8. bengi; làm tình
làm tình với seoung là cảm giác như thế nào?
là nâng niu.
là trân trọng.
là dịu thương.
là từng lời thủ thỉ tâm tình.
là những ôm ấp thân mật mơn trớn.
là ngọt ngào thơ thẩn mến yêu.
làm tình với seoung là cảm giác như thế nào?
gã sẽ nói, nói quá nhiều về vẻ đẹp của em, nói về cách em tỏa sáng ra sao giữa hàng tỷ con người, nói về từng đường nét trên cơ thể em khiến gã chết mê chết mệt như thế nào.
gã sẽ hôn, hôn quá nhiều, từ đỉnh đầu, vành tai, khóe mi, nét lông mày, gò má đến cần cổ trắn ngần, gã rải chẳng biết bao nhiêu nụ hôn lên xương quai xanh quyến rũ của em, những nụ hôn cứ thế rong ruổi khắp nơi trên cơ thể em. seoung như một người nghệ sĩ tài ba, còn cơ thể sanghyeok chính là báu vật từ trời cao ban xuống khiến một nghệ sĩ anh tài không ngừng nâng niu trân trọng.
gã sẽ để lại dấu ấn thuộc về mình trên người em, đánh dấu quá nhiều, từ cổ đến ngực, từ ngực lướt xuống vùng tam giác kín, đậu lại giữa đùi non rồi chạy về tận bắp chân, đâu đâu cũng là những dấu hiệu của gã, thậm chí những ngón tay thon dài của em cũng chẳng thể thoát nạn. seoung muốn đánh dấu nó, muốn khẳng định chủ quyền của mình, gã muốn cho cả thế giới biết rằng tên quỷ vương bất tử đã ăn nằm với gã.
gã làm mọi thứ quá dịu dàng, một ngón tay vẽ những vòng tròn xung quanh lỗ nhỏ mãi mới chịu đâm vào. gel bôi trơn lạnh lẽo khiến em run lên. gã từ từ di chuyển mà không ngừng quan sát sắc mặt em, cẩn thận tìm kiếm sự khó chịu trên cơ thể báu vật của mình. ra, vào rồi ấn mạnh vào tiền liệt tuyến, mọi thứ lặp đi lặp lại nhịp nhàng đều đặn, số ngón tay chơi đùa hành lang chật hẹp cứ thế tăng dần. một lên hai rồi lại lên ba, tay còn lại thì lại không ngừng vuốt ve cậu nhỏ của em.
cả người sanghyeok mềm oặt nằm trong lòng gã, từng đợt sóng khoái cảm cứ ùa ập không ngừng khiến bộ não ưu việt thường ngày bị em quẳng ra đại tây dương nuôi cá mập.
nữa...
muốn nữa...
huyệt động đói khát không ngừng đòi hỏi được đút đầy, ngón tay seoung khá dày nhưng ba ngón tay là chưa đủ, em cần một thứ lớn hơn, cứng hơn và to hơn nữa.
"seoung, em muốn nữa..."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro