9. TheoHar "Giữa Bóng Tối và Ánh Sáng"

CP: Theo Nott x Harry

Harry Potter chưa bao giờ là "Cậu Bé Sống Sót" mà thế giới kỳ vọng. Cậu không phải biểu tượng của hy vọng hay ánh sáng, cũng chẳng phải vị cứu tinh mà bất kỳ ai có thể dựa vào. Lớn lên trong sự ghẻ lạnh và ngược đãi của gia đình Dursley, Harry sớm nhận ra rằng thế giới không dành sẵn cho mình tình yêu hay sự bảo vệ. Cậu tồn tại bằng ý chí của chính mình, không vì ai khác.

Khi bước vào thế giới phù thủy, Harry từ chối mọi định kiến và con đường đã được vạch sẵn. Cậu không chọn ánh sáng cũng chẳng đắm mình trong bóng tối. Harry tự quyết định số phận, đứng giữa ranh giới của cả hai, như một thực thể độc lập mà không quyền lực nào có thể điều khiển.

Khi Chiếc Nón Phân Loại đặt lên đầu Harry vào năm nhất, nó nhanh chóng nhận ra sự dũng cảm bẩm sinh của cậu và định đưa cậu vào Gryffindor. Nhưng Harry ngăn lại.

"Không," cậu nói, giọng dứt khoát nhưng nhẹ nhàng. "Tôi không muốn trở thành biểu tượng. Cho tôi tự do."

Chiếc Nón trầm ngâm, cân nhắc hồi lâu trước khi tuyên bố: "Slytherin!"

Sự lựa chọn ấy khiến mọi người ngỡ ngàng, nhưng Harry chẳng quan tâm. Tại Slytherin, nơi tham vọng và sự khôn ngoan thống trị, cậu không chơi trò đấu đá quyền lực. Harry bước đi lặng lẽ nhưng mạnh mẽ, không ai dám thách thức. Những kẻ dám gây hấn đều nhanh chóng nhận hậu quả: sắc bén, lạnh lùng, và không khoan nhượng.

Dù ở Slytherin, Harry không theo Voldemort. Cũng chẳng đứng về phía Dumbledore. Cậu tự mình chiến đấu, xây dựng sức mạnh riêng để sống sót trong một thế giới đầy cạm bẫy.

Trong Slytherin, Harry không có nhiều bạn. Nhưng Theo Nott, một chàng trai trầm lặng và bí ẩn, lại thường xuyên xuất hiện bên cậu. Không giống những người khác, Theo không sợ hãi trước sự lạnh lùng của Harry. Ngược lại, cậu cảm thấy bị cuốn hút bởi vẻ ngoài mạnh mẽ ấy, bởi ánh mắt xanh thẳm đầy bí ẩn và sự cương quyết không giống ai.

Ban đầu, Theo chỉ đứng từ xa, quan sát. Nhưng thời gian trôi qua, những cái nhìn lặng lẽ trở thành những cuộc trò chuyện nhỏ, vụng về nhưng chân thành. Theo không tìm cách chiếm lấy Harry, cũng chẳng cố gắng ép buộc cậu. Cậu chỉ âm thầm hiện diện, kiên nhẫn như dòng nước chảy len lỏi vào từng kẽ nứt trong trái tim từng tan vỡ của Harry.

Sau chiến tranh

Khi cuộc chiến chống Voldemort nổ ra, Harry vẫn giữ vị trí trung lập của mình. Cậu không đứng cùng phe ánh sáng, cũng chẳng về phía bóng tối. Harry chỉ quan sát, như một khán giả bất đắc dĩ trước một vở kịch bi thương. Cuối cùng, Voldemort bị tiêu diệt, nhưng không phải nhờ cậu.

Khi khói bụi chiến tranh lắng xuống, Harry rời khỏi tất cả. Cậu bỏ lại đằng sau thế giới phù thủy cùng những trò chơi quyền lực, tìm đến một trang viên nhỏ, nơi thiên nhiên xanh mướt và yên bình.

Nhưng Theo không từ bỏ. Hắn lần theo dấu vết của Harry, từng bước tìm kiếm. Cuối cùng, khi đứng trước cửa trang viên, Theo không nói lời nào. Hắn chỉ ngồi xuống cạnh Harry, lặng lẽ như bao lần trước.

Ngày qua ngày, Theo ở bên Harry. Không cần giải thích, không cần những lời thề hẹn hoa mỹ. Sự kiên nhẫn của hắn là thứ duy nhất phá vỡ bức tường mà Harry đã xây quanh mình.

Thời gian trôi qua, Harry bắt đầu học cách tin tưởng. Lớp băng trong trái tim cậu dần tan chảy, để lại một tình yêu đơn thuần và dịu dàng giữa hai con người từng chịu quá nhiều tổn thương.

Nhiều năm sau, Harry và Theo sống một cuộc đời bình yên, xa rời những ồn ào của thế giới phù thủy. Tại trang viên nhỏ, họ xây dựng gia đình của riêng mình, cùng những đứa trẻ mang dòng máu của tình yêu và sự cảm thông.

Trên ngọn đồi xanh mướt, nơi gió thổi nhè nhẹ qua những cánh hoa dại, Harry tựa đầu vào vai Theo. "Anh đã không từ bỏ em," cậu thì thầm, giọng nói tràn đầy sự yên bình.

Theo cười, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc đen mềm mại của Harry. "Em là tất cả với anh," hắn đáp.

Và thế là, giữa bóng tối và ánh sáng, Harry tìm thấy nơi mình thuộc về – không phải một thế giới hay một biểu tượng nào, mà là trái tim của Theo Nott, mãi mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro