáy, đôi khi còn phải né tránh những nhát vây sắc nhọn của con quái vật. Cậu nhìn thấy Neuvillette đang phải dồn sức lực để giữ chân nó, khuôn mặt anh tuy vẫn điềm tĩnh. Trong khoảnh khắc đó, Childe cảm nhận được một sự tôn trọng sâu sắc đối với vị Thẩm Phán Tối Cao. Người đàn ông này không chỉ có trí tuệ, mà còn có sức mạnh và sự dũng cảm phi thường.

Cuối cùng, Childe cũng tiếp cận được cánh cổng cổ kính. Cậu nhìn thấy những ký hiệu và cơ chế phức tạp khắc trên đá. May mắn thay, trong quá trình thực hiện nhiệm vụ của Fatui, cậu đã được cung cấp một số thông tin về các công trình cổ đại của Fontaine. Childe đặt tay lên bề mặt lạnh lẽo của cánh cổng, dồn sức mạnh nguyên tố Thủy của mình vào đó. Những ký hiệu trên đá bắt đầu phát sáng, rồi cánh cổng từ từ đóng lại, chặn đứng dòng năng lượng hỗn loạn.

Khi cánh cổng hoàn toàn đóng, con quái vật khổng lồ đột nhiên ngừng giãy giụa. Sức mạnh Nguyên Tố Thủy trong nó dần suy yếu, và nó chìm xuống đáy nước, trở lại trạng thái ngủ yên.

Neuvillette thở phào nhẹ nhõm, thu hồi năng lượng thủy lực. Anh nhìn về phía Childe, người đang đứng cạnh cánh cổng, vẻ mặt có chút mệt mỏi nhưng ánh mắt vẫn lấp lánh sự tự hào.

"Cậu đã làm rất tốt," anh nói, giọng điệu có một chút tán thưởng hiếm thấy.

Childe quay lại, nụ cười rạng rỡ nở trên môi. "Tất nhiên rồi! Tôi mà lại! Dù sao, đó cũng là nhờ anh đã kìm chân nó."

Họ cùng nhau rời khỏi khoang ngầm, đi ngược theo dòng thủy đạo. Không khí bớt căng thẳng hơn, nhưng vẫn còn một sự im lặng lạ thường giữa hai người.

---

Sau sự kiện dưới lòng đất, mối quan hệ giữa Neuvillette và Childe đã thay đổi một cách tinh tế. Không còn đơn thuần là sự cảnh giác và đối đầu, thay vào đó là một sự tôn trọng ngầm và một sự tò mò mới dành cho đối phương. Dù vẫn giữ những khoảng cách nhất định, nhưng họ bắt đầu tìm thấy những lý do "tình cờ" để chạm mặt nhau.

Neuvillette thường bắt gặp Childe ở những khu vực không ngờ tới: có khi là một quán cà phê yên tĩnh gần Tòa Án, có khi là một cửa hàng bán vũ khí hiếm, thậm chí là ở những góc phố ít người qua lại nơi Childe đang ngắm nhìn những màn trình diễn nghệ thuật đường phố. Về phía Childe, cậu cũng thường xuyên "vô tình" đi ngang qua những nơi Neuvillette xuất hiện, hoặc tìm cớ để xin lời khuyên về một vấn đề "phức tạp" nào đó của Fontaine.

Những cuộc trò chuyện ban đầu vẫn xoay quanh công việc, về những bí ẩn của Fontaine, hay những quan điểm về luật pháp và công lý. Neuvillette nhận ra Childe không chỉ là một kẻ hiếu chiến, mà còn là một người có cái nhìn sâu sắc về thế giới, mặc dù đôi khi những suy nghĩ của cậu có vẻ điên rồ và khác biệt. Anh cũng thấy được sự kết nối kỳ lạ của Childe với nguyên tố Thủy, sâu sắc hơn vẻ ngoài của một người sở hữu Vision thông thường – một điều mà Neuvillette, với tư cách là Thủy Long Vương có thể cảm nhận rõ ràng. Nó không giống như sức mạnh của con người, mà có vẻ như là một phần của bản chất cậu.

Về phần Childe, cậu bị cuốn hút bởi sự điềm tĩnh tuyệt đối của Neuvillette ngay cả trong những tình huống hỗn loạn nhất. Trí tuệ sắc bén, những lập luận không thể lay chuyển của anh, và cả sức mạnh áp đảo mà cậu đã tận mắt chứng kiến. Cậu cũng nhận ra Neuvillette không hề lạnh lùng như vẻ bề ngoài. Anh có một sự công bằng tuyệt đối, và đôi khi, có chút ngây ngô trong các mối quan hệ xã giao thông thường, điều đó khiến Childe cảm thấy thú vị. Có lần, Childe kể một câu chuyện cười, Neuvillette chỉ khẽ nhíu mày và giữ vẻ mặt nghiêm nghị, nhưng ánh mắt anh lại thoáng một tia khó hiểu pha lẫn tò mò, khiến Childe không khỏi bật cười.

Một buổi chiều mưa tầm tã, Childe đang đứng trú mưa dưới mái hiên một cửa hàng đóng cửa. Bỗng, một chiếc ô đen tuyền che khuất tầm nhìn của cậu. Neuvillette đứng bên cạnh, mái tóc bạch kim lấp lánh những giọt nước.

"Tránh mưa sao, cậu Tartaglia?" anh hỏi, giọng vẫn đều đều.

"Ngài Thẩm Phán cũng vậy thôi," Childe cười, nhưng đôi mắt xanh thẳm lại nhìn sâu vào anh. "Không ngờ anh cũng có lúc không che được mưa."

Neuvillette khẽ hắng giọng. "Là vì tôi muốn cảm nhận những giọt nước." Anh chợt nhận ra mình đã nói ra điều đó một cách tự nhiên. "Tuy nhiên, ở đây có vẻ không phải nơi lý tưởng để làm việc đó."

"Vậy thì đi đâu đây?" Childe hỏi, ánh mắt đầy vẻ thăm dò.

"Tôi biết một nơi," anh đáp, giọng anh có một chút thay đổi mà Childe khó lòng nhận ra. "Một quán trà yên tĩnh, không quá ồn ào."

Childe nhún vai, đi theo Neuvillette. Quán trà nhỏ bé, ấm cúng, khác xa với những nơi sang trọng mà Childe thường lui tới. Họ gọi trà và ngồi đối diện nhau. Không khí thoải mái hơn hẳn những lần gặp gỡ trước.

"Nhiệm vụ của cậu ở Fontaine... vẫn chưa kết thúc sao?" anh hỏi, nhìn vào tách trà nghi ngút khói.

Childe thở dài, gác cằm lên tay. "Mọi thứ phức tạp hơn tôi nghĩ. Hiện vật đó... nó không chỉ là một vật phẩm, mà còn liên quan đến một mạng lưới cũ kỹ dưới lòng đất. Một số dấu vết đã bị xóa bỏ, và tôi phải mất công tìm kiếm lại."

Neuvillette gật đầu, ánh mắt ánh lên sự thấu hiểu. "Những bí mật của Fontaine thường được chôn giấu rất sâu."

"Tôi biết," Childe nói, nhìn thẳng vào anh. "Và tôi cũng biết, anh... là một phần của những bí mật đó."

Neuvillette ngẩng đầu lên, ánh mắt lam tím khóa chặt lấy Childe. Sự im lặng bao trùm lấy không gian. Childe không hề sợ hãi, mà vẫn giữ vẻ bình thản, thách thức.

"Cậu nghĩ tôi là gì?" anh hỏi, giọng trầm xuống.

"Một con rồng," Childe đáp, không chút do dự. "Tôi đã cảm nhận được điều đó từ trận chiến với Thôn Tinh Kình Ngư. Sức mạnh của anh, cách anh điều khiển nước... nó không phải của một con người."

Neuvillette im lặng một lúc, rồi khẽ nhép môi, nở một nụ cười gần như không thể nhận ra. "Cậu rất sắc bén, Tartaglia."

"Tôi luôn thế mà," Childe nhếch mép. "Vậy, liệu chúng ta có nên hợp tác không, Ngài Thủy Long?"

Neuvillette không trả lời ngay. Anh nhìn Childe, trong đôi mắt lam tím là sự giằng xé nội tâm. Hợp tác với một Quan Chấp Hành Fatui... Lý trí anh mách bảo đó là một rủi ro lớn. Nhưng trái tim anh, thứ vốn được cho là lạnh lẽo và vô cảm, lại cảm thấy một sự thôi thúc kỳ lạ.

"Nhiệm vụ của cậu... có gây nguy hiểm cho Fontaine không?" anh hỏi, giọng anh đầy nghiêm túc.

"Không. Tôi không phải là kẻ muốn hủy diệt," Childe đáp, ánh mắt trở nên chân thành hơn. "Tôi chỉ làm nhiệm vụ của mình. Và tôi tin, nếu chúng ta hợp tác, mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ hơn, và Fontaine sẽ không bị ảnh hưởng."

Neuvillette nhìn vào đôi mắt xanh thẳm của Childe. Anh nhìn thấy sự quyết tâm, sự thẳng thắn, và cả một sự cô đơn ẩn giấu. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu anh. Có lẽ, đây không chỉ là một cơ hội để giải quyết vấn đề của Fontaine, mà còn là cơ hội để hiểu rõ hơn về chàng trai phức tạp này.

"Được thôi," anh nói, giọng trầm ấm. "Tôi sẽ xem xét lời đề nghị của cậu. Nhưng với một điều kiện: Mọi thứ phải được minh bạch. Không có bí mật nào giữa chúng ta."

Childe nở một nụ cười rạng rỡ. "Thỏa thuận!"

---

Sự hợp tác giữa Neuvillette và Childe bắt đầu một cách thận trọng, nhưng dần dần, sự ăn ý của họ khiến cả hai ngạc nhiên. Neuvillette với sự phân tích logic và khả năng cảm nhận dòng chảy nguyên tố, kết hợp với bản năng chiến đấu bùng nổ và khả năng thích nghi nhanh chóng của Childe, đã tạo nên một cặp đôi hiệu quả bất ngờ.

Họ cùng nhau đi sâu vào những khu vực bí mật hơn dưới lòng đất Fontaine, giải mã những câu đố cổ xưa, đối phó với những cơ chế phức tạp và cả những sinh vật bị đánh thức. Trong những khoảnh khắc căng thẳng nhất, Childe luôn tin tưởng vào phán đoán của Neuvillette, và Neuvillette cũng dần học cách tin tưởng vào bản năng của Childe.

Một lần, khi đang mắc kẹt trong một mê cung thủy đạo chằng chịt, Childe đột nhiên mất thăng bằng, suýt rơi xuống vực sâu. Neuvillette lập tức vươn tay ra, kéo cậu lại. Khoảnh khắc bàn tay họ chạm vào nhau, một dòng điện nhẹ chạy qua, khiến cả hai đều khẽ giật mình.

"Cậu không sao chứ?" anh hỏi, giọng anh có chút lo lắng.

"Không sao," Childe đáp, gò má hơi ửng hồng. Cậu cảm thấy một sự ấm áp lan tỏa từ bàn tay Neuvillette.

Trong những ngày dài cùng nhau dưới lòng đất, họ đã chia sẻ nhiều hơn là chỉ công việc. Childe kể về gia đình mình ở Snezhnaya, về niềm khao khát được trở nên mạnh mẽ để bảo vệ những người thân yêu. Cậu cũng tiết lộ những góc khuất trong con người mình, về những áp lực khi là một Quan Chấp Hành, và cả những lúc cậu cảm thấy lạc lõng giữa thế giới đầy phức tạp này.

Neuvillette lắng nghe một cách chăm chú. Anh cũng chia sẻ về gánh nặng của mình, về trách nhiệm với Fontaine và những nỗi cô đơn mà một vị Thủy Long phải gánh chịu. Anh không ngại thể hiện những cảm xúc chân thật nhất của mình trước Childe, điều mà anh chưa từng làm với bất kỳ ai khác.

Tình cảm của họ nảy nở một cách tự nhiên, len lỏi qua từng câu chuyện, từng cái chạm tay vô tình, và từng ánh mắt thấu hiểu. Nó không phải là thứ tình yêu bùng cháy, ồn ào, mà là một dòng nước chảy chậm rãi, êm đềm, nhưng sâu lắng và bền vững.

Sau nhiều tuần, cuối cùng họ cũng tìm thấy hiện vật cổ xưa mà Childe đang tìm kiếm. Nó không phải là thứ gì đó nguy hiểm, mà là một chiếc vòng cổ bằng pha lê lấp lánh, có khả năng khuếch đại năng lượng nguyên tố Thủy. Childe không giải thích mục đích cụ thể của hiện vật này cho Neuvillette, nhưng ánh mắt cậu ánh lên vẻ hài lòng khi cầm nó trên tay.

Nhiệm vụ đã hoàn thành. Đã đến lúc Childe phải trở về Snezhnaya.

Họ đứng trên một ngọn đồi cao nhìn ra thành phố Fontaine rực rỡ dưới ánh hoàng hôn. Gió nhẹ thổi qua, mang theo mùi hoa cỏ và hơi nước.

"Vậy là... đã đến lúc tôi phải đi," Childe lên tiếng, giọng cậu có chút gì đó nghèn nghẹn.

Neuvillette im lặng một lúc, rồi anh quay sang nhìn Childe. Ánh mắt anh dịu dàng hơn bao giờ hết.

"Sẽ rất tiếc khi phải chia tay em," anh nói, giọng trầm ấm.

Childe khẽ cười, một nụ cười buồn bã. "Chúng ta thuộc về hai thế giới khác nhau mà, Neuvillette."

"Có lẽ vậy," anh đáp, anh đưa tay ra, nhẹ nhàng chạm vào má Childe. "Nhưng dòng nước... sẽ luôn tìm thấy đường về với biển cả. Và tôi tin, những dòng nước định mệnh sẽ đưa chúng ta về bên nhau một lần nữa."

Childe cảm nhận sự ấm áp từ bàn tay Neuvillette. Cậu nhìn sâu vào đôi mắt lam tím của anh, trong đó là sự chân thành, sự chấp nhận, và cả một lời hứa hẹn không lời.

"Anh tin vào định mệnh sao, Thẩm Phán?" Childe hỏi, giọng cậu mang chút trêu chọc.

"Khi ở bên em," anh nói, khẽ mỉm cười, "tôi bắt đầu tin vào nhiều điều mà trước đây tôi chưa từng nghĩ tới."

Childe không nói gì, chỉ nhẹ nhàng nghiêng đầu, đặt một nụ hôn nhẹ lên khóe môi Neuvillette. Nụ hôn ấy như một lời tạm biệt, nhưng cũng là một lời hứa.

"Hẹn gặp lại, anh Neuvillette," Childe thì thầm, rồi cậu quay người, bước đi về phía con đường dẫn ra bến cảng, bóng dáng dần khuất dưới ánh hoàng hôn.

Neuvillette đứng đó, nhìn theo bóng lưng Childe cho đến khi cậu hoàn toàn biến mất. Anh đưa tay lên chạm vào môi mình, cảm nhận dư vị ngọt ngào của nụ hôn. Dù biết rằng con đường phía trước còn nhiều chông gai, và thân phận của họ sẽ còn là rào cản, nhưng trong trái tim anh, dòng nước yêu thương đã bắt đầu chảy, và anh tin rằng một ngày nào đó, nó sẽ đưa Childe trở về bên mình.

---

End.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro