smoggycho - sai vị

Mơ đến Giang Nam mờ sương khói, muôn vạn nẻo đường trọn Giang Nam, dấp người xa xôi tìm không thấy. Mộng tỉnh tình tan, khó kể sầu.
Giấy Tuyên mực loan tình vội viết, tự kẻ rảo bước mơ cảnh xa, mênh mông trời đất tìm khắp chốn, kiếp đời biệt ly chẳng thấy người. (*)

Trong bài thơ "Điệp Luyến Hoa", Yến Cơ Đạo từng nhắc qua dạo đến Giang Nam trong cõi hồ điệp của Trang Chu, nhưng Yến Cơ Đạo đã từng hay không ghé qua nơi này, đã có hay chưa "người trong lòng" tại chốn đó, khó có thể khảo cứu.

Trương Chiêu, Chiêu, Chiêu của Trấn Giang — một lưỡi đao. Giang Nam cảnh đẹp anh khó nói có thể lắng đọng cõi lòng nhiều hay ít, nhưng sương khói mơ màng từ pháo lửa nhân gian, hoa giấy bay rợp trời mừng ngày anh giẫm ngọc gót chân, khải hoàn trở về, quốc điện khắc ghi tên anh, người hâm mộ cùng anh nâng cao chiếc cúp, là cả đời này anh không quên được.

Sau tất cả, Yến Cơ Đạo đã từng đến Giang Nam hay chưa, khó lòng giải đáp. Giang sơn của Trương Chiêu và Jeong Jihoon gầy dựng quá xa xăm, cho nên duyên phận của hai người có đáp tơ hồng hay không, khó đoán được.

Thương ai ruột thắt, gan bào. Nghĩ ai tủi phận ba đào thở than.

Khó nói, khó nói.

Nếu, nếu mà, lỡ như mà, Trương Chiêu có thể cứ như thế mà, mãi miết mà, tiến bước, tìm kiếm, thử rồi lại thử, hướng biển Bắc phiêu bạc, hướng trời Nam hành tẩu, khắp nơi bôn ba, có thể hay không, sẽ tìm thấy được người kia — kẻ vẫn đang tìm kiếm trời pháo giấy nơi đỉnh vinh quang của riêng mình.

Jeong Jihoon, Jeong Jihoon à.

Nhưng hiện tại, vào lúc này, chính ngay giây phút này đây, dưới ánh đèn sân khấu ngả nghiêng sắc viễn dương chảy nơi đầu vai, tí tách rơi trên bàn phím, Trương Chiêu quay đầu.

Cái gì cũng không có.

Jeong Jihoon, Jeong Jihoon à.

Ánh đèn sân khấu tắt rồi, ai cũng không tìm thấy ai.

Chung quy, vẫn là thiếu chút duyên, thiếu chút phận.

Sao băng rơi vụt xuống.

Sai vị.

Và rằng, thời không nào ta sẽ bên nhau?























lấy ấy tưởng từ 2 bức ảnh nì:

(*) bài thơ được lấy cảm hứng từ:

梦入江南烟水路,行尽江南,不与离人遇。睡里消魂无说处,觉来惆怅消魂误。
欲尽此情书尺素,浮雁沉鱼,终了无凭据。却倚缓弦歌别绪,断肠移破秦筝柱。

《蝶恋花·梦入江南烟水路 — 晏几道》

HÔM NAY GEN.G ĐIÊN QUÁ CẢ NHÀ ƠI.

MNG CÓ ĐOÁN ĐC CHAP TIẾP THEO EM SẼ GÁY TỚI MỨC NÀO KO Ạ??????????
e ko.

chưa tài đâu, seed 1 thì còn suy nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro