Chương 1

Tác giả: 瑾琋xi - Jinxian Xi
Edit + beta: Ain Takei

Chương 1.

Tin tức thủ lĩnh của Mafia Cảng tử vong cho dù đã rơi vào tình huống bị phong tỏa tầng tầng lớp lớp nhưng vẫn truyền đi khắp chợ đen, trong một buổi tối, gió bão nổi lên. Cái đế vương này mang lại cuộc sống mới đầy đen tối cho Mafia Cảng cuối cùng cũng đi đến hồi kết của cuộc đời hắn, gần như tất cả mọi người đều vỗ tay lớn tiếng tỏ ý vui mừng thậm chí chúc mừng với việc ác ma ngã xuống.

Hắn không có lễ tang, thậm chí còn không có người nào thiệt tình muốn đến đưa thi thể của hắn về nơi an nghỉ. Cuối cùng một hũ tro cốt nho nhỏ của hắn được Akutagawa Gin thỏa mãn di nguyện mà chôn cạnh bờ biển. Sẽ có một ngày gió thổi tan hoàn toàn tội ác cũng như tư tưởng của hắn. Không biết khi nó gào thét cọ xát biên giới của ký ức, có thể tìm được linh hồn hắn đang run bần bật khóc thút thít hay không.

Khi Nakahara Chuuya lấy tốc độ nhanh nhất của cuộc đời này để chạy về Yokohama, thậm chí hắn còn không liếc mắt để nhìn cái xác chết kia lần cuối một cái. Như vậy cũng tốt, nhắm mắt làm ngơ, đối với nam nhân ác liệt chỉ biết chế tạo phiền toái, lưu lại một đống cục diện rối rắm cho hắn thì có cái gì đáng để đồng tình.

Việc hắn quan tâm bây giờ, cũng chỉ là việc tránh lãng phí đặc sản hắn mất công đem từ nơi khác về. Cái tên kia giống như đưa ra chỉ thị mà phái hắn đi công tác, còn ác ý trêu đùa muốn hắn mang về đặc sản của nơi khác cho anh. Hắn nhớ rõ ràng anh nói bản thân mình khá thích ăn thịt cua đóng hộp. Chung quy hắn cũng không thể trốn thoát khỏi kế hoạch của Dazai Osamu, mọi người đứng xung quanh nhìn anh cầm đến cái khăn quàng cổ màu đỏ tươi đã dính biết bao nhiêu máu của các đại thủ lĩnh đời trước kia, đứng ở chỗ tối cao mà tuyên bố với tất cả thủ lĩnh tân nhiệm của Mafia Cảng ra đời. Không cần biết có thích hợp hay không thích hợp, nếu kết cục cần thiết phải có một màn như vậy.

Trong một đêm, Mafia Cảng gặp mười mấy cuộc tổ chức tập kích to to nhỏ nhỏ, nhưng dù cho Nakahara Chuuya có ba đầu sáu tay, dù cho không một ai có thể thoát khỏi sự trói buộc của trọng lực do anh điều khiển, dù cho hắn đã dùng hết công phu mấy năm qua để bình định tất cả mọi chuyện thành sóng êm gió lặng, nhưng mà Mafia Cảng cũng không còn sự vinh quang của ngày xưa nữa.

Thật ra cũng không phải do năng lực của Nakahara Chuuya quá kém cỏi, chỉ là dưới sự phụ trợ của những công tích ' vĩ đại ' đầy vinh quang của thủ lĩnh tiền nhiệm, những việc không nên xảy ra hiện tại đều trở thành lẽ đương nhiên.

Quan trọng nhất là anh không còn nữa, cũng không phải là quân sư đứng đầu chuyên bày mưu lập kế, mà là cộng sự của Nakahara Chuuya hắn, một đồng bọn trong Song Hắc không còn nữa. Như vậy hết thảy mọi thứ đều không còn ý nghĩa nữa.

Mọi chuyện đã bắt đầu từ khi nào đâu? Rõ ràng năm mười lăm tuổi ấy hắn còn có thể nắm cổ áo tên kia mà lôi kéo, trong miệng còn âm dương quái khí(*) mà kêu con sên con sên là một cộng sự tồi tệ. Có lẽ là từ một khắc khi hắn quỳ xuống nguyện trung thành kia mà bắt đầu, từ khi anh nói cho hắn thủ lĩnh tiền nhiệm bị chính tay anh bắn chết mà xoay chuyển, từ một khắc khi mệnh lệnh của anh để hắn tuân thủ thủ tục giai cấp mà vận hành, bản chất đã thay đổi.
(*) Âm dương quái khí: nghĩa đen là khí quái lạ trong trời đất, nghĩa bóng chỉ những người lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời nói, thái độ không chân thành, khiến người ta đoán không ra.

Cũng có thể là sớm hơn. Có lẽ bắt đầu từ khoảnh khắc hai người gặp lại nhau.

Hoặc là sớm hơn nữa. Bắt đầu từ khi thế giới này ra đời, hết thảy mọi thứ đã được chú định bắt buộc.

Nakahara Chuuya gần như không thể ức chế được tiếng cười sắp phát ra của mình. Đây là cái gì? Mệnh lệnh của thần? Đùa cợt cái gì vậy. Đây cũng không phải là đồng thoại trong sách đóng vai gia đình của mấy đứa trẻ con.

Giây tiếp theo Mori Ogai liền loáng thoáng xuất hiện ở trước mắt hắn. Là bởi vì oán niệm của anh quá sâu sao? Sau khi xuống địa ngục còn có thể nhìn thấy người quen thuộc, quả thật không tệ.

"Chuuya - kun."

Mí mắt Nakahara Chuuya giật giật: "Rốt cuộc ta cũng đã chết sao?"

"Về vấn đề này, ta cảm thấy khả năng không được lớn lắm." Hắn dừng một chút, "Bởi vì ta không chết."

Quả nhiên bản thân đã xuống địa ngục sao, dù gặp phải người nào cũng đều bắt đầu nói những thứ kì quái.
"Ta không nói những lời sai lầm." Mori Ogai rất trịnh trọng mà lắc đầu, "Nếu Chuuya - kun đã đi đến cái nơi kì quái này, vậy xem ra hết thảy mọi thứ xảy ra vẫn đang nằm trong kế hoạch của Dazai - kun đi."

Nếu nói Mori Ogai không kinh ngạc là lời nói dối. Khi hắn thấy Dazai Osamu giơ súng đứng trước mặt và chĩa về phía hắn, hắn rất là vui mừng. Tựa như hắn đã đoán trước được việc này sẽ xảy ra, đây là cách giải thoát tối ưu nhất của hắn. Vì thế một tiếng súng vang lên.
Trời mới biết khi hắn tỉnh lại nhìn thấy trời xanh cỏ xanh, Elise đứng bên cạnh dùng vẻ mặt ghét bỏ mà nhìn hắn, tâm tình của hắn rốt cuộc vặn vẹo thành cái dạng gì. Đây là một hướng đi không chính xác.

Không muốn phải trả giá đắt nhưng muốn có được tất cả mọi thứ, chung quy cũng sẽ gặp báo ứng. Tử vong không phải là thứ kết thúc tất cả, tại thời điểm trước khi chết mà thừa nhận tất cả mọi thứ của bản thân mới là kết thúc. Tử vong cũng chỉ là một loại tồn tại. Ít nhất đối với Dazai mà nói là như thế này, nguyên bản kết thúc hẳn là phải được Mori Ogai gánh vác cuối cùng lại được Dazai Osamu nhận lấy cùng chịu trách nhiệm. Hắn đồng tình với Dazai Osamu, nhưng hắn thế nào cũng không nghĩ được tại sao đứa trẻ được hắn nuôi dạy lại bước lên con đường tìm chết đồng quy vu tận.

Vì thế Mori Ogai hít sâu một hơi: "Chuuya - kun, ta thật sự còn sống chưa có chết, đầu óc của ta cũng phi thường thanh tỉnh, thỉnh không cần dùng cái ánh mắt như vậy để nhìn chằm chằm vào ta. Dazai - kun không phải giết ta trước để ngồi lên vị trí kia, hắn cứu ta. "

Nakahara Chuuya rốt cuộc lộ ra cái biểu tình không quá giống anh thường ngày: "Cho nên nói, những cái lời đồn đó đều là chính cái tên y như kẻ ngốc đó tung ra bên ngoài?"

"Thủ -- Thủ lĩnh tiền nhiệm?" Một cái thanh âm khác đột ngột vang lên, là Ozaki Koyo, tiếng kêu của nàng gần như là sợ hãi.

"Cho nên Mafia Cảng các người lại đang làm cái âm mưu gì." Lần này là Kunikida Doppo của văn phòng thám tử vũ trang.

"Mặc kệ là cái gì, ta đều sẽ đem nơi này đập nát hoàn toàn. " Một giọng nam âm trầm cướp đoạt sự chú ý vang lên, Akutagawa Ryunosuke cũng không biết đã xuất hiện từ khi nào.
Sự tình đã bắt đầu trở nên kì quái.

"Viện trưởng... Đây là tình huống như thế nào vậy?" Nakajima Atsuhi nhẹ nhàng ghé vào tai của Mori Ogai.

"Hỏi rất hay đó thiếu niên người hổ!" Một đạo âm thanh nhẹ nhàng trẻ tuổi vang lên như tiếng vọng giữa đất bằng của sấm sét, "Nơi này là thế giới bên trong, hoặc là nói đây là thế giới khởi nguyên, sinh ra mọi thứ có cấu tạo phức tạp. A, giải thích rất phiền phức, nói ngắn gọn lại, hôm nay đem tất cả các vị triệu tập đến nơi này là có một việc rất quan trọng. "

"..."Edogawa Ranpo bĩu môi.

"Ta tưởng thiếu niên người hổ, Fyodor - kun cùng Akutagawa - kun, Ranpo - san hẳn là sẽ có hiểu biết đối với chỗ này chứ, nơi này là bên trong [ Sách ] đó nga."

"[Sách]?" Akutagawa cùng Nakajima Atsuhi kinh ngạc nà liếc nhìn nhau, ngay sau đó lại nảy sinh sự chán ghét nà nhanh chóng quay đầu sang chỗ khác.

"Cho nên nói đây vẫn là kế hoạch của cái người mặc đồ đen kia sao?" Khuôn mặt của Akutagawa méo mó vì bực tức, ngữ khí cũng tràn ngập sự khó chịu.

"Ừm, thực ra cũng không thể xem là sách. Được rồi, hiện tại nói cho các người cũng không tính là gì. Sự tồn tại của [ Sách ] dựa vào dị năng của Dazai - kun, không sai, chính là thủ lĩnh hiện tại của Mafia Cảng. Dị năng của hắn có thể vô hiệu hóa tất cả các dị năng khác, không có ngoại lệ, thật sự là khiến cho sự tồn tại của cái hệ thống này gặp rất nhiều khó khăn nha. "

Cái âm thanh kia dừng lại một chút, "Nhưng mà, bởi vì Dazai - kun không tồn tại, hệ thống không thể tiếp tục duy trì để thế giới này tồn tại, cho nên mới đem các người tụ tập lại một chỗ, đem những người có sinh ra ảnh hưởng đến Dazai - kun ở gần nhau, nghe nói sẽ có một lực lượng vượt qua sự hiểu biết để xuất hiện đó nha. "

"Sinh ra ảnh hưởng... Đối với cậu ta?" Kunikida Doppo ghi vào trong bút kí, nhướn mày. Cho dù nghĩ thế nào đi chăng nữa, bọn họ cũng là những người quăng cái sào tám thước cũng không thấy có sự liên quan gì đến nhau đi? Tuy rằng cũng có nghe qua tin đồn về nhau, nhưng mà dù sao bọn họ đến mặt cũng chưa từng gặp qua, huống chi còn là thủ lĩnh của tổ chức đối địch.

"Nơi này chẳng qua là một góc của thế giới thôi, cũng chỉ là một trong vố số những thế giới song song, trực tiếp mà nói, thế giới mà các người đang sống này thực ra cũng không được tính là đang tồn tại." Thanh âm kia thể hiện rõ sự rầu rĩ cho người nghe có thể nhận biết, "Dẫu sao bởi vì tính cưỡng chế của Dazai - kun mà làm ra một chút sai lệch, giống như hiệu ứng cánh bướm cũng giống như khí hậu của Siberia đã phải chịu ảnh hưởng đó, thế mà cái tên khởi đầu tất cả mọi thứ lại nhảy lầu tự sát, aaaaaaa, vì sao mọi chuyện lại đi đến cái kết cục như thế này aaaaa. Cũng do hắn có dị năng đặc thù, hắn đã thăm hỏi đến tận chủ thế giới về tất cả mọi chuyện sẽ phát sinh, sau đó lựa chọn hướng đi khác biệt so với nguyên bản, dẫn đến sai lệch xuất hiện. Nếu mọi chuyện còn tiếp tục như vậy, thì cái tai nạn như toàn bộ các thế giới con đều bị sụp đổ cũng có thể xảy ra."

"Nói như vậy là ngươi tính toán hủy diệt thế giới này để đối lấy sự ổn định cho đại cục sao?" Khóe miệng của Fyodor mang theo ý cười.

"Tại sao lại nói chuyện cứ như kiểu ta là vai phản diện trong truyện thế." Thanh âm kia vang lên đầy ủy khuất, "Chỉ còn lại một Dazai - kun mà thôi, cho nên đúng là chỉ có một thế giới có thể tiếp tục tồn tại, nhưng mà lựa chọn như thế nào... Là quyền của các ngươi."

"Đem quyền lựa chọn giao cho bọn ta sao? Mặc kệ ngươi nói như thế nào đi chăng nữa, chúng ta sinh hoạt ở thế giới này đã được một thời gian, chung quy là có tư tâm với nó. Ngươi cứ như vậy khẳng định đó là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta sao?" Sakaguchi Ango đẩy đẩy kính mắt trên sống mũi.

"Cho nên ý tứ muốn nói là, trước khi các người đưa ra lựa chọn nên đưa cho mấy người xem vài cái đồ vật có ý tứ một chút, nói không chừng có thể lay động một ít cảm tình của các người. Trước tiên nói rõ một chút, ở chỗ này không cho phép các người sử dụng dị năng, không cho phép ẩu đả đánh nhau, không cho phép tự mình hành động, không cho phép -- "

"Cái loại ngữ khí này... Vì cái gì..." Nakahara Chuuya đè vành mũ xuống, che đi biểu tình trên mặt hắn.

"A, không sao, ở trên một trình độ nào đó mà nói, ta chính là Dazai - kun nha!"
Khó trách như vậy thiếu đánh...

"Odasaku cùng các vị! Đã chuẩn bị xong chưa?"

Khớp xương ngón tay của Oda Sakunosuke giật giật, vừa định nói cái gì đó đã thấy hoa mắt, không gian vặn vẹo đem những lời anh định nói ra nghẹn vào bên trong cổ họng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro